Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

💋Chap 7💋

Gulf càng giãy giụa để tay thoát ra thì anh càng ghì chặt nó lại. Cậu đau rồi, anh cười nham hiểm, lần đầu cậu thấy khuôn mặt này của anh, nét cười của một tên gian manh thường đóng vai ác trên phim. Nhìn vừa đáng sợ vừa đáng ghét. Cậu nhìn anh từng bước từng bước cởi bỏ hết đồ trên người xuống. Mồ hôi của cậu bắt đầu tuôn. Cậu nuốt xuống từng cơn sợ hãi, cố rúc sát người lại vào thành giường. Anh càng tiến tới cậu càng nhích xa anh. Trên người anh chỉ còn mỗi chiếc quần nhỏ, ngoài ra chẳng còn gì.

Mew: Thế nào? Sợ à? Cậu nên cảm thấy hứng thú chứ.

Gulf: Không...anh...làm ơn...anh đừng qua đây. Làm ơn.

Cậu run rẩy, hai chân cố gắng quấn chặt vào nhau. Anh tiến gần và leo lên người cậu, cố ép cậu nằm xuống. Thân thể nhỏ bé của cậu đã nằm gọn giữ hai chân anh, cậu không cựa quậy nổi.  Mắt cậu dần đỏ vì cậu biết anh sẽ làm gì tiếp theo. Nhưng đó không phải là điều cậu muốn.

Gulf: Anh..anh muốn làm gì? Thả em ra đi. Mew...

Mew: Ha. Cậu bảo tôi xấu xa kia mà. Tôi xấu xa cho cậu xem. Và sau này cậu cũng đừng mơ đến việc rời khỏi đây.

Gulf: Đồ khốn, anh..

Gulf cố hất anh ngửa ra, anh nổi giận thật sự, ánh mắt anh trừng lên, đôi tay bóp chặt miệng cậu khiến cậu đau

Gulf: A...

Mew: Đừng cố thoát. Cậu có cái gan mắng chửi tôi thì nên có cái gan nhận lấy hình phạt.

Mew: Xem ra cái miệng này không chỉ biết quyến rũ lòng người còn chửi người giỏi đến như vậy. Có chút thú vị.

Gulf: Anh...ưm...ưm...

Cậu đang cố nói nhưng anh như kẻ điên cúi xuống hôn lấy đôi môi của cậu rồi càng hôn sâu và ngấu nghiến đôi môi nhỏ bé ấy. Tay chân cậu đều bị kẹp chặt chẳng thể làm gì. Anh hôn cậu như một tên bị thuốc kích dục kích thích chẳng để cho cậu lấy nỗi một hỏi thở. Cậu hiếm hoi lắm mới hít được một chút không khí. Nước mắt cậu tràn ra, đôi môi dường như đau rát vì anh liên tục cắn vào nó. Khóe miệng cậu dần chảy máu, môi cậu bị rách rồi. Mew dừng lại, đầu lưỡi chạm nhẹ vị ngọt và mùi tanh của sắt. Anh đưa lưỡi liếm quanh miệng cậu, từng chút từng chút ma mị mà ghê rợn.

Mew: Máu ngon thật. Tiếc rằng, đôi môi nhỏ bé này đã bị thương rồi. Làm việc thật bất cẩn.

Đôi mắt Gulf như oán hận anh, nước mắt cậu rơi, bờ môi run bần bật, máu cứ tiếp tục rỉ ra. Mew nhìn cậu khóc, lòng anh thoáng chốc nhói lên. Anh đưa tay chạm nhẹ nơi ngực trái, siết chặt rồi đưa tay lau mạnh bạo những giọt lệ kia.

Mew: Chết tiệt, mới một chút đã không thể chịu được rồi sao.

Gulf im lặng, cậu chọn cách giả câm giả điếc mặc anh muốn làm gì. Cậu cho bản thân mình buông lỏng mọi thứ, chấp nhận cái cảm giác như mũi tên độc đang dần làm đau đớn thể xác lẫn tâm hồn. Nụ cười nhếch mép đầu tiên xuất hiện trên mặt cậu, anh đã thấy và càng nỗi điên hơn vì cậu cười khinh bỉ.

Mew: Vẫn còn sức cười. Lại cười mạnh dạn như vậy. Được..là cậu ép tôi.

Gulf nhắm nghiền đôi mắt, lệ vẫn rơi dù biết anh chẳng mấy để ý. Cậu khóc cho bản thân, khóc cho số phận và sự ngu ngốc của mình. Đem lòng yêu một kẻ đơn phương người cũ. Trách cậu dại dột, chẳng dám trách anh. Còn anh, anh điên cuồng làm loạn trên người cậu, áo quần đều bị anh xé nát và vứt hết. Hai đầu ti bị anh cắn đến bật máu, cậu một chút cũng không rên la, cậu càng im lặng anh lại càng muốn làm đau cậu. Chỉ vì muốn nghe một câu van xin từ cậu. Chạm dần đến cậu bé nhỏ đang cương cứng của cậu. Mi mắt cậu khẽ động vì anh đang tuốt lọng nó. Cậu nghiến răng để kiềm nén sự khoái cảm đang đến. Anh cũng thật biết trêu người, đôi tay của anh không mạnh bạo nữa mà thay vào đó sự nhẹ nhàng khiến cậu lâng lâng. Anh nhếch nhẹ môi, tay anh không chăm sóc cho cậu bé của cậu nữa. Mày cậu nhăn nhăn vì mất đi khoái cảm đột ngột. Đem đến một sợi dây anh thắt chặt đầu cậu bé của cậu. Vội mở bừng đôi mắt, cậu hoảng lên...

Gulf: Anh..anh muốn làm gì...sao lại...

Mew: Cậu tưởng dễ dàng như vậy tôi cho cậu ra sao? Muốn được tôi thương phải chịu khổ một chút chứ nhỉ?

Gulf: Anh..mau gỡ...ưm..

Anh lại chặn miệng cậu, cậu cố vũng vẫy lần nữa, chân cậu liên tục đánh vào bụng anh, nhưng không vì hai tay cậu bất tiện nên anh không khó khăn gì trong việc thả hai tay xuống tách chân cậu ra. Lôi cự vật vừa to vừa căng cứng từ trong ra, anh đưa tay tìm đến động nhỏ của cậu. Không màng dạo đầu, không thuốc bôi trơn. Một mạch anh đâm sâu cậu bé của mình vào trong cậu. Dù là lần thứ hai nhưng trong cậu vẫn rất chặt và hẹp. Nó làm cả anh và cậy đều đau. Cậu muốn ngất đi, cậu muốn hét lên nhưng âm thanh đau đớn đó đều bị anh nuốt trọn lấy. Cậu khóc, nước mắt ngày một nhiều hơn. Đôi tay cậu đang bấu lấy nhau vì sự đau đớn tột cùng. Thân thể cậu run rẩy. Nơi đó bị ma sát đến nóng rát vì anh liên tục ra vào mạnh bạo. Anh thả đôi môi đỏ chót của cậu ra, anh di chuyển xuống quanh hõm cổ cậu, vừa hôn vừa cắn. Từng vết đỏ tím đọng lại làm cho cơ thể trắng nõn kia thêm phần quyến rũ. Cậu rên rỉ, vừa đau vừa sướng. Đau khổ lẫn khoái cảm xen lẫn nhau. Cậu cuối cùng cũng mở miệng van xin anh.

Gulf: Làm ơn..hức..làm ơn đừng...

Gulf: Em đau..xin anh...đừng...

Gulf: Hức...hức...

Cậu nức nở, nhưng không, vì cậu càng khóc như vậy, khuôn mặt cậu càng rõ sức cuốn hút, chính khuôn mặt ấy và lời van xin ngắt quãng kia làm anh càng thêm điên cuồng luật động. Ra vào mãnh mẽ hơn và vô tình chạm trúng điểm mẫn cảm của cậu. Tiếng rên rĩ vang lên, cậu cố nén nó lại nhưng anh đã nghe thấy.

Gulf: A..ha..

Mew: Chỗ đó ư?

Cậu cắn chặt răng lắc đầu, anh dần chậm lại, cố tình nhịp nhè nhẹ quanh chỗ đó khiến cậu khó chịu ngứa ngáy vô cùng, đôi mắt đỏ hoe phủ màng sương mỏng nhìn anh. Như vừa muốn anh dừng lại vừa van xin anh hãy thỏa mãn nó. Cậu khổ sở chịu đựng nhưng cuối cùng vẫn thua. Cậu rên rỉ vì sự khó chịu lắng đọng.

Mew: Gọi một tiếng "lão công" tôi thỏa mãn cậu.

Gulf lắc đầu, Mew vỗ mạnh tay vào mông cậu, nhịp một cái nhẹ. Cậu rên khẽ..

Gulf: Ưm...ha..

Mew: Thế nào, cậu cứ ngoan cố đi, tôi không có thấy phiền đâu. Tôi dư sức kiên nhẫn để ngắm nhìn cậu chịu khổ như này. Cũng đáng yêu lắm.

Quả thật cậu càng đè nén anh lại càng nhịp khiến bên trong cậu ứa nước, hai bên mép chảy xuống một thứ chất nhờn hòa cùng với máu. Cậu bé của cậu cũng trướng to, đỏ đến nỗi gân và đau buốt. Lúc này, cúc huyệt của cậu đã không đau nữa, chỉ còn mỗi sự thúc dục của cơn khoái cảm từ anh đang dây dưa trong cậu. Lí trí tỉnh táo cuối cùng của cậu cũng bị đứt đi khi tiếng vỗ vào mông cứ vang lên. Ánh mắt cậu bừng sáng, khóe miệng nhiễu xuống một sợi nước bọt dài, cậu mấp máy..

Gulf: L...lão..lão công...

Mew cười đắc ý, anh một tay nâng niu khuôn mặt đỏ ửng của cậu, tay còn lại vuốt ve đôi bồng đào bị anh đánh đến đỏ.

Mew: Như này có phải ngoan không. "Anh" sẽ thỏa mãn "em"

Và chính lúc này anh vừa nhận ra là bản thân anh rất thích cách làm tình thế này với cậu. Nó sung sướng hơn so với một đứa con gái. Cái khoái cảm cậu mang đến cho khiến anh đê mê gấp vạn lần Enyu. Anh nhịp nhịp vài cái nhẹ rồi thúc sâu liên tục đến chỗ mẫn cảm, Gulf của lúc này chỉ còn một bầu trời đầy dục vọng, cậu không ngừng gọi tên anh, vì tiếng rên quá lớn, anh đưa tay chặn miệng cậu nhưng cậu đã ngoạm lấy khiến anh đau nhưng chỉ có thể nghiến răng chịu đựng.

Gulf: Aa..ha...ưm...thật...thật...sướng...

Mew hậm hực 

Mew: Ha...aha...

Anh chưa từng để ý đến, rằng cuộc trừng phạt mà anh nghĩ lúc đầu so với hiện tại chỉ còn là một giai đoạn yêu mà anh nên làm với vợ mình trong đêm tân hôn. Anh đang cảm thấy ngập tràn sự sung sướng đến đỉnh điểm, khi anh bắt gặp đôi chân của cậu co quắp lại vì ái tình lấp đầy cơ thể. Anh sắp bắn rồi, liền chợt nhớ ra cậu bé của cậu đã bị anh thắt cứng. Anh đưa tay gỡ vội sợi dây, cậu lúc này thấy bản thân lại càng thoái mái hơn, cậu định bắn anh liền chặn lại.

Gulf: Em...muốn ra...hưm..đau quá..

Mew thở gấp gáp

Mew: Chờ anh...

Thêm vài nhịp nhẹ rồi thúc mạnh và nhanh hơn. Anh ra bên trong cậu, vừa hay anh buông tay, một chất dịch nhầy trắng đục bắn thẳng lên bụng anh. Cậu thở phù mệt mỏi, mắt cậu mờ đi. Anh rút cậu bé ra, tìm giấy lau sạch. Nơi cửa huyệt tràn ra một dòng dịch màu hồng. Nơi đó bị anh hành đến rách và sưng lên. Máu chảy khá nhiều. Cậu thiếp đi sau cơn vận động đầy "đau đớn". Anh vốn không định giúp cậu lau sạch, nhưng bỗng chốc anh nhìn cậu chăm chú, mồ hôi anh đang nhễ nhại.

Thân hình trắng nõn bị anh làm đến chỗ tím chỗ đỏ. Anh càng thấy lòng mình như bị xao động khi khuôn mặt bé nhỏ kia an tĩnh ngủ ngoan. Đưa nhẹ đôi tay anh vuốt má cậu

Mew: Mew...mày đang làm gì thế này? Không phải là chỉ trừng phạt thôi sao? Sao lại biến nó thành việc yêu thích của mày?

Anh tự nói với bản thân rồi mỉm cười. Nụ cười thích thú đầu tiên dành cho cậu.

Mew: Có lẽ em ấy nói đúng. "Tiện nhân" - câu nói này...em ấy có quyền nói ra. Mình nên thử một lần.

Dứt suy nghĩ, anh gỡ trói tay cho cậu, vùng cổ tay đã đỏ có vầng vì anh siết quá chặt. Anh bế cậu vào phòng tắm, lấy hết tinh dịch bên trong cậu ra và tắm rửa sạch sẽ. Đặt cậu nằm yên trên giường với tư thế úp người, anh sức thuốc cho cậu. Có lẽ ngày hôm nay cậu không thể đi học được và cả ngày mai cũng không thể. Nhìn cậu mệt mỏi đến nổi anh làm gì cậu cũng không hay không biết. Anh lại cảm thấy thương cậu.

Mew: Tôi..chẳng lẽ lại thua như vậy sao? Sao em lại khiến tôi thấy có lỗi như vậy? Rõ ràng vài tiếng trước tôi còn căm ghét em sao bây giờ...

Gulf: Ưm..đau...

Cậu cựa nhẹ người nói mớ khiến anh giật mình. Anh cười ngây ra một lúc còn cho rằng bản thân mình bị điên.

Mew: Không, chắc chắn là cảm giác nhất thời thôi Mew. Đừng nghĩ nhiều.

Anh kéo chăn cho cậu rồi bỏ đi làm. Có lẽ anh đang dần thay đổi suy nghĩ sau cơn "bạo xuân" vừa xảy ra.

___________

Ôi...Bé không hiểu sao bây giờ cho chú lung lay sớm quá quý dị ạ. Định ngược thêm mà k nỗi lun á. Kinh nghiệm viết H còn yếu đứng hăm m.n,  góp ý Bé vs🥰💋








Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro