Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5 : Thiên Tỉ , Tuấn Khải hai người muốn làm gì ..!? ( H )

E hèm ...Xù xin thông báo , chương 5 này có cảnh ( H ) nên xù muốn các bạn hãy cân nhắc trước khi xem , bạn nào mà không hợp với thể loại ( H ) này thì có thể chuyển sang trang khác , xù thông báo dòi nghen , biết vẫn còn vô dụng lắm , lần đầu viết H nên mong các bạn đừng chê ~ mình sẽ cố gắng viết hay hơn cho mọi người đọc ! Chần chờ gì nữa :)))) lăn xuống thưởng thức truyện đi nạ :*

________________________________________________________________

Tuấn khải lại gần Vương nguyên , nâng cằm cậu lên , rồi liếm miếng kem hương vị dâu đó trên má cậu , thật ngọt ! Vương nguyên giật mình , làm rơi hủ kem đang ăn lở dở vô trong người , lạnh muốn tê cả người , Thiên tỉ đứng gần đó cười gian một cái

" Nè , cậu làm đổ hủ kem vậy , uổng lắm đó " Tuấn Khải nói

" D..do anh !.. Tự dưng anh liếm má tôi , làm tôi giật mình ..nên mới làm rơi hủ kem " Vương nguyên cãi lại , nhất quyết không nhún nhường anh nữa

" Do cậu mà....ai bảo giật mình làm chi cho đổ hủ kem , hửm ?", Tuấn khải nhếch môi cãi tay đôi với cậu , cậu làm sao mà thắng được cơ chứ , đành ngậm miệng , đi vào phòng tắm thay đồ , kem đổ hết vào trong người lẫn áo của cậu rồi , chuẩn bị đứng lên thì Tuấn khải nhào vào người Nguyên nhi , trên người cậu bây giờ là 1 con sói to lớn , hắn xé rách áo cậu , nhìn cậu một cái rồi nói

" ....Để tôi liếm sạch nó đã , làm đổ nguyên 1 hủ như vầy , thật phí phạm .." Nói rồi , cậu cúi xuống người Nguyên Nhi , liếm chỗ kem đó trên người cậu , hắn cố ý liếm luôn cả viên kẹo nhỏ của Vương Nguyên , hắn không những liếm nó mà còn cắn nó nữa , Nguyên Nhi không cầm được liền kêu lên 1 tiếng " A..!!" , hắn càng lúc càng thấy hứng thú , liền cởi bỏ cái quần mỏng manh của cậu ra , Vương nguyên trợn to mắt run run nói

"..A.anh..anh..định làm gì...thả tôi ra ..." Vương nguyên nhúc nhích mạnh , cậu không thể nào thoát được , cậu không hề biết , đây là một cái bẫy đã được sắp đặt sẵn , Tuấn khải , hắn cầm lấy " tiểu nguyên " của cậu , cho vào miệng , rồi hắn mút bên trong , Vương Nguyên rưng rưng nước mắt , rên lên

" ...A...ahh..không...đừng ..đừng mà...Ahhh.. Tuấn khải...dừng lại ...t..tôi không chịu...được nữa..." Hắn vẫn cứ mút tiểu nguyên của cậu , mặc kệ cậu , không quan tâm cậu nói gì , bỗng cậu chợt nhớ tới Thiên tỉ , cậu nhìn thấy Thiên tỉ, đang đứng trong phòng , nhìn cái trò đồi bại mà Tuấn khải đang làm với cậu , cậu liền cất tiếng kêu cứu Thiên tỉ

" Ahh!...thiên tỉ...em không muốn...!!...ahh.....c..cản Tuấn khải lại....em ..không chịu được nữa rồi...!" Cậu nhìn Thiên tỉ với ánh mắt rất đáng thương , cậu cứ nghĩ Thiên tỉ nhất định sẽ cứu cậu khỏi tên Tuấn khải này , vì Thiên tỉ rất tốt với cậu cơ mà , sao có thể làm ngơ cậu được ! Nhưng....cậu đã lầm....Thiên tỉ cởi chiếc áo sơ mi ra , toàn thân cao lớn , nhìn cậu rồi tiến lại gần , cậu ngơ ngác nhìn

"...Thiên...thiên tỉ...ahh...anh..anh làm gì vậy...."

" ....Đang chuẩn bị Ăn em ..." Thiên tỉ nhìn rồi cười với cậu , đôi mắt cậu giờ đây hoàn toàn tuyệt vọng , toàn thân mềm nhũn ra , anh nói sao ? ăn em ..?anh là một người tốt mà..tại sao anh lại nói như vậy ? ...anh bảo vệ cậu từ lúc đầu mà..!? Sao giờ anh lại nhìn cậu rồi cười như thế ? Cậu ghét nụ cười giả tạo đó , liền lay thật mạnh , cậu phải thoát khỏi nơi này ! , Thiên tỉ nắm chặt hai tay cậu , liền cắn vào tai , làm cậu đau không tả xiếc được , nhưng cậu cố cắn răng chịu đựng không phát ra tiếng rên nào nữa , Tuấn khải nhíu mày

" Cậu rên lên đi chứ ? Thật là nhàm chán ! Tôi nói cậu rên lên cậu nghe không hả ? Ngang bướng với tôi à ? " hắn nhéo mạnh ngay eo của Vương nguyên đến bầm tím , nhưng cậu cũng không phát ra tiếng động nào , cậu nhắm chặt mắt , cắn môi dưới để chịu đựng , Thiên tỉ cười nhếch mép

" Thú vị lắm....Tuấn khải , cậu vào trước đi " Thiên tỉ nói lạnh , Tuấn khải cởi bỏ hết y phục sau đó banh hai chân cậu ra , Cậu phản kháng lại , quyết không banh ra , Nguyên cố gắng dùng sức khép chặt đôi chân gầy gòm của cậu lại , nhưng có vẻ không được rồi...cậu bị hắn giữ chặt hai chân , Hắn đưa cái vật " to lớn " của hắn vào trong Nguyên nhi , cậu đau không thể nào chịu được liền rên to lên , đau đớn đến phát khóc

" AHHHH!!!! " Tuấn khải cười lạnh rồi tiếp tục động đậy cái vật to lớn ấy , bên trong cậu quá nhỏ , Tuấn khải kêu

" Thả lỏng ra nào ! " Đau như vậy làm sao mà thả lỏng được chứ ... Hắn thấy Vương nguyên không hề thả lỏng , liền tiếp tục thúc mạnh vào bên trong

" Ahhh.ahh...ahhh....Không....Dừng ...dừng lại...Ahh... Đau quá.....!! " cậu rên khàn họng , bên dưới cậu máu đã nhỏ từng giọt , đau đến tận xương tủy , hắn vẫn lạnh lùng thúc mạnh

" Ahh...ahhh...Đau quá...!...ahh.. Dừng lại...Tuấn khải...." tiếng rên của Nguyên nhi ngày càng to , làm 2 con sói hứng thú , tuấn khải nháy mắt Thiên tỉ , lần này anh ta định làm gì ? Thiên tỉ cởi bỏ trang phục xuống , cầm vật to lớn ấy đưa vào chiếc lỗ nhỏ bé ở sau mông Vương nguyên , Hắn đẩy mạnh vào không thương tiếc

" AHHH !!!!!! ....ahhh Không.....ĐAU QUÁ......làm ơn...Dừng lại...ahh..." Cậu hét lên trong sự đau đớn và tuyệt vọng , nắm lấy đôi vai của tên Tuấn khải , đau đến nỗi khiến cậu gần như sắp ngất đi rồi

" A..ahh...ahh...l...làm..ơn..d..dừng ..lại..." Tiếng rên 1 ngày nhỏ lại , cậu đau lắm rồi , bên dưới máu chảy từ trong ra ngoài , cậu thà chết còn hơn, cậu nhắm chặt mắt lại...cắn mạnh vào chiếc lưỡi , máu từ từ chảy ra trong miệng cậu , cậu ngất đi trong nỗi đau đớn mà cậu không thể nào quên được.

   

______________________________________End chương 5

Thế nào ? Đủ kích thích cho mấy má không :v ? Kích thích thì để lại cmt + vote cho tui nhóe :* cám ơn ~~~~~ , Vương nguyên sẽ ra sao ??? Chương sau nói tiếp :)))))


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: