C4: Hiểu lầm chồng chất
Quay lại trường học
Sau vài ngày nghỉ ngơi để hồi phục, Gumayusi và Oner cuối cùng cũng quay lại trường. Khi họ vừa bước qua cổng trường, nhóm Faker đã đứng sẵn đợi, vẻ mặt không chỉ lo lắng mà còn chứa đựng một sự giận dữ, như thể những ngày qua họ đã phải nín nhịn, đè nén quá nhiều lo âu và bức xúc.
Keria: "Trời ơi! Tụi bây còn sống thật hả?! Biết tụi tao lo lắng cỡ nào không hả?!"
Zeus: "Sao anh Sang Hyeok không cho tụi tao đến thăm? Tụi bây ở nhà có ổn không? Đã nói rồi mà, đêm đó tụi bây không nên cứ thế mà bỏ đi như vậy."
Oner: "Mày mà đến thì nhớ đem trà gừng cho tao. Đừng có xách theo mấy thùng rượu nữa, nha. Nếu tụi bây đến chơi, chắc tao phải khỏi bệnh luôn, theo nghĩa tiêu cực đấy!"
Cả nhóm cười đùa, nhưng Faker vẫn đứng yên, ánh mắt trầm ngâm. Gumayusi tình cờ bắt gặp ánh mắt đó và nhận ra có điều gì đó không ổn. Một cảm giác nghẹt thở trong không khí, sự nghiêm trọng bỗng trở lại.
Khi nhóm bắt đầu tản ra,Gumayusi bước lại gần Faker, giọng thấp và nghiêm túc:
"Anh nghĩ sao? Về vụ đêm đó ấy."
Faker không trả lời ngay mà chỉ nhìn chăm chăm vào Gumayusi một lúc lâu, rồi thở dài, ánh mắt đeo đuổi một bí mật khó mở.
Faker giọng trầm, mắt nhìn thẳng vào Gumayusi:
"Tối nay, bãi đất trống sau trường. Tao cần nghe hết mọi thứ từ tụi mày. Và đừng để ai khác biết chuyện này."
Gumayusi gật đầu, ánh mắt trở nên nặng nề. Cả hai không nói gì thêm, không khí giữa họ căng thẳng, như thể cơn bão đang chuẩn bị ập đến.
--
Địa điểm: Bãi đất trống phía sau trường, nơi nhóm Faker thường tụ họp để bàn về những chuyện quan trọng. Nhưng hôm nay, không khí khác hẳn mọi lần. Từng tiếng lá cây xào xạc trong gió, tiếng động cơ xe xa vẳng lại, nhưng giữa cái không gian trống trải ấy, tất cả đều cảm nhận được sự căng thẳng. Mọi người trong nhóm ngồi thành vòng tròn, ánh mắt sắc lạnh, không ai nói gì. Faker, vẫn điềm tĩnh như thường lệ, quét mắt quanh nhóm.
Faker giọng nhẹ nhàng nhưng lại đầy uy lực:
"Vụ đánh Gumayusi và Oner không phải ngẫu nhiên. Tụi bây nghĩ đi, có ai trong trường này muốn chơi tụi mình? Nói hết những gì tụi bây thấy lạ."
Không khí im lặng, chỉ có tiếng gió thổi qua làm nhòe đi suy nghĩ của mọi người.
Keria nhanh nhảu, giọng hơi thở dồn dập: "Tụi nhóm Cơn bão sấm sét chứ còn ai! Bữa đó chơi game xong, Gumayusi với Oner khịa tụi nó ghê lắm. Em nhớ Gumayusi còn nói gì đó kiểu: 'Thua thì về nhà khóc đi!' Nhìn tụi nó cay lắm."
Zeus : "Đúng rồi. Đám Peanut hay thù dai, chơi xấu tụi nó rành nhất. Em không ngạc nhiên nếu tụi nó làm vậy. À, mà hôm qua em thấy tụi nó tụ tập trong căng-tin. Trông tụi nó vui lắm, như kiểu vừa làm được chuyện gì lớn. Em để ý trên tay thằng Viper có vài vết xước. Chắc chắn nó vừa đánh nhau!"
Gumayusi ngồi im lặng, mắt hơi nhắm lại như đang chìm trong những suy nghĩ hỗn loạn. Những hình ảnh đêm hôm đó liên tục lướt qua đầu cậu.
Gumayusi nói chậm rãi, giọng khàn khàn, như đang cố lục lại từng chi tiết:
"Đêm đó... khẩu trang che mặt, nhưng giọng nói thì em nhớ. Lúc tụi nó hô hào nhau rời đi, có một thằng giọng khàn khàn, giống y như thằng Zeka. Còn nữa, cái thằng kia cầm cây gậy bóng chày như Viper."
Oner gật đầu, giọng chắc chắn: "Tụi nó ra tay có tổ chức, không phải kiểu tự phát. Đúng là tụi Peanut hay chơi chiêu trò."
Bầu không khí càng lúc càng căng thẳng, và Faker đứng lên, ánh mắt sắc như dao, nhưng không hề thay đổi biểu cảm. Cậu vuốt nhẹ chiếc áo khoác rồi quay lại nhìn nhóm.
Faker giọng điềm tĩnh nhưng sắc lạnh, nhìn thẳng vào Keria:
"Đủ rồi. Mai sau giờ học, bãi đất trống. Tao muốn hỏi trực tiếp tụi nó."
Vừa dứt lời, Faker quay lưng và bước đi, không để lại một lời nào. Mọi người trong nhóm nhìn nhau, ánh mắt đầy căng thẳng, như chuẩn bị cho cuộc đối đầu không khoan nhượng sắp tới.
--
Cuộc đối đầu căng thẳng
Địa điểm: Bãi đất trống.
Nhóm Faker đã có mặt từ sớm, đứng thành hàng, mỗi người đều thể hiện một khí thế mạnh mẽ và quyết tâm. Không khí dường như nặng trĩu, tất cả đều chờ đợi khoảnh khắc đối đầu sẽ bùng nổ. Một lúc sau, nhóm Peanut xuất hiện, dẫn đầu là Peanut, sau đó là Viper, Doran, Zeka và Delight, tất cả đều mang vẻ mặt đầy thách thức.
Peanut bước lên trước, tay đút vào túi quần, nụ cười nửa miệng thoáng hiện đầy sự kiêu ngạo.
Peanut: "Ồ, gọi tao tới đây làm gì? Chắc không phải muốn xin lỗi đâu nhỉ?"
Viper bồi thêm, giọng đầy khinh miệt: "Hay là tụi mày muốn tụi tao cho thêm trận nữa để nhớ đời?"
Faker bước lên, ánh mắt lạnh lùng như băng. Nhìn thẳng vào Peanut, giọng nói không vội vã nhưng lại đầy uy lực, như thể đang dồn ép đối phương vào chân tường.
Faker giọng lạnh, sắc bén: "Tụi mày nghĩ làm chuyện đó mà tao không biết sao? Tao hỏi lần cuối, đừng bắt tao lặp lại: có phải tụi mày đánh Gumayusi và Oner không?"
Peanut ( ngạc nhiên): "Tao á? Sao tự nhiên tao bị vu oan thế này? Hay là bạn mày yếu quá, nên tự dựng chuyện đổ thừa cho tụi tao?"
Keria tức giận, không chịu nổi: "Đừng có giả vờ nữa! Giọng Zeka, gậy bóng chày của Viper, dấu xước trên tay tụi mày! Tụi mày còn chối được không?"
Peanut nhún vai, miệng cười khẩy, ánh mắt lấp lánh sự trêu đùa: "Ồ, tao nói rồi, tụi bây giỏi tưởng tượng ghê. Nhưng nếu tụi bây muốn đánh thì cứ nói thẳng, khỏi phải vòng vo!"
Faker không đáp lại, cậu chỉ nhìn chằm chằm vào Peanut, đôi mắt sắc như dao. Cậu khẽ gật đầu ra hiệu cho nhóm của mình. Những cánh tay đã chuẩn bị từ lâu, không ai chần chừ.
--
Trận đánh bùng nổ
Cả hai nhóm lao vào nhau, tiếng đấm đá vang lên như sấm dậy, những tiếng hò hét, tiếng thở dốc xen lẫn với những cú đấm mạnh mẽ khiến không khí càng thêm ngột ngạt.
Faker vs. Peanut:
Faker và Peanut lao vào nhau ngay lập tức, hai nắm đấm va vào nhau tạo ra những tiếng va chạm mạnh mẽ.
Peanut: "Tao tưởng mày giỏi hơn thế, Faker."
Faker: "Tao không cần mày nghĩ.
Tao chỉ cần mày ngã."
Gumayusi vs. Zeka:
Gumayusi vẫn còn hơi yếu sau chấn thương, nhưng ánh mắt cậu đầy quyết tâm. Cậu không ngần ngại lao vào đối đầu với Zeka, né tránh từng cú đấm.
Zeka:"Mày nghĩ lần này mày sẽ thắng sao?"
Gumayusi: "Tao không nghĩ. Tao biết."
Oner vs. Viper:
Oner và Viper đối đầu ngang sức ngang tài, mỗi đòn đánh đều mạnh mẽ, dồn dập.
Viper:"Tao muốn xem nắm đấm mày mạnh cỡ nào, Oner!"
Oner :"Mày cứ thử đi."
Zeus vs. Doran:
Zeus với cơ thể to lớn, nhưng Zeka không hề dễ bị áp đảo. Cả hai giằng co nhau kịch liệt.
Zeka:"Mày to xác thế mà chậm quá nhỉ?"
Zeus:"Chậm? Để tao cho mày biết thế nào là nhanh!"
Keria vs. Delight:
Keria và Delight đều nhỏ con nhưng vô cùng nhanh nhẹn, họ lao vào nhau với tốc độ nhanh chóng.
Delight:"Đừng tưởng mày lùn mà tao nương tay!"
Keria:"Câu đó tao cũng định nói với mày!"
--
Trận đấu trở nên căng thẳng hơn bao giờ hết, không ai chịu lùi bước. Mỗi người đều cố gắng hết sức, tiếng đấm đá và tiếng thở dốc vang vọng khắp bãi đất trống.
Faker áp đảo Peanut
Sau vài phút đối đầu, Faker cuối cùng cũng đẩy Peanut vào thế bí. Hắn lảo đảo, mồ hôi túa ra đầy trán. Faker tiến tới, ánh mắt của cậu lạnh lùng, như thể muốn nghiền nát đối thủ.
"Nói thật đi. Nếu không, lần sau sẽ không chỉ là một trận đấu."
Oner kết thúc Viper
Oner né được cú đấm cuối cùng của Viper, sau đó bất ngờ tung một cú móc hàm chính xác vào mặt Viper, khiến hắn gục ngã xuống đất.
Oner:"Thấy chưa? Tao đã bảo đừng thách tao."
Zeus quật ngã Zeka
Zeus không ngừng sử dụng sức mạnh vượt trội của mình, cuối cùng cũng đè được Zeka xuống đất. Cậu túm cổ áo Zeka, giọng nói đầy sự thách thức.
Zeus: "Mày còn gì để nói không?"
Zeka thở hổn hển, mắt tràn đầy sự giận dữ nhưng không thể phản kháng.
Keria và Delight đồng quy vu tận
Cả Keria và Delight đều kiệt sức. Những cú đấm của họ không còn mạnh mẽ như trước, cơ thể đã bắt đầu yếu dần.
Keria: "Cái thằng! Lùn như tao mà mày vẫn không đánh lại được, có nhục không?"
Delight: "Mày thì hơn gì tao! Đợi đấy!"
--
Sau khi trận đấu kết thúc
Peanut lồm cồm đứng dậy, từng người đều thở hổn hển, mệt mỏi, nhưng ánh mắt đầy tức tối và bực bội. Mặc dù bị đánh bại, họ vẫn không chịu thua, lầm bầm những lời chửi rủa trong cơn giận dữ:
Peanut: "Mẹ, tụi mày nghĩ tụi tao gây sự trước à? Giờ lại đến đây tính sổ sao? Chúng mày sao mà cứ thích đổ hết tội lỗi lên đầu tụi tao vậy?"
Viper: "Còn bày đặt dạy đời! Đừng nghĩ lần sau sẽ dễ dàng như vậy đâu, tụi mày đợi đấy!"
Zeka: "Tao không để yên đâu, tụi mày đã sai rồi mà còn làm như là tụi tao là thủ phạm!"
Nhóm Faker, với vết thương và mồ hôi đẫm trên người, bắt đầu hạ thấp thế đứng, nhưng mỗi người đều có cảm giác chiến thắng. Cả nhóm vui vẻ nhìn nhau, hài lòng với kết quả, cười nói rôm rả.Nhưng Faker lại im lặng, trong lòng Faker vẫn không thôi suy nghĩ."Liệu tụi nó có phải là kẻ gây sự thật không? Cảm giác... có gì đó không ổn."
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro