Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

32

32
Ngày hôm sau khi bách gia mọi người thức dậy , ăn xong đồ ăn sáng được xắp xếp liền  tập trung lại trước thủy kính được gọi là TV  đã được một lúc nâu nhưng vẫn không có thấy Lam công tử cùng Ngụy cô nương đâu .Bách gia bọn họ nhìn nhau cho rằng hai người họ vẫn còn đang nghỉ ngơi cũng không có tới làm phiền mà ngồi đợi hai người .

Một lúc  nâu sau nữa bọn họ mới thấy cửa phòng của Ngụy cô nương mở ra , Ngụy cô nương bộ dáng vẫn là có chút buồn ngủ   trong tay  cầm một bộ y phục , thấy bọn họ liền chào một tiếng “ Buổi sáng tốt lành”  sau đó liền rời đi .

Bọn họ lại ngồi tại chỗ đợi cô , đợi đên khi bách gia tất cả mọi người nhìn thấy cô xuất hiện thì bọn họ thấy cô tỉnh táo hơn hẳn  trên người cũng mặc vào một bộ y phục mới , áo ngắn cộc tay cùng một chiếc quần tối màu ôm sát , mái tóc đen dài cũng được buộc cao lên nhìn trông rất năng động .

Thấy bách gia bọn họ nhìn mình chằm chằm Ngụy Thanh Nguyệt không khỏi có chút khó hiểu , mặt cô dính gì sao? Hay quần áo cô mặc có vấn đề gì à ? Hôm nay xét đến bọn họ là người cổ đại cô đã chọn mặc áo  phông cùng quần jean rồi mà cũng đau có gì kỳ quái ?.

Ngụy  Thanh Nguyệt nhìn bọn họ một vòng rồi hỏi : “ Sao mọi người nhìn tôi chằm chằm thế ? Trên mặt tôi dính gì sao ?”

Nghe cô hỏi vậy tất cả đều lắc đầu sau đó rời đi tầm mắt , không dám lại nhìn nhiều , Ngụy Vô Tiện lập tức chạy lại cạnh tỷ tỷ cười hi hi gọi nàng : “ Tỷ tỷ  sáng hảo a  ”
  
Ngụy Thanh Nguyệt nhẹ véo má hắn một cái , cười nhẹ : “ A Tiện sáng hảo a ,  hôm qua đệ ngủ có ngon không ?.”

Ngụy Vô Tiện mặc nàng véo  má hắn cười hì hì gật đầu đáp : “ Có a tỷ tỷ , ta ngủ rất ngon .”

Thấy hắn nói vậy Ngụy Thanh Nguyệt liền nhẹ cười , sau đó cùng hắn tới sofa ngồi xuống . Ngồi xuống sau cô cùng  mọi người chào hỏi  sau liền đưa mắt nhìn xung quanh tìm kiếm thân ảnh quen thuộc ,sau khi xác định không thấy người cô muốn tìm kia thì nhìn mọi người hỏi : “  Lam Hoán  cậu ấy đã đi đâu rồi sao?” .

Nghe Ngụy cô nương hỏi bách gia mọi người nhìn nhau  , từ lúc bọn họ ra đây đến giờ cũng chưa có gặp Lam công tử, cũng không biết Lam công tử có phải đã rời đi hay không .

Lam Hi Thần nghe cô hỏi vậy thì lên tiếng : “hôm qua sau khi mọi người đi nghỉ không nâu Lam công tử nói là có chuyện gấp cần giải quyết  đã liền rời đi rồi ,y cũng có nhờ chúng ta chuyển lời cho cô nương rằng có thể sẽ về muộn . ”
Nhiếp Hoài tang cũng gật gật đầu nói : “ Đúng vậy Ngụy tỷ , hôm qua Lam công tử rời đi rất vội vàng .”

Ngụy Thanh Nguyệt nghe xong thì  khẽ nhíu mày : “ Cậu ấy rời đi rất vội vàng sao?.”

Ngụy Vô Tiện thấy tỷ tỷ khẽ nhíu mày rồi hỏi chuyện liền gật gật đầu đáp : “ Đúng vậy , hơn nữa Lam đại ca còn ăn mặc giống hệt cái cái vị Lam nhị công tử xuất hiện trong TV nha .”

Nghe vậy mày Ngụy Thanh Nguyệt thật sự nhíu lại , lập tức yêu cầu  thủy kính TV  gọi điện thoại cho ba mình .

Bách gia mọi người nghe bọn họ trò chuyện từ nãy giờ cũng không rõ rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì nhưng thấy Ngụy cô nương vẻ mặt , bọn họ đoán chắc là đã có chuyện xảy ra  vì vậy liền im lặng ngồi nghe .

Thủy kính rất nhanh liền kết nối với Ngụy Trường Trạch ở thế giới này như tối hôm qua nhưng  lần này bọn họ lại không nhìn thấy mặt y .
[ “ Alo Nguyệt nhi ta cũng đang có chuyện cần tìm con đây .” ]
Ngụy Thanh Nguyệt nghe thấy ba mình bắt máy  , lại nói có chuyện cần tìm mình , Ngụy Thanh Nguyệt  liền hỏi chuyện : “ Có Chuyện gì vậy ba ?” .

[ Ngụy Trường Trạch ở đầu dây bên kia mệt mỏi xoa xoa thái dương đau nhức , nói : “ Hôm qua sự giữa con và a Anh ta sẽ hỏi sau  nhưng từ chuyện hôm qua con nói cho ta biết con có phải  có quen  biết với con trai cả của Lam gia  đúng không ? .” ]
Ngụy Thanh Nguyệt nghe ra sự mệt mỏi  từ giọng nói của ba mình , hơn nữa ba cô còn hỏi chuyện cô có phải hay không quen biết với Lam Hoán thì liền chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra , bình tĩnh đáp :  “ Dạ  con có quen biết với  Lam thiếu , nhưng đã có chuyện gì sao ba ? .”
[ Đầu dây bên kia Ngụy Trường Trạch nghe thấy  con gái mình nói có quen biết với con trai cả của lão  Lam thì khẽ thở dài , nói : “ Ừm , Lam gia xảy ra chuyện rồi  . Cả hai vị thiếu gia nhà họ hiện đều đang được cho là bị bắt giữ  trong quỷ vực  không biết còn sống hay đã …”
Ngụy Thanh Nguyệt nghe ba cô nói vậy cả người chợt cảm thấy lạnh toát , sắc mặt kém đi , cố gắng giữ bình tĩnh  hỏi  ba cô nhưng giọng nói vẫn có chút run run mang theo lo lắng mà cô không hề biết hỏi : “ Ba rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì ? Hai vị thiếu gia của Lam gia tuổi trẻ thành danh , là hai người nằm trong top đầu những người mạnh  nhất trong lớp trẻ giới linh sư bọn con , luận cả về  tu vi lẫm linh lực   sao đột nhiên lại … Rốt cuộc là  bọn họ đã gặp phải loại tà ma gì mà có thể thất thủ ạ ? Còn Lam gia , bọn họ không cử người đi cứu hai  người họ sao ạ?  ” 

[ Ngụy Trường Trạch nghe ra được trong giọng nói của con gái mang theo sự lo lắng , ông không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ mà nhíu mày nhưng sau đó lại thở dài  , đáp : “ Chuyện ra sao ta cũng không rõ , chỉ biết rằng Lam nhị thiếu hôm qua rời khỏi nhà của chú mình thì nhận được tin ở một ngôi làng nhỏ phía tây thành phố có một ngôi miếu cổ vô duyên vô cớ xảy ra dị tượng người dân xung quanh vào miếu dâng hương  hay đi đến đó thăm quan bỗng nhiên đều  mất tích hàng loạt . Hơn nữa người mất tích lại chỉ có nam tử trẻ tuổi  trưởng thành  cùng với những thiếu niên trẻ tuổi  . Chuyện này nghe người dân ở đây nói là đã  xảy ra hơn hai tuần nay rồi , bên phía cảnh sát cũng  không tra ra được bất kỳ tin tức hay dấu vết gì của những người mất tích . Đến hôm nay người mất tích lại càng nhiều lên , bọn họ không còn cách nào khác mới báo lên cục điều tra đặc biệt , bên kia phái rất nhiều người tới rồi nhưng không giải quyết được còn mất tích một người  và chết mất hai người, hai người mất mạng kia lại là người Lam gia , Lam nhị thiếu gia nghe tin thì tới xử lý nhưng cũng gặp chuyện , Lam đại thiếu gia khi biết tin em trai gặp chuyện liền tới đó , bức được tà ma xuất hiện cùng nó giao đấu .  Nghe nói rõ ràng đã chiếm thế thắng có thể giải quyết ngay tà ma kia nhưng lại không biết vì  sao lúc sau lại  bị tà ma bắt và trong miếu , cửa miếu cũng bị phong bế không tài nào mở được , đã 5  tiếng qua rồi vẫn chưa thấy có động tĩnh gì   . Lam gia bên kia cả Lam gia người  đều đến đây nhưng cũng không cứu được người ra ngoài , còn bị thương nhẹ  ,ta cùng Ôn Nhược Hàn  biết tin đến giúp đỡ  nhưng cũng lực bất tòng tâm ...”

Nói đến đây Ngụy Trường Trạch không khỏi thở dài , bọn họ thật không biết được rốt cuộc tà ma  kia rốt cuộc là thứ gì ? Ngay cả bọn họ cũng không có biện pháp phá vỡ kết giới tiến vào miếu thờ  ?  .

Sau lại nhìn màn hình điện thoại nói tiếp : “ Nếu con có quen biết con trai cả của lão Lam thì con có thể đồng ý cứu bọn họ hay không? Ta biết con đã phong kiếm , không muốn dính dáng vào chuyện của giới Linh sư nữa  nhưng nếu được ta mong con có thể tới đây nhìn xem một chút , xem  có thể giúp lão Lam cứu người không ?...Dù sao con cũng mạnh hơn mấy lão già  trung liên bọn ta nhiều , còn nếu con không …]
“Con sẽ tới ..Ba con đồng ý tới cứu người , người  cho con biết giờ người ở đâu con sẽ lập tức tới .”

[ Ngụy Trường Trạch chưa nói hết câu liền đã bị con gái cắt ngang ,nhưng ông cũng không giận mà lại nhẹ mỉm cười , nói : “ Được ta đợi con , địa chỉ là thị đường Kim Á thị trấn Lạc Xu .”]

Ngụy Thanh Nguyệt nhẹ giọng  đáp  “ Dạ” một tiếng xong liền ngắt  liên lạc .

Cả người cô lúc này tỏa ra hàn khí bức người , gương mặt cũng trở lên lạnh lùng vô cảm   khiến người khác nhìn mà  cảm thấy sợ hãi rét run , mồ hôi lạnh chảy ướt đẫm lưng áo .

Bách gia mọi người nghe chuyện tư nãy tới giờ , biết được Lam công tử cùng với vị kia lam nhị công tử hiện không rõ sống hay đã chết  thì cũng không khỏi có chút  lo lắng , xong  nhiều người lại  là nhiều hơn mong  xem kịch .

Lam Vong Cơ cùng Lam Hi Thần nghe được bản thân cái khác mình ở thế giới này gặp chuyện thì nhìn nhau , nhớ tới hôm qua Lam Hoán rời đi lúc bọn họ liền cảm thấy không ổn chuyện , ai mà ngờ …

Nhiếp Hoài Tang cũng là không ngờ tới lại xảy ra chuyện như vậy , lo lăng nhìn Ngụy tỷ .

Ngụy Vô Tiện cũng không ngờ tới lại có chuyện như vậy sẽ xảy ra lo lắng  nhìn tỷ tỷ : “  Tỷ để ta đi với người ” .
Lam gia bên người nghe tin cũng là thập phần lo lắng , Lam Phu nhân , Thanh Hành quân cùng Lam khải Nhân cũng là lo lắng không thôi , cũng muốn đi cùng giúp đỡ . Dù kia không phải bọn họ thế giới sinh ra  nhi tử nhưng cũng là bọn họ nhi tử , bọn họ không thể không cứu .
Ngụy Trường Trạch phu thê cũng là muốn đi theo giúp đỡ , Nhiếp Minh Quyết cũng muốn cùng đi theo giúp một phen nhưng tất cả đều bị Ngụy Thanh Nguyệt từ chối .
“ Không cần đâu ! Ta sẽ đi một mình  mọi người ở lại trong không gian đi  . những sự việc như này của thế giới chúng ta , chúng ta sẽ tự giải quyết , có những chuyện mọi người không thể nào xen vào được .Đừng lo chúng ta sẽ trở về an toàn  hơn nữa a Anh thằng bé sẽ tới ngay thôi , có thêm thằng bé giúp chắc chắn sẽ không có chuyện gì .” : Ngụy Thanh Nguyệt nhẹ cười nói , có những chuyện bọ họ giúp không được .
Sau đó trước ánh mắt lo lắng của mọi người liền xoay người đi vào thủy kính biến mất như hôm qua ,chỉ để lại một câu : “ Chúng ta sẽ trở về sau ”.

Mọi người chưa kịp nói thêm gì cô đã liền biến mất  , mà TV cũng cùng lúc sáng lên . 

Chỉ thấy tại bên ngoài một ngôi miếu có rất nhiều người đang đứng ở bên ngoài miếu , bọn họ cũng thấy được rất nhiều gương mặt quen thuộc trong số đó . Lam tông chủ cùng với Lam Phu nhân , Lam lão tiên sinh , Ôn tông chủ cùng Ngụy Trường Trạch ai cũng mang dáng vẻ mệt mỏi đứng bên ngoài  ngôi miếu , xung quanh có không ít người khác đứng cùng .

Mà đặc biệt ở chỗ , nơi này rõ ràng là miếu thần nhưng lại  mù mịt oán khí , âm khí  khiến người nhìn phát run .
Bách gia mọi người thấy mà cũng  không khỏi rùng mình . Lam gia người cùng Ngụy gia người đều lo lắng mà nhìn TV .

[ Lam Minh Lễ  mấy người nhìn Ngụy Trường Trạch cầm điện thoại quay lại đây khi lo lắng nhìn lão huynh đệ hỏi .

“ Lão Ngụy ..Sao rồi ? Con gái ông đồng ý sao ?.” : Lam Minh Lễ giọng nói mang theo mong chờ hỏi .

Giờ hắn thật sự chỉ còn trông mong vào con gái cưng của lão Ngụy có thể cứu hai cái đứa con của hắn ra ngoài .

“ Ngụy huynh ta biết con gái huynh mấy năm nay  đã phong kiếm  cũng biết con bé muốn ẩn lui giới linh sư , Hi Thần cùng Vong Cơ cùng với con bé cũng chẳng quen biết , nó cũng không có nghĩa vụ phải cứu hai đứa nó nhưng là ta xin huynh , huynh có thể xin con bé cứu cứu ta hai đứa con có được không? Ta xin huynh đấy .” : Linh Yên đôi mắt đỏ hoe nhìn Ngụy Trường Trạch cầu xin nói .

Cô lúc này thật sự rất sợ hãi , bên trong kia là Linh Yên cô hai cái nhi tử a , hai đứa nó mà có xảy ra chuyện gì cô không sống nổi mất .

Ôn Nhược Hàn cùng với Lam Khải Nhân cũng lo lắng mà nhìn Ngụy Trường Trạch .

Ngụy Trường Trạch nhìn mình vợ chồng bạn tốt lo lắng liền an ủi nói : “ Mọi người đừng lo , con bé đồng ý rồi  hiện đang trên đường tới đây , rất nhanh liền tới mọi người đừng quá lo lắng .”

Nghe bạn tốt nói vậy , mọi người đều nhẹ nhàng thở ra , Lam Minh Lễ  nhìn bạn tốt thật lòng cảm kích nói cảm ơn . Linh Yên không kìm được nước mắt nói : “ Quá tốt rồi .” .

Mấy người cứ như vậy yên tĩnh đứng đợi tại bên ngoài miếu .

Một lúc sau tất cả mọi người liền nghe thấy tiếng xe hơi chạy đến  dừng cách  bọn họ không xa  ,sau đó từ trên xe bọn họ thấy được hai thân ảnh bước xuống đi về bọn họ  .

Ngụy Trường Trạch vừa nhìn liền nhận ra mình hai cái đứa con , đối với sự xuất hiện của mình đứa con trai thì hết sức là ngạc nhiên . Nhưng nghĩ đến việc chính cần phải làm Ngụy Trường Trạch liền đem việc này tạm thời bỏ qua mà lên tiếng gọi : “ Nguyệt nhi , a Anh mau lại đây .”

Ngụy Thanh Nguyệt cùng Ngụy Anh nghe thấy ba mình gọi thì nhanh hơn bước chân , Ngụy anh còn hô len một tiếng “ Ba” với ông .

Bên cạnh mấy Lam gia mấy người cùng Ôn Nhược Hàn sau khi nhìn thấy hai người đến ra sao bộ dáng cùng với tiếng gọi  của Ngụy Trường Trạch thì đều ngây ra ngạc nhiên nhìn hai người đang lại đây kia không chớp mắt …

Ngụy Thanh Nguyệt cùng Ngụy Anh tới trước mặt ba mình chào ông , Ngụy Trường Trạch  nhìn hai cái đứa con ,lại nhìn mấy người bạn tốt lên tiếng bảo : “ Mọi người cũng hơn chục năm không có gặp mặt  hai đứa nó rồi đi !? Tới tôi giới thiệu lại một chút con gái cùng con trai  tôi Thanh Nguyệt , Ngụy Anh.”

Sau ông lại quay ra nhìn mình hai cái đứa con  bảo : “ Còn hai đứa đây  là bạn tốt cũng là huynh đệ tốt của ba  ,ba đã từng kể cho hai đứa nghe rồi đấy kia là vợ chồng chú Lam Minh Lễ cùng em trai chú ấy Lam Khải Nhân , bên cạnh là chú Ôn Nhược Hàn .”

Ngụy Thanh  Nguyệt cùng Ngụy Anh nghe ba nói vậy đều nhìn bốn người Lam Minh Lễ chào hỏi , bởi vì lo lắng Lam Hoán cùng em trai cậu tiếp tục ở bên trong miếu sẽ gặp nguy hiểm  , chưa kể đến còn có rất nhiều người khác đang không rõ sống chết nên Ngụy Thanh Nguyệt cũng không để tâm tớ vẻ mặt của mọi người tại đây .

Lam Minh Lễ mấy người nghe Ngụy Thanh Nguyệt cùng Ngụy Anh chào hỏi mình mới hoàn hồn , nhìn hai người chào hỏi .

Linh Yên nhìn Ngụy Anh , đôi mắt mở lớn kích động  đến kêu lên thành tiếng sau đó liền nắm lấy tay Ngụy Anh run run giọng hỏi :" Con ..con là Vô Tiện phải không ? Mẹ là fan của con  thật không ngờ con vậy mà lại là Ngụy thiếu con trai của Ngụy huynh ."

Ngụy Anh bất ngờ bị Lam phu nhân lắm tay thì giật mình ,sau khi nghe bà nói là fan của mình thì bất ngờ không thôi .

Hắn thật không ngờ tới Lam phu nhân lại là fan mẹ của mình  .

Mỉm cười  với bà , Ngụy Anh gật đầu nói :" Con đúng là Vô Tiện , cảm ơn người đã yêu thích con , người cùng với ba mẹ con là bạn tốt cứ gọi con là Ngụy Anh là được ,đừng gọi Ngụy thiếu nhiều xa cách ."

Linh Yên nghe vậy thì nhẹ mỉm cười , giật đầu nói được .

Ngụy Thanh Nguyệt ở bên cạnh thấy vậy tâm trạng cũng thả lỏng hơn chút nhìn hai người nhẹ mỉm cười .

Linh Yên quay sang thấy cô  thì hơi xấu hổ buông tay Ngụy Anh ra , nhìn cô chân thành nói :" Cảm ơn Ngụy tiểu thư đã đồng ý đến đây cứu con trai chúng ta , ta biết tiểu thư đã muốn phong kiếm cũng không  muốn dính dáng đến chuyện giới linh sư nhưng ta  xin tiểu thư  giúp chúng ta cứu chúng ta hai cái đứa con . Ơn này chúng ta tuyệt đối không quên ."

Lam Minh Lễ ở bên cạnh cũng gật đầu nói :" Đúng vậy , chỉ cần cứu được ta hai cái đứa con tiểu thư có bất cứ yêu cầu gì chúng ta cũng sẽ tận lực đáp ứng cũng  sẽ không bao giờ quên ân tình này ."

Nói xong vợ chồng Lam Minh Lễ còn muốn cúi người với cô .

Ngụy Thanh Nguyệt nghe hai người nói vậy lại thấy hành động của hai người thì vội vàng  ngăn cản hai người lại , nhẹ nâng tay Lam phu nhân  mỉm cười , nói:" Hai người đừng làm như vậy con không dám nhận đâu . Với lại cứ gọi con Thanh Nguyệt là được , cũng giống a Anh đừng gọi con Ngụy tiểu thư . Còn về phía hai vị thiếu gia con cùng với a Anh chắc chắn sẽ cứu bọn họ ra ngoài lên hai người đừng lo lắng ."

Linh Yên cùng Lam Minh Lễ nghe cô nói vậy thì khẽ giật mình , Lam Khải Nhân cùng Ôn Nhược Hàn ngay cả Ngụy Trường Trạch cũng  bất ngờ không kém .

Ngụy Trường Trạch nhìn mình con trai hỏi :" A Anh con cũng sẽ ra tay sao? ".

Ngụy Anh nghe ba hỏi vậy thì cười hì hì nói :" Con sẽ , chị còn đã nhờ con không thể không giúp , hơn nữa con không muốn chị bị mệt nha , với lại để chị ở với tên Lam à không  để chị ở với một đám đàn ông rồi đưa bọn họ ra ngoài nhiều không an toàn ".

Hắn tuyệt đối không thể để chị hắn ở cùng với tên Lam Hi Thần kia tuyệt đối không thể !! .

Ngụy Thanh Nguyệt nghe vậy  thì không khỏi mỉm cười trong lòng cũng có chút bất đắc dĩ ...

Còn phía Lam gia mọi người nghe Ngụy Anh cũng tham gia cứu người thì cảm thấy càng thêm yên tâm hơn nhìn hai người cảm ơn .

Ngụy Trường Trạch liếc mắt nhìn mình hai đứa con trong lòng suy nghĩ khi xong việc trở về nhất định phải cũng hai đứa này nói chuyện .

Ngụy Thanh Nguyệt  thấy không nên trì hoãn thêm việc cứu người , cô liền lên tiếng bảo : “ Ba cứu người quan trọng ,con với a Anh bi giờ lập tức sẽ tiến vào cứu người , đợi chúng con trở ra rồi chúng ta sẽ nói chuyện sau .”

Ngụy Anh bên cạnh nghe vậy cũng gật đầu nói : “, Đúng vậy ba , chuyện lần này con đã biết được đại khái  trên đường  đi tới đây con với chị cũng đã tìm hiểu và cũng có suy đoán chuyện lần này, hiện chúng con lập tức tiến vào trong cứu người ,  mọi người ở bên ngoài cũng cần phải  hết sức cẩn thận đợi chúng con cứu người đem ra .”

Ngụy Trường Trạch nghe vậy thì gật đầu nói : “Đi đi , hai đứa con nhất định phải chú ý an toàn .”

Lam Minh Lễ mấy người cũng dặn hai người phải chú ý .

Ngụy Thanh Nguyệt cùng Ngụy anh nghe vậy đáp  “ Dạ ”  một tiếng liền xoay người hướng cửa miếu  bước tới , vừa bước đến gần cửa miếu Ngụy anh liền khẽ vung tay , cánh cửa miếu đóng chặt thoáng chốc mạnh mẽ bị mở ra  , âm phong nổi lên  thân hình hai người cũng chớp mắt biến mất sau đó cánh cửa miếu lại nặng nề đóng lại …]


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro