Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 27

Kết thúc giấc mơ , Khánh Vân tỉnh dậy với tình trạng khác tươi tấn , vì cô biết trong người có bệnh thì phải vui vẻ lên chứ !

-La la la 🎶🎶 - Khánh Vân vừa đi đến tiệm vừa hát

-[ hữm ! Đó không phải là người yêu của Kim Duyên sao ? Sao cậu ta lại ôm hôn người con gái khác giữa đường !? ] - Khánh Vân suy nghĩ một lúc rồi chạy lại chổ Thanh Tú

-Này ! - cô chạm vào vai Thanh Tú

-Cô là ai ? Định làm phiền tôi à !? - Thanh Tú quay mặt về phía Khánh Vân

-Khốn nạn ! - cô vung nắm đấm thẳng vào mặt anh ta .

-Aisss ! Mày là ai mà giám đánh ta hả !? - Thanh Tú ôm mặt

-Tao là ai không cần biết ! Cái loại tra nam như mày ! Mày có tin tao chặc luôn hai tay của mày không hả !!! Đã có người yêu rồi còn qua lại với người khác , đúng là thằng khốn nạn ! - Khánh Vân tiếp tục đánh vào mặt hắn ta một cái

-Nè !! Chị đánh đủ chưa ? Anh ấy làm gì chị à !? - Kim Duyên tức giận đi đến trước mặt cô

-Kim Duyên , em đến rồi ! Cái cô này tự nhiên đi đến đánh anh , trong khi anh không làm gì cô tay cả ! - Thanh Tú tỏ vẻ tội nghiệp

-Anh đúng là đồ tráo trở ! Không phải anh và cô ta vời hôn nhau ở đây sao ! - Khánh Vân chỉ tay về phía cô gái lúc đầu hắn ta hôn

-Cô nói dói ! Anh ta chỉ giúp tôi lụm đồ thôi , chúng tôi không có gì với nhau cả . - ả ta giả vời như không làm gì

-Đúng đúng ! Anh chỉ giúp cô ta lụm thổi son bị rơi thôi , là cô ta nói dói cô ta muốn chia rẽ tình cảm của chúng Kim Duyên ! Tin anh . - Thanh Tú nắm lấy tay nàng

-Hai người , đúng là cá mè một lứa . - Khánh Vân chỉ tay về phía Thanh Tú

-Chị im đi , Thanh Tú đã làm gì chị ? Tại sao chị lại làm như vậy với anh ấy ? - Kim Duyên bước đến đói diện cô

-Em...thật sự nghĩ chị là người như vậy sao ? - Khánh Vân đau lòng nhìn nàng

-Tôi chỉ muốn nghe câu trả lời . - Kim Duyên

-Đúng...là tôi đặt điều vu khống anh ta . - Khánh Vân trả lời Kim Duyên

Tại sao lại nói dói ? Khánh Vân không làm , không nói oan cho anh ta tại sao lại trả lời nàng như vậy ? Vì cô biết , có nói như thế nào thì nàng cũng sẽ không tin cô

-Từ trước đến giờ tôi vẫn luôn cho rằng chị là người tốt ! Nhưng bây giờ khác rồi . - Kim Duyên lạnh lùng khoác tay Thanh Tú quay đi

-...- Khánh Vân dường như chết lặng khi nghe nàng nói , cô tệ như vậy sao ? Cô thật sự là người xấu sao ? Rốt cuộc là do ai ? Là do cô có lỗi à ? Hay là do cô tưởng tượng là em thương cô ? Đêm đó chính em đã cho cô một hy vọng nhỏ nhen loé lên trong lòng cơ mà ?

-[ chắc có lẽ mình nên từ bỏ thôi...] - Khánh Vân quay lưng đi về nhà

------

-*khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ khụ * - cơn ho kéo đến , nó làm Khánh Vân đau như bị ai đó đánh thật mạnh vào ngực vậy , cổ họ đau như xé ra từng mảnh , nó đau quá .

-*khụ khụ khụ khụ khụ* đau quá ah ! - Khánh Vân với lấy ly nước để trên bàn

-Ha ! Cổ họ của mình đau quá đi , còn ngứa nữa chứ . - Khánh Vân cuối người nhặt những cánh hoa mà cô ho ra để vào cái hôm bữa

-------

Chiều đến , Phương Anh đang dẫn xe ra cổng công ty trổ về nhà .

-Nè trưởng phòng Phạm ! - Ngọc Thảo chạy lại cô

-Có chuyện gì ? - Phương Anh

-Cô đưa tôi về được không ? Hôm nay xe tôi hư mất rồi với lại con gái về một mình nguy hiểm lắm . - Ngọc Thảo đi theo sau cô

-Tôi cũng là nữ mà :)) ? Xe đạp của tôi không có yên xe . - Phương Anh leo lên xe

-Ấy ! Thôi đi bộ với tôi đi . - Ngọc Thảo nài nỉ

-Tôi còn có việc . - Phương Anh đạp xe đi

-Ơi ! Đúng là đồ mặt lạnh ! Cô là đồ đáng ghét !! - Ngọc Thảo nói vọng theo

-Nói giỡn thôi , tôi cùng cô về ! - Phương Anh đừng xe đi đến cạnh Ngọc Thảo

-Hứ ! Không cần . - Ngọc Thảo giận dỗi bước đi

Đang đi được giữa đường thỉ có một tên đàn ông bước đến trước mặt Ngọc Thảo say xỉn nói

-Ồ...em gái * hức* có muốn đi *hức* chơi với anh đêm nay không *hức* hả ? - hắn ta cầm tay nàng

-Ahh ! Đồ biến thái này ! Đừng có chạm vào tôi ! - Ngọc Thảo gạt bỏ hắn ta ra nhưng sức nàng không đủ mạnh

-Hahah ! Đi chơi với anh đi em . - Hắn ta tiếp tục mở nụ cười biến thái

-Có chuyện gì ? - Phương Anh từ phía sau đi lại

-Hở ? Có thêm một người nữa à ? Hả . - hắn ta mơ màng nói

-Buôn ra . - cô lạnh tanh hướng mắt về tên biến thái

-Tao không buôn thì làm sao ? - hắn ta không chịu buôn tay

-*Rầm* ! - Phương Anh cầm chiếc xe đạp của mình lên tán thẳng vào người tên trước mặt

-Ah ! Con chó , mày là ai hả sao lại đánh ta !? - Hắn ta tức giận

-Tao là ai sao ? Tao là bà nội mày *phạch* ! - Phương Anh tung cước đá thẳng vào hàm răng của hắn ta , kiến răng bay ra đường

-Phương Anh ! Chúng ta về thôi , đánh như vậy sẽ chết người đó . - Ngọc Thảo chạy lại ngân cảng

-...- Phương Anh đỡi chiếc xe của mình lên

-Mình về thôi ! - cô mỉm cười xoa đầu nàng

-Ừm ! - đáp lại cô Ngọc Thảo cười tươi đi bên cạnh cô

Từ phía sau , hắn ta đứng dậy lấy con dao từ túi áo chạy thẳng về phía Phương Anh

-*Đùng* ! - Phương Anh rút cây súng bắn thẳng vào đầu hắn ta

-Chuyện gì vậy ? - Ngọc Thảo định quay đầu về phía sau nhìn

-Không có gì đâu , chúng ta nhanh về nhà thôi ! - cô ngân không cho nàng quay đầu ra phía sau

--------

📱alo Hoàng Yến ! - Hoàng My

📱gì vậy ? Có chuyện gì à ? - Hoàng My

📱không ! chỉ là dạo này ở nhà , nghe con Vân nó ho nhiều lắm , ho như là muốn đức luôn cổ họ . Nhiều lúc nữa đêm nghe nó ho mà thấy thương dùm ! - Hoàng My

📱ừm , bữa chở nó về nó còn ho ra cả máu nữa ! Không biết nó bệnh gì . - Hoàng Yến lo lắng

📱haizz ! Mai để tui qua thăm nó , xem như nào , vậy còn gì không ? - Hoàng Yến

📱còn chứ ! Mai đi chơi hong ? - Hoàng Yến

📱ok ! Mai tui qua chở đi ! - Hoàng Yến

📱Ok byee ! - Hoàng My cúp máy

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro