
Chương 6
Trình Tinh áp căn không đem lời nói của Dung Diệu để ở trong lòng.
Dung Diệu bản thân có lẽ không chú ý đến, nhưng Trình Tinh nhìn thấy rất rõ ràng, lúc hắn nói lời này, ngón tay phải của hắn vô ý thức cuộn tròn lại một chút. Động tác này Trình Tinh rất quen thuộc, nói thế nào nhỉ, tên nam nhân này vẫn là có chút khẩu thị tâm phi mao bệnh.
Sau khi rời khỏi tiểu khu, cô liền trực tiếp chạy tới Nhiệt Đảo thuê một phòng.
Đi máy bay đường xa vốn dĩ khiến cho cô có chút mệt mỏi, lại thêm cô vừa mới cùng Minh Liên Y lần đầu tiên bạo phát cảm xúc của mình, không qua bao lâu, cô liền trầm trầm ngủ đi.
Chờ đến lúc tỉnh lại, đã là mặt trời lên cao ngày thứ hai.
Trình Tinh là bị đói tỉnh, cô rời giường nhanh chóng súc miệng một phen, tuỳ tay mang theo khẩu trang ra ngoài kiếm ăn.
Lúc hướng đến thang máy, cô nhận được điện thoại của Sở tỷ.
" Tổ tiết mục của Nhân Sinh Tân Thể Nghiệm đã phát phần công bố của em, chị thấy tình thế rất tốt. Tiết mục này có độ theo dõi của khán giả rất cao, em chỉ cần biểu hiện có chút nổi bật lên, nhất định có thể đề cao danh khí." Sở tỷ hôm nay nói chuyện trung khí mười phần, " Em ở nhà khả an phận chút cho chị, đừng đi đến chỗ đông người, lỡ như có ai nhận ra em rồi chụp hình em xấu thì không tốt."
Trình Tinh dở khóc dở cười : " Sở tỷ, chúng ta có phải hay không nghĩ nhiều rồi ? Liền giống như em ngay cả tuyến 18 đều không với tới, ai có thể nhận ra em chứ."
Sở tỷ nhưng lại không vô tư như Trình Tinh : " Chị đây là phòng hoạ khi chưa xảy ra. Rốt cuộc thì tiết mục có Dung Diệu cái người đại bạo này than gia, không được xung tới hắn, khán giả cũng có thể đem các khách mời khác đều nghe ngóng một chút."
Trong điện thoại, Sở tỷ giống như gấu mẹ không yên tâm về gấu con, nói dông dài dặn dò rất lâu, nghe được Trình Tinh lại lần thứ ba bảo chứng cô ở Hải Thành tuyệt đối sẽ không hướng trong đám người chui vào, ở bên ngoài nhất định chú ý hình tượng sau mới tắt máy.
Trong thang máy.
Dung Diệu đang nhận điện thoại của người quản lí Kiệt ca. Kiệt ca trước tiên bàn giao một chút một số hạng mục công việc hôm nay, cuối cùng nói :
" Khách mời của Nhân Sinh Tân Thể Nghiệm hôm nay đã hoàn tất công bố, trên cơ bản đều là các nghệ sĩ có tên tuổi. Muộn chút tôi đem tư liệu gửi cho cậu xem xem, cậu cũng trước tiên hiểu rõ một chút. Có một người mới cậu phải chú ý chút, đừng cùng người ta đi quá gần, tránh cho khỏi bị dán lên cọ xát. Quản lí của cô ấy là Sở Nhiên, là người quản lí trước đây của Thiên Vinh, vẫn là có chút thủ đoạn."
Nghe Kiệt ca nói, Dung Diệu chỉ là nhẹ nhàng từ trong mũi phát ra một tiếng " Ân" tỏ rõ đã biết. Kiệt ca đối với việc hắn trả lời qua loa sớm đã thành thói quen, cũng biết hắn xem như là làm theo ý mình nhưng kỳ thực không phải là người không có chừng mực, nhưng vẫn là nhịn không được nhắc nhở thêm một câu :
" Người mới kia tên là Trình Tinh, tôi đã điều tra rồi, cũng là người Hải Thành. Đồng hương cái này danh đầu cũng rất dễ cọ xát, cậu nhưng là phải....."
Dung Diệu đồng tử đột nhiên hơi co rút, ngắt lời Kiệt ca : " Anh vừa nói, người mới kia gọi là gì ?"
" Trình Tinh a." Kiệt ca lặp lại một lần nữa, sau đó bất an hỏi : " Cậu nên sẽ không là quen biết đi ?"
Lúc này, thang máy dừng lại hạ xuống, cửa từ từ mở ra, Dung Diệu cùng Trình Tinh liền như vậy bất ngờ gặp mặt.
Nữ hài mặt không son phấn, một một chiếc váy màu lam khói, mái tóc nhẹ nhàng quấn ở sau đầu, có vài sợi tóc mai cuộn lại nhè nhẹ ở trước trán. Làn da cô rất trắng, giống như là thường xuyên ngâm mình trong sữa bò vậy, một đôi mắt nai nhỏ chớp chớp hai lần, như là bị kinh hách.
Bên cạnh trợ lý Tiểu Cẩu không nhịn được hít một ngụm khí, nhỏ tiếng khen ngợi một câu : " Tiểu tiên nữ a !" Này nếu như xuất đạo, có thể có không ít fans nhan sắc đi ?
Hoàn toàn không đem cô cùng hôm qua gặp qua cái kia " chụp ảnh thuê" liên hệ lại cùng nhau.
Dung Diệu tắt điện thoại của Kiệt ca, nghe thấy liền liếc Tiểu Cẩu một cái, trong mắt thấu qua hơi hơi bất mãn, cũng không biết hắn là bất mãn Tiểu Cẩu tuỳ ý đánh giá hay là bất mãn Tiểu Cẩu khen Trình Tinh.
Trình Tinh không nghĩ đến sẽ ở chỗ này gặp phải Dung Diệu, trong tay cô cầm khẩu trang còn chưa kịp đeo lên, trực tiếp liền không kịp đề phòng mà gặp phải.
Liền như vậy ngẩn người trong chốc lát, cửa thang máy bắt đầu tự động đóng lại, Trình Tinh cảm thấy nhẹ nhõm, cảm thấy hôm qua vừa mới tan rã trong không vui, hôm nay không tiến lên trước cũng tốt.
Nhưng trong nháy mắt cửa thang máy sắp đóng lại, một cánh tay thon dài xương khớp rõ ràng đột nhiên từ bên trong vươn ra, chống đỡ lại cửa thang máy đã gần như đóng lại.
Cửa thang máy phản ứng rất nhanh, trong nháy mắt xúc chạm đến cánh tay lại lần nữa mở ra, nhưng vẫn như cũ đem cái tay kia mạnh mẽ kẹp một chút.
Dung Diệu một trương mặt thối hoắc nhìn xem Trình Tinh, kia câu " Còn không đi vào" còn chưa kịp nói ra miệng liền nhìn thấy Trình Tinh giống như con thỏ nhỏ bị kinh hách bị kinh hách, cọ xát một chút liền nhảy vọt vào thang máy.
Cô căn bản không suy xét gì cả, nắm lấy cái tay bị kẹp của Dung Diệu, nhìn thấy chỗ khớp ngón tay hơi hơi phiếm hồng liền một trận đau lòng : " Lúc trước đã nói với anh, đừng chặn cửa thang máy như vậy, anh sao lại không nghe lời cơ chứ...."
Cô dùng ngón tay nhẹ nhàng xoa xoa kia khối da bị phiếm hồng, lại đối với nó thổi thổi khí, phảng phất như vậy sẽ không đau nữa.
Trên thực tế Dung Diệu cũng không cảm thấy đau, sắc mặt của hắn vẫn như cũ không mấy tốt đẹp, ánh mắt nhìn Trình Tinh giống như đứa nhỏ đang giận dỗi, mang theo ba phần hung hãn, chân mày cũng nhíu lên. Nhưng nhìn thấy ánh mắt nữ hài chuyên chú lại đau lòng, hắn vẫn là không đem tay rút ra.
Ở bên cạnh Tiểu Cẩu chấn động.
Cứu mạng a ! Hắn hình như chỉ cùng lão bản về quê một chuyến, liền nhìn thấy chuyện khủng khiếp gì vậy. Hôm qua là hư hư thực thực cái người quen biết cũ " chụp ảnh thuê", hôm nay lại là cái tiểu tiên nữ mặc nàng sờ tay, hắn kia lão bản xem ra đối với nữ nhân không hứng thú ở quê hương nợ đào hoa nhiều như vậy sao ?
Tiểu Cẩu cảm thấy chính mình tam quan nát rồi, cần phải trở về trong lô cải tạo thật kỹ, không đúng, là cần phải một lần nữa nhận thức một chút hắn kia lão bản được xưng là " Chú định cô độc cả đời".
" Lần sau đừng vươn tay ra như vậy nữa." Trình Tinh rất quen thuộc nói ra lời này, giương mắt nhìn Dung Diệu, lại phát hiện Dung Diệu đang cúi đầu nhìn cô.
Dung Diệu ngay lập tức có chút không được tự nhiên, phản ứng liền giống như lúc nhỏ sau khi làm chuyện xấu bị bắt được, ngữ khí thật không tốt mấy :
" Ai cho cô sờ ?"
Sờ ? !
Trình Tinh lúc này mới phản ứng lại chính mình vừa mới làm cái gì, cô giống như là đã cầm phải củ khoai lang bỏng, lập tức buông tay ra, liên tục lui về phía sau, lưng chống đỡ trên tường thang máy.
" Không phải em muốn sờ anh, em chỉ là...."
" Được rồi, cô không cần nói nữa, tôi không có hứng thú tìm hiểu cô đang nghĩ cái gì." Dung Diệu đem tay bỏ vào trong túi quần, lại nhịn không được mà vuốt ve mấy cái, hơi ấm lòng bàn tay cô gái cơ hồ vẫn lưu lại ở trên.
Ở bên cạnh Tiểu Cẩu không biết từ lúc nào đã co lại ở góc tường, thậm chí liền lặng lẽ giương lên đồ vật trong tay đem chính mình che chắn lại, thoả thoả làm người tàng hình.
Hắn trong lòng phát hoảng, lão bản cùng cô gái này đến cùng là quan hệ gì ? Lão bản sao lại trông có vẻ kỳ quặc như vậy ?
Trong thang máy đột nhiên an tĩnh.
Trình Tinh lén lút giương mắt nhìn Dung Diệu, lúc này mới chú ý đến Dung Diệu hôm nay đã làm tóc, tóc hắn vốn dĩ không dài, tạo hình này còn đem tóc ở hai bên tai hắn cạo càng ngắn, tóc mềm mại khiến người ta có chút ngứa tay, thật muốn sờ sờ xúc cảm. Hoá trang xem ra rất thoải mái, lại phối hợp với quần áo phong cách ngày thường——- chẳng lẽ hôm nay điểm đến là Cư Gia Phong ?
Lại lần nữa nhìn đến ở trong gốc tường từ sau lớp quần áo thò đầu ra Tiểu Cẩu, Trình Tinh cười lên, một bên đeo khẩu trang một bên hỏi : " Hôm nay có quay phim không ?"
Lỗ tai Dung Diệu hơi hơi động đậy hai cái, hắn cho rằng Trình Tinh là đang hỏi hắn, cố ý nhếch miệng không trả lời. Không nghĩ tới, Trình Tinh khẩn tiếp hô lên một tiếng : " Tiểu Cẩu lão sư."
Tiểu Cẩu lúc này trong đầu ông ông vang lên, hắn trợn tròn mắt nhìn phía trước đeo xong khẩu trang Trình Tinh, cuối cùng nhận ra cô : " Cô cô cô.... Cô chính là hôm qua cái kia chụp ảnh thuê ?!"
Trình Tinh " Phốc" cười lên một tiếng, mi mắt cong cong, xem đến rất vô ưu vô lo. Dung Diệu bất động thanh sắc nhìn cô nhất mắt, vô ý thức cổ họng hơi động.
Lúc này thang máy đã đến lầu 1, " đing" một tiếng sau đó liền mở ra.
Trình Tinh đứng tại chỗ cũ bất động, để Dung Diệu bọn họ đi ra trước. Chính mình còn vô tâm vô phế vẫy tay nói " bai bai", nhưng Dung Diệu liền ngay cả một ánh mắt đều không cho cô.
Tiểu Cẩu nhìn không hiểu kịch tình này, trong lòng động đậy liền hướng tới gần bên cạnh Dung Diệu nhỏ tiếng hỏi :
" Dung ca, anh cùng cô ấy rốt cuộc có quan hệ gì vậy ?"
Dung Diệu mặt cứng ngắc, chỉ nói ra ba chữ : " Không được hỏi."
Xe bảo mẫu sớm đã chờ ở cửa khách sạn, Dung Diệu vừa lên xe, tài xế liền lập tức khởi hành.
Hắn ngồi ở vị trí dựa vào cửa sổ, dùng tay đẩy ra rèm cửa sổ nhìn ra bên ngoài.
Chỉ thấy Trình Tinh từ khách sạn bước ra, xem ra tâm tình rất tốt, bước chân thong dong bước đi, thường thường cúi đầu liếc nhìn điện thoại, khoé miệng còn treo nụ cười.
Lúc này Dung Diệu mới phát hiện, cái váy trên người cô, mặt trước xem ra rất thoả đáng, mặt sau lại lộ ra một mảng lớn vùng eo.
Vòng eo mảnh mai mềm mại, làn da trắng bạch mịn màng dưới sự chiếu rọi của ánh nắng, sáng chói đến mức đầu người ta cơ hồ có chút chóng mặt.
Dung Diệu không nhịn được hơi híp mắt, "soạt" một tiếng lại đem rèm cửa kéo lại.
Động tác lực độ có chút lớn, dẫn đến nhân viên công tác trên xe đều không nhịn được dùng ánh mắt trao đổi với nhau, không biết lão bản vì sao tâm tình đột nhiên có chút không tốt.
Lúc này điện thoại Dung Diệu nhận được một tin nhắn, là người quản lí Kiệt ca gửi tới.
"Tư liệu một vị khách mời trước tôi đã gửi Wechat cho cậu, cậu mở ra xem một chút."
Dung Diệu thậm chí đều đã quên trả lời Kiệt ca, trực tiếp mở ra Wechat.
《 Nhân Sinh Tân Thể Nghiệm》tổng cộng sáu vị khách mời thường trú, Kiệt Ca đem văn kiện tư liệu của năm người khác toàn bộ đều gửi qua.
Dung Diệu trực tiếp quét màn hình, ngón tay dừng lại ở trên tập file có tên " Trình Tinh".
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro