Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương đầu cũng là chương cuối

Anh và tôi đều sinh ra ở một vùng quê nhỏ bé ở thái lan . Khi lên đại học chúng tôi may mắn học chung ở một trường ở chung một phòng trong kí túc xá .

Tuổi trẻ mà , khi ấy chúng tôi thấy tình yêu đẹp lắm , nó cũng lấp lánh nữa !!. Trương Trạch Nghị và tôi yêu nhau sâu đắm lắm . Mỗi ngày đều dính lấy nhau như hình với bóng vậy , rời xa lại thấy nhớ. Mỗi khi dịp lễ đến cả hai phải về quê , nhớ lắm ! Nó da diết
cứ mơ nếu thấy đối phương ở trước mặt sẽ liều mình đến mà ôm mà hôn.

4 năm đại học là 4 năm tươi đẹp nhất của cuộc đời tôi . Tôi và anh yêu nhau hết mình trao cho nhau những nụ hôn , những lời hẹn ước , sẽ nắm tay nhau đi thật xa , Trương Trạch Nghị anh ấy còn hứa với tôi

Dù cho có chuyện gì xảy ra anh sẽ vì em mà đánh đổi , cùng em bước đi , sinh lão bệnh tử đều có nhau

Mỗi lần nghe anh ấy nói như vậy tôi đều bĩu môi rồi chê anh sến súa , nhưng trong lòng tôi rất vui .  Có ai lại không vui khi được nghe người mình yêu nhất nói vậy chứ

Thời gian cứ thế trôi đi , đã 7 năm rồi , 7 năm chúng tôi có nhau
Nhưng cũng là con số kết thúc mối tình tươi đẹp cả hay luôn vun vén ấp ủ . Cả hai bên gia đình đã biết chuyện , họ đều kịch liệt phản đối . Bởi thời đại ấy thứ tình cảm này rất quái đản, bệnh hoạn trái với luân thường đạo lý . Miệng đời không ngừng công kích cả hai .

Không thể bước anh ấy quyết định buông tay tôi , tự tay anh đã cắt đi thứ tình cảm nồng cháy nhất của tuổi trẻ để về nhà lấy vợ

Xin lỗi em , tôi thật sự xin lỗi , bà nội tôi sắp mất bà muốn tôi lấy vợ

Đau quá ! Tim tôi thắt lại từng cơn dồn dập nước mắt rơi lã tã

Tôi muốn bắt đầu một cuộc sống mới , một cuộc sống như bao người đàn ông ngoài kia . Nhưng mà , khốn khiếp ! Tôi không làm được , tôi nhớ anh ấy . Nhớ da diết

Tôi vẫn đợi , đợi một ngày anh ấy đến tìm tôi thực hiện lời hứa mà xưa kia anh thường hay nói .

Tôi  chờ anh ấy thêm 5 năm ...

Không chờ đc nữa rồi , tôi lặng lẽ reo mình xuống dòng sông giá buốt để kết thúc chuyện tình đẹp đẽ có ,đau thương cũng có .
Dùng cái chết đêt kết thúc cũng dùng nó để bắt đầu ....

--------------end --------------------‐-

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro