
Chap 30
-------------
Ký ức của Win...
" Happy birthday to you
" Happy birthday to you
" Happy birthday Happy birthday
" Happy birthday to you...🎶🎶🎶
Chàng trai nhỏ cùng chiếc bánh kem trên tay tiến lại phía Win
- Hia! Mau thổi nến đi "
Anh nhận lấy chiếc bánh kem từ tay người kia nhẹ khép mắt lại thì thầm vài điều ước rồi thổi nến, Win đặt chiếc bánh kem xuống bàn, rồi nhẹ nhàng nhấc bổng người con trai ấy lên, ánh mắt cưng chiều nhìn vào mắt đối phương.
- Ai bày ra cho em cái trò tạo bất ngờ này đây hả, một đứa trẻ vô tư như em làm sao có thể nghĩ ra được mấy cái chiêu trò lãng mạn này chứ "
- Hư...Hia Anh ai bảo người ta không biết lãng mạn cơ chứ, uổng công mất cả ngày để chuẩn bị, mau bỏ em xuống...
Người Anh đang bế liền quay mặt sang hướng khác phụng phịu hờn dỗi
- Mới vậy đã dỗi rồi à "
- Hừ! Ai thèm dỗi "
Chàng trai nhỏ ôm lấy cổ Anh phụng phịu
- Quà sinh nhật của anh đâu "
Win nhướng mày cạ mũi cưng chiều
" Chụt "
Chàng trai nhỏ nhẹ nhàng áp môi mình nên môi Win, hai tay ngọt ngào áp lên gò má Anh
- Hia...Em yêu Anh "
*----------
Win choàng tỉnh giấc sau giấc mơ vừa rồi, những giọt nước mắt không biết từ bao giờ đã trực trào nơi khoé mắt, người nói yêu Anh, sự ngọt ngào trong giấc mơ về phần ký ức đã mất làm nơi lồng ngực trái của Win bỗng nghẹn thắt đau nhói, hình ảnh mờ ảo của người trong giấc mơ giọng nói mềm mại ấy là người Anh từng yêu sao...
Win bật ngồi dậy tay nhẹ đưa lên dây nhẹ thái dương của mình, cơn đau đầu lại bắt đầu tái phát làm Anh có chút choáng váng, Anh vội tìm kiếm lọ thuốc nhanh chóng uống vào để tác dụng của thuốc ngấm vào làm dịu đi cơn đau đầu đang khống chế lấy dây thần kinh của mình.
Sau một lúc uống thuốc, cơn đau cũng được dịu đi đôi chút, Anh đặt chân xuống rời khỏi giường đi đến cầm lấy điện thoại lên ấn vào một dãy số rồi ấn gọi.
" Alo tôi nghe đây chủ tịch "
Alex ở đầu dây bên kia lên tiếng.
- Alex đặt một cuộc hẹn với bác sĩ riêng của tôi vào ngày mai "
Anh trầm giọng
" Chủ tịch...có phải dạo gần đây triệu chứng đau đầu của Anh lại bắt đầu bộc phát thường xuyên hơn rồi phải không " Alex hỏi
- Ừ có lẽ là vậy "
" Chủ tịch, tôi sát cánh cùng anh cũng đã được năm năm rồi nhỉ, hôm nay có thể lấy tư cách là một người bạn để nói chuyện với Anh không "
- Được "
" Có phải đã có điều gì đó, đã làm tác động đến phần ký ức đã mất của Anh không "
Win lặng đi một chút nhớ lại giấc mơ khi nảy, đây không phải là lần đầu Anh mơ thấy nó mà suốt những năm qua giấc mơ ấy đã lặp đi lặp lại trong giấc ngủ của Anh.
- Không biết nữa, tôi chỉ cảm thấy người đó đang ở rất gần mình "
" Chủ tịch...có phải người đó...
Alex có chút ngập ngừng
" Là thư ký Team không "
Win không trả lời câu hỏi của Alex, ánh mắt trầm tư nhìn vào một khoảng không vô định.
" Người đó có phải là Em không, TEAM " Chút suy nghĩ chợt thoáng qua trong đầu làm Win có chút nhói người Anh tìm kiếm suốt những năm qua liệu rằng có phải là cậu hay không...
*
6 giờ sáng tại dinh thự...
Xe dừng lại ở trước cánh cổng lớn của dinh thự, Team đặt chân bước xuống xe cùng mớ đồ đạt xách lỉnh kỉnh trên tay.
" Hừ, tên PhaWin chết tiệt, biết vậy hôm đó đã không mềm lòng với hắn cho rồi, ôiii tên khốn chỉ giỏi hành hạ người khác thôi "
Team vừa nhăn nhó vừa sải bước đi vào bên trong dinh thự
Bên trong quản gia Lce và vài người hầu đã đứng đón Team ngay trước cửa.
- Chào cậu "
- Chào Bác ạ "
Team vật vã chắp tay vái chào quản gia Lce.
- Còn không mau xách đồ cho cậu Team " Quản gia Lce quay sang nhìn hai người hầu ra lệnh.
- Dạ không cần đâu ạ, cháu tự mình xách cũng được không cần phiền họ đâu ạ " Team mỉm cười
- Cậu cứ để cho họ xách đi đừng ngại, cậu đến đón thiếu gia đi làm có phải không " Quản gia Lce mỉm cười
- Dạ "
- Thiếu gia vẫn chưa dậy, bây giờ tôi sẽ đi gọi thiếu gia dậy "
Quản gia Lce nói
- À Quản gia Lce, không cần đâu ạ hiện tại cháu là thư ký riêng của chủ tịch những việc này cứ để cháu làm cũng được ạ "
- Vâng, phòng của thiếu gia nằm cuối hành lang ở tầng hai cậu cứ tự nhiên, bây giờ tôi sẽ đi dặn người hầu chuẩn bị bữa sáng "
- Dạ được ạ "
Team lễ phép gật đầu rồi bước đi lên tầng hai.
" Đứa trẻ này thật ngoan ngoãn "
Quản gia Lce mỉm cười nhìn theo bóng dáng của Team.
Team bước đến căn phòng lớn nằm ở cuối hành lang đưa tay lên mở cửa phòng.
" Cạch "
Tiếng cửa bật mở Team bước vào phòng, nhẹ nhàng tiến lại gần phía giường nơi có người đàn ông đang an tỉnh trong giấc ngủ, khuôn mặt với góc cạnh hoàn hảo, hàng lông mày đen láy dọc sóng mũi thẳng tắp, cánh môi mỏng kiêu ngạo ửng đỏ quyến rũ.
Do Anh không bận áo nên hoàn toàn có thể nhìn rõ được vòm ngực rắn chắc đầy cuốn hút.
" Chết tiệt, cái tên này tại sao lại có thể đẹp trai như vậy chứ "
Loạt suy nghĩ hiện lên trong đầu làm Team đỏ mặt xấu hổ.
" Không được, không được, Team mày nhất định không được để bị mê hoặc, không được nhất định không được "
Team lắc mạnh đầu xua đuổi mớ suy nghĩ đang len lóm ở trong đầu.
Team tiến lại gần Anh thêm một chút, đưa tay ra định lay Anh dậy nhưng vẫn chưa kịp chạm vào người Anh thì đã bị người kia bắt lấy tay kéo ngã xuống.
" Á "
Team giật mình la lên
Win kéo Team ngã xuống giường động tác chắc chắn nhanh chóng đặt cậu nằm dưới thân.
- Nhìn lén khi người khác đang ngủ em có biết tội gì không "
Win liếm môi mỉm cười
- Chủ tịch anh...anh làm gì vậy, tôi...tôi lén nhìn anh ngủ khi nào chứ "
Team bị bắt trúng liền đỏ bừng mặt, chu môi cãi lại.
- Vậy sao? Vậy em có thể giải thích lý do vì sao mặt em lại đỏ như vậy không " Win nhướng mày
- Tôi...tôi...là vì phòng của anh quá nóng thôi "
- Thư ký Team của tôi, em có biết vẻ mặt khi nói dối của em trông đáng yêu như thế nào không hả "
Anh ghé vào tai Team thì thầm, cánh môi kiêu ngạo khẽ cong lên đầy ẩn ý
Những hành động của Win làm Team có chút rùng mình, khuôn mặt vì xấu hổ mà đỏ tận mang tai, vội đẩy anh ra
- Chủ tịch...đừng đùa nửa anh...anh mau chóng đi rửa mặt đi hôm nay lịch trình làm việc của chúng ta rất nhiều đấy, tôi...đôi đi chuẩn bị đồ cho anh trước "
Team ngượng ngùng vội chạy đi đến phòng thay đồ của Anh.
" Ha, thật đáng yêu "
Win nhìn theo con thỏ nhỏ đang cố gắng chạy thụt mạng kia, nở một cười sảng khoái.
*
- Chủ tịch đây là vest tôi chuẩn bị cho anh ngày hôm này, lịch trình ngày hôm nay của chúng ta, 9 giờ 30 chúng ta sẽ có buổi gặp mặt với chủ tịch của tập đoàn OF, 11 giờ sẽ dùng bữa trưa tại nhà hàng hoàng gia cùng đổng sự trưởng của tập đoàn MG, 2 giờ chiều họp cổ đông tại công ty của chúng ta về các dự án sắp tiến hành trong tháng tới, và còn...
Team hơi khựng lại ở lịch trình cuối...
- Một buổi hẹn với bác sĩ riêng vào lúc 4 giờ 30 chiều "
Team ngập ngừng thông báo
Bác sĩ?? Có phải sức khỏe của Anh ấy lại có vấn đề gì rồi không?
Team lo lắng suy nghĩ.
- Còn lịch trình nào khác nữa không?
Win lấy chiếc áo sơmi bận vào, rồi quay sang nhìn Team
- Không...tạm thời thì chỉ có bấy nhiêu đó thôi "
- Được rồi, mau lại đây thắt caravat cho tôi đi " Win nhìn Team ra lệnh
- Vâng "
Team bước tới dùng chiếc caravat mình đã chọn choàng lên cổ cho Win
*----------
Team nhớ lại...
- Hia!!! Anh đâu rồi "
Tiếng la hét phát ra từ trong phòng thay đồ
- Có chuyện gì vậy Team "
Win từ bên ngoài bước vào
- Cái này thắt làm sao, khó chết đi được " Đứa trẻ nhăn nhó, loay hoay với chiếc caravat trên cổ.
Win mỉm cười sải bước đi lại gần phía Team.
- Đưa anh xem nào "
Win dịu dàng đưa tay lên chiếc caravat bị Team làm ngoằn ngoèo ở trên cổ tỉ mỉ thắt lại cho cậu
- Xem em kìa, có chiếc caravat cũng thắt không xong "
Win đưa tay búng nhẹ vào mũi Team mắng yêu
- Thì...thì tại nó khó chứ bộ "
Team bĩu môi phụng phịu
Win ôm lấy đứa trẻ thấp hơn vào lòng, cưng chiều hôn lên tóc cậu.
- Nếu lỡ như sao này không có anh bên cạnh thì phải làm sao đây hả?
Giọng Anh dịu dàng.
- Hừ " Ý anh là đang định nghĩ đến chuyện bỏ rơi em đấy à " Team ngước lên đưa tay véo vào má Win hậm hực lườm Anh
Win mỉm cười nắm lấy tay Team dịu dàng hôn lên mu bàn tay của cậu.
- Đồ ngốc, em là cả thế giới của anh, anh làm sao có thể rời xa thế giới của mình được chứ "
- Hừ, là anh nói đấy nhé, anh mà nuốt lời em sẽ đem anh quăng cho cá mập ăn đấy "
Win bật cười với sự đáng yêu của người ở trong lòng, không kiềm được mà cuối xuống hôn lên môi cậu.
- Team anh yêu em...
*-----------
- TEAM!!!
Tiếng gọi của Win kéo Team trở về với thực tại, trên khoé mắt cậu, từ bao giờ đã đỏ hoe như sắp tuôn lệ.
- Thư ký Team, em bị làm sao vậy "
Win lo lắng hỏi
- Tôi...tôi không sao, chúng...chúng ta mau đi ăn sáng thôi sắp trễ giờ rồi, tôi sẽ xuống dưới chuẩn bị bữa sáng cho anh "
Team nói rồi vội vã rời đi
--------------
CuộcCáCượcĐịnhMệnh
BounPremFanfic
VeeVee
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro