Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Bình tĩnh



Sau những tháng ngày miệt mài sách vở, sáng tuần sau các bạn học sinh lớp 12 sẽ bước vào kì thi tốt nghiệp trung học phổ thông quốc gia!

Ngày cuối ở trường, các bạn trong lớp ký áo cho nhau, đứa thì khóc lóc ỉ ôi, đứa lại đùa nghịch như chẳng có gì xảy ra...

Trà My im lặng nhìn lớp học như cái chợ vỡ, thất thần...

Thời gian trôi nhanh như chó chạy ngoài đồng vậy. Mới ngày nào nó còn chập chững bước vào THPT Y với tâm hồn hứng khởi những đam mê tuổi học sinh. Những giờ học tẻ nhạt, mấy buổi tám chuyện vô vị với bọn con gái, mấy trò đùa dai của đám con trai hay những giây phút ít ỏi với Vũ Đức Huy trong 3 năm cấp ba của nó, cớ sao kết thúc nhanh quá...

Con bé không di chuyển, bàn tay nhỏ đặt lên vai của Đức Huy đang ngồi lướt điện thoại, hỏi:

-"Mày thích tao từ khi nào?"

Vũ Đức Huy:???

Cậu ta hoang mang nhìn nó không chút gì biểu cảm. Không thấy nó nhìn cậu, cũng chẳng có gì trông như nuối tiếc tuổi học trò...

-"Từ hồi lớp 11."

-"Sao Huy lại thích tao?"

Trà My nhìn chăm chú.

Huy tắt điện thoại, đặt xuống bàn, bắt đầu nhớ lại những hình ảnh về quá khứ năm lớp 11...

-"Lúc đó tao thấy My đang ngủ gục trong giờ học, ngủ ngon lắm kìa, rồi có một tia nắng nhỏ chiếu xuống My."

Đức Huy cười mỉm, nhìn cô học sinh bé nhỏ đang ngồi kế bên cậu.

-"Lúc đó My như thể có hào quang phát ra ấy, đẹp lắm, giống ơ... Cái gì nhờ...?"

Huy nheo mắt, cố gắng nghĩ ra được từ ngữ đẹp đẽ nhất có thể để miêu tả con bé.

-"Giống thiên thần nhỏ đang say giấc nồng í."

-"Eo uiiii! Huy chuyên toán mà sao nói được câu sến súa hay thế?"

-"Không sến súa, My giống thiên thần nhỏ thật mà, My xinh lắm ấy."

-"Thế bây giờ tao xấu Huy vẫn thấy tao xinh à?"

-"My không bao giờ xấu, lúc nào mày cũng xinh hết!"

Trà My cười toe toét hạnh phúc, Đức Huy kế bên cũng cười hiền nhìn My. Chúng nó đã trải qua đủ những năm tháng học sinh của riêng chúng, tẻ nhạt có, vui vẻ có, buồn cũng có nữa.

Tuy chúng đều có những ngã rẽ cuộc đời khác nhau, tuy vậy hai con đường vẫn va vào nhau, khiến cuộc hành trình của đối phương cũng dần trở nên thú vị hơn cả.

Trà My không mấy luyến tiếc cấp ba của nó, nhưng nó chắc rằng, những tháng ngày này sẽ là một kỷ niệm khó quên ở tương lai...

Và chắc chắn, kỷ niệm về tháng ngày ôn thi tốt nghiệp là đáng giá nhất!

.

.

.

Một ngày cuối trước khi diễn ra kỳ thi tốt nghiệp...

Trà My ra ban công, vừa hút thuốc vừa ôn bài. Văn sẽ là môn thi đầu tiên như mọi khi.

Trước đó nó đã tham khảo số trang giấy mà Anh Thy đã viết trong kỳ thi, sau khi suy nghĩ và phân tích rõ ràng, nó đã thử sức viết đâu đó 15 bài nghị luận văn học khác nhau.

Trung bình Trà My viết được 16 mặt giấy...

Tay nó đau tới mức run rẩy.

Đằng nào mai cũng thi rồi, nó chẳng viết nữa, ôn phần đọc hiểu thôi.

Rít một hơi thuốc dài, nó phả khói nghiền ngẫm...

Vẫn là nên gọi điện cho Đức Huy.

...

"Alo?"

-"Huy sắp đi ngủ chưa?"

"Chưa. My đang ôn bài à?"

-"Đúng roài."

Nó hút hết một điếu, tiếp tục rút thêm một điếu trong bao thuốc lá, đốt thuốc hút.

Đức Huy ở đầu dây bên kia nghe được âm thanh của bật lửa...

"My này."

-"Ừm, Huy nói đi?"

"Tao nghe thấy tiếng bật lửa."

-"..."

My sợ nha. Đức Huy nghe thấy được hay thế?

Nó thoáng sợ hãi, liệu nếu Huy biết nó hút thuốc, thì cậu ấy có còn tình cảm với nó hay không...

-"T... Thế hả?"

"Ừm."

Toang thật rồi, tông giọng của Huy trầm đi hẳn, như kiểu đang giận dữ ấy. Trà My sợ thật rồi, nó im lặng đợi đầu dây bên kia trả lời, đến cả thuốc cháy trên tay cũng không dám hút...

"Nguyễn Phan Trà My."

-"Ừm?"

Trà My căng thẳng, nhăn mày.

"Mày đang ở cùng thằng người yêu cũ à?"

-"???"

Gì đây?

Thế ra Huy nghĩ thế à?

My giãn cơ mặt, bất lực cười. Cậu Đức Huy này cũng dễ thương một cách quá đáng rồi.

Nó rít một hơi thuốc rồi trả lời đầu dây bên kia.

-"Đâu có, tao đang một mình."

"Tao không tin."

-"Thế làm sao để Huy tin?"

Nói xong, điện thoại của nó hiện thông báo, người ở đầu dây bên kia muốn gọi video...

My chấp thuận, thấy bản mặt nhăn một đống của Vũ Đức Huy đang liếc ngang liếc dọc cái màn hình điện thoại.

-"Tao đến chịu Huy đấy, nhìn này!"

Nó quay video một vòng 360 độ, khẳng định không có thằng người yêu cũ nào ở đây cả. Chỉ có mình nó với điếu thuốc lá trên tay.

"My... Hút thuốc à?"

-"Ừm..."

Trà My ngập ngừng, rồi lại hỏi:

-"Huy... Có ghét My không?"

"..."

Không trả lời, Đức Huy thật sự không thích rồi...

My rũ mắt, thắc mắc câu trả lời của Vũ Huy.

"My biết sao không?"

-"Sao?"

"Tao cũng hút thuốc."



..........





-"Bắt đầu làm bài, thời gian bắt đầu được tính từ 7 giờ 35 phút."

Trà My hít một hơi dài, thở ra một hơi cũng thật dài...

Bắt đầu cầm bút, chiến đấu với đề thi!

Nó viết lia lịa, viết quên lối về, viết cật lực.

Lúc 8 giờ 10.

-"Cho em xin giấy ạ."

Lúc 8 giờ 35.

-"Cho em xin giấy ạ."

Lúc 9 giờ 5.

-"Cho em xin giấy ạ."

Lúc 9 giờ 25.

-"Sắp hết giờ làm bài, các bạn đọc lại bài và điền đầy đủ thông tin vào giấy thi."

-"Cho em xin thêm giấy ạ."

Thầy cô giám thị choáng luôn. Lũ học sinh trong phòng thi ấy toát mồ hôi hột nhìn nó...

Trông nó bây giờ cứ như vị thánh nào trên trời rớt xuống ấy, từ nãy tới giờ cả phòng thi ai nấy cũng mới chỉ xin nhiều nhất 1 tờ giấy, con này xin hẳn tận 4 tờ. Thế quái nào mà viết lắm thế?

Nó cắm đầu cắm cổ viết tiếp tới tê tái tay chân.

Vừa hay lúc chuông reo, nó hoàn thành kết bài khoảng hơn 2/3 mặt giấy mới xin.

Sau khi nộp bài, tất thảy các bạn trong phòng học nhìn nó với con mắt ngưỡng mộ.

Còn nó, sau khi bỏ 100% công suất não ra thi xong, trực tiếp phóng xe về nhà đi ngủ để lấy sức, chiều tiếp tục chiến với môn toán!









Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro