Chap 1: Nhiệm vụ của Laya
Tu tu...
Tiếng tàu hỏa vang lên ở ga Hosimi.
Một chiếc tàu từ từ vào ga rồi dừng lại, "Xin thông báo, đã đến ga Hosimi" một lời thông báo vang lên. Cánh cửa tàu mở ra, một cậu thanh niên bước xuống, cậu vươn vai hét lên:
- Tuyệt quá, cuối cùng cũng đến nơi rồi.
Mọi người xung quanh nhìn cậu ngạc nhiên. Nhưng cậu chẳng buồn để ý, cậu chạy một mạch ra khỏi nhà ga. " Hãy chờ tớ nhé, tớ đến rồi đây."
Maguild Light hope.
Hội trường chính, nơi các Magian tập trung. Họ thường tập trung ở hội trường để tìm nhiệm vụ, nghỉ ngơi hay đơn giản chỉ là nói chuyện phiếm.
Ở bảng nhiệm vụ, một cô gái xinh đẹp với mái tóc màu xanh dương đang chăm chú nhìn nó. Cô đang tìm cho mình một nhiệm vụ.
- Cậu vẫn đang tìm nhiệm vụ à?- Một người thanh niên bước đến. Cậu ta trông cao lớn và cơ thể cuồn cuộn cơ bắp, tên cậu ta là Raph.
- Ừ, nhiều nhiệm vụ thật, tớ thật không biết nên chọn cái nào đây.
Raph xoay sang nhìn bảng nhiệm vụ, trên đó dán đầy những tấm poster nhiệm vụ. Nhưng trên đó chỉ có những nhiệm vụ cấp D và E.
Raph nói tiếp:
- Ờ, đúng là nhiều nhiệm vụ thật.- Cậu ghé sát mặt vào nó- Thật đúng là khó chọn.
Cô gái cười:
- Vậy là cậu cũng làm nhiệm vụ sao?
Raph nhìn cô rồi cười:
- Không, giờ tớ bận lắm.
Cô gái nhăn mặt:
- Vậy thì cậu tới đây làm gì?
- Ra vẻ như mình đang chọn nhiệm vụ.
- Cậu không cần ra vẻ đâu, bởi ai cũng biết trò này rồi- Một giọng nói khác vang lên, đó là giọng của một người đàn ông với mái đầu kỳ quái, trông nó như một mũi tên chỉ thẳng lên trời vậy. Ông ta là Arroe, một Magian gạo cội của hội.
- Phải đó, chiêu đó bọn này xài chán rồi.- Một thanh niên mặc trên người bộ vest đen và đeo một miếng kính tròn bên mắt trái cười nói. Anh ta là Vestor.
Raph không nói gì, chỉ lẳng lặng bỏ đi. Đúng là cậu ta đã bị bắt bài rồi.
Cô gái, à, cô tên là Laya, Laya Fistina, thở dài:
- Hai người cũng không cần nói như thế chứ. Mà anh Vestor này, anh có thể mặc quần áo phù hợp được không?
Vestor nghe thấy vậy cũng nhìn xuống người mình:
- Hử, anh thấy mình ăn mặt rất hợp thời mà.
Laya thất vọng nói:
- Anh Vestor, em không nghĩ trên đời này có cái mốt trên vest dưới quần đùi đâu.
Vestor có một gu ăn mặt kỳ lạ, nếu chỉ nhìn phía trên anh ta là một người cực kỳ lịch sự với chiếc áo vest đen bảnh bao nhưng nếu nhìn phía dưới, anh ta chỉ mặc mỗi chiếc quần đùi.
Vestor chẳng những không xấu hổ mà còn tự hào nói:
- Đó chính là Style của anh đó, độc nhất thiên hạ.
Laya quay lại tấm bảng nhiệm vụ. " Đúng là một Style kỳ quái, mình đã vào Guild 2 năm nay mà vẫn không tài nào quen với nó được"
-Mà sao nhiệm vụ của Guild chúng ta nhiều thế nhỉ? Làm mãi không hết. -Arroe vừa nhấp một ly trà vừa nói.
- Chắc do Guild của chúng ta quá Pro nên được giao nhiều nhiệm vụ ấy mà- Vestor nói
- Đúng đấy! - Arroe đồng tình
Sau đó, cả hai phá lên cười ha ha.
Laya đứng nhìn tấm bảng chật kính các tấm poster làm nhiệm vụ, cô như sắp khóc, đập một tay lên tấm bảng. " Mấy người có ai chịu làm đâu mà hết nhiệm vụ"
Laya quay sang hét lên:
- Tại sao mấy người không đi làm nhiệm vụ chứ? Nếu không làm thì mấy người ăn bằng gì?
Arroe ngã ghế ra sau một chút rồi nói:
- Cần gì chứ? Chẳng phải hội đồng luôn trợ cấp cho chúng ta sao?
Laya đáp:
- Đúng là vậy nhưng...
- Laya nói đúng đấy! - Một giọng nói vang lên
-Boss!- Cả ba người đều đồng thanh.
Một ông lão với bộ râu trắng ngồi trên chiếc bàn mà Arroe và Vestor đang ngồi.
- Các ngươi nên nhớ rằng, ta lập ra Light hope không phải để làm cảnh đâu.
Laya cười:
- Đúng là hội trưởng.- Cô nghĩ thầm.
Mỗi một Guild đều phải có một Boss. Đó là người đứng đầu của Guild, có nhiệm vụ phê duyệt nhiệm vụ cho các Guild member.
Ông nhắm mắt mắt lại, hồi tưởng:
- Nhớ lại cái ngày ta lập ra Light hope, đó chính là ngày vui nhất trong cuộc đời ta.
Cả ba người im lặng nhìn ông
- Ta lập ra Light hope vì nghe nói nếu là thành viên của một Maguild thì có thể có bạn gái và trông sẽ rất ngầu nếu là một Boss, có thể lập đuợc Harem luôn đó.
- Boss thật tuyệt vời!- Arroe va Vestor đồng thanh.
- Tuyệt vời chỗ nào chứ?- Laya hét lên
- Cô không biết sao?- Arroe nói.
- Biết gì ?- Laya hỏi lại.
- Có bạn gái là ước mơ của mọi người đàn ông.- Cả ba đồng thanh.
Laya quay đi, cô giật một tờ nhiệm vụ trên bảng rồi lẳng lặng bỏ đi,bỏ lại phía sau ba con người kỳ quái đang cười ha hả.
Laya rời Guild, vừa đi vừa lầm bầm:
- Cái loại Guild gì thế khổng biết? Guild member và Boss suốt ngày chỉ ăn với ngủ rồi nói mấy cái chuyện nhảm nhí.
Cô ngước lên trời nói thầm:
- Không biết tại sao hồi trước mình lại gia nhập Guild này nữa?
Cô lẳng lặng bước đi
Tại một nơi khác trên thành phố Hosimi, một cậu thanh niên đang chạy lanh quanh hết khu này đến khu khác, đi đến đâu, cậu cũng hỏi về Guild Light Hope,nhưng tất cả những gì cậu nhận được chỉ là những cái lắc đầu.
Cậu lấy trong túi áo ra một lá thư rồi gãi đầu:
- Rõ ràng trong này ghi là hội Light hope của thành phố Hosimi mà. Sao chặng ai trong thành phố này biết nhỉ? Chẳng lẽ cậu ta ghi nhầm?
Cậu ngửa mặt lên trời hét lên:
- Trời ơi! Rốt cuộc cái Guild Light hope đó nằm ở đâu vậy?
Tại một góc khác trong thành phố.
- Hử? Hình như có ai đó đang la hét thì phải? Giọng nghe quen lắm.- Laya quay người về hướng phát ra tiếng hét, cô nhún vai- Kệ, không quan trọng,giờ mình phải mau chóng hoàn thành nhiệm vụ thôi.
Cô lấy poster nhiệm vụ xem
- Để xem, nhiệm vụ gì nào? Hồi nãy lấy đại nên không biết là gì? Tìm mèo lạc sao? Nhiệm vụ này đuợc yêu cầu từ tuần trước.
Cô thở dài.
Lát sau, cô đứng trước một toà nhà khá lớn. Đây là nơi yêu cầu nhiệm vụ. Lây bước đến bấm chuông. Một quản gia lớn tuổi bước ra. Ông ta ôn tồn hỏi:
-Tiểu thư, xin hỏi cô đến đây có chuyện gì vậy?
Laya đưa poster nhiệm vụ cho người quản gia xem,rồi hỏi:
- Có phải các ngài yêu cầu nhiệm vụ này không?
Ông quản gia nhìn tờ poster rồi gật đầu.
- Cuối cùng các vị cũng đến. Xin mời đi theo tôi.
Ông ta nói rồi dẫn cô vào trong nhà.
Cô vừa đi vừa nhìn căn nhà.
" Ghê thật, nó to gấp mấy lần hội của mình"
Ông ta dẫn co đến một căn phòng rộng lớn.
- Xin hãy đợi một lát.
Ông ta nói rồi bước vào một cánh cửa.
Laya ngơ ngách nhìn căn phòng, đây là lần đầu tiên cô thấy một căn phòng to như vậy.
Một lúc sau, ông quản gia bước ra, đi cùng với ông ta là một cô bé tầm mười tuổi. Cô bé chạy lại chỗ Laya cười nói:
- Chị đến từ Guid Rival phải không?
- Hả?- Laya ngạc nhiên.
- Em đã rất lo lắng khi nghe nói Guild nhận đuợc nhiệm vụ này là Light Hope.
Lông mày cô giật giật khi nghe cô bé nói vậy.
- Mẹ em nói đó là Guild vô dụng nhất Vaniari này. Các Guild member của Guild đó suốt ngày chỉ biết ăn ngủ và chơi bời thôi.
Cô lấy tay che mặt, cuối xuống đầy thất vọng. " Mình không thể nói gì được nữa. Cô bé nói quá đúng"
Cô bé nói tiếp:
- Em mong chị sẽ mau chóng tìm lại Lia giúp em.
- Lia?
- Dạ vâng. Đó là tên bé mèo của em.
Laya nhìn cô bé. Sau đó, cô đứng dậy tuyên bố:
- Không cần lo lắng đâu, chị nhất định sẽ giúp em tìm Lia.
Cô bé cười rạng rỡ:
- Em cám ơn chị nhiều lắm.
Laya bước đi vết phía cửa thì cô bé níu cô lại nói lí nhí:
- Chị à, chị có thể cho em theo không?
Laya ngạc nhiên trong chốc lát. Cô ngước nhìn ông quản gia thì thấy ông ta gật đầu. Cô cúi xuống nhìn cô bé rồi mỉm cười:
- Tất nhiên là đuợc rồi.
- Yay!- Cô bé nhảy cẫng lên vì vui mừng.
Cô mỉm cười rồi hỏi tên cô bé. Cô bé mỉm cười nói tên mình là Hana.
Lát sau, hai người đi lòng vòng trong các con phố. Laya nhìn quanh tìm kiếm Lia, con mèo của Hana
Laya nhìn Hana cũng đang đao dác tìm Lia.
Hai người đi tìm rất lâu nhưng vẫn không thấy Lia đâu.
Hai người đành ngồi nghỉ ngơi ở một quán nước. Gương mặt Hana như chực chờ muốn khóc. Cô bé nhăn nhó hỏi Laya:
- Chị Laya, liệu chúng ta có thể tìm được Lia không?
Laya nhìn gương mặt mếu máo của Hana rồi nhẹ nhàng mỉm cười :
- Em rất yêu quý Lia phải không?
Hana nói, giọng như sắp khóc:
-Vâng. Em rất quý cậu ấy.
Laya lấy khăn lau chạm vào má cô bé cười hiền:
- Vậy ra được rồi. Nhất định chúng ta sẽ tìm ra Lia mà. Bởi vì em yêu quý nó, tất nhiên nó cũng yêu quý em, em không nỡ rời xa Lia thì Lia cũng không nỡ rời xa em. Chị nghĩ giờ này Lia cũng đang sốt sắng tìm em đấy.
Hana ngước nhìn Laya hỏi lại:
- Thật không ạ?
Laya nắm một tay ra dấu hiệu quyết tâm, vừa cười vừa nói:
- Tất nhiên rồi!
Hana lấy tay quệt nước mắt rồi đứng dậy:
- Chúng ta tìm tiếp thôi chị.
- Ừ! -Laya cười rồi đứng dậy cùng Hana ra ngoài.
Hai người họ tìm mãi, hết con phố này đến con phố khác nhưng vẫn không thấy đâu.
Đến một hồi, Laya mới nhớ ra. " Mình là Magian cơ mà, mình có thể dùng phep thuật để tìm Lia." Nghĩ rồi cô thấy hơi thất vọng cho sự ngu ngốc của mình " Tại sao mình không nghĩ ra sớm chứ? Mình ngu quá!"
Đoạn, cô niệm chú rồi một vòng phép màu xanh xuất hiện ở tai và mắt cô. Đây là DeBody, loại phép thuật cường hóa cơ thể, giúp não bộ phát huy tối đa sức mạnh của từng bộ phận trên cô thể. Lúc này, cô đang tăng cường sức mạnh cho tai và mắt của cô, giúp cô có thể nhìn xa hơn và có thể nghe được tiếng động ở khoảng cách rất xa.
Cô mở mắt, lúc này Hana đang ngơ ngác nhìn cô, cô bé không hiểu cô đang làm gì.
Đôi tai cô nghe được rất nhiều tiếng động xung quanh, cô lọc ra trong số đó những tiếng mèo kêu.
Laya mở rộng phạm vi nghe của mình, phạm vị vượt qua khỏi thành phố, cô bước tới, đi về phía trước. Meo,meo, cô nghe rất nhiều tiếng mèo kêu. Cô vội chạy theo hướng phát ra tiếng kêu đó, thoáng chốc đã ra khỏi thành phố.
Cô tìm thấy một ngôi nhà rách nát, có rất nhiều tiếng chó mèo kêu bên trong. " Lạ quá, sao ở đây lại có rao chắn phép thuật?" Cô suy ngẫm rồi quay sang Hana:
- Hana, em ở đây chờ chị nhé! Chị sẽ vào trong và đưa Lia ra.
Hana gật đầu, Laya bước vào trong căn nhà.
Bên trong đầy những chiếc cũi nhốt đủ loại chó mèo.
" Có chuyện gì vậy? Tại sao lại bắt nhiều chó mèo như vậy chứ?"
Cô ngồi xuống nhìn vào một con chó, trên cổ nó có đeo vòng cổ và cả tên và địa chỉ nhà chủ nhân của nó.
" Không phải cơ quan kiểm soát vật nuôi. Vậy chúng bắt nhiều chó mèo vậy để làm gì chứ?"
Cô bước sâu vào trong hơn thì nghe thấy tiếng niệm chú
" Pháp sư?"
Cô tiến đến gần căn phòng phát ra tiếng niệm chú nhìn vào căn phòng đó.
Bên trong căn phòng là hai pháp sư đang niệm chú gì đó và... Lia, chính là con mèo mà cô cần tìm. Cô vội xông vào:
- Dừng lại ngay! Các ngươi đang làm gì vậy?
Hai tên pháp sư dừng lại, bọn chúng quay sang nhìn Laya, một tên hỏi:
- Con nhóc này ở đâu ra vậy?
Laya nói to:
- Ta không biết các ngươi định làm gì nhưng hãy mau thả tất cả chó mèo đang bị nhốt ngay!
- Con nhóc hỗn hào, bọn ta đã gần thành công, tại sao phải thả chúng chứ? - Một tên đáp.
Hắn bước ra trước mặt Laya, nói:
- Con nhóc kia, bọn ta sẽ không dừng lại
Cô nhìn một lượt quanh căn phòng, nó cũng xếp rất nhiều cũi nhốt chó mèo, nhưng lũ chó mèo này trông rất dị thường, có con có đến hai đuôi, lại một con chó ba mắt, rồi vài con mèo to hơn bình thường rất nhiều.
- Chẳng lẽ các ngươi... đang nghiên cứu ma thuật đen sao?
Ma thuật đen, loại ma thuật bị hội đồng cấm sử dụng hay nghiên cứu, vì nó cực kỳ nguy hiểm, không chỉ cho chính bản thân người dùng mà còn cho cả những người xung quanh, an nguy quốc gia và rất nhiều hệ lụy nguy hiểm khác.
- Đúng, bọn ta đang nghiên cứu Bakemogaki, loại ma thuật có thể biến mọi thứ thành quái vật.- Tên đằng sau nói.
- Giờ mi chết cũng không có gì hối tiếc phải không?- Tên đứng trước nói.
Laya cũng sẵn sàng chiến đâu:
- Ta không cho phép các người nghiên cứu loại ma thuật đó đâu, và cũng không cho phép các ngươi làm hại lũ chó mèo tội nghiệp này.
Một tên đưa tay về phía cô, một vòng phép xuất hiện trên lòng bàn tay hắn, vô số những vệt sáng đen hình bàn tay bay về phía cô " Ghost Arms".
Vút, có rất nhiều cánh tay lao về phía cô nhưng chẳng cái nào chạm được vào cô, dù chỉ là một chút. Cô đã dùng Debody khiến cơ thể nhanh nhạy hơn và những giác quan cũng nhạy bén hơn giúp cô dễ dàng tránh được những cánh tay đó.
- Nhóc con, mi cũng là Magian sao?
Laya không trả lời mà lao đến tung một nắm đấm về phía hắn. Hắn văng ra phía sau và va vào tường cái rầm, hắn đã bất tỉnh.
Tên còn lại sững sờ nhìn cô, hắn vô cùng ngạc nhiên không thể nào ngờ đồng bọn của hắn lại bị hạ một cách dễ dàng như vậy.
" Con nhóc này giỏi hơn mình tưởng, phải mau chóng hoàn thành Bakemogaki"
Laya tiến lại chỗ hắn, lên tiếng:
- Ngươi mau đầu hàng đi, nếu không muốn bị đau đớn.
Hắn im lặng. Đoạn, hắn cười lớn:
- Ha ha, mi khá hơn ta tưởng đấy nhưng mọi chuyện đến đây là kết thúc rồi.
Laya ngạc nhiên trước những lời nói của hắn.
- Bakemogaki đã hoàn thành, mi sẽ sớm bị tiêu diệt thôi.
Laya bỗng bất giác rùng mình, một cảm giác run sợ lan tỏa từ phía trước, đúng hơn là từ phía Lia. Hắn dùng con dao cắt một miếng máu rồi nhỏ xuống Lia. Hắn tiếp tục cười một cách ngạo nghễ:
- Nào, biến hình đi, quái vật của ta.
Như nghe lời hắn, Lia bắt đầu biến đổi, răng nanh bắt đầu dài ra, vuốt cũng vậy, đôi tai trong giống như ngọ lửa đang cháy, đuôi biến đổi thành một con rắn, thân mọc cánh và đôi mắt chuyển sang màu đỏ điên dại. Thân hình nó dần lớn lên, nó lớn nhanh đén nỗi ngôi nhà mau chóng sụp đổ.
Hana đứng bên ngoài vô cùng ngạc nhiên khi trông thấy ngôi nhà trước mặt cô đổ sụp xuống và từ trông đống đổ nát đó, một con quái vật khổng lồ xuất hiện, nó gầm lên những tiếng kêu chói tai. Cô bé gọi tên Laya.
- Chị Laya!!!!!!!!!
- Hử, vẫn còn một đứa sao? -Tên pháp sư ban nãy lúc này đang đứng trên lưng của Lia, hăn đã trông thấy Hana.
Hana vô cùng hoảng hốt khi trông thấy con quái vật, đầu óc cô bé lúc này trống rỗng, tay chân bủn rủn.
- Giết nó cho ta- Hắn ra lệnh.
- Á á á á á!!!!!!- Hana hét lên sợ hãi.
Cô bé nhắm mắt lại.
Ầm. Móng vuốt của nó cắm phập vào chỗ Hana đang đứng.
- Ha ha ha ha, cuối cùng ta cũng đã thành công.
Hana vẫn nhắm mắt, nhưng cô bé không hề cảm thấy gì hết. " Chuyện gì vậy? Sao không thấy đau gì hết vậy?"
Cô bé từ từ mở mắt ra, cô nhìn thấy một gương mặt quen thuộc, là Laya.
Khắp người Laya là những vết thương,cô đang ẵm Hana trên tay. Cô cúi xuống nhìn Hana hỏi:
- Em không sao chứ, Hana?
Hana lắc đầu.
- May quá!- Hana thở phào nhẹ nhõm.
- Chị ơi, con quái vật đó...có phải là ....
Laya đặt Hana xuống đất, sau một thân cây to, cô nhìn con quái vật rồi quay lại nhìn Hana, cô mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng,ấm áp:
- Em đừng lo, chị sẽ đưa Lia về với em. Đó là lời hứa của chị với em mà.
Cô nháy mắt một cái với Hana, rồi tiến về phía con quái vật. Hana như bất động, cô bé chỉ nhìn chằm chằm vào Laya.
Laya giờ đang đứng trước mặt con quái vật. Cô lên tiếng cảnh báo tên pháp sư:
- Ngươi hãy mau đầu hàng và giải phép cho tất cả những con vật nuôi.
Tên pháp sư đứng trên đầu Lia cười ngạo nghễ:
- Nếu không thì sao?
Laya nhìn hắn đầy giận dữ:
- Ta sẽ cho ngươi nếm mùi đau đớn.
Hắn ta vẫn cười ngạo nghễ:
- Nếu đủ khả năng thì hãy đến đây đi!
Những vòng phép xuất hiện bao phủ khắp người cô. Mặt đất xung quanh cô như nứt ra
- Được, vậy ta sẽ không nương tay đâu.
Vút, cô lao thẳng đến chỗ hắn.
- Để hoá giải phép thuật, chỉ cần hạ kẻ đang thi triển nó là xong.
Laya tung nắm đấm về phía hắn. Nhưng nó đã bị chặn lại giữa không trung.
- Ta đã đoán trước là ngươi sẽ tấn công ta mà.
Laya lùi lại. " Từ trường sao?"
-Ngươi nhận ra rồi sao? Đúng, phép thuật của ta là từ trường. Với nó, ta có thể chặn mọi đòn tấn công... Và không chỉ vậy thôi đâu.
Hắn hướng bàn tay về phía Laya, một vòng phép hiện ra.
Cơ thể Laya bỗng trở nên nặng hơn. " Có chuyện gì vậy? Tại sao cơ thể mình nặng nề quá vậy?"
- Ta có thể khiến cơ thể con người trở nên nặng nề hơn. Giờ thì... Kết thúc rồi. Tấn công đi, quái vật của ta.
Con mèo khổng lồ lao đến, móng vuốt hướng thẳng đến chỗ Laya đang đứng.
Ầm, những chiếc móng vuốt cắm phập xuống đất.
- Xong. Khả năng chỉ có vậy mà dám lớn tiếng trước mặt ta.
- Chị Laya!!!!!!!!
Hắn quay sang nhìn Hana.
- Giờ thì đến mày đấy con nhóc.
Hana run rẩy.
- Ta không cho phép ngươi làm hại cô bé đâu.- Một giọng nói vang lên.
Hai người nhìn về phía phát ra giọng nói, phía sau con mèo.
- Ngươi... Ngươi vẫn còn sống sao?
Laya đứng đó.
- Ngươi đừng nên xem thường Magian của Light hope.
- Ta không quan tâm ngươi là người của hội nào nhưng dám ngăn cản ta thì ngươi phải chết.
Lại một lần nữa, từ trường bao phủ lấy cô.
- Lần này ta sẽ giết đuợc ngươi.
Con quái vật lao đến chỗ Laya.
- Chết đi, con nhóc phiền phức.
Laya vẫn đứng yên tại chỗ.
Ầm, móng vuốt của con quái vật cắm phập xuống đất.
- Lần này nhất định nó phải chết.
- Vậy sao?
Laya thình lình xuất hiện phía sau hắn. Điều đó khiến hắn vô cùng kinh ngạc.
- Sao ngươi có thể thoát được lưới từ trường của ta chứ?
Laya lao đến trước mặt hắn, nắm đấm của cô hướng thẳng vào mặt hắn.
- Vô ích thôi! Cú đấm của ngươi không thể chạm vào ta được đâu.
Cú đấm của cô lại một lần nữa bị chặn giữa không trung.
- A ha ha ha ha! Đã thấy chưa? Ngươi không thể chạm vào ta được đâu.
Laya mỉm cười đầy vẻ tự tin
- Ta đã nói với ngươi là, ĐỪNG BAO GIỜ XEM THƯỜNG MAGIAN CỦA LIGHT HOPE.
Nắm đấm của cô dần tiến lại gần hắn.
- Hãy xem đây.- Laya hét lên.
Bốp, cú đấm của cô đã đánh trúng hắn, khiến hắn bay ra xa khỏi đầu của Lia. Hắn ngã phích xuống đất, bất tỉnh.
Laya đứng trên đầu Lia nhìn xuống, nói:
- Ma thuật của ngươi chỉ có thể chặn được người thường thôi, đối với phép thuật cường hoá cơ thể của ta, nó vô dụng.
Bùm, Lia trở lại bình thường, điều này khiến Laya lơ lửng trên bầu trời.
-Chết rồi,mình không còn chút sức lực nào nữa.
Tác dụng phụ của Debody, người dùng chỉ có thể cường hoá được một thời gian, sau đó sẽ không còn chút sức lực nào. Thời gian cường hoá tuỳ thuộc vào thể chất từng người.
Cô đang rơi xuống thì trông thấy Lia, có vẻ như nó vẫn ổn. Cô với tay ôm lấy Lia thì thầm:
- Ổn rồi, giờ ta sẽ đưa ngươi về với Hana.
Phịch, Laya rơi xuống một bụi cây. Cô lồm cồm ngồi dậy.
- Đau quá!
Rồi nhìn Lia, có vẻ nó vẫn ổn. Cô cười thở phào nhẹ nhõm. Có vẻ nhiệm vụ của cô đã hoàn thành rồi.
- Chị Laya...
Hana chạy đến chỗ cô.
- Chị không sao chứ?
Cô vuốt ve Lia rồi mỉm cười:
- Chị ổn, em đừng lo.
Rồi cô đưa Lia về phía Hana, cười:
- Đây, Lia đã về với em, đúng như chị nói nhé!
Gương mặt Hana tươi tỉnh hẳn lên. Cô bé ôm lấy Lia.
- Lia, cậu về rồi.
Laya nhìn Hana, bất giác cô cũng mỉm cười.
Lát sau, Laya, Hana, Lia đã trở về dinh thự của Hana. Laya đã được băng bó vết thương, Lia đang nằm trong lồng của Hana.
- Em thật sự không biết nên cám ơn chị như thế nào nữa.
- Em không cần nói cám ơn nữa đâu, em đã nói rất nhiều lần trên đường về rồi.
Hana nhìn Lia rồi nói tiếp:
- Lia là người bạn rất quan trọng với em. Bố mẹ em thường rất bận hay bận rộn với công việc nên em thường hay chỉ ở nhà có một mình. Những lúc như vậy, em thấy buồn lắm, lúc nào cũng chỉ có mình em trong ngôi nhà rộng lớn này.
Hana cúi mặt, có vẻ cô bé buồn lắm. Hana dừng lại một chút rồi nói tiếp:
- Nhưng rồi, mọi chuyện đã thay đổi từ ngày em gặp Lia. Em đã trông thấy cậu ấy khi đang dạo chơi trong vườn. Lúc đó cậu ấy bẩn lắm, em đã đưa cậu ấy về nhà tắm rửa và cho cậu ấy ăn. Từ lúc đó, chúng em luôn ở cùng nhau. Nhờ có cậu ấy mà em không còn cảm thấy cô đơn nữa.
Laya nhìn Hana, cô bé hẳn đã rất cô đơn. Laya đứng dậy, tiến đến trước mặt Hana, ngồi xuống:
- Này, sao ba người chúng ta không kết bạn nhỉ?
Hana ngạc nhiên nhìn Laya.
- Chị là Laya Fistina, nếu em không phiền, mong em hãy kết bạn với chị.
Laya mỉm cười đưa tay ra trước mặt Hana.
Hana sau một lúc bất động vì bất ngờ, cô bé mỉm cười và nắm lấy tay Laya.
- Em là Hana Rika, còn đây là LIa, rất vui được làm bạn với chị.
Hôm đó, Laya ở cùng Hana và Lia đến tối mịt, lúc ra về, cô bé có vẻ bịn rịn lắm:
- Chị ơi, chị có còn đến đây nữa không?
Laya ngồi xuống trước mặt Hana, xoa đầu cô bé cười:
-Tất nhiên rồi, chị phải đến thăm bạn mình chứ. Mà em cũng có thể ghé thăm nhà của chị mà, những lúc em buồn, cứ đến đấy, chị luôn sẵn lòng đón tiếp em mà.
Hana tươi tỉnh hẳn, cô bé cười:
- Hứa nhé!
Laya cũng mỉm cười:
- Ừ!
Laya chào tạm biệt Hana rồi trở về. Hana vẫn đứng nhìn theo bóng cô đến khi khuất dạng. Cô bé bước vào nhà, nói với quản gia:
- Ông ơi , cháu nhất định sẽ gia nhập Light Hope.
- Và cháu nhất định sẽ trở thành một Magian tuyệt vời như chị ấy.
Ông quản gia mỉm cười:
- Tiểu thư nhất định sẽ làm được.
Hana ngoái nhìn lại phía sau cười:
- Cám ơn chị Laya. Chị thật sự là một Magian rất tuyệt vời !
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro