Phũ phàng
Ok, tui thừa nhận là tui phũ phàng. Đó là cuối năm lớp 5, khi cả lớp phải xa nhau.
- Hằng, tao cảm ơn vì dù có đối xử thế nào thì mày vẫn tốt với tao.
...
- Tao cũng cảm ơn...
- Về điều gì?
- Vì mày cho tao cảm xúc tích cực.
- Là sao?
- Mày khiến tao nghĩ ít ra tao chả còn đứa bạn nào khốn nạn hơn mày nữa.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro