Chương 3 : Vị Hôn Thê Cũ
Edit : #Mạc_Hy
#Thiên_Hoa
Đã ba ngày sau đó.
Trong ba ngày này, Diệp Ảnh Ảnh đã không đi học,cô dành phần lớn thời gian để ngủ và hồi tưởng lại kí ức trước khi hồi sinh của mình.
Đêm nay cũng giống ba đêm rồi, anh ta đã không xuất hiện ba ngày liền. Những người giúp việc trong nhà đều làm việc chăm chỉ và rất hiếm khi bắt chuyện với cô, họ thậm chí không dám nhìn cô.
Một ngôi nhà lớn như này bây giờ với cô giống như một ngôi mộ vô cùng lạnh lẽo .
Diệp Ảnh Ảnh thay bộ đồ ngủ của mình và nhìn vào đồng hồ, sau đó đi xuống cầu thang rồi cô tiến ra sân.
Ánh trăng tối nay rất đẹp và không khí rất mát mẻ .Chợt cô nhìn thấy chiếc lồng lụa vàng, nó khiến cho cô thỏa mái hơn.
Trong thực tế , tòa nhà này có tầm nhìn tuyệt vời và khu vườn là một trong những tuyệt tác. Nó là một trong những bản thiết kế đặc sắc của công ty của Dạ Hàn, các đội kiến trúc hàng đầu thế giới đã được mời về xây dựng nó . Tòa nhà này nằm ở vị trí tốt nhất của thủ đô Hoàng Gia và mất cả 1 năm để hoàn thành nó.
Thật đáng tiếc là cô đã không đánh giá cao quá khứ của mình khi còn ở đây, cô ghét nó bởi vì với cô nó chính là nhà tù ,nơi anh ta đã giam cầm cô.Và cô chỉ muốn hoàn toàn phá hủy tòa nhà này.
Nhìn xung quanh bạn có thể thấy một đám cỏ lớn bị đốt cháy và tất cả hoa cố tình bị cắt đi, ao rất bẩn...... đây là những "kiệt tác" của cô.
"Oh--"
Vào lúc đó, một giọng nói quen thuộc đột nhiên vang lên trong cơn gió đêm.
Diệp Ảnh Ảnh thu ánh mắt đang nhìn một mảnh hoa hồng đổ nát và ngước nhìn theo hướng âm thanh phát ra.
Dưới ánh sáng lờ mờ,cô thấy một người đàn ông mặc bộ đồ thời trang cao cấp đắt tiền và sang trọng. Khuôn mặt có khía cạnh vô cùng đẹp trai, tỏa ra khí chất hơn người.
Phải thừa nhận rằng Cố Việt Trạch có thể mê hoặc cô.
Tuy nhiên, nếu hình bóng của Cố Việt Trạch có xuất hiện thì có lẽ chỉ trong mơ và rất mờ nhạt.
Cố Việt Trạch đứng cách cô vài bước và nhìn cô, hàng lông mày cô nhăn lại nhưng cô không phát hiện ra.
Cơ thể Diệp Ảnh Ảnh tự nhiên phản ứng , cô bất giác nhìn trang phục của mình.
Tại thời điểm này, cô đang đeo kính có gọng là kim loại không chính thống với khuôn mặt trang điểm đáng sợ .
Tủ quần áo của cô không có lấy một bộ đồ bình thường, vì vậy cô trực tiếp duy trì hình ảnh trước đó của mình , nó có thể được coi như là thay đổi trong một thời gian ngắn để tránh gây ra sự nghi ngờ không cần thiết.
Cố Việt Trạch mắt lạnh nhìn chằm chằm vào cô, khuôn mặt đẹp trai đầy thất vọng, " Ảnh Ảnh ! Tại sao em lại biến thành bộ dạng như thế này , tại sao trái tim của mình lại để cho mọi người phá hủy?"
Stop?!
Diệp Ảnh Ảnh cẩn thận nếm thử bốn từ này và đầy tự ti.
Trong kiếp trước, toàn bộ trái tim cô đều trên cơ thể anh. Cô luôn giữ sự ngây thơ của bản thân, cô không ngần ngại tạo ra cho mình một thái độ.
Kết quả là, anh ta chỉ nói "tự làm tự chịu" với cô ?
Cô biết Thẩm Mộng Kỳ đứng trước mặt của Cố Việt Trạch đã nói những lời không tốt về cô nhưng nếu anh ta thực sự có tình cảm với cô thì sẽ không tin những lời nói đó của Thẩm Mộng Kỳ.
Thẩm Mộng Kỳ là người bạn thân nhất của cô và cô thường hay đi với cô ta, Cố Việt Trạch cũng biết cô ta, sự xuất hiện của anh ở đây rõ ràng là được cô ta đưa tới một cách bí mật.
Nghĩ về điều này, Diệp Ảnh Ảnh chuẩn bị mở miệng thì cô bỗng thấy rợn sống lưng
Là Dạ Hàn...
Anh ta đang ở gần đây !
Cô gần theo bản năng nhận thức được hơi thở của người đàn ông này .
Quá khứ,cô đã bị Thẩm Mộng Kỳ bán đứng nhưng cô không hề biết, cô ta có mối quan hệ chặt chẽ với Dạ Hàn. Cô nhớ không lầm thì vào một hôm lạnh lẽo, cô đã thấy cái bóng Dạ Hàn, anh ta đội một chiếc mũ xanh lá cây, từ giây phút đó nó chính là khởi đầu của chuỗi ác mộng.
Diệp Ảnh Ảnh nhẹ nhàng thở dài, và bỏ qua sự xuất hiện của Dạ Hàn , đôi mắt dửng dưng nhìn vào mắt của Cố Việt Trạch cười to nói: "Tôi không biết vì sao Cố Việt Trạch tiên sinh lại ở đây chất vấn tôi ? Vì là hôn phu cũ của tôi? ...... hay vì là anh họ của tôi ? "
Những lời Diệp Ảnh Ảnh nói ra rõ ràng là lời châm biếm, Cố Việt Trạch vẻ mặt hơi biến đổi, "Ảnh Ảnh, tôi biết em trách tôi, nhưng tôi cũng là bất đắt dĩ , dù sao, mọi chuyện thành ra như vậy tôi cũng có trách nhiệm.Bây giờ,em hãy đi với tôi , tôi sẽ dẫn em rời khỏi nơi này."
_______________
#Mạc_Hy
#Thiên_Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro