#14: Sợ tội tự sát
Sân bay.
Hàn Như kéo hành lý uể oải bước đi. Nghe thấy tiếng cười khúc khích của hai cha con nào đó, cô khó chịu quay lại.
"Hai người muốn đưa tôi ra sân bay thì cũng đã đưa đến rồi! Giờ còn muốn theo tôi lên máy bay luôn sao?"
"Đúng rồi đó!"
Một lớn một nhỏ đồng thanh đáp.
Cô tức đến nỗi muốn đánh cho anh một trận, nếu không phải đây là nơi đông người, anh ta nhất định xong đời với cô.
Từ sau khi bị mất trí nhớ, cô như biến thành một người khác, tính tình rất nóng nảy bạo lực, không còn hiền lành yếu đuối như trước kia nữa.
"Một mình em đi không an toàn, với lại anh chỉ muốn chuộc lỗi với em thôi mà, anh đã làm gì sai chứ?"
Anh nói một cách rất quân tử.
"Đúng đó, ba đã làm gì sai chứ?"
Thằng bé Bảo ở một bên phụ họa.
"Ồ...vậy hai người làm gì mà mang theo lắm hành lý thế? Tính định cư ở bên đó luôn sao?"
Thằng Bảo mở miệng định nói "Vì chúng ta sẽ qua đó du lịch một tháng mà!", nhưng đã bị anh bịt miệng không cho nói.
...
Nước Mĩ.
Bệnh viện, trước giờ phẫu thuật năm phút.
"Tiểu Như, em đừng sợ, anh và con luôn ở bên ngoài chờ em!"
"Anh muốn chết?"
"À không không, anh và Bảo luôn ở bên ngoài chờ em!"
"Cảm ơn, tôi không yếu đuối đến mức đó!"
Thực tế cũng đã chứng minh được điều đó, ca phẫu thuật kéo dài ba tiếng, sáng hôm sau cô đã tỉnh lại, mặt mày tươi tỉnh chẳng giống người vừa phẫu thuật chút nào.
Anh thấy vậy thì buồn bực trong lòng, muốn làm anh hùng chăm sóc mỹ nhân nhưng người ta có cần đâu.
"Bảo à, đừng quấy cô nữa, mau ra ngoài cho cô nghỉ ngơi đi!"
Thằng Bảo đang cười đùa vui vẻ với Hàn Như, nghe thấy ba nó cằn nhằn, dù không muốn nhưng vẫn nghe lời đi ra ngoài.
Hàn Như thì sắc mặt đen thui thấy rõ:
"Anh cũng ra ngoài cho tôi nghỉ ngơi đi!"
"Nhưng mà anh..."
Hàn Như không thèm nghe, nằm xuống nhắm mắt ngủ.
...
Tối hôm đó.
"Cái gì? Mạc Phương tự sát trong trại giam? Các người đang đùa tôi đấy à?"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro