Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2 : Đáng sợ

Vừa dứt lời , Vương Nguyên ớn lạnh sởn cả gai ốc , giật mình té xuống đất , Thiên tỉ chạy lại đỡ Nguyên nhi đứng dậy , nhẹ nhàng phủi bụi trên người cậu rồi nhìn sang phía hắn cau mày nói     

 "Này ! Tuấn Khải , cậu đừng nên làm vậy với em ấy chứ , em ấy mới vào ký túc xá chúng ta mà , cậu làm vậy hơi quá đáng rồi đấy " 

Tuấn Khải liếc nhìn Vương Nguyên bé nhỏ đang sợ hãi núp sau lưng Thiên tỉ , Nguyên nhi nắm lấy áo Thiên tỉ bằng 1 đôi tay bé nhỏ , không dám nhìn thẳng vào mắt hắn, Thiên tỉ liền xoa đầu , nói với 1 giọng ấm áp  " Vương Nguyên , em đừng sợ , còn có anh mà , Tuấn Khải sẽ không làm gì em đâu , anh dẫn em đi ăn kem nhé ? gần đây có 1 quán kem cực ngon luôn , đi ra đi nào , không sao đâu " 

Sau lời của Thiên tỉ , Vương Nguyên bé nhỏ nhà ta đã bớt lo sợ , nhưng ánh mắt vẫn không dám nhìn thẳng cái tên đang liếc mình không chớp mắt " Đi thôi Vương Nguyên , Tuấn Khải đi luôn nào " 

Nghe nói hắn cũng đi , biểu cảm của Nguyên nhi như thế này này " ỌAỌ " sau đó , nguyên nhi kéo áo Thiên tỉ , nói nhỏ với 1 giọng run nhẹ.. " Thiên...thiên tỉ...anh ta đi ...thì em không đi đâu...em không đi với anh ta đâu ..." 

Thiên tỉ bật cười rồi lại gần Tuấn khải , Tuấn khải không biết là Thiên tỉ đang cười cái gì  " Cậu cười cái gì vậy Thiên tỉ ? " Khải nói " Cậu làm Vương Nguyên sợ rồi kìa , cất ngay cái đôi mắt liếc lườm không chớp đó của cậu đi "hắn nhăn mặt " Phiền phức thật , ê cậu kia , không tính đi ăn kem à? có cần tôi vác đi không ? "  Hắn hỏi 

" Thôi khỏi đi , cậu ở lại dẫn em ấy đi tham quan khuôn viên trường , tôi mua kem về cho "

Sắc mặt Vương Nguyên thay đổi , mặt xanh tái đi , đôi mắt long lanh cầu cứu nhìn Thiên tỉ 

 " Không sao hết Nguyên Nhi , anh ta không dám làm gì em đâu , ở lại phòng ngoan nhé, xíu anh đem kem về cho em" Nói xong , Thiên tỉ bước ra khỏi phòng , Nguyên Nhi đuổi theo ra khỏi cửa , thì bỗng dưng , Tuấn khải đạp cửa một cái rầm làm Vương Nguyên đứng im tại chỗ , Tuấn Khải khóa chốt cửa lại rồi đưa mắt sang nhìn Vương Nguyên , lúc này Nguyên Nhi cũng nhìn hắn với 1 đôi mắt cực kì sợ hãi 

" N..nè...! sao anh khóa cửa phòng...? .."  Nguyên hỏi với 1 giọng run run  

" Tại sao hả...? Tôi chuẩn bị tra khảo cậu đấy " 

Hắn cười nhẹ rồi tiến gần lại Nguyên Nhi " Anh...Anh..định làm gì...đứng im đó cho tôi ...bước qua đừng trách nha..." Nguyên nhi lùi lại , người đụng trúng tường , hắn cười gian xảo , vẫn tiến tới Vương Nguyên , chợt Nguyên Nhi lấy cái bình nước trong balo đang đeo , ném thẳng vào người Tuấn Khải , hắn bĩu môi càu nhàu

 " ...Đau đấy ...cậu ăn gan hùm à ? " Vương nguyên nhìn hắn rồi đáp lại 1 câu 

" Tôi ăn cơm nhà nấu ! ...anh tránh xa tôi ra...không là tôi hét lên đấy ..." Vương nguyên nhìn hắn tỏ vẻ tức giận và có 1 chút hơi sợ  [ Ăn cơm nhà đó mấy chế :)))))) ]  Hắn tức giận , siết chặt 2 tay Nguyên nhi , đẩy xuống giường , Khải cười nhếch mép  

 "Anh....anh...Làm gì vậy ...?? bỏ tôi ra ...! " Nguyên Nhi hét , hai tay bé nhỏ đẩy con người to lớn của Khải ra , nhưng bị Khải nắm chặt tay ghì xuống giường  

" Đừng có trưng cái bộ mặt quyến rũ đó ra trước mặt tôi , tôi sẽ không kiềm được đâu đấy .."  Khải siết chặt đôi tay nhỏ đó đến đỏ hết cả lên 

" Đau...Bỏ tôi ra ! ...Tuấn Khải !! anh bỏ tôi r--.. "  Nguyên trợn mắt ...cái gì thế này...?? Hắn hôn mình...?? Nguyên nhúc nhích mạnh , Tuấn Khải càng siết chặt hơn , mặc dù không muốn đi chăng nữa ... 

                                                                                                                      End Chương 2 

;_; Đi đâu ? cho em xin 1 cái cmt đi rồi đi đâu cũng được 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: