Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25

Sáng sớm, bạn từ trong giấc mộng tỉnh dậy, toàn thân đều kiệt sức, chỉ cử động một chút thôi mà cả cơ thể như muốn rã rời.

"Cô nương, Chủy công tử đã đi Giác cung rồi ạ. Ngài ấy lệnh cho nô tì đến hầu hạ cô."

Bạn chống người từ từ ngồi dậy, chiếc chăn từ trên vai trượt xuống, dấu hôn rải rác khắp trên ngực khiến nha hoàn đỏ mặt, bạn cũng vội vàng kéo chăn lên che lại.

"Ngươi...cứ để ở đó là được, ta sẽ tự làm, ngươi ra ngoài trước đi."

Bạn có chút xấu hổ nhìn cô, nha hoàn gật gật đầu, đặt chậu nước ở một bên, nhưng đi được vài bước thì dừng lại.

“Cô nương, cô thật sự có thể tự làm chứ ạ?” Trong mắt cô có chút lo lắng và đồng cảm.

Bạn gật đầu, hướng về phía cô mà mỉm cười: “Ừm, không sao."

Chờ khi cửa đóng lại, bạn cúi đầu xuống nhìn, thâm tâm không khỏi gào thét. Như này làm sao bạn có thể gặp người khác, Cung Viễn Chủy tên hỗn đản này! Không thể chọn nơi khác sao?! Còn có cái cổ này! Cổ đại cũng không có kem che khuyết điểm!

"Cô nương, cô xong chưa ạ? Chủy công tử vừa mới từ Giác Cung chuyển lời đến, bảo cô tới dùng bữa." Nha hoàn bên ngoài gõ cửa.

Bạn nghe vậy, như này làm sao ra ngoài được, bạn giả vờ ho khan hai tiếng: “Ta có chút khó chịu, làm phiền ngươi đi thông báo một tiếng."

"Tỷ tỷ đây là có chuyện gì vậy?"

Cánh cửa bị người đẩy ra, Cung Viễn Chủy mỉm cười bước vào.

Bạn vội vàng mặc y phục, ánh mắt cố ý hay vô ý liếc nhìn nơi đó, trong lòng không khỏi run lên.

"Chỗ nào khó chịu? Ta xem xem."

Cung Viễn Chủy vừa nói vừa vén mái tóc dài của bạn, những dấu vết trên cổ trong nháy mắt liền lọt vào tầm mắt, khóe miệng Cung Viễn Chủy nhếch lên, dường như rất hài lòng với thành quả của mình.

"Là chỗ này? Hay là chỗ này?"

Bàn tay của Cung Viễn Chủy từ từ đưa xuống, tựa như vô tình mà chạm vào eo bạn, khiến cơ thể bạn run rẩy.

"Tỷ tỷ vẫn còn mẫn cảm như vậy, chi bằng..."

Y nói, hướng về phía bạn từ từ tiến lại gần, bạn đột ngột né tránh: “Không phải nói muốn đi dùng bữa sao? Đừng lãng phí thời gian nữa."

"Không vội, ca ca nói là bữa tối, bây giờ vẫn còn sớm." Y mỉm cười kéo bạn vào trong, cánh tay dài nhanh chóng ôm bạn vào lòng.

Bạn lo lắng nuốt khan, nghĩ đến cảnh tối qua, Cung Viễn Chủy không biết đã làm bạn khóc bao nhiêu lần, mỗi lần đều nói lần cuối, nhưng rốt cuộc tính từ lần nào?

Nghĩ đến đây, bạn có chút ủy khuất, viền mắt không kiểm soát được mà ngập tràn nước mắt, Cung Viễn Chủy lập tức hoảng loạn.

"Tỷ sao vậy? Ta..."

"Cung Viễn Chủy, ngươi cái tên lừa đảo này!" Bạn giơ tay đánh vào ngực y, trong mắt Cung Viễn Chủy tràn đầy hoang mang, không biết bản thân đã phạm lỗi gì.

Bạn càng khóc càng tủi thân, Cung Viễn Chủy ôm bạn vào lòng, đợi bạn ngừng thút thít mới nhẹ nhàng dò hỏi.

Bạn ngập ngừng nửa ngày, xấu hổ không nói ra, nhưng Cung Viễn Chủy cũng đoán ra được đôi điều, y bất lực cười lên.

"Ta xin thề, sau này sẽ không như vậy nữa, nếu tỷ không tin ta...lần tới có thể thử."

"Hoặc...ngay bây giờ cũng được."

"Ta...a..."

Cung Viễn Chủy một tay tóm lấy cả hai tay bạn, tay còn lại từ thắt lưng mà luồn vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro