Chương 8: Lo lắng
Con người tóc lam bạc lã người trên chiếc nệm kia là Rimuru, cậu ấy nhìn trong thật mệt mỏi, mơ màng trong một giấc mơ không có thật.
- Xin đừng bỏ ta Diablo!
- Milim! Tôi sẽ cho cậu nhiều mật ong hơn mà!
- Manga của cậu tôi sẽ đưa hết mà! Làm ơn đừng bỏ rơi tôi...
-.....-
Trong cơn mê đó, cậu thấy bản thân bị bỏ lại, bị hắt hủi, chẳng ai quan tâm cậu, cả Guy, Leon hay Diablo cũng rời bỏ cậu. Bọn họ còn nói ra nhưng lời đai nghiến ác liệt để đuổi cậu đi.
Bên ngoài căn phòng ấy, nó như đang run lắc để có ai đó tới và gọi cậu dậy. Ranga từ trong bóng của Rimuru ló đầu ra, quan sát người chủ nhân của một vùng Jura rộng lớn. Nó quan sát vậy mà trong lòng đầy lo lắng, nó thấy vị chủ nhân người đầy mồ hôi, miệng chẳng ngừng lẩm nhẩm ba từ tôi xin lỗi. Nó muốn đi gọi ai đó, nhưng làm vậy sẽ khiến chủ nhân thức giấc mất! Phải làm sao đây?
Nó chợt nhớ ra điều gì đó, nó có skill chuyển bóng mà? Cái bóng được nhắm đến lần này là Gobuta, chỉ có đến Gobuta mới không bị ăn mắng. Nói là làm, nó chuyển bóng đến Gobuta rồi đá cậu ta xuống giường cho mình có không gian chạy đến chỗ Shuna - san.
- Chị Shuna! Chị Shuna! - nó vừa nói vừa cào cửa, bộ móng tạo nên nhưng tiếng xẹt xẹt trên cửa.
- Ranga? Ngươi có việc gì sao? - Shuna dụi dụi mắt bước ra, tâm tình có chút không vừa, đã nửa đêm rồi mà?
- Chủ nhân...chủ nhân gặp chuyện rồi! - Tiếng thở hồng hộc của nó phà vào tai của Shuna như một tiếng sét. Cái gì? Chủ nhân gặp chuyện?
Cô ấy nhanh chóng chạy đến chỗ Rimuru, vừa vào phòng đã thấy người cậu ấy toàn thân lấm lem vì mồ hôi. Shuna đã bưng một chậu nước nhỏ đến và cả một chiếc khăn bông mềm nữa. Những người khác nghe tin cũng đến xem thử, Diablo đang ngủ mà cũng phải bật dậy chạy đến nhà riêng của cậu. Phòng của Guy trên tầng cao nhất nhưng anh ta đã nhảy lầu....không sai đâu...anh ta đã nhảy lầu để đến chỗ Rimuru thật nhanh. Milim, Veldora, Leon (đang ở nhờ) và cả Ramiris cũng từ trong mê cung chạy ra xem tình hình của cậu.
Shuna đang lau phần trán thấm đẫm mồ hôi ấy thì cậu bật dậy, đồng thời la lớn "Không" làm mọi người ở đó một phen hú hồn.
- Cậu không sao chứ Rimuru?
- Veldora?
- Là tôi đây!
Cậu ấy vô thức nhìn mọi người rồi nhìn lại bàn tay đã nóng lên từ lúc nào. Khóe mắt dần đỏ rồi thành đỏ hoe, giọt ngọc long lanh nhưng mặn chát lại một lần nữa rơi, cái thứ ám ảnh Rimuru vẫn là ngày mọi người lơ đễnh, không quan tâm cậu. Rimuru vẫn ám ảnh cái ngày đó?
- Cậu không sao chứ?
- Leon sao?
- Nằm xuống đi, Thuần Khiết Vương của ta có thể giúp cậu đỡ hơn.
Leon nói nhưng con mắt đã liếc qua Guy, í bảo là đè cậu ta nằm xuống. Guy cũng hiểu í làm theo, Leon đặt tay lên trán Rimuru rồi truyền một thứ nhiệt ấm áp vào tâm trí cậu. Không biết từ khi nào, cũng không biết từ bao giờ anh lại quan tâm một người trừ Chloe thế này nữa.
Nguồn nhiệt ấm áp làm cậu cảm thấy yên tâm hơn, ngoan ngoãn chìm vào giấc ngủ. Rimuru lúc ngủ thật sự dễ thương, không quấy cũng không khóc, chỉ an tĩnh nghỉ ngơi cho qua cơn đau thôi. Mọi người cũng thấy nhẹ nhõm, từng người, từng người cũng về phòng, cho tới lúc chỉ con 3 người trong phòng, là Leon, Guy và không ai khác ngoài tên mặt dày Diablo. Leon truyền nhiệt, Guy lo lắng, Diablo sợ sệt, ai cũng có cái nhiệm vụ trong căn phòng nhưng đều cùng một mục đích, là không để Rimuru phải gặp ác mộng thêm nữa. Leon xong nhiệm vụ đã về phòng của mình, chỉ còn Guy và Diablo, Guy thì dựa vào bức tường trước cửa phòng nhắm mắt lại, Diablo đứng đó, từ từ thiếp đi trong tư thế như một quản gia thực thụ, sẽ rất tốt nếu cho những người quản gia trong sảnh học Diablo nhỉ?
- sáng hôm sau -
Nhóc nhỏ tỉnh dậy trên giường, cơn ác mộng đó vẫn hằn mãi trong trí óc, chẳng thể phai nhòa. Thân nhiệt có chút lắng động, lúc lên cao lúc xuống thấp.
- Rimuru-kun? Tỉnh rồi sao? Cậu còn mệt mỏi không? - Tên này được mệnh danh là "Hoàng Đế Hắc Ám" nhưng cũng có ngày biết quan tâm người khác thế này.
- Chúa tể? Ngài còn thấy đau ở đâu không? Tôi gọi Shuna đến chăm cho ngài nhé? - Hắc Sắc Thủy Tổ từ khi có chủ nhân lại trở nên ấm áp và dịu dàng thế này? Diablo vốn là một người nhạt nhẽo nhưng nay lại hỏi han vị chủ nhân "bé nhỏ" như một vị công chúa cần nuông chiều và bảo vệ vậy.
- A! Không cần! Không cần phiền cô ấy! Ta đã ổn hơn rồi!
- Cậu chắc chứ Rimuru? Nếu hôm qua không có thuần khiết vương của Leon chắc cậu cũng không bình an như giờ đâu! Ta thấy sắc mặt cậu còn nhợt lắm, ở yên đó nhé! Ta đi tìm Shuna cho! - Guy nói xong thì chạy vụt đi, không quan tâm cậu có gào thét 1000 lần phía sau là "tôi ổn mà". Thì do anh ta thật sự rất lo cho sức khỏe của cậu, nếu cậu tèo thì ai tiếp quản cái phương tây cho anh ta cơ chứ!
- Có vẻ [Rouge] và những người khác đều rất lo cho ngài - 'vì bọn tôi đều yêu ngài'. - Tất nhiên là vế sau, Diablo chỉ dám thầm nói mà thôi.
- Gì cơ? Ngươi nói gì thế? - Thính lực của Rimuru rất tốt, âm thanh nhỏ như Ranga ngáp cách đấy mấy mét cậu còn có thể nghe để đi đến nhắc nhở là làm việc ít thôi!
- Thưa chúa tể, ngài nghe nhầm rồi!
- Rimuru - sama! Thần mừng vì ngài đã tỉnh lại, để thần kiểm tra cho ngài. - Shuna nhẹ đẩy cửa bước vào, cô ấy như một công nương dịu dàng điềm tĩnh vậy.
- A! Ta không sao, ta không sao, không cần kiểm tra đâuu!
- Cậu nên kiểm tra cho cái sức khỏe hiện tại của cậu đi! - Veldora cũng vào mắng Rimuru, anh ta là bạn tri kỉ mà còn như vậy, chắc mai sau anh ta có thể đập Rimuru như Guy đã làm luôn quá!
- Veldora? Cả cậu cũng mắng tôi? - Rimuru lên tiếng trả treo, cậu ấm ức khi mình là người bệnh nhưng chả được cưng chiều như trong những bộ phim tình cảm cậu đã coi tí nào, thậm chí còn bị mắng như này.
- Thiếp còn mắng được cậu nghĩ chi mấy người đó - Luminous từ đâu đó bay ra chung vui, chung hội đàn áp bé slime dễ thương vô hại này.
- Ể? Nguyên đám ma vương các người chơi hệ hội đồng một con slime vô hại như tôi à?
- Haha! Rimuru, cậu thật hài hước, cậu đã nuốt 2 con long chủng, trong đó gồm ông chú và bà dì của tớ mà còn dám mở mồm nói mình vô hại sao? - Milim hôm nay như bị Diablo nhập, nói câu nào là chọc họng câu đó làm con người đối diện hoang mang.
- Thế các ma vương đều ở đây, thuộc hạ của cậu cũng ở đằng kia rồi, cậu chịu ngoan ngoãn kiểm tra sức khỏe chưa? - Guy à, đây chỉ làm khám sức khỏe mà anh làm như Rimuru là một tội danh khét tiếng quá z?
- Chao xìn, Kanjoi đây! - Kanjoi bỗng từ một cái vòm sáng chui ra, nó vui vẻ như đang có âm mưu ấp ủ.
- Ngươi đừng quấy, ta sẽ nói Hikio đó! - Leon lên tiếng đe dọa, dù gì thì đất nước của anh ta cũng từng trải qua mấy trò vui của con nhóc này.
- Không không, ta đến để xem Rimuru thế nào thôi, đêm qua có nghe tin cậu ấy sốt nhưng hơi bận nên giờ mới tới. Các ngươi đừng quá cảnh giác, ta cũng chấp nhận để cậu ta khám sức khỏe, Hikio đang ở trong phòng nên ta không dám liều đâu! - Kanjoi lên tiếng trấn an mọi người, bé con nay rất rén Hikio nên sẽ không có một vụ quậy phá nào nữa đâu...tất nhiên là chỉ không có Hikio ở đó!
- Cậu nên ngoan ngoãn khám đi, không thì đám này sẽ cho cậu ăn đòn ngay lập tức luôn đó nha~! - Kanjoi lên tiếng khuyên nhủ, câu sau lại là đe dọa làm Rimuru như chết khô, tưởng có cứu tinh ai dè lại bỏ mình đu theo đám kia.
- Được rồi! Chịu khám làm được chứ gì! - Rimuru ấm ức vì bản thân bị hội đồng, bên phe này chỉ có một con slime "yếu nhớt", "vô hại" mà còn bên kia thì lại có 1 con long chủng, thất sắc thủy tổ, bạo chúa hủy diệt....đau đớn quá màa.
- Vậy mới là trẻ ngoan!
Cả đám cười lên ha hả, chỉ trừ 1 người sầu đời đụt mặt. Các người thật đáng ghét, ta hờn ta hờn!
---------------------
Sanzue sắp tổng kết rùi, mọi người tổng kết chưa? Điểm kì này của mấy cậu chắc chắn ổn mà đúng hong? Điểm kém là Sanzue giận nha!
Mong mn ủng hộ
Yeuuuu:33
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro