Chương 21
Sau khi bàn giao dịch với xã hội đen xong liền sắp vali cáo từ với sư thầy xong liền bắt xe về nhà , cô chỉ chờ bắt được Thẩm Hàn và Chang Đốc Hy nữa là yên tâm rồi nên bây giờ cô có thể về nhà gặp con trai cô . Khi cô về đến biệt thự Mộc gia thì có người làm ra mở cửa cho cô và sách vali cho cô , cô đi vào nhà thì thấy trong nhà không thấy con trai cô nên cô ngồi xuống sofa .
- Quản gia Bắc , Tiểu Đường không có ở nhà sao ? - Cô hỏi khi thấy cô ấy mang nước ra cho cô .
- Thiếu gia sang nhà cậu Eric ở rồi ạ , cô chủ , ba tháng nay cô đi cậu Eric tìm cô suốt . - Quản gia Bắc quan tâm nói .
- Vậy sao ? Cô bảo chú Phương sang bên đó đón thiếu gia về nhà đi . Cho người làm cơm nhưng đừng có những món tanh hay giàu mỡ gì nha , bụng cháu không được khoẻ . - Cô nhắm mắt nói .
- Vâng , cô lên phòng nghỉ ngơi đi nhìn cô gầy đi nhiều rồi . - Quản gia Bắc nói , dù sao bà cũng coi cô như con nên luôn chăm lo cho cô , cô cũng chưa bao giờ to tiếng với ai trừ thiếu gia là hay cãi nhau nhưng rất nhanh sẽ hoà thuận lại .
- Vâng , cháu đi nghỉ đây . - Nói thật cô cũng rất mệt nha , mệt chết cô luôn , vì mang thai nên cô không ăn được mấy đã thế lại ít ngủ khiến cô gầy đi là phải .
Đi lên phòng đi ngủ , tắm qua loa liền lên giường nằm ngủ , cô ngủ đến khi có tiếng gọi của Tiểu Đường cô mới tỉnh dậy . Vừa mở mắt đã thấy khuân mặt nhăn nhó của Tiểu Đường khiến cô buồn cười nhưng không giám cười đành nhịn cười .
- Sao thế ? Ai chọc con mẹ tức hả ? - Cô mỉm cười ôm lấy con trai bảo bối .
- Ba tháng qua mẹ đi đâu ? - Cậu bực bội hỏi .
- À , mẹ đi Singapo . - Cô nói .
- Mẹ đi sao không nói với con ? Ai cũng lo lắng đi tìm mẹ hết . - Cậu gắt lên .
- Tiểu Đường à , ông nội con qua đời rồi . Mẹ phải sang Singapo chăm sóc ông con , ông mới mất cách đây một tuần thôi . - Cô buồn rầu ôm con nói .
- Sao mẹ không nói gì ? - Cậu kinh ngạc nói , giọng nói run run .
- Ông không cho mẹ nói , với lại không thể công bố tin ông con mất ngay được , Thẩm Hàn và Chan Đốc Hy đang tìm cơ hội trả thù mẹ con mình nên chúng ta phải cẩn thận . - Cô nói .
- Thời gian qua mẹ đều ở trong bệnh viện chăm ông sao ? - Cậu hỏi .
- Ừ , thật khó chịu khi phải ở bệnh viện nhưng mẹ đã phải cố nhịn để ở trong đó . Thôi quên đi , xuống ăn cơm thôi , mẹ rất mệt . - Cô mỉm cười nhìn khuân mặt con trai mình rồi xuống giường .
Khi cô xuống nhà có nhìn thấy Eric nhưng cô coi như không nhìn thấy , cô rất bực mình nha , không tại anh thì cô có như bây giờ không ? Đi đứng rất cẩn thận , làm việc gì cũng không thể mạnh tay đã vậy ăn uống lại không nuốt được mấy bây giờ thì hay rồi gầy yếu không thôi .
- Em có cần lơ anh đến vậy hay không ? Anh làm gì khiến em giận sao ? Ba tháng qua em ở đâu , đi đâu , làm gì ? - Anh lôi tay cô lại nắm vai cô lắc lư khiến cô buồn nôn .
- Anh có muốn làm tội nhân thiên cổ không hả ? Mau bỏ em ra . - Cô muốn anh bỏ vai cô ra nếu để anh lắc nữa thì đến con trọng bụng nó muốn chui ra sớm chửi anh vài câu đấy .
- Sao anh lại tội nhân thiên cổ chứ ? - Eric ngơ luôn không hiểu gì .
- Eric , em hỏi anh , anh có muốn cưới em hay không đây ? - Cô trừng mắt nhìn anh .
- Có , tất nhiên là có . - Cái này còn phải hỏi sao .
- Vậy khi nào cưới ? - Cô hỏi anh .
- Anh chưa có tính . - Anh nói thật nha .
- Ok , vậy thì khỏi cưới đi . - Cô lườm anh trực tiếp đi phía nhà ăn , cô đói rồi .
- Sao lại khỏi cưới ? Em không muốn lấy anh sao ? - Không biết anh bị gì mà đầu óc cứ ngơ ngơ .
- Chú Eric à , chú không nên cưới mẹ cháu , mẹ cháu rất nham hiểm , mưu mô đầy mình . Không nên nha - cậu lắc đầu khuyên , câu này là chú ấy nói chủ tịch Tân Ái tức là mẹ cậu .
- Mẹ cháu rất hiền nha không như cô Emily của cháu , rất đanh đá . Tiểu Ngọc , anh nhất định cưới em mà . - Anh lại chạy đến ôm lấy cô .
- Biến ra kia , bà đây không có họ hàng anh em gì với nhà mi . Ta cũng chả thèm cưới nữa tự thân ta nuôi con được . - Cô tức giận quát anh đẩy anh ra .
- Trời , bà xã anh hôm nay nóng tính quá ta , nhưng anh vẫn thích , yêu bà xã nhất nha . - Anh cứ ôm lấy cô nói ngon ngọt .
- Oa , sởn da gà , hai người thôi đi , ở đây có trẻ con nên biết tự trọng một chút . - Cậu nghe được những lời nói đấy da gà da dê cũng nổi hết cả lên thật kinh tởm mà .
- Nhóc con , cứ lớn lên thì biết , với người yêu hay vợ đều phải nịnh , nói ngon ngọt mới được . - Anh ôm cô hất mặt lên nói với Tiểu Đường .
- Thôi đi , ăn cơm . Cô Bắc , hôm nay cô cũng nên ngồi xuống ăn chung đi , sau này chắc cô phải vất vả hơn rồi . - Cô mỉm cười nói .
- Có gì đâu mà vất vả hả cô , tôi cũng thấy an nhàn mà . - Quản Gia Bắc cười nói .
- Sau này có thêm miệng ăn thì tất nhiên cô phải vất vả rồi . Cô cứ ngồi xuống ăn chung đi , nhà có ai đâu mà cô phải ngại , cháu sống phóng túng lắm cô không cần câu nệ với cháu đâu . - Cô mỉm cười nói .
- Mẹ cháu nói đúng đấy , gia đình có mấy ai đâu mà phải câu nệ , nhà cũng có nhiều người làm mà . - Cậu nói thêm một câu .
- Nhưng mà anh nói này , anh đúng là thêm miệng ăn thật nhưng không cần phải thêm anh nha , anh rất tự nhiên . - Anh nói với cô .
- Ai nói là thêm anh vào ? Miệng này là miệng trẻ con , miệng anh thì tự anh đi mà lo . - Cô quay sang lườm anh .
- Mẹ định cho trẻ con ở nhà mình sao ? Con cái nhà ai vậy ? - Cậu cau mày nói .
- Tiểu Đường à , con có thích em không ? - Cô quay sang hỏi con hai mắt cô sáng rực .
- Có nhưng không cùng huyết thống thì miễn đi . Mẹ lo thân mẹ đi đừng nhận nuôi ai cả . - Cậu lườm nguýt mẹ .
- Ai nói mẹ nhận nuôi , là mẹ sinh mà , cùng mẹ là được rồi không cần cùng ba . - Cô nói .
- Mẹ sinh ? Mẹ có em bé sao ? - Cậu nghi ngờ hỏi .
- Đúng đấy , em phải sinh con của anh không được sinh con cho người ta đâu nha . - Anh thêm một câu .
- Ừ , mẹ có em bé , 3 tháng rồi . Còn anh thì biến ra kia , tôi sinh là con tôi chả có phải con anh hay con ai hết . - Cô cau mày lườm nguýt .
- Ai da , thể nào nhìn mẹ lại thấy lạ như vậy thì ra là cái bụng . Ba nó là ai ? - Cậu bừng tỉnh vỗ bàn nói .
- Là chú , nó là con anh đúng không ? Ngoài anh ra thì có ai động vào em được đâu . Ba tháng ? Đúng nha , là con anh . Bà xã à , em thật đáng yêu . - Anh cười toe toét ôm lấy cô hôn lên má cô .
- Anh biến ra kia , đừng động tới tôi , con tôi không phải con anh . - Cô đẩy anh ra quát .
- Có anh thì mới có nó nha . Không được chúng ta phải đám cưới nhanh không bụng em to ra mất . - Biết mình làm ba anh rất vui mừng .
- Cô chủ , chúc mừng cô , chúc cô sớm sinh quý tử . - Quản gia Bắc cũng vui lây chúc mừng .
- Ai da , đừng sinh quý tử sinh công chúa đi , cháu thích con gái , sinh thêm một thằng nữa mà giống thằng kia thì không phải là bức chết cháu hay sao ? - Cô nhăn mặt nói rồi chỉ vào con trai đang ngồi đối điện ăn cơm .
- Nếu mẹ chưa muốn chết thì đừng nói móc con , mẹ lo thân mẹ đi , bây giờ hai người ăn chứ không phải một mình mẹ ăn đâu . Lo mà ăn đi . - Cậu lườm mẹ , nói móc cậu sao ? Em cậu thì nhất định phải giống cậu không thể giống mẹ được .
Bữa ăn hôm nay đặc biệt ầm ĩ nhốm nháo kinh khủng , nhưng đặc biệt vui vẻ mà cô là trung tâm đầu sỏ , bị ép ăn bị mắng đủ thể loại . Eric thì luôn quan tâm thái quá đến cô nên cũng rất khó tránh được , cô rất hạnh phúc khi có một gia đình như vậy nên ăn nhiều không có nghén nữa . Khi cô ăn xong liền lên phòng sách luôn , cô còn có việc phải làm nữa nên không thể làm ngơ được , trước lúc bụng to thì nên giải quyết , cô vào phòng liền lấy điện thoại gọi cho một người .
- Alo .
- Sếp , là em . - Cô nói .
- Tiểu Ngọc à , sao vậy ? - Cục trưởng của sở cảnh sát .
- Em muốn sếp gửi cho em hồ sơ tội phạm của một người . - Cô nói .
- Là ai ? - Sếp hỏi .
- Hà Tâm . Em mới tiếp cận được hắn ngày hôm nay , giao dịch của em và hắn đã thành công chỉ chờ cá cắn câu . - Cô nói .
- Được , tôi sẽ gửi cho em . Em nên cẩn thận . - Sếp nói .
- Chính miệng hắn đã thừa nhận có dính líu đến một vụ buôn ma tuý , hắn muốn em giúp hắn thoát được tai mắt của cảnh sát . Sếp giúp em sắp xếp , sắp tới hắn sẽ lấy danh nghĩa có em bảo kê để giúp hắn làm một số việc , em sẽ từ từ đưa hắn tới quỷ môn quan nên giúp đừng manh động bất dây động rừng . - Cô nói .
- Cứ làm theo ý em đi , nhưng nhất định phải bắt hắn về quy án , hắn cũng có liên quan đến rất nhiều vụ án nên không dễ đối phó đâu . - sếp nói .
- Em muốn xin trợ giúp , bây giờ em đang mang thai rất khó mà đánh được Hà Tâm nên em cần chi viện . - Cô yêu cầu .
- Được , tôi sẽ cử người chi viện cho em . - Sếp nói .
- Vâng , vậy em cúp máy đây . - Cô nói xong thì cúp máy - Vào đi , đừng đứng ngoài cửa nghe lén nữa . - Cô nhàn nhạt nói nhưng trong lòng rất tức giận đành phải kìm nén .
- Tiểu Ngọc , em vẫn làm trong cảnh sát sao ? - Eric mở cửa bước vào nói , khi đó anh định mang cho cô ly sữa nhưng không ngờ nghe được cô nói chuyện , nhưng anh không ngờ mình bị phát hiện .
- Cái đó là đương nhiên , ngành cảnh sát là ngành má em yêu thích em không muốn bỏ nó . - Cô nói .
- Nhưng bây giờ em đang mang thai điều đó rất nguy hiểm cho em và con em nên hiểu điều đó . - Anh khuyên can .
- Eric , bây giờ tuy em mang thai nhưng việc bắt tội phạm không phải có mình em , cấp trên nói sẽ cử chi viện cho em nên anh không phải lo đâu . Tuy hắn là tội phạm nguy hiểm nhưng em tiếp xúc rồi cũng không khó , chỉ khó là hắn có mấy nghìn người trong xã hội đen thôi . Việc bắt một mình hắn là chuyện dễ như trở bàn tay . - Cô nói lý .
- Thôi được , nhưng em phải biết chừng mực đấy . Nhưng sao em biết anh nghe lén . - Anh thắc mắc .
- Hơi thở nặng nề , bước chân có lực . Em được rèn từ trong điệp viên mà ra nhưng em được cử đi làm cảnh sát nên việc nhận biết là chuyện bình thường . - Cô cười nói .
- Quả nhiên là một điệp viên giỏi , thể nào em lại tự tin vào việc đánh đấm đến vậy . - Anh cười nhạt nhưng vẫn lo lắng cho cô và con .
- Điều đó là đương nhiên , trên danh nghĩa em là cảnh sát đã xin nghỉ về làm kinh doanh cho nhà nhưng hoạt động ngầm để bắt tội phạm là điều dễ hiểu . Tiểu Đường , vào đi , dù con có thở nhẹ đi nhẹ như nước thì bóng của con vẫn bị phản . - Cô nghiêm mặt nói .
- Lại bị phát hiện nữa rồi , mẹ có thể để cho con một lần thành công nghe lén hay không đây ? - Cậu bực bội mở cửa đi vào .
- Con vẫn còn nhỏ không nên học những thứ này - cô nghiêm mặt nói .
- Mẹ nên nhớ con đã tham gia vào nhiều vụ án nguy hiểm cứu mạng mẹ đấy . - Cậu gân cổ cãi cố .
- Không phải là con theo dõi mẹ sao ? Những lúc mẹ làm nhiệm vụ con đều đi theo để mẹ rối trí không à , tốt nhất con nên ngồi im đi . - Cô trừng mắt nói .
- Lắm chuyện , mẹ nên nghỉ đi , mang thai mà đi đánh nhau mẹ điên rồi sao ? Hoạt động ngầm gì cũng dẹp đi . - Cậu quát .
- Ai da , cái thằng cứng đầu này , mẹ chưa có chết đâu mà mày lo , tốt nhất con đừng tham gia vào con nên ở nhà học hành cho tốt là được . Hai người nên ở đây mà kiểm điểm đi nghe lén , hành vi xấu . - Cô bực mình quát rồi cầm cốc sữa lên uống một hơi hết luân roí đi ra ngoài .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro