Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#16: Nguy cơ thất bại

Một giọng nói vang lên bên tai làm cô sững sờ:

"Anh biết mình quá đáng, nhưng em có thể vì thằng bé mà ở lại bên cạnh ba con anh được không?"

"Tôi..."

Thật ra cô định từ chối anh theo thói quen, nhưng lần này lại khác, cô không nói ra câu "Tôi không đồng ý" được.

Chẳng lẽ là vì cô quá thương thằng Bảo sao? 

Ừm, có lẽ là thế! Chắc chắn là thế!

Nhưng chỉ vì thương thằng Bảo mà cô đánh đổi hạnh phúc cả đời mình thì thật không đáng. Cô mang tâm trạng buồn bực cố nghĩ ra một lý do nghe chính đáng một chút.

Máy bay hạ cánh, thằng Bảo tỉnh giấc, nó đột nhiên ngu ngơ hỏi:

"Mẹ Mạc Phương đâu? Mấy hôm rồi con không gặp mẹ!"

Anh và cô kinh ngạc nhìn nó, rồi lại quay sang nhìn nhau, không ai biết phải trả lời nó thế nào.

"Bảo biết rồi, vì mẹ ghét Bảo nên bỏ đi rồi..."

Thằng bé cúi đầu, nó rất ngoan, không gào khóc câu nào, nhưng nó cũng không hỏi thêm một câu nào nữa.

Anh đau lòng ôm lấy nó, đang định mở miệng dỗ nó thì cô đã đẩy anh qua một bên, liến thoắng nói:

"Mẹ của con bị thương ở não, cần phải ra nước ngoài chữa, giống như cô nè..."

"Thật sao?"

"Thật đó! Mẹ con để cô đến chăm sóc con đó nha!"

"Bao giờ mẹ con trở về?"

"Ừm, mẹ con bệnh nặng lắm, tám năm sau mới chữa khỏi trở về được!"

Cô nói mà suýt khóc, ừ, tám năm nữa, lúc đó chắc là thằng bé đủ lớn để nói sự thật cho nó biết rồi.

Thằng bé nở nụ cười, vòng tay ôm cô hôn "chụt" một cái vào má.

Anh ở một bên vẫy vẫy:

"Hôn ba nữa!"

"Không, Bảo không phải thằng gay, Bảo không hôn ba đâu!"

"..."

Mấy ngày sau, cô đều ở lại với gia đình anh, ăn uống ngủ nghỉ cùng thằng bé, dạy nó học, dỗ nó chơi. Gia đình anh dần vui vẻ trở lại.

"Này con trai!"

Ba mẹ anh ngoắc ngoắc anh, thì thầm:

"Mọi chuyện thế nào rồi? Con bé đồng ý chưa?"

"Không từ chối nhưng cũng không đồng ý!"

Anh đen mặt trả lời.

"Cái thằng ăn hại này! Còn không mau nghĩ cách đi! Hôm qua con bé nói muốn đi rồi kìa!"

"..."



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #langman