11
Ha ha có trời mới biết cô giờ có hai cái đệ đệ manh manh đáng yêu rồi a a a .
Ngụy Vô Tiện cùng mọi người bị nàng này động tác làm cho buồn cười , Ngụy Vô Tiện lại ngại ngùng nhưng vẫn mặc nàng xoa nắn , véo má hắn .
Tàng Sắc cùng Ngụy Trường Trạch thấy vậy cũng khẽ cười nhìn nhìn nàng cùng nhi tử mình vui đùa kia một chỗ ,trong lòng ấm áp rất nhiều xong cũng đau lòng nghĩ ...
Nếu trước kia không mất kia đứa nhỏ , có lẽ hình ảnh này sẽ diễn ra rất nhiều lần đi ? A Anh cũng sẽ không buồn bực một mình .
Ngụy Thanh Nguyệt xoa nắn chán chê gương mặt của Ngụy Vô Tiện ,xong cảm nhận được ánh mắt nhìn mình của Ngụy Trường Trạch cùng với Tàng Sắc liền quay đầu sang nhìn bọn họ , nhẹ giọng gọi một tiếng :" Cha ,mẹ!"
Chỉ một tiếng 'Cha mẹ ' này của cô kiến cho Ngụy Trường Trạch cùng với Tàng Sắc sững người ,sau đó mỉm cười gật đầu đáp một tiếng "Ân"
Tàng Sắc vẫn đỏ hốc mắt , nhẹ nhàng khéo phu quân mình đến trước mặt Ngụy Thanh Nguyệt dè ngập ngừng một chút hỏi nàng :" Chúng ta có thể ôm c..."
Nhưng nàng chưa nói hết câu liền cảm nhận được bản thân mình bị ôm lấy , Ngụy Trường Trạch cũng sững người.
" Cha mẹ hai người không cần hỏi con , dù ở thế giới nào đi nữa hai người cũng như bà mẹ của con ở thế giới này đều là cha mẹ con ,con đều là con gái của hai người !"- Ngụy Thanh Nguyệt
Ngụy Thanh Nguyệt ôm lấy hai người , nhẹ giọng nói bên tai hại người .
Dù ở thế giới nào họ đều là cha mẹ cô .
Tàng Sắc cùng Ngụy Trường Trạch nghe , đều ôm chặt lấy Ngụy Thanh Nguyệt , Tàng Sắc, Ngụy Trường Trạch đều cười cười nói " Ân Nguyệt nhi "
Ngụy Thanh Nguyệt nghe vậy cũng cười cười ,xong lại nhỏ giọng nói với Hai người bọn họ gì đó .
Chỉ thấy hai người thoáng cái ngạc nhiên , khẽ liếc mắt nhìn Lam Hoán một cái xong gật đầu nói :" Chúng ta biết rồi con yên tâm !"
Ngụy Thanh Nguyệt cười cười buông ra hai người .
Hai người cũng cười mà nhìn cô , Ngụy Vô Tiện thấy vậy cũng vui vẻ vô cùng .
Bách gia mọi người thấy vậy liền châu đầu ghé tai nói nhỏ rì rầm .
Chỉ có Lam Hoán nhăn mày , thất thần tò mò muốn biết Thanh Nguyệt nói gì với thế giới kia chú Ngụy cùng Ngụy phu nhân .
Cho đến khi thấy Thanh Nguyệt trở lại bên cạnh mình mới giật mình chấm dứt suy nghĩ .
Khi hắn đang muốn hỏi gì đó liền thấy Ngụy Vô Tiện định đi về hướng Giang gia , xong liền khác đệ đệ giữ lấy tay vị Ngụy công tử kia nói :" Ta đi với ngươi !"
Khi hắn đang muốn hỏi gì đó liền thấy Ngụy Vô Tiện định đi về hướng Giang gia , xong liền khác đệ đệ giữ lấy tay vị Ngụy công tử kia nói :" Ta đi với ngươi !"
Một lời vừa ra không gian lại im lặng trở lại . Ngụy Vô Tiện cùng mọi người ngạc nhiên nhìn Lam Vong Cơ .
Ngụy Vô Tiện chỉ thoáng sững sờ một chút ,xong liền cười lắc đầu nói :" Không cần đâu Lam Trạm ta sử lý được ".
Lam Vong Cơ vẫn giữ lấy tay Ngụy Vô Tiện nói :" Ta đi với ngươi!"
Xong nhìn hắn chằm chằm không cho từ trối .
Ngụy Thanh Nguyệt thấy thế liền cười nói :" Vô Tiện để Lam nhị thiếu giúp đệ đi người t cũng là thật tâm muốn đi cùng đệ đừng từ chối, không hay " .
Nghe tỷ tỷ nói vậy Ngụy Vô Tiện kẽ nhìn tỷ tỷ , lại nhìn Lam Trạm cuối cùng gật đầu đồng ý .
Hắn lúc nãy đã kiên quyết từ chối tỷ tỷ giúp giúp hắn , hắn không muốn tỷ tỷ dính dáng quá nhiều với Giang gia , nhân quả duyên phận của hắn với Giang gia lên do hắn tự mình kết thúc .
Tỷ tỷ thập phần không đồng ý , cũng may có cha nương nói chuyện , cũng đồng ý với suy nghĩ của hắn mới ngăn cản được tỷ tỷ .
Giờ không đồng ý với tỷ tỷ để tiểu cũ kỹ đi với hắn thì hắn tin tỷ tỷ sẽ nhất quyết lại muốn đi với hắn cho xem , lên liền đồng ý , hơn nữa trông bộ dạng của tiểu cũ kỹ quả thật là thật tâm muốn đi với hắn , nếu không cho hắn đi hắn bộ dáng cũng sẽ nhất quyết không đồng ý để Ngụy Vô Tiện hắn rời đi .
Sau cùng là Ngụy Vô Tiện cùng với Lam Vong Cơ bước tới chỗ Giang gia mấy người cách chỗ bọn họ một đoạn ngắn kia .
Vừa thấy Ngụy Vô Tiện cùng với Lam nhị công tử đến trước mặt bọn họ ,Giang Phong Miên từ nãy tới giờ vẫn chú ý phía bên kia liền biết bọn họ tới là vì chuyện gì ,xong vẫn đè nén lại cảm giác bất an trong lòng , ngoài mặt vẫn tỏ ra bình thản quan tâm, cười cười như ngày thường gọi một tiếng :" A Tiện"
Giang Trừng thấy hắn liền đỏ mắt tức giận quát lên :" Ngụy Vô Tiện tên bạch nhãn lang nhà ngươi còn không nhanh bảo bọn họ thả ta ra! Bảo ngươi cha nương xin lỗi ta nương !"
Giang Yếm Ly đỡ lấy a nương mình nhìn Ngụy vô Tiện lập tức đỏ lên hốc mắt , ủy khuất nhìn hắn nhẹ một tiếng:" A Tiện" .
Ngu Tử Diên trừng mắt nhìn chằm chằm vào hai người đặc biệt là Ngụy Vô Tiện , ánh mắt nàng ta như muốn giết người ,nếu không phải nàng ta đang bị thương , động một chút liền cả người đau nhức , không có một chút sức lực nào , mặt mũi bị đánh sưng vù nói chuyện khó khăn thì chắc chắn nàng ta đã chửi ầm lên ,thậm chí động thủ với bọn họ .
Ngụy Vô Tiện đối với Giang Trừng cùng với Giang Yếm Ly làm như không thấy , càng đối với ánh mắt của Ngu phu nhân làm như không thấy nhìn Giang Phong Miên lạnh nhạt nói :" Giang thúc thúc đây là lần cuối cùng ta kêu ngươi một tiếng như vậy , sau cùng ta có chuyện muốn hỏi ngươi."
Giang Phong Miên bởi Ngụy Vô Tiện dùng giọng điệu lạnh nhạt như vậy nói chuyện với hắn như vậy ,trong lòng bất an càng lớn , tươi cười cũng khựng lại . Sau nhìn hắn nói :" A Tiện ngươi không cần cùng với ta xa cách như vậy . Chuyện cha nương ngươi năm đó rời khỏi Giang gia chuyện là chúng ta sai , ta thập phần xin lỗi Trường Trạch cùng Tàng Sắc . Nhưng ta thiệt tình coi Trường Trạch là huynh đệ , hơn nữa đối với ngươi cũng là thật tâm đối đãi ."
Ngu Tử Diên thấy Giang Phong Miên như vậy nhân nhượng, hạ mình với Ngụy Vô Tiện, tức giận trừng mắt nhìn hắn muốn nói chuyện nhưng chỉ có thể phát ra tiếng"A a a ê ê " .
Giang Phong Miên một chút cũng không để ý đến nàng ta , vẫn nhìn Ngụy vô Tiện .
Mà nghe được Giang Phong Miên nói lời này bách gia mọi người điều không khỏi cười khinh .
Ngụy Vô Tiện nhìn hắn chẳng mảy may để tâm lời hắn nói , đợi hắn nói xong liền lạnh nhạt nhìn hắn xong lên tiếng :" Giang tông chủ ta không muốn nghe ngươi giải thích hay nói gì đó ta đây chỉ muốn ngươi trả lời ta ba việc . Thứ nhất cha ta có phải hay không là ngươi Giang gia gia phó ? Thứ hai nương ta cùng ngươi là cái gì quan hệ !? Thứ ba cha nương ta năm đó làm sao mà mất ?! Ta muốn ngươi trả lời rõ ràng trước mặt ta , trước mặt bách gia mọi người hôm nay ! Trước mặt cả phu nhân cùng kia ngươi nhi tử cùng nhi nữ.Phiền Giang tông chủ trả lời !" .
" Ta ..."- Giang Phong Miên .
" Vị này lão gia ngươi trả lời đệ đệ ta thành thật vào a , nếu không hậu quả thế nào ngươi biết rõ a !" - Ngụy Thanh Nguyệt lạnh lùng lên tiếng nói .
Xong bách gia mọi người lại nghe thấy tiếng nói của thiên đạo vang vọng trong không gian .
"Hai thế giới liên thông ,Di Lăng thế giới dân chúng toàn bộ cùng quan sát không gian bách gia việc . Lam Vong Cơ , Ngụy Vô Tiện hai canh giờ tới được phép sử dụng linh lực . Bách gia mọi người toàn bộ nghe theo hai người hướng dẫn , cãi lời trực tiếp hàng thiên phạt " .
" Dạ nghe thiên đạo an bài !" - Bách gia mọi người .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro