
Chap 44
Sáng hôm sau...
-Ưm ! - Thuỳ Linh mở mắt ra thì trời đã sáng
-Hà này , chị có việc phải đi ! Em ở nhà ngoan nha , tầm trưa chị sẽ về . - Thuỳ Linh mỉm cười hôn vào trán nàng một cái rồi đi
-----
-Mau đem ra đây . - Thuỳ Linh lạnh lùng ra lệnh
-Dạ ! - 4 người được đem ra trước mặt cô
-Con bệnh hoạng ! Mau thả tao ra !! - mẹ nàng
-Mày có cái quyền gì mà bắt tao hả ! Có tin là tao báo cảnh sát là mày đi tù không !! - ba nàng tức giận quát lớn
-Đã đến lúc này rồi mà vẫn mạnh miệng ! Tôi nói cho các người biết , ngày hôm qua các người đánh em ấy như thế nào ! Hôm nay tôi sẽ trả lại hết ! - Thuỳ Linh đứng dậy đi đến chổ ba nàng
-Mày định làm gì hả...? - Ba nàng sợ hãi
-Tôi không làm gì cả , tôi đã nói rồi ai làm người đó tự biết hữm ! - Thuỳ Linh châm một điếu thuốc
-Mày nghĩ tao sợ mày à ! - ba nàng quát
-*phù* nào đừng giận , chuyện này còn dài . - cô phà khói thuốc vào mặt ông
-Dạ đây ạ ! - một tên đàn em đưa cho cô một cái lọ thuỷ tinh , kiểu dáng y hệt như cái lọ mà ông ta đã đánh vào người nàng
-Mày...mày đừng có...mà làm bậy ! - ba nàng bất đầu lấp bấp
-*Suỵt* cái này không phải hôm qua ông đã dùng để đánh sao ? Hôm nay tôi trả nó lại cho ông ! - cô đứng dậy , cầm lấy cái lọ thuỷ tinh , ánh mắt tối sầm lại
*xoãn* nguyên một cái lọ thuỷ tinh cứng ngắt được cô đánh thẳng vào đầu ông ta
-Ahhhhh ! - ông ta hét lên đau đớn
Những người bên cạnh thấy như vậy liền sợ hãi cuối gầm mặt .
-Đừng sợ , chăm ngôn của tôi là không bao giờ đánh phụ nữ và người già ! Còn ông ta nhất định sẽ không tha . - Thuỳ Linh
-Mày...mày chờ đó ! Tao...mà thoát được...khỏi đây , lúc đó tao sẽ giết mày . - ông ta đau đớn lên tiếng
-*phù* tôi đang chờ ngày ông thoát ra khỏi đây đây . - cô đi lại ngồi xuống sofa
-Ừ mà còn nữa ! Trước giờ không phải tôi nhịn là tôi sợ , Không ! Tôi cũng chỉ nể mặt Đỗ Hà mà thôi , các người nghĩ đánh tôi được mấy cái là nghĩ tôi sợ không dám làm gì à ? Hay là lúc thấy mặt tôi là ra vẽ ta đây ? Tôi nói cho các người biết , không một ai mà tôi phải sợ hết . Đường đường là một thủ lĩnh về ở ẩn để tránh bị làm phiền mà cũng không tha , các người nghĩ có cái gia đình Đăng Khoa gì đó chóng lưng là không sợ trời , không sợ đất à ? Kể cả ông nội của Đăng Khoa có làm ông lớn trong cái Bang gì đó lúc đi ngang cũng phải nễ tôi 8 phần . - Thuỳ Linh vừa ngậm điếu thuốc vừa nói
-Mày nói láo ! Mày là ai mà tao phải nể mày . - vừa nhắc tới thì ông nội của Đăng Khoa và Đăng Khoa đã đi đến
-Tới rồi sao . - Thuỳ Lin điềm tĩnh nói
-Mày là ai mà dám nói như vậy ? - ông nội Đăng Khoa
-Nó là em tôi đấy . - Hoàng Yến từ ngoài cửa đi vào
-Hoàng...Yến ! - ông ta khi thấy cô thì sợ hãi cuối chào
-Ô ! Cuối cùng thì cũng biết chào rồi sao . - Hoàng Yến đi lại ngồi bên cạnh Thuỳ Linh
-Hahahah ! Chị hai , mừng chị đã đến ! - cô mỉm cười
-Ừm , lâu rồi chị cũng không đến thăm em sao rồi dạo này khoẻ không ? - Hoàng Yến mỉm cười hỏi
-Em khoẻ , nhưng lát nữa sẽ có nhiều người phải bỏ mạng rồi ! - Thuỳ Linh
-Ừm chị hiểu rồi . - Hoàng Yến đứng lên đi đến chổ ông nội Đăng Khoa đang khúm núm
-Ông hỏi em tôi là ai mà ông phải nể nói 8 phần phải không ? - Hoàng Yến
-D...dạ ! - Ông ta sợ hãi
-Nó là em tôi Lương Thuỳ Linh nhớ cho kỷ , ông nhớ rồi thì để thôi giải thích cho ông nghe tại sao ông phải nể em tôi 8 phần . Ông là người đứng đầu một cái Bang nhỏ nhoi ở cái vùng ven biển này phải không ? Nhưng em tôi chỉ cần phái 1 phần nhỏ đàn em của nhánh nó thôi là cũng có thể đánh sập cái bang nhỏ bé của ông . - Hoàng Yến
-Dạ...biết . - Ông ta
-Ừm , biết thì đừng có lo chuyện bao đồng . Tôi hỏi ông có phải là thằng cháu trai của ông nhờ ông đến giúp không ? - Hoàng Yến lạnh lùng nói
-Đúng . - ông ta vẫn cuối mặt
-Bây giờ ông về , còn thằng cháu của ông để lại đây cho tôi . - Hoàng Yến xoay lưng đi lại chổ ngồi
-Dạ . - ông ta quay đi bỏ lại Đăng Khoa
-Ông nội ! - hắn ta sợ hãi cầu cứu ông
-Em về đi , chuyện ở đây có chị lo rồi . - Hoàng Yến
-Dạ , thưa chị em về ! - cô mỉm cười ra về
------
-Hà ơi ! Chị về rồi đây . - Thuỳ Linh đi vào trong thì thấy em vẫn còn ngủ
-*Tch* đúng là . - cô đi lại cở cái áo vest máng lên móc rồi ôm nàng ngủ
Hai !!! Tui nè , chuyện này tui viết vài chap nữa sẽ end và cũng sẽ có một bộ truyện mới 😁 nhớ đóng xem nha 😘
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro