Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 40

“Chủy công tử sợ là ăn giấm rồi.” Tuyết Trùng Tử chậm rãi nói.

“Hả?” Bạn nhìn về hướng hắn đang nhìn. Ở đó chỉ có một mảng tuyết trắng xoá, nào có cái gọi là Chủy công tử.

Tuyết Trùng Tử thở dài, chắp tay sau lưng bước đi như một ông lão. Bạn mơ hồ đi theo hắn.

“Cô vẫn là nên quay về càng sớm càng tốt, đừng để sinh ra bất cứ hiểu lầm gì. Ta ghét nhất là thay người khác dọn dẹp mớ hỗn độn.” Tuyết Trùng Tử ngồi xuống, rót một tách trà nhấp một ngụm.

“Yên tâm đi, ta không phải loại phế vật đó.” Tuy rằng không biết hắn đang lo lắng cái gì, nhưng bạn quả thực cũng nên quay về rồi.

Bạn chống cằm, trên mặt nở nụ cười ngốc: “Ngươi nói xem...không gặp nhau lâu như vậy rồi, Cung Viễn Chủy hẳn là nhớ ta muốn chết đi được nhỉ?”

Tuyết Trùng Tử trợn mắt nhìn bạn rồi nói với Tuyết Công Tử đang đứng bên cạnh: “Ngươi tới đánh thức cô ấy đi.”

Tuyết Công Tử nhịn không được mà bật cười: “Giang cô nương, cô vẫn là nhanh chóng trở về đi.”

Bạn đứng dậy: “Được thôi, đợi có thời gian sẽ lại tới.”

Tuyết Trùng Tử nhếch môi: “Có thời gian cũng đừng tới, ta sợ Cung Viễn Chủy sẽ đại náo Tuyết Cung mất.”

CHỦY CUNG
“Công tử, ngài thật sự không đi đón Giang cô nương sao? Thuộc hạ thấy hai người họ cũng không làm gì mà? Hơn nữa, Tuyết Công Tử không phải vẫn còn ở bên cạnh sao?” Thuận Diên gãi đầu, có chút không hiểu nổi tại sao Cung Viễn Chủy lại tức giận như vậy.

Cung Viễn Chủy nặng nề đặt chén trà lên bàn: “Hai người họ gần nhau như vậy, suýt chút nữa còn ôm nhau rồi? Ngươi vẫn cho rằng không có gì à?”

Thuận Diên ngậm miệng lại, có chút bất lực, nhưng thật sự không dám nói tiếp.

“Ta về rồi nè!” Bạn vui vẻ sải bước vào cửa.

“Cô nương, cô có lạnh không? Ở đây có trà nóng, mau tới uống một chút đi.” Thuận Diên lập tức tiến tới cầm lấy chiếc ngoại sam bạn vừa cởi ra.

“Khụ...” Cung Viễn Chủy ho nhẹ một tiếng, Thuận Diên mím môi, lập tức lui sang một bên.

Bạn ngồi xuống đối diện y, tự rót cho mình một tách trà để uống.

Cung Viễn Chủy nhìn bạn mấy lần, cuối cùng không nhịn được nữa mà nói ra: “Tỷ không có gì muốn nói với ta sao?”

Bạn đặt tách trà xuống: “Hửm? À…có đó, nhiều ngày không gặp như vậy, thật sự có chút nhớ đệ.”

Thuận Diên không nhịn được mà bật cười thành tiếng, Cung Viễn Chủy lập tức trừng mắt nhìn hắn, Thuận Diên đành kìm lại.

Có lẽ là do Thuận Diên, Cung Viễn Chủy không chịu nổi sự trêu ghẹo này của bạn, hai má lập tức đỏ bừng.

“Ta...thứ ta nói không phải cái này, là cái khác, chẳng hạn như...tỷ và Tuyết Trùng Tử.”

“À...Tuyết Trùng Tử mấy ngày nay đã chăm sóc ta rất tốt, người cũng rất tốt, hơn nữa còn ôn nhu...”

“Tỷ tốt nhất là đừng nói nữa!” Cung Viễn Chủy chịu không nổi ngắt lời bạn.

Bạn nhịn cười: “Không phải đệ bảo ta nói sao?”

“Ta không bảo tỷ nói cái này!” Cung Viễn Chủy giận dỗi nhìn bạn.

Thuận Diên thật sự không chấp nhận nổi bộ dạng nũng na nũng nịu của Cung Viễn Chủy: “Cô nương, thật ra hôm nay công tử đã đến đón cô, nhưng lại nhìn thấy cô và Tuyết Trùng Tử hết sức thân mật, chính là...”

“Thuận Diên, ngươi!” Cung Viễn Chủy lập tức đứng dậy, Thuận Diên ngậm miệng lại, ngay tức khắc chuồn khỏi phòng.

“Chỉ vì cái này thôi à?” Bạn kìm nén khóe miệng, không để ý cười quá lộ liễu.

“Chỉ vì cái này thôi? Tỷ còn muốn thế nào nữa? Ta thấy hai người rất xứng đôi.” Cung Viễn Chủy liếc mắt nhìn bạn.

“Ừm...” Bạn trầm ngâm rồi gật gật đầu.

“Tỷ! Giang Tri Vân!” Cung Viễn Chủy tức giận đến phát khóc.

“Ta tự biết bản thân xinh đẹp. Nhưng ta vẫn thấy rằng, Cung Tam tiên sinh mới là người xứng đôi nhất, đệ thấy sao?”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro