Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

#15: Trở về

"Chúng tôi rất xin lỗi..."

Anh tức giận cúp máy, lo lắng nhìn thằng Bảo vẫn đang hồn nhiên cười đùa với Hàn Như.

Vậy là kế hoạch ở cạnh cô của anh bị rút lại từ một tháng xuống còn một tuần.

...

"Anh có việc gấp lắm sao? Thế sao không cho tôi về luôn từ mấy hôm trước đi?"

"Em vẫn còn chưa khỏe hẳn."

"Tôi rất khỏe nha, chân tôi bây giờ có thể đạp chết anh luôn đó."

Trên máy bay, Hàn Như liên tục hỏi anh rất nhiều chuyện. Cô đang phấn khích tột độ vì được thoát khỏi không khí ngột ngạt trong bệnh viện.

Anh vò đầu bứt tóc:

"Biết rồi biết rồi, em bớt nói lại đi!"

Cô nhíu mày, lần đầu tiên anh ta dám to tiếng với cô đấy? 

Cô nổi hứng muốn chọc anh:

"Anh đang làm gì?"

"Anh đang ngủ."

"Anh ăn cơm chưa?"

"Anh ăn rồi."

"Anh ngủ ngon không?"

"Không ngon cho lắm."

"Anh muốn ăn kẹo mút không?"

"Em với Bảo ăn đi!"

"Anh đang mặc sịp màu gì?"

"Hàn! Tiểu! Như!"

Đây rốt cuộc có phải Tiểu Như mà anh biết không vậy? Cô của bốn năm trước rất hiền lành, ngây thơ, yếu đuối, còn bây giờ thì...

Ngổ ngáo, ranh ma, và...cực kỳ biến thái.

Anh vận dụng hết công suất làm việc của não nghĩ cách để cô im miệng, cuối cùng thì chỉ nghĩ ra một cách: Nói ra sự thật.

"Mạc Phương chết rồi. Tự sát trong trại giam. Khoảng nửa đêm hôm qua."

Hàn Như: "..."

Mẹ kiếp! Có cần dùng khuôn mặt biểu cảm sinh động như vậy để kể lại không? Trước kia thì cô không rõ, nhưng cô của bây giờ thì rất rất rất sợ ma đó....

Kết quả, từ đó cho đến lúc hạ cánh, cô im re không dám hỏi thêm một câu nào.

Cô phiền muộn nhìn thằng Bảo đang nằm ngủ ngon lành trong lòng mình. Thằng nhỏ này sao mà số khổ vậy?

Cô đau lòng đưa tay xoa xoa đầu nó, vuốt ve khuôn mặt nó. 






Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #langman