Chương 1
Miên ạ,
Trời lại nắng to nữa rồi. Cậu có mang chăn ra phơi ? Nên thế cậu ạ. Trái đất này điên lắm cậu ạ, mình chỉ sợ nay nắng mai mưa . Nếu cậu phơi chăn vào một ngày mưa, làm sao biết được mùi vị nắng như thế nào? Nếu cậu phơi chăn vào một ngày mưa , bàn tay lạnh co ro dễ ốm.
Miên phơi đồ trong vườn Miên nhé! Sợi dây bền cuốn quanh gốc sầu đau . Hoa sầu đâu tím nhạt như mây trời, chùm quả tròn chĩu nặng bên mé cửa. Rồi cậu kê chiếc ghế đầu cạnh bên, pha nước chè đựng trong ly gỗ. Nếu gió về bên vườn cậu, Miên đừng bực vì tóc rối đôi khi. Gió về làm quần áo mau khô, Miên có thấy mình bớt buồn nhiều chỗ?
Mình đang trên xe bus 50, đường xa làm mình thấy nhớ nhiều người. Người nào mình nhớ nhất mình viết thư cho người đó. Cậu đoán xem mình nhớ ai nhiều nhất hôm nay?
Lúc về nhà, mình sẽ mang quần áo ra ngoài sân hong nắng.
Mong thư mình không đến thị trấn vào ngày mưa...
Nhớ cậu nhiều
Phong
*******
Giảu thích: những chữ in nghiêng trong chuyện đều là thư 💜
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro