Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🍊 Chương 1

Editor: Mứt Cam

Ngoài cửa sổ ánh hoàng hôn dịu nhẹ, Thẩm Loan tỉnh dậy từ giấc ngủ mơ.

Mây tía phía cuối chân trời tầng tầng phô khai, mặt trời vàng hồng nhô lên lại chìm vào biển mây.

Ghé trên cửa sổ nhìn tia nắng cuối cùng tắt. Thẩm Loan ở trong phòng giấy của mình duỗi người.

Không sai, nơi Thẩm Loan ở hiện tại chính là một gian phòng bằng giấy.

Phòng được phát từ địa phủ, phía Chính phủ đã chứng thực. Bên trong không gian không lớn, chỉ tầm 20m², sáu mặt đều làm từ giấy, mặt trước mặt sau đều có một cánh cửa. Cửa trước thông tới nhân gian, cửa sau giáp với địa phủ. Xem như nằm giữa ranh giới âm dương.

Địa phủ phát cho cô cái phòng này là bởi vì có người bá chiếm thân thế của cô khiến cho linh hồn của cô đi vào địa phủ. Nhưng thực tế dương thọ của Thẩm Loan chưa hết, địa phủ lại không được can thiệp vào chuyện của nhân gian, bởi vậy cho cô một cái phòng ở để cô nghĩ cách đem thể xác đoạt lại.

Thẩm Loan một lần nữa sống lại như g thật ra là căn phòng giấy này có thể để cô nhìn đến nhân gian nhưng không thể mở cửa đi ra ngoài. Rốt cuộc hiện tại cô chỉ là một cô hồn lang thang sẽ bị ánh mặt trời ban ngày thiêu đốt, buổi tối tốt hơn được chút nhưng dương khí còn sót lại cũng khiến Thẩm Loan chịu không nổi.

Nói tóm lại, cô căn bản không thể rời khỏi căn phòng giấy này. Địa phủ gọi là cho cô chỗ ở nhưng dùng đầu suy nghĩ kỳ thật đây là một âm mưu, chỉ giam cầm Thẩm Loan ở đây tiêu hao hết dương thọ còn lại.

Sắc trời dần tối, nhìn người đi đường ngoài cửa sổ, Thẩm Loan nhìn hỉ nộ trên mặt họ.
Tuy rằng hy vọng xa vời nhưng cô vẫn muốn làm người sống a.

"Cốc Cốc", lúc này truyền đến tiếng gõ cửa

Thẩm Loan không cần nhìn cũng biết là ai, đôi mắt cô vẫn nhìn ra ngoài cửa sổ như cũ, nói: " Vào đi".

Không cần mở cửa ra, Trương Hằng liền mang theo một đám quỷ hồn xuyên qua cửa mà vào. Hắn là quỷ sai của địa phủ, từ sau khi biết đến nơi này của Thẩm Loan hắn cơ hồ tới đây đi đường tắt về địa phủ. Nhiều lần như vậy Thẩm Loan cũng dần quen.

"Lại phát ngốc sao", Trương Hằng thuận miệng hàn huyên nói.

" Tôi không phát ngốc còn có thể làm cái gì", Nơi này là cái lồng giam, việc cô có thể làm cũng chỉ có vậy thôi.

"Cô có thể cùng tôi đi địa phủ a." Trương Hằng thấy Thẩm Loan lẻ loi cũng đáng thương " Địa phủ 36 phủ 72 trấn, luôn có chỗ cho cô dung thân. Đến lúc đấy còn có hàng xóm cùng nhân gian không khác biệt lắm, tóm lại so với một mình ở đây tốt hơn."

Thẩm Loan cười một cái," Ta mà đi Địa phủ ngươi đã không có đường tắt để đi rồi."

" Này có làm sao, cùng lắm về sau ta không trộm lười biếng " Nơi nhập nhân khẩu của Địa phủ cách chỗ của hắn ở không xa lắm, về sau hắn lười biếng ở nhân gian lâu thì có thể đến chỗ ở sau này của Thẩm Loan hàn huyên.

" Cảm ơn ý tốt của anh, tôi không nghĩ đi địa phủ." Thẩm Loan cự tuyệt nói.

" Vì cái gì, ở Địa phủ không tốt sao?" Trương Hằng có chút không hiểu.

Thẩm Loan nhìn bên ngoài nhân gian, nói:" Dù Địa phủ không kém Nhân gian, nhưng tôi sợ tôi vui đến quên trời quên đất, quên luôn cả việc vốn dĩ tôi nên là người sống nha."

Trương Hằng nghe vậy nhất thời cứng họng

Hắn thế nhưng mà quên cô gái trẻ tuổi xinh đẹp trước mặt là vô tội. Cô vốn dĩ được sống trong phong quang vô hạn lại bị người trộm đi xán lạn nhân sinh.

" Cô hận người kia sao." Trương Hằng hỏi xong quả thật cảm thấy mình đang nói lời vô nghĩa.

" Đương nhiên hận." Thẩm Loan trái lại rất bình tĩnh, lúc trước biết mình bị đoạt thân xác cô oán qua hận qua nhưng đều vô dụng, " nhưng hận lại không thể giải quyết vấn đề gì, còn sống thì mới có cơ hội. Kẻ trộm kia tốt nhất đừng để tôi bắt lấy một tia cơ hội, nếu không..." Nói đến đây, Thẩm Loan cười nhưng trong mắt hàn ý lập loè.

Thấy Thẩm Loan như vậy, trong lòng Trương Hằng sinh ra một chút thưởng thức.

" Nếu cô muốn lưu lại nơi này, nguyện ý kiếm thêm chút thu nhập sao ?" Hắn nói, thấy Thẩm Loan tỏ vẻ nghi hoặc hắn giải thích tiếp, " chỗ này của cô có thể nhìn được cuộc sống Nhân gian, điều này đối với quỷ hồn cực đại dụ hoặc. Nếu có thể cho bọn họ một lần nhìn ngắm dương thế, bọn có nhất định nguyện ý dùng giá cao mua lấy cơ hội này. Thế nào, có muốn thử không?"

Thẩm Loan đại khái hiểu ý của hắn," Nghe thực không tồi, như vậy sẽ không trái với quy định của địa phủ chứ ?"

Trương Hằng ho khan một tiếng, nói:" Cô cũng không thả bọn họ ra ngoài, phía trên các đại nhân mỗi ngày đều vội đến chân không chạm đất, chỉ cần không gây nhiễu loạn bọn có thể mở một con mắt nhắm một con mắt."

Thấy bộ dáng giảo hoạt của hắn, Thẩm Loan không nhịn được nở nụ cười," Hình như có đạo lý, bất quá ở dưới tôi cũng không có quen ai...."

" Yên tâm, việc này cứ để tôi" Trương Hằng chủ động nói: thật không dám giấu diếm, thật ra trước mắt có một lão tiên sinh rất muốn đến thử." Hắn đúng là nghĩ đến vị lão tiên sinh này nên mới nghĩ đến việc này.

" Nga." Thẩm Loan lập tức hiểu ra chủ ý này không phải là hắn nhất thời hứng khởi nghĩ ra.

Thấy đã lộ cái đuôi Trương Hằng tức khắc cũng không che giấu," là như vậy, tôi lúc sống từng chịu đại ân của một người, sau này vị ân nhân này đến địa phủ, lại chậm chạp không đi đầu thai, tôi vì cảm nhớ ân tình liền cùng hắn ở chung một chỗ.
Trước đó vài ngày, tôi vô ý nói ra chuyện của cô, hắn tỏ ý rất muốn đến xem nhân gian như thế nào tôi muốn giúp hắn thực hiện tâm nguyện này."

" Trương đại ca là muốn báo ân vị kia." Thẩm Loan khen, cô không truy cứu nguyên nhân này thật hay giả, cô muốn làm cửa buôn bán này thì không thể không cùng Trương Hằng tạo một mối quan hệ tốt, hiện tại bán một cái nhân tình cũng không sao," Người anh mời đến liền được, đến nỗi thù lao, là người quen của Trương đại ca, vậy thì liền không thu."

Thấy nàng đồng ý Trương Hằng cười hắc hắc," Kia được rồi, liền như vậy định đoạt, ngày mai tôi mang hắn đến."

Hiệp nghị giữa hai người thành giao, Trương Hằng mang heo đám quỷ hồn từ cửa sau tiến vào địa phủ, còn Thẩm Loan tiếp tục dựa vào cửa sổ nhìn ánh đèn rực rỡ mới lên ở bên ngoài.

........

Trương Hằng nói được thì làm được ban đêm ngày hôm sau hắn quả thực mang một ông lão từ cửa sau đến.

Ông giáo mặc áo liệm dài, bộ dáng giống với lúc qua đời, khuôn mặt từ thiện phúc hậu, quanh than còn quanh quẩn một vầng kim quang, vừa thấy liền biết lúc sinh thời đã làm rất nhiều việc thiện.

"Vị này chính là Hà lão tiên sinh." Trương hằng giới thiệu.

Thẩm Loan cũng rất có lễ phép chào hỏi.

Hai bên chào hỏi xong, Trương Hằng có công chuyện nên đi trước lưu lại lão gia tử đang tò mò nhìn thế giới rượu đèn xanh hồng bên ngoài, hai mắt mê mang.

"Đây là nơi nào?" hết thảy những điều chứng kiến trước mắt cùng với nơi trong trí nhớ của ông không có một chỗ tương tự.

"Nơi này là Hàng thị ạ." Thầm Loan nói xong lại nhớ tới đây là tên Thành thời hiện đại, vì thế lại tiếp tục giải thích:" Trước đây còn gọi là Dư Hàng hoặc Tiền Đường còn trước nữa thì được gọi là Lâm An ạ."

"Đây là Dư Hàng sao?" Lão gia tử biết cái tên này. " Dư Hàng thế nhưng biến thành như vậy sao." Trước khi tới đây, ông nghe Trương Hằng nói qua mọi thứ bên ngoài biến đổi rất lớn, thời gian cũng cách triều đại ông từng sinh sống tận mấy trăm năm.
Nhưng ông trăm triệu không nghĩ tới thế giới này sẽ trở nên...... kỳ quái như vậy!

"Đúng vậy, ngài xem nhiều sẽ quen." Thẩm Loan nói.

"Nga" lão gia tự gật đầu lại nói:" vậy Lí Thủy đâu Lí Thủy có đổi tên không."

"Nơi ngài nói là huyện Lí Thủy dưới chân núi Nhạn Quy sao ạ." Thẩm Loan hỏi

"Đúng vậy, ta là người Lí Thủy." Lão gia tử nói.

"Nơi đó không đổi tên. Nếu Lí Thủy là quê của ông ông có muốn về xem không? Thẩm Loan hỏi. Mở cửa buôn bán, tự nhiên muốn phục vụ tận tình.

Lão gia tử có chút kinh hỉ:" Có thể sao?"

" Đương nhiên là có thể ạ." Căn phòng này của cô tuy được làm bằng giấy nhưng quốc gia nào cũng có thể tiến vào được, điều tiên quyết là không thể để người khác phát hiện," Lí Thủy huyện cách nơi này quá xa, cháu không thể lập tức di dời đến địa phương xa như vậy, phải tìm cái xe để đi nhờ mới được."

Thẩm Loan nghĩ, vừa lúc phía trước bọn họ có cái xe vận tải lớn đi qua. Tâm Thẩm Loan vừa động, căn phòng giấy lập tức bay về phía chiếc xe tải mà nơi đặt căn phòng ban đầu hiện tại khôi phục thành hình dạng chưa trang hoàng không có cửa hàng.

Phòng giấy thành công khảm vào xe tải, Thẩm Loan cao hứng mà vỗ tay, quay người lại thì phát hiện một đàn heo béo ục ịch đang chăm chú nhìn mình...-_-

________

Th5, 29/7/2021

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro