Chương 22
Căn cứ theo lộ tuyến, trái lại trước tiên đến bách hoá mà Lý Hựu Viễn với Nguyên Hi Nhi muốn tới.
Mà Dung Diệu cùng Trình Tinh tất phải tiếp tục đi về phía trước, sau khi quay đầu rẽ trái ở phía trước mới đến mục đích toà nhà văn phòng đã ghi.
Sau khi Lý Hựu Viễn xuống xe, Dung Diệu đã đổi đến vị trí lái.
Vừa mới cài xong đai an toàn, cửa xe liền bị người gõ.
Dung Diệu đem cửa xe hạ xuống, lại thấy Nguyên Hi Nhi mỉm cười lung linh đứng ở bên ngoài.
Cô ta tiến lên trước nửa bước, khuôn mặt nhìn như muốn hướng vào trong xe vươn tới.
Từ trong túi xách mang theo bên mình, cô ta lấy ra hai bình nước tăng lực bổ sung năng lượng đưa cho Dung Diệu, trong miệng nói : " Cái này các anh cầm lấy mà uống."
Nói xong, cô ta lại giống như nhớ ra cái gì đó, vội nói : " Son môi của tôi hình như rơi ở chỗ ngồi rồi, có thể lấy đưa cho tôi được không ?"
Lời này cô ta là nói với Trình Tinh đang ngồi phía sau.
Trình Tinh nhìn qua chỗ Nguyên Hi Nhi đã ngồi, quả nhiên có một cây son rơi ở trên đó.
Lúc nãy Nguyên Hi Nhi có lấy ra son môi để tô thêm son sao ?
Trình Tinh nhất thời có chút nghĩ không ra, dù sao cả đoạn đường này đại đa số cô đều nhắm mắt nghỉ ngơi.
Trình Tinh đem son môi đưa tới phía trước, đáy mắt Dung Diệu đã có có chút không kiên nhẫn, sau khi hắn lấy son môi đưa cho Nguyên Hi Nhi liền nhìn cũng không nhìn, đem cửa sổ lại lần nữa kéo lên.
Khuôn mặt tươi cười của Nguyên Hi Nhi cứng lại trong hai giây, sau đó cũng không quản Dung Diệu có để ý chính mình hay không, liền cười vẫy tay nói tạm biệt.
Trình Tinh liếc nhìn máy quay ở trong xe, hồi tưởng lại hình ảnh vừa nãy, thầm nghĩ hẳn là cũng nhìn không ra Dung Diệu đối Nguyên Hi Nhi vô cảm nhỉ ?
Trong khoang xe chỉ còn lại cô cùng Dung Diệu hai người, bầu không khí cư nhiên mạc danh có chút ngưng trệ.
Trình Tinh không nhịn được liếc nhìn điện thoại, câu kia " Không giận em" dừng lại ở trang nói chuyện cuối cùng.
Dưa trong đầu Trình Tinh bay nhanh xoay chuyển, ở trong lòng phân tích ngữ cảnh khi Dung Diệu nói câu này.
Muốn nói Dung Diệu không tức giận, cô thế nào cũng không tin. Nếu anh ấy không tức giận, chính mình trở về anh ấy liền sẽ không từ đầu tới cuối đều là một bộ dáng lạnh nhạt hờ hững, rõ ràng là đang so bì.
Nhưng nói anh ấy thật sự tức giận....lại có chút không giống.
Rốt cuộc anh ấy vô ý thức đối với chính mình làm ra những cử động kia, ý quan tâm ở bên trong, cô không phải không cảm thụ được.
Trong đầu đang suy nghĩ, xe đã lại lần nữa dừng lại.
Toà nhà văn phòng bọn họ muốn đến đã tới rồi.
Đây là một toà văn phòng hình tổng hợp, tổng cộng có 46 tầng lầu, chia ra thuộc về các công ty khác nhau.
Bên trong, lầu 19 đến 21 chính là công ty mà Trình Tinh cùng Dung Diệu muốn đến báo danh hôm nay — Thực Phẩm Truân Truân.
Bộ phận bọn họ muốn tới là bộ phận hoạt động truyền thông mới.
Thực Phẩm Truân Truân là công ty thực phẩm có tiếng lâu đời, chủ yếu là làm cửa hàng bán lẻ bánh ngọt ngoại tuyến, hai người lúc nhỏ đã ăn qua không ít bánh ngọt do cửa hàng bọn họ làm ra.
Sau này, cửa hàng của bọn họ đã mở rộng ra toàn quốc, đã có gần một ngàn cửa hàng chi nhánh.
Cùng với sự phát triển của mạng internet, không ít các công ty truyền thống lâu đời cũng bắt đầu chuyển hình vì các sản phẩm nổi tiếng của mình mà làm quảng cáo tuyên truyền các bản truyền thông mới.
Thực Phẩm Truân Truân cũng không ngoại lệ.
Bọn họ không những thành lập bộ phận hoạt động truyền thông mới cho mình, mà còn ở tại khối quảng cáo truyền thông mới này khá có thành quả.
Không nói thập phần rõ ràng, nhưng cũng xác thực khiến cho lượng tiêu thụ sản phẩm của bọn họ tăng lên không ít, chí ít không bị thời đại đào thải.
Sau khi Dung Diệu và Trình Tinh đến nơi, trực tiếp lên lầu 19, đến quầy lễ tân.
Em gái tiếp tân nhìn thấy Dung Diệu trong nháy mắt, cả người thiếu chút nữa không đứng vững.
Cô cơ hồ không được nhắc nhở sớm biết trước đến công ty của bọn họ là Dung Diệu.
Lúc này cô kích động đến mức mặt đỏ tai hồng, cực lực áp chế cảm xúc của mình, tận lực để bản thân xem tới cùng với thường ngày không có gì khác biệt.
" Hai vị, mời đi bên này, tôi đưa hai vị đến gặp người phụ trách bộ phận."
Em gái tiếp tân nói chuyện thanh âm đều rất rung rẩy, hai con ngươi phiếm hỉ khí, đưa hai người đi tới lầu 20.
Cô bé vừa đi vừa giới thiệu : " Lầu 20 chủ yếu là bộ phận nghiên cứu phát triển sản phẩm và phát hành mảketing, hôm nay các vị muốn đi tới là một bộ phận chi nhánh trong bộ phận phát hành marketing của chúng tôi, bộ phận hoạt động truyền thông mới."
Nói xong câu này, cô bé lén lút liếc nhìn Dung Diệu, khuôn mặt càng đỏ hơn chút.
Âm thanh cũng nhỏ hơn chút nhắc nhở hai người : " Các vị được phân đến tổ sản phẩm cùng quan hệ công chúng của bộ phận hoạt động truyền thông mới, yêu cầu của tổ này đặc biệt nghiêm khắc, tổ trưởng cũng khá nghiêm khắc."
Nghe ra cô bé lễ tân trong lời nói có ý khác, Trình Tinh sáp đến bên cạnh cô, giống như là thì thầm giống nhau hỏi cô : " Trước khi bọn chị đến, tổ trưởng có phải hay không nói gì đó ?"
Cô bé lễ tân ngẩn ra, lập tức gật đầu biên độ nhỏ.
Trình Tinh lại hỏi : " Anh ấy nói gì vậy ? Em lén nói cho chị nghe đi."
Cô bé lễ tân liếc nhìn Dung Diệu, lại liếc nhìn xung quanh, sau đó sáp đến bên tai Trình Tinh nói : " Tổ trưởng đã nói, bất kể các vị là đại minh tinh gì, đã đến tổ của hắn thì chính là lính của hắn, hắn đối xử công bằng, nếu không thích hợp liền rời đi."
Nói xong vài lời này, lại giống như sợ Trình Tinh nhận đả kích, cô bé lễ tân an ủi : " Kỳ thật các vị chỉ là đến trải nghiệm ba ngày, em tin tưởng tổ trưởng cũng chỉ là miệng dao găm, ông chủ đều sẽ không để ý đến chút này."
Trình Tinh nhìn ra được cô bé lễ tân là muốn làm cho bọn họ giảm chút áp lực, liền mỉm cười gật đầu với cô bé.
Nói : " Em yên tâm đi, bọn chị đến đây cũng là đến để làm việc. Đã là trên cương vị công việc, đối xử công bằng là lẽ đương nhiên."
Nghe thấy Trình Tinh nói như vậy, cô bé lễ tân có chút kinh ngạc. Cô xem xem cô gái trước mắt mình lớn lên trắng nộn xinh đẹp, xem ra không giống như là người trải qua khổ cực. Hơn nữa người ta còn là minh tinh, bình thường khẳng định đều là có người hầu hạ, cư nhiên còn có thể có loại giác ngộ này.
Bất quá.....cụ thể có thể đem công việc làm tốt hay không, còn là phải xem sau.
Dung Diệu vẫn luôn rất an tĩnh.
Nhân viên của Thực Phẩm Truân Truân cũng rất bận rộn, lúc đi ngang qua người Dung Diệu, cũng đều chỉ là nghiêng đầu liếc nhìn một cái, sau đó liền vội vàng rời khỏi.
Không có ai dừng chân lại.
Trình Tinh lặng lẽ quan sát, trong lòng đối với bầu không khí làm việc của Thực Phẩm Truân Truân đã có một cái lý giải tổng thể.
Người ở đây xem ra, từng người đều rất hăng hái, giống như tuỳ thời tuỳ chỗ đều có thể vì công ty liều mạng xông pha.
Hơn nữa lúc nãy đi ngang qua không ít người tuổi tác ước chừng đã 40 tuổi, hẳn là nhân viên đã ở xí nghiệp rất nhiều năm.
" Đến rồi." Cô bé lễ tân dừng lại ở trước một văn phòng.
Sau đó cô ấy gõ gõ cửa lớn văn phòng, người bên trong đều ngẩng đầu nhìn qua.
Cô bé lễ tân đưa hai người Trình Tinh cùng Dung Diệu đi tới một người trung niên nam nhân, nói với hắn : " Tổ trưởng Tôn, hai vị này là nhân viên đến nhận chức hôm nay, Dung Diệu tiên sinh cùng Trình Tinh tiểu thư."
Tôn tổ trưởng đều có mái tóc địa trung hải cùng bộ dáng phát tướng mà không ít người đàn ông trung niên đều có, xem ra quả thật không giống ngư người làm hoạt động truyền thông mới.
Tôn tổ trưởng nhìn đến hai người, trên mặt không lộ ra thần sắc cao hứng đặc biệt hay không cao hứng nào, chỉ là đứng dậy hướng bọn họ vươn tay.
" Chào mừng đồng nghiệp mới đến với bộ phận hoạt động truyền thông mới."
Theo đó, cùng với ngữ âm của Tôn tổ trưởng rơi xuống, những người khác trong phòng làm việc đột nhiên đều bỏ xuống công việc trong tay, đối với Dung Diệu cùng Trình Tay vỗ tay mỉm cười, biểu đạt sự chào đón của bọn họ.
Trình Tinh trong nháy mắt này bỗng dưng cảm thấy, công ty này có lẽ có cái đáng yêu còn chưa được người khác biết đến.
Chí ít những người này mang theo ý cười trong mắt, đều là sáng lấp lánh, không bị cuộc sống ép cong sống lưng mệt mỏi cảm giác.
Người mới nhận chức ngày đầu tiên, Tôn tổ trưởng làm theo lệ cũ, đưa bọn họ đi tham quan cùng với lý giải chức trách bộ phận.
Ông vừa đi vừa giới thiệu : " Bộ phận hoạt động truyền thông mới của chúng ta có ba tổ, tổ của chúng ta chủ yếu là phụ trách phương án tuyên truyền marketing sản phẩm mới cùng với xử lí một vài nguy cơ quan hệ công chúng trọng đại. Có điều, cho đến trước mắt, công ty của chúng tôi còn chưa có quá đặc biệt nguy cơ quan hệ công chúng trọng đại.
Nói đến một câu phía sau, Tôn tổ trưởng có một loại cảm giác tự hào vinh quang.
Trình Tinh gật đầu, thành khẩn nói : " Một công ty đã thành lập gần 30 năm, vẫn là làm cửa hàng điểm tâm thực thể ngoại tuyến, còn không xảy ra sự cố nguy cơ nào, thật là rất lợi hại."
Phải biết rằng, ngành thực phẩm này, chỉ cần xảy ra vấn đề, trên cơ bản đều là vấn đề lớn.
Đặc biệt là hiện nay người ta càng ngày càng xem trọng vấn đề an toàn thực phẩm, một khi xuất hiện sản phẩm không tươi mới hay nguyên vật liệu bị làm giả, trên cơ bản thương hiệu này liền sẽ bị sụp đổ.
" Ngoài việc nắm chặt chất lượng, chúng ta cần phải chú trọng hình tượng kinh doanh thương hiệu, đồng thời cũng phải phòng ngừa các quấy rồi trong ngành." Tôn tổ trưởng nói thập phần trực tiếp, vấn đề như vậy cũng là không chút do dự liền có thể nói ra, phảng phất ở trong mắt ông, Dung Diệu cùng Trình Tinh thật sự chính là nhân viên mới tới công ty, ngày sau cũng phải cùng công ty cùng tiến cùng lui.
Dung Diệu liếc nhìn một bức ảnh treo ở trên tường, trên đó có người đang tiến hành khen thưởng.
Mà ở dưới bức tranh này viết " Đồng chí Tôn Dũng trí dũng song toàn, phá tan mọi âm mưu của đối thủ trong ngành, đáng được khen ngợi."
" Tôn tổ trưởng cũng là người có chuyện xưa." Dung Diệu đột nhiên mở miệng, xem bức ảnh rồi nói ra câu.
Trình Tinh thuận theo ánh mắt Dung Diệu mà nhìn qua, nhìn thấy dòng chữ khen ngợi phía dưới bức ảnh, may mà chính mình không uống nước, bằng không cô có thể sẽ phun ra hết.
Cô đột nhiên liền có thể lý giải được hình tượng của Tôn tổ trưởng vì sao lại to gan như vậy.
Tôn tổ trường liếc nhìn rồi cũng chỉ nhẹ nhàng cười, nói : " Cánh rừng lớn, loài chim nào cũng có."
Trình Tinh : Đây thực sự là điều có thể nói ra sao, Tôn tổ trưởng ?
Tôn tổ trưởng đưa bọn họ đi tham quan hết công ty, trọng điểm là giới thiệu nhà ăn công ty, tỏ ý bọn họ buổi trưa liền có thể tới đây ăn cơm.
Sau đó liền đem bọn họ giao cho cấp dưới, để cấp dưới mang theo hai người họ, ngoài ra thông báo buổi chiều mở họp.
Nhân viên đón tiếp bọn họ tên là Miêu Miêu, là một cô gái nhiệt tình cởi mở.
Cô ấy nhìn thấy Dung Diệu tuy rằng cũng hứng khởi, nhưng lại là không giống như theo đuổi ngôi sao, càng nhiều là một loại kích động như bình thường không nhìn thấy nhân vật lại được ở cùng nhau.
Dưới sự giới thiệu của Miêu Miêu, Trình Tinh cùng Dung Diệu đại khái hiểu được tia trọng điểm gần nhất của bộ phận bọn họ, là muốn thúc đẩy một loại bánh ngọt mới sắp ra thị trường.
Mà mở họp trọng điểm thảo luận cũng là chính nó.
Trong nhà ăn, Trình Tinh cùng Dung Diệu ngồi cùng nhau ăn cơm.
Cô cảm khái nói: " Công việc phải làm ở vị trí này rất nhiều, chủ yếu nhất là phải hiểu rõ triệt để sản phẩm, hơn nữa phải phân tích ra lực cạnh tranh thị trường và điểm bán hàng của nó."
Dung Diệu nâng lên mí mắt, nhìn về phía cô : " Tôi thấy em thích ứng rất tốt."
" Anh cũng khá tốt." Trình Tinh nói chuyện, lại cắn một ngụm trứng ốp la, " Lần này tổ tiết mục bảo mật công tác làm được rất tốt, trước khi chúng ta đến đây, bọn họ đều không biết là chúng ta. Bây giờ đã biết là chúng ta rồi, cũng không có ai chạy tới đu idol, cảm thấy công ty này vẫn rất tốt."
" Ân." Đối với điểm này, Dung Diệu cũng cảm thấy không tồi.
Hai người vừa mới ăn một ngụm cơm cuối cùng vào miệng, liền nhìn thấy người hướng dẫn bọn họ Miêu Miêu vội vã hướng bọn họ chạy tới, trên mặt còn mang theo nôn nóng.
" Miêu Miêu, sao thế ?" Trình Tinh buông đũa xuống.
Miêu Miêu hít sâu một hơi, nói với bọn họ : " Nhanh, đi phòng họp, có tình huống khẩn cấp !"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro