Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

CHAP 5: Kỉ niệm

Sáng hôm sau, như thường này thì Hương và Nhung call với nha. Hương hỏi về buổi hẹn với Quỳnh. Nhung kể chuyện bữa hẹn mọi người biết.

- Hôm qua quán tao bận quá trời tới giờ hẹn rồi mà vẫn đang ở quán, tao bảo dời buổi hẹn bữa khác. Ổng hỏi địa chỉ quán tao mà kiểu tao cũng không nghĩ nhiều tại dời lịch rồi tự nhiên lác sau thấy ổng đến quán luôn. Rồi ổng còn phụ tao dọn nữa ổng rửa ly, lau bàn đồ kiểu t bất ngờ á mày. Tại mày nói là ổng lạnh lùng đồ. Dọn dẹp xong thì trễ quá không còn quán nào khác tao với ổng đi mua đồ về nấu mà hơi bị ngon. Rồi ổng chở tao về* Nhung nhớ lại cái nắm tay lúc đi mua đồ, và cũng có một cái nhìn khác về Quỳnh.

- Ủa, ổng chở mày về chứ xe mày đâu.

- Bởi vậy hôm qua tao bảo tao có xe mà ổng cứ một hai chở về. Mà qua về buồn ngủ quá nên chưa hỏi nữa.*Hương nghe vậy chỉ biết lắc đầu ngao ngán bạn mình.

Trong lúc Hương nói thì Nhung đã đi xuống bếp làm đồ ăn.

- Rồi sao. Đặt xe hay tao qua đón mày.
* Nhung suy nghĩ*

- Thôi khỏi. Tao đi bộ cũng được.

- Mày bị điên ah. Đi bộ qua đó chắc sụi chân luôn quá. Thôi để tao đặt xe cho.

Đang ăn thì Nhung nhìn ra ngoài cửa sổ thấy có chiếc xe giống xe Quỳnh.

- Cúp máy đã. Có gì lác tao tự đặt. Bye nha.

Nhung bước ra ngoài cửa thì thấy Quỳnh bước xuống xe.

- Lên xe đi, tôi chở đến quán.* Nhung bất ngờ

- Anh đến đây từ hồi nào vậy.

- Mới đến thôi. Tôi biết cô để xe ở quán rồi nên đến chở cô thôi.* Mở cửa xe.

- Cảm ơn.* Quỳnh lấy tay che cái nóc để Nhung không bị đụng đầu.

Trên đường đến quán hai người có nói chuyện với nhau" Bình thường cô cũng dậy sớm vậy hả". Nhung " Uk, tôi đến quán sớm để kiểm tra". Cứ như thế trao đổi suốt quảng đường. Tới nơi , cô bước xuống xe.

- Cảm ơn anh đã chở tôi. Bái bai

- không có gì. Mà này cô làm chủ quán chắc biết pha cafe chứ. Pha cho tôi một ly đi làm coi.

- Uống cafe gì?

- Gì cũng được.

- Vậy vào ngồi đi, đợi một tí.

Nhung đi vào mở tủ ra lấy cà phê. Cô rất chăm chú để pha cà phê. Người ta thường nói " Thường thì người ta sẽ rất đẹp khi chăm chú làm việc". Quỳnh nhìn Nhung nở nụ cười ấm áp, chăm chú nhìn đến nổi người ta đưa ly cafe cũng không biết. Nhung đập vào vai Quỳnh.

- Này, có lấy không? Quỳnh giật mình cầm lấy cốc cafe.

- Bao nhiêu tiền vậy?

- Không lấy tiền trừ vào tiền xăng đi.

Quỳnh cười nói cảm ơn rồi lên xe đi. Sau khi Quỳnh đi được một lúc thì nhân viên đã đến đầy đủ.

- Chị Nhung, anh hôm qua là ai vậy.

- Anh đó là bạn trai chị hả.

- Ai vậy nói tụi em nghe với.

-........

Nhung:
- Người quen thôi.

Mọi người không ai tin hết vẫn còn chọc ghẹo. Một hồi thì khách vào nên mọi người tập trung vào việc.

____________
Quỳnh đã đến nơi cầm ly cafe trên tay. Lên lầu chào mọi người. Vào phòng làm việc mở máy tính lên. Thì Vũ vào
" hôm nay anh có lịch hẹn với giám đốc Mie, của công ty ***** lúc 10h".

Quỳnh
"Ok, cảm ơn em"


"Ah mà, anh phải đón Mie ở công ty tới chỗ ăn á"

Quỳnh
"Uk"

Vũ đi ra ngoài còn Quỳnh thì làm việc của mình.

*Reng....Reng*

Là ba của quỳnh.

- Hôm nay có khách tới đó nhớ về sớm.* Nghiêm túc

- Khách gì ba lại hẹn người xem mắt cho con chứ gì.

- Không nói nhiều. Nhớ về sớm.

- Dạ, vâng.* Cúp máy*

Thoáng chóc đã gần 10h rồi. Vũ vào vào nói "Quỳnh xuống lấy xe đi không lại không kịp". Quỳnh đứng dậy lấy áo vest rồi đi xuống lấy xe tầm khoảng 15p Quỳnh đã đứng trước cửa công ty của Mie. Bước vào quầy nói cuộc hẹn với Mie. Nhân viên ở quầy nói Quỳnh ngồi ghế đợi giám đốc sẽ xuống ngay. Quỳnh lại ghế ngồi đợi khá lâu, Mie bước ra thang máy đi tới chỗ Quỳnh.

- Đã để Anh đợi lâu, chúng ta đi thôi.

Quỳnh đứng dậy bước ra ngoài. Mie đi tới định mở cửa ghế phụ thì Quỳnh đã mở cửa ghế sau mời Mie lên.

- Tôi có thể ngồi ghế trước được không?

- Tôi không có thói quen nói chuyện khi lái xe.

Dù Mie rất tức nhưng cũng chẳng làm gì được đành bước cửa sau ngồi. Trên đường lái xe Mie nói.

- Nếu có một ngày tôi ngồi lên ghế phụ thì sao.* Quỳnh mặt lạnh đáp *

- Sẽ không bao giờ có chuyện đó.

Khi bàn xong công việc Quỳnh định đứng dậy đi về.

- Này chở tôi đến thì phải đưa tôi về chứ.

- Được rồi tôi chở cô về công ty.

[ Thực ra cũng không đến nổi vậy đâu nhưng mà nhân vật Mie này rất là chảnh và ngạo mạng nên Quỳnh mới vậy]

Đưa về xong, Anh định chạy qua quán của Nhung để mua cafe nhưng thực ra kiếm cớ gặp mặt. Nhưng không là ba của Quỳnh gọi hối Quỳnh về. Nên đành chạy thẳng về nhà. Quỳnh xuống xe bước vào nhà thì thấy Nhung và chú nhân ( ba Nhung). Quỳnh chào ba rồi chào bác nhân. Quỳnh thì không bất ngờ mấy vì đã nhận ra Nhung là cô bé năm đó. Còn Nhung thì vô cùng bất ngờ không nghĩ cậu bé năm đó lại trở thành chàng trai như này. Quỳnh ngồi xuống ghế, ba của hai người đã tính tới chuyện kết hôn của hai người luôn rồi. Nhung nói:

- Nhưng mà con chưa thích Quỳnh mà.

- Hay là hai đứa ở với nhau ba tháng xem sao nếu thích thì tiến tới hôn nhân còn không thì thôi.* Ba Quỳnh.

-...........

- Thằng Quỳnh nó có biệt thự hai đứa dọn qua đó sống đi trong vòng ba tháng được không?

- Dạ, được.

Quỳnh nghe vậy như nở hoa trong lòng. Mai chuyển luôn nha hai đứa. Vì lâu lâu chú Nhân mới lên chơi nên chú Nhân ở lại nhà với ba Quỳnh. Quỳnh thì chở Nhung về nhà để soạn đồ. Khi ra ngoài Quỳnh mở cửa xe mời Nhung vào.

- Này, Nhung có thể ngồi ở phía sau không.

- Anh không có thói quen nhìn qua gương để nói chuyện.

Nhung đành ngồi ghế phụ vậy. Trên đường về Nhung kể về những kỉ niệm cũ với Quỳnh. Hai người chỉ biết vừa kể vừa thôi vì nhớ tới những còn nhỏ nó phả gọi là ngây thơ, hồn nhiên. Quỳnh nhắc tới chuyện kết hôn, không khí trầm hẳng. Dù kỉ niệm có vui đến cỡ nào thì hiện tại chúng ta vẫn là bạn. Quỳnh liền đổi chủ đề khác. Nói chuyện một hồi cũng tới nơi, Nhung bước xuống xe.

- Em có cần anh phụ gì không.

- Không cần đâu, tui làm được mà

- Vậy cũng phải mời anh vào uống miếng nước chứ.

Nhung nghe vậy thì mở cửa mời Quỳnh vào. Nhung rót nước.

- Em ăn gì chưa ?

- Chưa. Quỳnh đói bụng hả?

- ukm. Anh đói quá ah.

-........ anh ăn gì em nấu.

- Ăn gì cũng được.

Trong lúc Nhung ở trong bếp nấu đồ ăn thì Quỳnh đi xung quanh khám phá nhà của Nhung, đi loanh quanh một hồi thì Nhung cũng làm xong bưng lên bài. Mùi thơm toả ra Quỳnh ngồi vào bàn.

- Nhung nấu gì mà ngon vậy.

- Nhà còn nhiêu đó đồ thôi. Ăn đỡ đi.

- Vậy là được rồi. Ngon vậy

- Tôi nấu ăn cũng tạm thôi, đừng chê đó.

Quỳnh nếm thử thấy rất ngon liền khen tới tấp. Quỳnh dẻ cá lấy xương rồi bỏ vào chén của Nhung, rồi cắt nhỏ miếng thịt ra cho Nhung chăm sóc như người yêu vậy đó. Ăn xong Quỳnh dọn vào bồn rửa chén rồi nói" để anh rửa cho, em nấu rồi anh rửa". Nhung lên lầu dọn đồ bỏ vào thùng rồi mang xuống. Tầm 30p sau Quỳnh rửa xong đi lên nhà thì thấy Nhung đang ngủ trên sofa và một đóng thùng chất ở đó. Quỳnh bồng Nhung lên phòng ngủ để Nhung lên giường đắp chăn lại mặt của Quỳnh chạm sát mặt Nhung mùi thơm từ tóc Nhung toả ra. Khiến Quỳnh khó mà cưỡng lại được, nhưng Quỳnh chỉ vuốt nhẹ tóc Nhung rồi bước xuống lầu. Nhìn đồng hồ thì đã 1h sáng rồi, thảo nào buồn ngủ quá trời. Quỳnh bưng đóng thùng đó lên xe rồi nằm lên sofa ngủ vì cũng rất là trễ rồi.

Còn tiếp

[Mọi người thấy hay ko? Cảm ơn mọi người đã xem]














Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro