Chap 1 (Chương I)
Ở 1 trái đất xa xôi đâu đó trong vũ trụ bao la rộng lớn. Trước kia đã có các bậc tiền bối đi trước có sức mạnh khá lớn trên danh nghĩa pháp sư. Họ đã nhận thấy được có 1 mối nguy hại lớn đang luôn rình rập từ bên ngoài vũ trụ. Với danh nghĩa giữ gìn hoà bình thế giới thì họ đã cùng nhau tạo ra 1 lớp màng như là 1 tấm khiên ngăn chặn sự xâm nhập từ bên ngoài. Tuy nhiên trên thực tế, trong tổng số các vị pháp sư ấy đã có 1 kẻ ngoại đạo. Hắn ta đã từ lâu sùng bái tín ngưỡng ma thần từ thời cổ xưa hơn nữa. Do đó mà hắn ta đã âm thầm tạo ra 1 lỗ hỏng và nó sẽ dần phá hoại lớp màng ấy. Về sau, tại năm 2080, lớp màng ấy đã gần như bị hủy hoại hoàn toàn. Từ đó mà mọi thứ bắt đầu xảy ra...
Tại khu phố Letia, 1 cậu thanh niên đang đạp xe trên con đường gần nhà. Đó là Nathan, 22 tuổi, hiện đang là sinh viên năm cuối trường đại học công nghệ thông tin. Cậu ấy dừng xe lại và đứng trước cửa nhà ai đó.
*Ting tong*
Tiếng chuông cửa vang lên. Có tiếng lộc cộc từ bên trong đi ra.
*Lẹc kẹc*
Cánh cửa dần mở ra, đó là cậu thanh niên Carlos, 22 tuổi, hiện đang là sinh viên năm cuối trường đại học luật.
Carlos: "Oh, ra là cậu sao? Đợi tí tôi nấu xong bữa cơm cái đã rồi đi."
Nathan: "Bro sao giờ mới nấu, đã là 5 giờ 30 phút chiều rồi mà. Cậu định đi siêu thị sắm thêm cái TV mới đến khuya muộn mới về à? Siêu thị xa lắm đấy."
Carlos: "Biết rồi tại tôi ngủ quên thôi. Mà này, sao cậu không đeo khẩu trang? Đang dịch mà."
Nathan: "Ui chết quên mất."
Carlos: "Bruh thôi dẫn xe vô đây tí đi rồi sẵn lấy khẩu trang nhà tôi này."
Nathan: "Okela!".
*Lạch cạch*
Nathan dắt xe đạp của mình vô sân nhà của Carlos. Sau khi đỗ xe xong thì họ bước vào bên trong căn nhà.
*Bục bục*
Âm thanh phát ra từ tiếng bước chân của họ, ngôi nhà được xây sàn đá hoa cương nên khá bóng bảy và mát mẻ. Bước qua căn phòng khách, Nathan bước vào và tiến đến cái TV bị hỏng.
Nathan: "Ui dào ôi dăm ba mấy cái này, dùng được!"
Carlos: "Hỏng rồi mà? Sao dùng được?"
Nathan: "Không tin à? Tôi gõ mấy cái là lại chạy ngon lành ngay."
Carlos: "Thôiiiiiiiiii ông bạn ơi, lần nào cũng sửa chữa đồ vật bằng cách gõ và đập. Làm thế có ngày hỏng luôn như chơi."
Nathan: "Hừ nhanh đi rồi còn lên đường này!"
Carlos: "Ok.".
Carlos đi ra sau bếp tiếp tục nấu bữa ăn tối. 1 lúc sau họ cũng bắt đầu lên đường. Trên đường đi họ đã trò chuyện cùng nhau. 2 chiếc xe đạp cứ thế đi song song.
Nathan: "Này hình như còn 1 tháng nữa là chúng ta tốt nghiệp rồi."
Carlos: "Ừ nhanh thật, sắp phải đi làm sấp mặt để kiếm tiền rồi."
Nathan: "Yeah mới đó mà đã bao năm tháng trôi qua haizzz.".
Cuối cùng thì họ cũng đã đến nơi và đang đi tìm mẫu TV ưng ý nhất. Trên đường đi họ vô tình gặp lại 1 người bạn. Đó là Kaytlyn, cô bạn cùng tuổi, cũng là 22 tuổi và là sinh viên năm cuối trường đại học y dược.
Nathan: "Eh?"
Kaytlyn: "Hơ? Sao các cậu lại ở đây?"
Carlos: "Chúng tôi đang cùng nhau trao đổi ý kiến và mua TV mới, TV nhà tôi hỏng rồi."
Kaytlyn: "Ồ, nghe cũng thú vị đó. Thật là tình cờ hihi.".
*Bạch*
Có 1 người ngã quỵ xuống, tất cả mọi người ở đó sững sờ và hoảng hốt.
Nathan: "Hể?"
Carlos: "Uh!? Đừng nói là!?"
Kaytlyn: "Ôi không, nhìn sợ quá.".
Kaytlyn núp sau Nathan và Carlos. Mọi thứ xung quanh bắt đầu hoảng hốt.
Nathan: "Hmmm...".
Nathan tiến lại gần người đàn ông vừa ngã quỵ xuống.
Kaytlyn: "Không được tới gần!"
Nathan: "Huh?".
Nathan dừng bước.
Kaytlyn: "Tớ thừa biết chắc chắn người đó đã chết và nguyên nhân là do virus đang gây ra dịch bệnh trên thế giới này!"
Nathan: "Cá-i sao lại thế được!? Tôi tưởng gã này chỉ đang say xỉn..."
Carlos: "Lui lại đi Nathan, cảnh sát đến rồi."
Nathan: "Ừm.".
Nathan lùi về chỗ cũ, cảnh sát ngay lập tức ập vào và phong toả khu vực đó. Trên thực tế thế giới này đang bùng phát 1 loại dịch bệnh kì lạ, có 1 loại virus có thể lây truyền và nó sẽ khiến cho người khác dần dần mất đi ý thức và sau đó ra đi. Tất cả các nước trên thế giới đều đã hợp sức tìm ra nguyên nhân nhưng không thành. Họ không có bất kỳ manh mối nào để tìm ra nguồn gốc của loại virus đó cả. Ở thời điểm đó, vaccine vẫn còn đang được thử nghiệm. Tất cả mọi người ở siêu thị đã bị giữ lại chờ xét nghiệm thì mới được đi.
Nathan: "Ôi trời ơi phiền phức quá đi mất. Đúng là rắc rối mà tự dưng không đâu lại vướng vào vụ này huhu."
Carlos: "Không sao, chúng ta khoẻ mạnh mà, sẽ chẳng có gì xảy ra đâu.".
Đúng thật là như vậy, 3 người họ đã được đi về vì đã xét nghiệm xong và kết quả là an toàn tuyệt đối. Tuy nhiên họ phải để lại toàn bộ sản phẩm đã mua vì chúng cần được khử khuẩn. 3 người họ quyết định ai về nhà nấy, tách ra và đi về. Trên đường đi, Nathan bỗng nghe thấy giọng của ai đó đang nói chuyện.
Nathan: "Huh? Cái gì vậy nhỉ? Tò mò quá, để nghe thử xem người đó đang nói gì.".
Nathan chậm rãi tiến lại gần con hẻm đó để nghe lén.
???: "Ờ, lại có người phải bỏ mạng rồi, chết tiệt thật. Cậu báo cho cấp trên đi, tôi về căn cứ ngay đây."
Nathan: "Woah..."
???: "Hửm?"
Nathan: "Thôi chết!?".
Người lạ mặt đó đi tới nhưng không thấy ai cả, Nathan đã nhanh chân trốn ở đường hẻm kế bên.
???: "Haizz chắc là bị ảo giác thôi. Về nào.".
Ông ta rời đi. Nathan kiểm tra kĩ và thấy ông ta đã đi khuất dạng.
Nathan: "Haizz may quá, tí nữa thì bị lộ.".
Có ai đó từ phía sau vung cây gậy sắt thật mạnh vào đầu Nathan.
Nathan: "A!?".
*Bục*
Nathan bất tỉnh gục xuống. Người đó bỏ 1 loại thuốc kì lạ vào miệng Nathan.
???: "Xin lỗi nhé, do cậu đã nghe điều mà mà cậu không nên nghe.".
Người đó ngay lập tức rời đi.
-Hết chap 1-
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro