
Chap 36: Chị họ ( 2 )
*RẦM*.
" Á đau quá ! Lan Ngọc em không nể tình thân thiệt hả ? " - Minh Anh la oai oái lên.
" Em cảnh cáo trước rồi!" - Lan Ngọc giữ chặt tay của Minh Anh, ép ra sau lưng, còn đầu thì bị Lan Ngọc kèm chặt xuống mặt bàn.
"Ngọc à ~" - Diệp Anh vội chạy đến nắm tay Lan Ngọc khẽ lắc đau. Lan Ngọc rất nghe lời nên đã buông Minh Anh ra.
" A ~ thiệt là bạo lực. Chẳng hiểu Diệp Anh thích em ở chỗ nào nữa. Chắc chắn Diệp Anh bị ép buộc rồi. Tội quá!" - Minh Anh xoay xoay cánh tay nghe rắc rắc của các khớp xương được dãn ra.
" Chị còn nói bậy thì mặt bàn là một, mặt chị là hai đấy ! " - Lan Ngọc tiếp tục phóng băng. - "Diệp Anh, mình ra ngoài ăn đi!" - Cô nắm tay, kéo Diệp Anh ra ngoài. Bữa cơm diễn ra khá là yên lặng ngoài trừ cái miệng Kiều Trinh vẫn thao thao bất tuyệt về những thứ linh tinh. Minh Anh và Lan Ngọc tiếp tục đấu nhãn mắt và phóng bằng bừa bãi.
*King Kong ~*
"A! Đến rồi - " - Minh Anh reo lên phân khích rồi chạy ra mở cửa trong sự ngạc nhiên của mọi người. Người nhà gia tộc Ninh gia ai cũng tự nhiên vậy sao?
*Cạch*
"Hi! Everybodyyyyyyy
"Thùy Trang - Ngọc Huyền???"- Diệp Anh suýt lọt tròng vì sự xuất hiện của hai nhân vật cũng kỳ lạ không kém, linh cảm cho cô thấy mọi chuyện không lành rồi. Cả nhà gia tộc Ninh gia gom lại thì còn nguy hiểm hơn bão cấp 10 nữa .- ' Hên quá Tú Quỳnh hình như không có đi theo ! ' - Cô vuốt ngực.
"Chị ! " - Cùng lúc hơi thở Diệp Anh được hắt ra từ miệng thì nó lại nghẹn trở vào.
"Tú Quỳnh à, sao em ở đây ? " - Diệp Anh nhìn qua Tú Quỳnh và hiểu mọi chuyện.
" Mọi người vào nhà đi, tự giới thiệu luôn ! " - Minh Anh kéo họ vào và đóng cửa lại. Không nói ra cứ tưởng cô mới là chủ nhà.
" Xin chào mọi người, em là Ninh Thùy Trang - em gái của Lan Ngọc. Đây là bạn gái em Ngọc Huyền!" - Thùy Trang giới thiệu nhanh về mình và Ngọc Huyền
" Chào mọi người, em là Nguyễn Tú Quỳnh - là em gái của Nguyễn Diệp Anh . Xin mọi người giúp đỡ. Cô ấy là Hương Ly, bạn của em" - Tú Quỳnh lễ phép củi đầu chào mọi người.
" Sao đông đủ vậy ? " - Kiều Trinh vừa cười vừa hỏi, đúng là thú vị mà toàn những cô nàng đẹp gái. Cứ như buổi họp mặt của những người mẫu vậy.
"À, chị Minh Anh bảo tối nay sẽ mở tiệc thịt nướng " - Hương Ly đáp.
" Tôi hỏi cô em kia và cô ấy nói được ! " - Minh Anh chỉ qua Ngọc Hân.
" Tối nay hãy thư giãn một chút..." - Ngọc Hân cười quay sang chỗ những vị khách mới . - " Thật ngại quá, phòng vẫn chưa dọn dẹp. Có khách sạn gần đây nếu không ngại, tôi sẽ thuê giúp "
" Không cần đầu, chúng tôi có mang theo lều. Chị Minh Anh có dặn rồi " - Thùy Trang chỉ ngược ra cửa, họ để sau cốp xe.
"Ôi trời ơi ! ! ! " - Diệp Anh bóp trán mình.
Căn nhà bỗng trở nên yên tĩnh đến kỳ lạ. Nhóm người của Diệp Anh vẫn đang cùng thảo luận dự án. Lan Ngọc như mọi khi ngồi sát bên cạnh Diệp Anh đọc tạp chí, nghe nhạc. Còn nhóm người kia thì biến đầu mất tiêu.
' Có lẽ mình đã nghĩ xấu cho họ. Chị Minh Anh dù sao cũng lớn nên chắc chắn phải biết suy nghĩ hơn bọn nhóc. Còn có thanh tra Ira nữa, họ không thể làm gì được ' - Gật đầu an tâm với suy luận của mình, Diệp Anh chú tâm vào công việc.
- Tối đến. Sau vườn -
" Cái lều này to lắm, khoảng bảy người nằm cũng vừa " - Tú Quỳnh giăng cái lều ra cùng mọi người dưng nó ngoài sân sau biệt thự.
"Thùy Trang, việc chị giao cho em làm đến đâu rồi?" - Minh Anh ngồi ở gốc cây với cái laptop.
" Dạ đã hòan thành. Em lắp tổng cộng 8 cái camera mọi góc ngách trong phòng AN" - Thùy Tranh gật đầu chắc chắn.
"Tốt! Còn Hương Lý?" - Minh Anh vẫn nhìn vào màn hình.
" Em đã đưa túi đồ cho cô chủ bảo là hàng mới"
" Mọi chuyện tốt đẹp, chỉ chờ Lan Ngọc thôi " - Minh Anh cười ngạo nghề.
" Hình như đến lúc chị nên ra tay rồi" - Thùy Trang nhìn đồng hồ trên tay mình.
" Mấy đứa cử chờ ở đây, chị quay lại ngay" - Minh Anh đưa laptop cho Thùy Trang - " Em khởi động chương trình đi ! " - nói rồi Minh Anh đi vào trong nhà. Họ nhanh chóng chui hết vào lều lãy bánh trái, nước ra sẵn.
- Phòng AnhNgọc -
* Cốc Cốc *
"Chị Minh Anh? Khuya rồi có chuyện gì không chị ? " - Diệp Anh lễ phép hỏi.
"A ~ chị à ~ chị khó ngủ quá àaaa~ chẳng hay chị ngủ chung với - em được không? Diệp Anh ~~~" - Minh Anh kéo một giọng dài lê thê. Diệp Anh nghe mà nổi cả da gà .
"Chị cần em giúp chị có giấc ngủ ngàn năm không ? " - Đúng như dự đoán, cô chủ mặt lạnh đã xuất hiện.
"Lan Ngọc à, sao bây giờ em ích kỉ thế ? Ngày xưa chị mở miệng xin em nhường cô bạn gái nào thì em nhường người đó mà. Em cũng cứng chiều họ dữ lắm, kẹt cái em mau chân quả ! Bây giờ chỉ là cho mượn Diệp Anh ngủ chung một đêm cho biết với người ta mà cũng không được hay sao?"
"Lan Ngọc? " - Bây giờ thì tới Nguyễn Diệp Anh . Cô liếc nhìn Lan Ngọc đến nảy lửa.
"Diệp Anh à, Lan Ngọc tính nó trăng hoa lắm. Mai mốt nó chán em thì em sẽ khổ. Nhưng đừng lo, chị sẽ cứu vớt đời em " - Minh Anh dựa dựa vào ngực Diệp Anh và cô ấy không tránh vì bận liếc Lan Ngọc . - ' Bà chị họ phá rối này, thật là bực mình Diệp Anh có vẻ giận lắm, là chuyện cũ mà '.
" Chị về phòng trước khi em đổi ý " - Lan Ngọc trầm giọng xuống một cách man rợ. Cả Diệp Anh đang hùng hùng oai dũng mà cũng phải khiếp sợ nhưng cô phải trụ lại. Cô sẽ thanh tóan mọi chuyện với Lan Ngọc mới được ' Em hay lắm Ninh Dương Lan Ngọc. Thì ra tính em lăng nhăng bay bướm? Để tôi xem em đi được vào ngày mai không nhé! '
" Ối ~ không khí ở đây tự nhiên trở lạnh. chị thích nơi nào ấm áp hơn. Thế nhé ! Chào hai em -" - Minh Anh vẫy tay đi và ráng đưa cải dầu lại nói nốt câu cuối. - " Chứng nào Lan Ngọc bỏ em thì tim chị nhé ! Chị biết chiều người ta lắm đấy " - Minh Anh chạy rất nhanh sau câu nói đó. ' Xuống nhanh ! Xuống nhanh ! Sắp có film coi rồi! '
* Rầm *
Cánh cửa đóng lại không thương tiếc.
* Bụp *
"Ai da " - Minh Anh xoa xoa trán đứng dậy.
"Chị không sao chứ?"
" Ồ cô em đẹp gái, là cô sao ? " - Minh Anh cười, hóa ra cô va phải ngực Ngọc Hân.
" Chị làm gì gấp vậy?" - Ngọc Hân đứng giữa hành lang nhìn điệu bộ đáng ngờ của Yaya.
"A! Tôi phải xuống lều gấp ! "
" Không phải chị ngủ chung phòng với tôi sao ? " - Ngọc Hân thắc mắc, tưởng tối nay có người đẹp chung giường.
" Phòng cô làm gì có trò vui, bên dưới lều mới có ! " - Minh Anh chỉ chỉ xuống dưới - " Thấy có đẹp gái lại tốt bụng cho tôi ở đây, đi theo tôi!" - Minh Anh quắc quắc tay ra hiệu Ngọc Hân đi theo minh. Cô đưa Ngọc Hân đến sau vườn đứng bên ngoài lều và chỉ vào nó.
" 4 người họ đang làm gì vậy ? " - Ngọc Hân chỉ chỉ vào lều, cái lều đang run run và có tiếng la ó không rõ ràng.
" Dành vị trí nếu không sẽ mất chỗ tốt. Cô muốn tham gia không? "- Minh Anh hí hửng.
"T...t... tham gia.... C... hị và họ???" - Ngọc Hân run rấy chỉ vào Yaya rồi chỉ qua lều.
"Uhm, 5 người chúng tôi. Thêm cô là 6" - Minh Anh gật đầu.
' Cái quái gì vậy trời ? Chị ta không biết xấu hổ sao ? 4 người kia rõ ràng là hai cặp và họ làm chung một chỗ cũng không sao đi. Đằng này chị ta còn định chen vào giữa họ, còn rủ mình nữa. K.. không lẽ... họ... làm tập thể? ' - Ngọc Hân cắn móng tay, nhíu mày suy nghĩ.
" Nè cô có tham gia không ? Đừng làm mất thời gian của tôi. Tôi chịu hết nổi rồi "
"C... cám ơn, tôi không dám. Mọi người tự nhiên " - Ngọc Hân chạy nhanh vào trong.' Ôi trời ~ mình nghĩ chị ta còn hơn cả Lan Ngọc. Người nhà Ninh gia thật là kỳ lạ nhưng họ đều đẹp. Nói ra thì chị ta cũng không tệ '.
---------
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro