Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2:Hắn như thế nào tàn nhẫn như vậy

  Không thể nghi ngờ, bà đỡ nói lời này để cổ vũ Mộ Dung Thu Vũ.
Nàng chớp chớp con ngươi, đáy mắt khôi phục vài tia sáng rọi.
Mai Lan Trúc ba cung nữ nghe được lời này của bà đỡ, đều thay Mộ Dung Thu Vũ cao hứng.
Không người để ý tới đến tiểu Cúc ánh mắt phức tạp nhìn mắt Mộ Dung Thu Vũ, sau đó lặng lẽ rời khỏi cung điện......
Đầu buổi trưa, trong cung điện.
"Hoàng Hậu nương nương, dùng sức! Lại dùng sức a! Mở miệng hô hấp, dùng sức! Lão nô đã nhìn thấy đầu tiểu hoàng tử !" Bà đỡ thực vui sướng kêu gọi, trong giọng nói khó nén kích động.
Mộ Dung Thu Vũ há miệng thở phì phò, lần lượt đem lực đạo tích tụ tại hạ thân.
Người tập võ xương cốt cực kì dẻo, sinh hài tử so người khác muốn dễ dàng chút! Nàng đã gấp không chờ nổi muốn mau mau sinh hạ hài tử, xem bảo bối của nàng.
Ngoài điện, có thái giám cao giọng kêu lên : "Hoàng Thượng giá lâm, Hinh Hoàng Hậu giá lâm!"
Phía trên giường , Mộ Dung Thu Vũ đôi mắt căng thẳng.
Tới! Nam nhân kia, phu quân nàng, rốt cuộc vẫn là ở thời khắc sinh sản cuối cùng chạy tới!
Nàng liền biết, hắn đối với nàng...... Thâm tình không thể nào quên. Sở dĩ vắng vẻ nàng, bất quá là bị Mộ Dung Hinh Nhi nhất thời mê hoặc thôi!
Ít khi, Lê Mặc cùng vẻ mặt đắc ý của Mộ Dung Hinh Nhi song song đi vào tới. Phía sau hai người, đi theo là hai cái ma ma sắc mặt âm lãnh, còn có bốn cái nô tì mang kiếm.
"Hoàng Thượng, phòng sinh là  cấm địa, huyết khí quá nặng, ngài không thể tiến vào!" Tiểu Lan cả gan tiến lên, ngăn trở Lê Mặc.
Không biết là nàng quá mẫn cảm, vẫn là quá đa nghi. Từ sắc mặt lạnh lẽo của Lê Mặc cùng Mộ Dung Hinh Nhi vẻ mặt đắc ý tới xem, hai người kia tới đây tựa hồ...... Có mục đích riêng!
Lê Mặc nghe được Tiểu Lan lời này, mày không vui nhăn chặt, "Trẫm cùng Hoàng Hậu tình sâu nghĩa nặng , hiện giờ Hoàng Hậu sắp sinh, trẫm há có thể bởi vì rất nhiều cấm kỵ mà để nàng một người ở chỗ này chịu khổ ?"
Mộ Dung Thu Vũ nghe được Lê Mặc lời này, trong lòng kích động không nói ra lời , đáy mắt thậm chí đều nảy lên trong suốt nước mắt.
Hoàng Thượng, phu quân nàng, hắn quả nhiên để ý tới nàng!
"Hoàng... Thượng!" Mộ Dung Thu Vũ nhấp môi, cố gọi Lê Mặc một tiếng.
Lê Mặc híp con ngươi, đi nhanh đến bên giường.
Tiểu Lan nhíu mày, nghĩ thầm muốn ngăn trở. Nhưng là nghĩ đến Mộ Dung Thu Vũ giờ phút này không chờ đợi gì hơn là nhìn thấy Lê Mặc, đành phải nhịn xuống xúc động, yên lặng đứng ở một bên.
Bất quá, đôi mắt lại cảnh giác phòng bị nhìn chằm chằm Mộ Dung Hinh Nhi!
Bên kia, Lê Mặc vén màn lên, ập vào trước mặt một cổ mùi vị máu tươi, làm hắn buồn nôn.
Hắn chán ghét nhíu chặt mày, xem khuôn mặt nhỏ đang trắng bệch của Mộ Dung Thu Vũ đều cảm thấy xấu xí dữ tợn. Cùng Mộ Dung Hinh Nhi bóng loáng như ngọc kiều mị dung nhan so sánh, giờ phút này Mộ Dung Thu Vũ không thể nghi ngờ xấu đến nỗi Lê Mặc không muốn nhìn thẳng!
Như vậy nữ nhân, sớm chết mới tốt!
Mộ Dung Thu Vũ quay đầu nhìn thẳng vào mắt Lê Mặc, vừa lúc rõ ràng nhìn đến hắn đáy mắt , lộ rõ chán ghét cùng sát ý không kịp che giấu, nàng không khỏi ngẩn ngơ một chút.
"Hoàng Thượng?" Nàng thử thăm dò gọi một tiếng. Mới vừa rồi, là nàng hoa mắt sao?
Lê Mặc chưa từng nhìn lại Mộ Dung Thu Vũ, mà là đem ánh mắt chuyển hướng tới bà đỡ.
"Như thế nào?" Hắn thanh lãnh hỏi ra hai chữ, không hề có độ ấm.
Bà đỡ cung kính đáp: "Hoàng Thượng, lão thân đã nhìn thấy đầu tiểu hoàng tử, Hoàng Hậu nương nương lại cố thêm mấy thời thần, là có thể bình an sinh hạ tiểu hoàng tử!"
"Nga? Như vậy sao?" Lê Mặc nhướng mày , ngay sau đó quay đầu nhìn Mộ Dung Hinh Nhi phía sau đi theo hai cái ma ma gọi tới: "Các ngươi còn đứng ngốc đó làm gì? Không nghe được bà đỡ nói Hoàng Hậu nương nương muốn cố thêm mấy thời thần mới có thể bình an sinh hạ hoàng tử sao? Còn không mau lại đây hỗ trợ!"
Hai ma ma kia nghe được Lê Mặc hạ lệnh, vội vàng đi nhanh tiến đến bên mép giường đi tới.
Bà đỡ cho rằng Lê Mặc không tín nhiệm nàng, cũng không dám lên tiếng. Trước khi hai vị ma ma vòng đến giường, nàng không thể không lui đến một bên.
Hai ma ma một người đứng ở mép giường, một người nửa quỳ ở Mộ Dung Thu Vũ giữa hai chân.
Mộ Dung Thu Vũ ánh mắt chỉ gắt gao nhìn chằm chằm Lê Mặc, muốn thấy rõ trên mặt hắn biểu tình.
Vừa rồi, nàng nhìn đến Lê Mặc đáy mắt lệ khí cùng sát khí, là nàng nhìn lầm rồi sao? Hẳn là...... Là nàng nhìn lầm rồi đi?
Chưa hết nghi hoặc, Mộ Dung Thu Vũ đột nhiên cảm giác được một đôi tay tìm được nàng dưới thân, đem hài tử của nàng sắp phá thể mà ra hung hăng đẩy vào trong cơ thể.
"Ngươi làm gì?" Cơn đau lan khắp toàn thân, Mộ Dung Thu Vũ lạnh giọng chất vấn ra tiếng.
Ma ma kia bị rống run lên, dừng lại động tác trên tay.
Lê Mặc lạnh giọng cười, mở miệng giải thích nói: "Hoàng Hậu, ngươi khó sinh, ma ma giúp đỡ ngươi sinh hài tử a!"  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro