chap 4. người bạn trở về và.....
hôm sau...
Một buổi sáng đẹp rạng ngời
Jiyeon đang đắm mình trong giấc ngủ say thì chuông điện thoại của cô cứ reo lên làm mất giấc ngủ, Jiyeon tắt đi rồi vùi mình vào chăn ngủ tiếp nhưng ko phải tiếng điện thoại reo nữa mà là tiếng người làm gọi
- Tiểu Thư dậy đi , cô Hyomin đến
- Oaa...hôm nay ta được nghỉ học các người không cho ta ngủ thêm sao - Jiyeon nói trong tình trạng mắt nhắm mắt mở
- Xin lỗi tiểu thư nhưng mà....cô....
cô giúp việc Chưa nói hết câu thì một giọng khủng bố màng nhĩ người nghe playing :v
- Jiyeon.....bà rúc đâu rồi - chỉ có thể là Hyomin vừa hét vừa dậm chân uỳnh uỵch vô phòng của Jiyeon (bả tự nhiên quá ha)
- Tui đây, có gì gấp nhớ tuihả. Jiyeon thản nhiên vừa ngáp vừa hỏi cô giúp việc nãy giờ đứng co ro giờ mới lên tiếng để giải phóng tâm lí (nãy bị khủng bố bởi giọng hét của Hyomin và vẫn còn hoang mang)
- Dạ xin phép xin phép tôi xuống nhà dọn đồ
- ok chị xuống đi
- Bà làm j mà giờ chưa ngủ dậy, bà biết mấy giờ rồi ko? - Hyomin phi thẳng lên giường Jiyeon ôm trọn lũ gấu bông vào người
- Mấy giờ? - Jiyeon vừa đưa mắt nhìn vào chiếc đồng hồ đeo tay thì Hyomin nói
- 5h rồi đấy
- Cái j?????????? Ngày nghỉ mà 5h bàcũng ko cho tui ngủ nữa. bà điên hay thần kinh đấy - Jiyeon hét lên
- Con lạy Umma hét thủng màng nhĩ con rồi, hôm nay tui muốn rủ bà ra sân bay đón anh Hope tao
- 5h vẫn sớm. nằm xuống đây ngủ thêm lúc nữa đi - Jiyeon mệt mỏi nói
- Sớm cái con khỉ, bà có dậy ko? - Hyomin đạp chăn từ người Jiyeon ra và dùng bạo lực kéo Jiyeon dậy
- Đây thì dậy...mà đi đón anh Hope về xong qua nhà Oppa tui cùng tui 1 chuyến đấy , tui có chuyện- Jiyeon nhảy xuống giường
- Ừ biết rồi. Mà chuyện j thế?
- Bà còn nhớ bữa tui kể qua nhà Oppa tui chơi ko? Có cái vòng khắc đẹp ơi là đẹp đấy...nhưng bây giờ chả thấy đâu nữa. Oppa nhờ tui phải tìm bằng được. Chắc nó quan trọng vs Oppa lắm.
- Vòng...khắc chữ á....hình như....AAAAAAAAAAAAAA.....hôm đó tui mượn áo khoác của bà trong túi áo có cái vòng đó hay sao ý. tui định mang trả nhưng lại quên - hyomin cười híp mắt rồi lục lọi balo của mình - AAAAAAAA....tui có mang nè...phải cái vòng này ko? - hyomin giơ cái vòng lên trước mặt jiyeon
- AAAA đúng òi -jiyeon mừng rỡ chộp lấy cái vòng - Umma ah... con rảnh nợ rồi
- Hehe, thôi chuẩn bị nhanh đi, tui xuống nhà trước đây
- Ừ đợi tui tầm 10phút nữa rồi tui xuống
...........
...........
Sân bay...6h30'
- Hyomin , Jiyeon chào hai Nhóc
Từ phía xa có giọng boy vọng đến. nếu đoán ko nhầm thì cái kiểu gọi chúng nó là Nhóc chỉ có Jin
- Jin Huynh...Qri unnie...Yoongi huynh...sao mọi nguời cũng đến đây - hyomin hơi ngạc nhiên
- J chứ? Em quên thằng Hope là em trai của huynh rồi à? - Jin tươi cười ( nhìn cái giọng điệu của anh thế này sao anh trông đáng yêu thế nhỉ...ngất mất)
- Hahaa, em
- Em cũng nhớ anh nhiều lắm, lần này anh về anh đừng đi nữa nha -hyomin ôm Hope, siết chặt anh vào vòng tay mình như sợ khi buông ra anh sẽ đi mất
- Anh ko đi nữa đâu,.vì anh có vợ rồi mà - Hope nhìn hyomin và cười, một nụ cười hạnh phúc, quên cả sự có mặt của 4 nhân vật cỡ khủng đang căng tròn mắt nhìn màn tình cảm của hai người giữa chốn đông người
- Đã có vợ rồi - jin bĩu môi, qri thì dùng tay che miệng cười vì cái mặt cực ngố của jin, (ngố mà đẹp trai kinh khủng)
- Chuyện tao với hyomin sẽ đính hôn trong tuầnc bọn mày cũng biết rồi nhỉ? Mà dạo này jiyeon sống sao rồi - Hope hỏi
- Em vẫn bình thường - jiyeon trả lời
- Gì chứ? hai người cũng quen nhau hả - jin, qri, yoongi cùng đồng thanh ngạc nhiên
- Chưa biết à? Kém nhỉ? - Hope chêu ngươi
- Giờ đi ăn đi. Tao mới về đói quá rồi. - Hope chuyển đề tài
- Lét's go- jin
- Gay - qri cắt lời jin, lẽ ra vế sau của từ Let's mà jin nói là Go => let's go
- Ax. Chịu hai ông bà
Ra đến chỗ để xe của sân bay. Ba con siêu mô tô đứng cạnh nhau làm tâm điểm chú ý của mọi dân mê xe
- Sao hôm nay có hứng đi xe máy thế. Ô tô bảo dưỡng đâu hết rồi - Hope hỏi
- Để nhà rồi. Tụi này vừa đua xe xong mới đến đây - jin
- Thảm nào lại có ba cái, tưởng jin với qri phải đi cùng nhau chứ hahaa
- Lại bắt đầu đi, thế giờ có đi ko? anh cầm lấy cái thìa khoá này đi, em đi cùng xe thằng Jin, còn anh chở Hyomin. Jiyeon lên xe yoongi chở nhé - Qri ( Qri quen gọi Hope là anh rồi vì Hope là em của jin nhưng Hope vẫn giống anh hơn và hai anh em các ông này toàn mày tao là chủ yếu )
Mải quan sát và nghe mấy người này nói chuyện với nhau mà Jiyeon im lặng suốt từ nãy, nghe thấy lời của Qri cô mới lên tiếng
- Thôi anh chị cứ đi đi, em ko đi đâu, em có việc bận rồi - Jiyeon cố nói lời từ chối, mặc dù cô cũng muốn đi nhưng cô ko muốn làm phiền Yoongi , nếu là ô tô hoặc đi bộ j đó ngoài đi xe máy là cô đồng ý ngay nhưng trớ trêu thay lần này họ lại có hứng đi xe máy
- Việc bận j cũng để sau. hôm nay anh về nước mà ko đi ăn mừng với anh được sao? - Hope vờ giận rồi lại nói tiếp - lên xe Yoongi chở đi, bạn trai chở bạn gái mà ko đi nữa hả?
- Cái j? bạn trai...bạn gái...là - Jiyeon đỏ mặt, mặc dù trong tim cô chưa hề mang hình ảnh của anh nhưng cô vẫn có quyền đỏ mặt vì những câu nói như thế này
- hai người đứng cạnh nhau đẹp lắm mỗi tội Yoongi lạnh lùng quá con Jiyeon nhà ta cực dễ thương - Hope đưa ra lời nhận xét bá cháy thì bị Yoongi lườm cháy da mặt hope còn Jiyeon thì ngại mặt ửng đỏ lê cực đáng iêu ,hope vẫn thản nhiên nói tiếp
- Thôi nào, Jiyeon lên Yoongi chở đi, đây là mệnh lệnh, yoongi ko từ chối chứ? - Hope đưa ra lời khách sáo
- Ok thôi - yoongi buôg thả và kéo tay jiyeon ra phía xe của anh, jiyeon suýt chảy nước mắt vì anh kéo tay mạnh hơn cả tra tấn phạm nhân vậy ( khổ thân con pé )
Hai đôi kia lên xe và phóng đi trước hết rồi chỉ còn lại đôi yoongi và jiyeon vẫn chần chứ. đứa thì mặt nhăn nhó thằng thì mặt lạnh tanh
- Anh Yoongi em xin lỗi, em ko đi được ko ạ? Giờ em bắt taxi về. anh chạy xe theo họ đi - Jiyeon sợ ko cả dám nhìn vào cái xe máy bên cạnh mình và anh
- Em thích? - Yoongi lạnh lùng
- Vâng. Em về - Jiyeon hơi cúi đầu
- Ok - Yoongi hơi đẩy cô ra và leo lên xe, anh phóng đi cho bụi cát mịt mù vây lấn thân thể và bộ quần áo của cô. Cô chỉ biết đưa tay lên che bụi, có phải anh quá vô tâm ko?
Phuuùu..........aaaaaaaaaaaaaaaa...........
Tiếng gió soẹt qua phút chốc, Jiyeon bị 1 bàn tay rắn chắc nhấc bổng lên đặt lên phía ngồi sau xe, ngồi sau lưng người lái và ko ai khác đó chính là Yoongi. Chỉ trong phút giây Yoongi lướt nhanh xe máy qua người Jiyeon mà đã nhấc được cô lên đặt ở phía sau ( Ôi khâm phục quá )
- AAAAAAAAA....anh Yoongi ah em em sợ lắm...em xin anh cho em xuống xe được ko? Em đã nói với anh là em sợ xe máy rồi mà...anh làm ơn đi - Jiyeon hét lên, suýt chút nữa nước mắt cô ròng ròng nhưng cô đã cố kím nèn lại. Yoongi như ko nghe thấy j, anh cho xe chạy với tốc độ sương mù để đuổi kịp hai chiếc xe kia
Cái kí ức ấy lại trở về hành hạ tâm trí . tai cô như ù đặc. người cô run lên ko ngừng.
- Em sợ lắm..cho em xuống đi...em muốn xuống....xin anh đấy ( Xin anh đừng...mái bây bế )...làm ơn đi mà....- Jiyeon hết lời cầu xin tha thiết
Yoongi đã làm j thì anh nhất định ko dừng lại. và anh cứ cho xe chạy mãi
Jiyeon chỉ biết bám chặt vào anh. thậm chí cấu cả vào cơ thể của anh qua lớp áo sơ mi đen mỏng. Khánh Anh hơi quay đầu lại nhìn cô gái phía sau lưng mình, anh có cảm giác thật lạ mà ko thể nào lý giải được, nhưng anh vừa quay được 1 chút xuống thì Jiyeon ôm chặt anh như gấu bông nhà cô đến nỗi ngạt thở. May anh là trường hợp đặc biệt ko thì chắc anh đang phải thở máy vì thiếu ôxi rồi ^^!
Jiyeon nhắm tịt mắt lại, cô thấy xung quanh toàn là 1 màu đen, và bây giờ cô chỉ ước đến nơi sớm ko thì cô chết mất...
Yoongi thấy cô sợ đến mức tuyệt đối, anh lại quay người kéo người cô lên phía trước 1 cách an toàn để cô ngồi trước anh, anh vẫn lái xe được nhưng tốc độ ko nhanh bằng vừa nãy, anh thả 1 tay ra và ôm lấy cô, chỉ 1 cánh tay của anh đã đủ ôm trọn cả thân hình nhỏ bé của cô, bất giác cô thấy yên tâm hơn. cô ko còn sợ như vừa rồi nữa nhưng cô vẫn nghĩ mình vẫn đang trong tình thế nguy hiểm nếu ko được xuống xe ngay lúc này
Điểm dừng chân của họ là ở quán bar nổi tiếng nhất nước
Hai đôi kia đến được 1 lúc rồi thì Yoongi với Jiyeon mới đến nơi.
4 người kia vẫn đang chờ ở chỗ để xe của bar, điều làm họ phải ngạc nhiên đến cực đại là tư thế ngồi của 2 chế kia...(làm j phải tình cảm vậy đâu )
Yoongi cho xe phanh ngay trước mặt của jin và qri đang há hốc mồm nhìn hai người
- Ơ hơ....hai người...- qri lấy tay chỉ vào jiyeon rồi đến yoongi nhưng ko nói tiếp mà để cái mồm của jin hoạt động thay
- Tình cảm vậy, thảm nào đi sau...a haha đi mảnh nhá...kaka. Thế mà nói là bạn trai bạn gái còn cãi nha..Jiyeon
Yoongi xuống xe và jiyeon cũng nhảy xuống. mắt cô vẫn chưa hết đỏ
- jiyeon khóc hả? - hyomin và Hope đồng thanh
- Ko, ngồi phía trước gió to mắt cay quá...hihi - jiyeon gượng cười
- Thôi vào trong đi - qri nói rồi nháy mắt với jiyeon , hiểu được ý chị.,jiyeon ngượng ko biết rúc mặt đi đâu thế nhưng Yoongi vẫn dửng dưng như ko có chuyện j thế mới tài
Vào trong. Qri thì đi đôi với Jin, Hyomin thì đi đôi với Hope...riêng có Yoongi và Jiyeon là 1 đôi bất đắc dĩ nhất phải đi cạnh nhau, trong người cô thì đang có chiến tranh nội bộ còn trong người cậu thì đang luyện công để cho tảng băng trong người to lớn hơn
- Ahh...đây là bồ mới của anh sao? - Một tên cố ý nói vui và bắt
chuyện với Yoongi nhà ta nhưng vì câu nói ấy hắn ta đã ko còn lành lặn
- Câm mồm - Yoongi nhìn hắn ta với ánh mắt sát âm khí, anh đạp hắn ngã lăn quay rồi rút ra 1 con dao cỡ nhỏ nhưng sắc. Ai cũng biết hành động của anh sắp tới lên tất cả đều im lặng lắng nhìn. riêng có Jiyeon đỡ lấy tay anh để ngăn anh lại. cô ko nói j chỉ nhìn anh bằng ánh mắt long lanh cầu khẩn. hiểu được nên anh đã ném thẳng con dao vào cái cột cạnh đó như 1 lời đe doạ...
Anh rất nhạy cảm với từ bồ mà tên đó ko hề hay biết. Lần sau cho chừa cái tính nói bừa đi
Khổ thân Jiyeon đi cùng mấy người này lần nào cũng đều bị đứng tim, cô phải mua thuốc trợ tim đề phòng thôi
Biết họ đều là giang hồ máu mặt thế nhưng cô vẫn muốn bên cạnh họ. Mặc dù thứ cô căm thù và sợ hãi nhất là giang hồ
Come back home....
Lại là anh Jimin gọi, Jiyeon ko dám nghe máy vì bên trong bar rất ồn. Anh Jimin sẽ đoán được cô ở đâu ngay, cô đánh liều tắt đi và tắt luôn cả nguồn, về cô sẽ tìm cách nói với anh sau.
- Vào phòng riêng đi - Hope lên tiếng
- Ok - YQJ đồng thanh ( yoongi, qri, jin )
Hyomin với Hope cứ quấn quýt lấy nhau. Yêu xa đến khi gặp mặt nó lãng mạn thế này đây
Qri với Jin thì chí choé chọc ghẹo nhau suốt còn....
Haizzz. Một ấm áp với 1 băng giá thì kết hợp thành j nhở???
.........
..........
.........
( Họ ăn uống thế nào thì thôi ko tả nữa...nha nha )
....
...
..
Ra về
- Em xin phép về trước. em bắt taxi đây. bye bye mọi người - Jiyeon đặt chân ra khỏi bar đã nói vội rồi chạy luôn sợ bị bắt lại. Mấy người kia nhìn nhau ko hiểu j chỉ có Yoongi là hiểu thôi. Ngay cả Hyomin cũng ko biết chuyện cô sợ đi xe máy.
******************************************************************************************
- Chú , cho cháu xuống đây - Jiyeon nói với bác tài xế taxi, làm theo lời cô. bác dừng xe lại
- Tiền taxi ạ. cháu cảm ơn - cô đưa tiền cho bác rồi nhanh chóng chạy vào bên trong nhà Jimin
Vệ sĩ canh cổng mở cửa cho cô vào. Jimin đang nghe điện thoại của ai đó nên cô vào trong 1 cách im lặng
Đợi Jimin nghe điện thoại xong cô mới lên tiếng chào anh
- Oppa...em đến....
- Sao ko nghe máy của Oppa - JM cướp lời bằng 1 giọng giận dỗi
- Em đang bận mà Oppa. À..đây Oppa bữa em lỡ tay nhét vô túi áo mang về - Jiyeon lấy cái vòng trong chiếc túi
JM nhìn thấy liền nở nụ cười và lấy lại từ tay cô:
- Em cần biết?
- Vâng...
- Đây là chiếc vòng rất quan trọng đối với oppa
- Nó quan trọng ntn ạ ? - Jiyeon khá tò mò nhưng JM ko trả lời, anh chỉ lắc đầu ra hiệu là ko muốn nói vậy nên Jiyeon cũng ko hỏi tiếp. Cô chỉ mong anh ko nguy hiểm là cô yên tâm rồi
- Thôi em về đây - Jiyeon đứng dậy chào anh, đợi cái gật đầu và chào tạm biệt của anh xong cô mở cửa rồi ra về
Về đến nhà. cô lao vào phòng ngồi kề luôn bên cái laptop
Níck IG của Hyomin sáng
cô lập tức ib
- Buzz. Con này đi chơi với trai bỏ bạn
- Jiyeon à?
- Ko là tui thì là ai. bà hỏi ngu vậy?
- Thế biết đang nói chuyện với ai ko?
- Mi...Hyomin...con yêu quái
- Ko. anh là Hope mà em...haha...
Nghe vậy cô giật mình suýt té ghế, cô nhăn mặt như hết sức sống....oimeoi
- A...em chào anh, sao anh lại dùng nick của Hyomin thế?
- Vợ chồng là của chung. ko phải của riêng hyomin đâu em.
Sến quá - cô nghĩ trong đầu nhưng bàn tay vẫn lướt nhẹ trên bàn phím
- Hehe, bao giờ hai người mới đính hôn đây?
- Chủ nhật tuần sau, ngày đẹp mà em cũng được nghỉ học nữa. Em với yoongi đang quen nhau à?
- Dạ ko ạ.
- À ừ...tại anh thấy hơi lạ. Mà YG cũng có bạn gái rồi nhưng chả biết
chia tay chưa. Ở bên Anh lâu quá anh chả kịp cập nhật tin tức của bọn này
- Dạ vâng....
YG cũng có bạn gái rồi nhưng..... sao cô lại hơi buồn thế này
cô lặng lẽ off nhưng cũng ko quên chào Hope 1 tiếng
Cô leo lên giường bật nhạc nghe và ngủ quên
................
Tại biệt thự của YG
Anh cởi áo khoác bên ngoài ra rồi ném vào 1 góc ghế sofa rồi nằm lên đó, dường như anh đang rất mệt mỏi, có bao giờ anh cảm thấy vậy đâu nhưng từ khi Jiyeon xuất hiện anh mới có cảm giác mình như thay đổi
Anh nhắm hờ mắt rồi nằm thổn thức chẳng hiểu tại sao hình ảnh của cô cứ xuất hiện mờ ảo trong giấc mơ của anh. Chẳng lẽ anh đã bắt đầu...không chắc chỉ là đang có một chút quan tâm nào đó giành cho cô bé đó thôi.
Một ngày mới bắt đầu
Mưa...
Mưa to...rất to...
- Yoongi ...mày ghé qua đón Jiyeon đi, mưa này chắc ko đi bộ được đâu, tao với Jin đến trường trước đây,. mưa to quá - Qri gọi điện cho YG.
- Sao tao phải đón - YG
- Jiyeon là bạn gái mày ko đón nó thì đón ai giờ?
- Ko phải bạn gái..
- Vậy nó là em tao. Coi như tao nhờ mày.Ok
Nói xong Qri cúp máy luôn, YG đeo phone vào nghe nhạc rồi vòng xe lại địa chỉ nhà Jiyeon mà Qri vừa cho.
Nhà cô vắng tanh ko có 1 bóng dáng người làm nào vì trời mưa nên họ nghỉ phép một buổi. Jiyeon vẫn đang chuẩn bị đồng phục ở bên trong. trời mưa to quá làm cơn buồn ngủ của cô cứ ập đến, may ko ngủ dậy muộn ko thì lại đứng cổng
Jiyeon chuẩn bị xong thì che ô chạy ra ngoài định gọi taxi nhưng thấy xe của YG đỗ trước cổng mà ko thấy anh bấm chuông hay gọi j. Cô lấy làm lạ, chạy nhanh ra mở cổng
- Anh...sao anh lại ở đây?
- Lên xe đi - YG mở cửa trước ra và kéo Jiyeon vào. cô chưa kịp ổn định chỗ ngồi thì Anh đã phóng xe đi luôn làm cô suýt ngã đập mặt vào phía trước
Phía sau cái cây to ven đường cạnh nhà cô. Cũng có 1 chiếc xe khác đậu ngay đó
- Đến đón nhau đi học nữa cơ đấy. Jiyeon...lần này tôi biết rồi. Agust D..điểm yếu của mày chắc là cô nàng này rồi...haha - Lee Dong Gun (nhân vật phản diện nam chính thức lên sàn *vỗ tay*) cười lớn, ánh mắt sắc lên tia hung bạo và thích thú
Đến trường.
Jiyeon vừa mở cửa xe và bước chân xuống thì trượt chân suýt ngã vì mưa đường rất trơn
May từ trên xe, YG đã kịp thời dùng tay của mình kéo cô lại. Vì anh kéo mạnh quá lên cô ko ngã ở ngoài kia mà ngã ngửa về phía sau nằm luôn vào chân anh.
Khoảng cách rất gần khiến tim cô đập liên hồi, cô huơ huơ tay tìm chỗ bám và gượng dậy nhưng lại vướng tay anh...thế là cô bám luôn vào tay anh
- Ôi mẹ ơi...đau - Cô hét lên khi có thứ j đó như bằng kim loại sắc kinh khủng soẹt qua da tay cô
1 vệt dài da tay cô bị sước và máu vẫn đang tìm cách chui ra
YG biết lý do nên đã đỡ tay cô
Là vì cô bám vào chiếc nhẫn trên tay anh. chiếc nhẫn có đính hình bọ cạp mạ bạc có đuôi sắc bén cứa vô nên cô mới bị vậy?
- Haha...đau quá - Jiyeon cố cười để an ủi bản thân
- Vào y tế - YG đỡ jiyeon dậy rồi nói như ra lệnh
- Ko cần đâu. thôi em vào lớp đây - cô từ chối rồi chạy thẳng vào lớp,cô đang nghĩ cái j vậy. trời đang mưa to mà chạy đầu trần vào lớp....chạy được nửa đường thì cô mới sực thấy mình...thật ngốc
- Điện thoại đâu rồi - YG tìm mọi ngóc ngách trên xe và trong cặp sách mà ko thấy điện thoại đâu
Còn về phía Jiyeon
Cô vào đến lớp thì cũng như con chuột lột
- Jiyeon ơi. Đừng nói với tui là bà đi bộ nha. Sao ko bảo tui sang đón
Hyomin thấy cô bạn ướt sĩnh cả người liền xót xa
- Ko, anh YG đón tao , tại tui chạy đầu trần từ ngoài kia vào nên bị dính mưa
Nghe cô nói vậy. Hyomin nở nụ cười gian gian và nhấp nháy mắt rồi ghé sát tai cô nói như bí mật lắm
- bà với anh YG quen nhau thật à?
- Ko có..ai bảo bà thế? Đừng hiểu lầm nha - Jiyeon lập tức chối bay chối biến
- Hôm ngày anh đến đón bà này,.hôm qua còn....
- Im miệng - Jiyeon vội bịt miệng Hyomin lại vì có mấy cô bạn trong lớp đang vây quanh lại 2 người
- Gì chứ? Jiyeon với anh Yoongi....- Girl 1
- Thật ko đấy? - Girl 2
- ko ko phải đâu. Các bạn đừng hiểu lầm, mình với anh ấy chỉ là quen qua thôi mà
- Vậy thì tốt, Jiyeon đừng cướp mất hoàng tử của lớp đấy
- Ko...ko bao giờ đâu..hihi - Jiyeon cười trừ rồi quay sang lườm Hyomin.
- Ô...đây là...a....điện thoại của YG mà...sao mình lại cầm chứ???? - Jiyeon cầm điện thoại lạ suốt từ nãy đến giờ mới để ý. Cô nghĩ lại chuyện vừa rồi.
Chắc lúc đó vội quá vơ luôn cả điện thoại của YG xong chạy vào nữa
Trời thì đang mưa..mà khối 12 lại học khác dãy với khối 11. với cái bệnh lười của cô thì tất nhiên
- Về trả cũng được. Dù j trong giờ học ảnh cũng ko dùng đến đt đâu nhỉ?
- Đấy lại còn cãi....cầm luôn cả điện thoại của anh ý nữa kìa...thôi nhận đi ai ăn thịt bà đâu - Hyomin nhận ra đó là điện thoại của YG vì vỏ bọc bên ngoài là hình của ổng. Hình ổng chụp trong tuyết với gương mặt lạnh tanh làm tấm hình càng cuốn hút hơn. mang cái hình này bán cho học sinh trong trường chắc lãi to (Au : bán cho tui cũng được :v) Đang trong giờ học. Có tiếng rung ở điện thoại YG Đó là tin nhắn. của 1 số mà anh ko lưu tên
Tại tin nhắn lộ 1 ít trên màn hình cảm ứng nên Jiyeon hiếu kỳ chạm vào đọc luôn
- Anh à em nhớ anh lắm luôn. Em sắp về rồi. Anh đợi đi nhé. yêu anh nhiều
Đọc xong tin nhắn này Jiyeon cảm thấy nhói lòng khó tả. Sao lại thế này...cái cảm giác j đây....ko thể...mình ko thể....
Tan học...
- Nóng quá đi...chiều đi bơi đi bà- Hyomin than. Hai tay thi nhau phẩy phẩy vào mặt cho mát
- Ừ,2h nhé, bà sang đón tui đấy - Jiyeon đồng ý ko cần suy nghĩ. nóng thế này đi bơi là sướng nhất rồi
- Ok con bê, giờ về thôi còn đứng đợi ai?
- tui đợi anh YG
- Hả...mới đó mà đã nhớ rồi hả, thế anh ý chở bà về cùng luôn à? Ôi tui lại phải đi 1 mình hả?
- bà bệnh à, tui đợi chỉ để trả lại điện thoại cho anh ý chứ tui cầm làm j?
- Ồ thế tui cứ tưởng
- tưởng cái đầu bà á
...
- Hai em đợi ai đây? - Qri và Jin đi đến chỗ Jiyeon và Hyomin đang đứng ( couple này đi đâu cũng có nhau là sao nhể?)
- À...Nó (vừa nói vừa chỉ vô Jiyeon) đợi anh YG đó chị? - Hyomin cười gian
- Thật sao? Ghê à nha - Jin chen vào
- Cũng đúng, bạn gái đợi bạn trai có j sai - Qri chêu theo
- Ơ hơ...ko phải đâu, anh YG có bạn gái rồi mà, em đợi để trả lại điện thoại thôi chứ ko có ý j đâu mà, mọi người đừng hiểu lầm - Jiyeon nhíu mày rồi quay sang Hyomin - Cả bà nữa. tui đã bảo ko có j mà...
- Thôi ko nói nữa Jiyeon giận rồi kìa..haha, thôi anh với con này về trước đây, nóng quá. thằng YG nó sắp ra rồi, oái, ko biết thằng này nó làm j bên trong mà mãi chả ra nhỉ?
- Con nào? mày thích chết à? - Qri hăm he
- Thế mày có định về ko? - Jin ra giọng đàn anh
- Ko
- ờ thế Boss về trước đây - nói rồi Jin giơ tay lên chào như kiểu quân đội rồi chạy thẳng
- Oái thằng kia đợi tao - Qri chạy theo, nắng nóng và cả căn bệnh của cô khiến toàn thân cô bủn rủn choáng váng. Ko muốn Jin biết nên Qri vẫn chạy theo chân anh như mèo đuổi chuột...1 giọt...2 giọt...và
....
- Anh....- Jiyeon vẫy tay YG
Nghe thấy tiếng cô, Anh hơi ngoái đầu lại nhưng ko nói j
- Điện thoại của anh...chuyện là sáng...- cô chưa nói xong thì Anh cầm lấy điện thoại và đi thẳng làm cô bất giác thấy anh thật bất cần
cô nheo mắt. bĩu môi nhìn Anh...
- Haha. Vui chưa. Thôi mình về nhanh lên, nóng chết rồi - Hyomin cười lớn
- Ừ - Jiyeon gật cái rụp
...
Chiều....
2h...
- Jiyeon...con này vẫn ngủ được à. Đi bơi...đi bơi ko? - Hyomin đạp tung chăn gối của con đino bay xuống đất và đạp cả luôn nó suýt bay xuống giường
- Ôi mẹ Đao.mẹ uống thuốc chưa?, làm j mà đạp như siêu nhân thế. tui bảo ko đi bao giờ đâu - Đino cau có
- Vậy dậy mau lên, tui hẹn cả anh Hope đấy, ổng đang đứng ngoài chờ kìa.
- Hắc hắc....có cả anh Hope nữa thì tui bị cho ra rìa rồi. Thôi tui ở nhà ngủ vậy...huhu - Đino kiếm cớ để được ngủ nướng tiếp. thật sự đã vào trong giấc ngủ rồi là ko muốn dậy đâu
- Dậy mau...mau nên ko tui cho bà đi gặp Ngọc Hoàng đấy
- Ngọc Hoàng ở trên trời gặp sao được?
- Chết đi là gặp được chứ sao?
- Chết là gặp Diêm Vương mà.
- Con lạy Umma ! Umma dậy cho con nhờ, MAU NÊN - mẻ Đao nói từ từ rồi quát lớn
...
- Hyomin ah, hình như có chuyện ko hay rồi? - Hope toát mồ hôi lạnh đứng bên ngoài gõ cửa phòng Jiyeon
Hyomin nghe thấy vội chạy ra mở cửa
- Sao vậy anh?
- Qri gọi cho anh, bảo anh đến nhà cô ấy gấp, giọng nói có j đó mệt mỏi và đau đớn lắm, hình như đang khóc, anh biết Qri là người lạnh lùng mạnh mẽ đâu có bao giờ khóc đâu mà lần này...em đi theo anh nhé ! Cả Jiyeon nữa
- Vâng anh - Hyomin và Jiyeon đồng thanh. Cả 3 người đều lo lắng ko biết chuyện j xảy ra với Qri nữa
Vậy là phải hoãn lại buổi đi bơi
...
Hope lái xe đưa 3 người đến nhà Qri
Căn biệt thự cao cấp hiện lên trước mặt, vì là khách quen và thân với Qri nên Hope vào trong mà ko bị vệ sĩ ngăn lại
Qri liên tục tạt nước vào mặt mình, rửa đi thứ màu đỏ ấy đang chảy ra mặc kệ sự ngăn cản của chủ nhân.
- Qri.em sao vậy? - Hope
- Chị...chị sao rồi - Hyomin
- Chị Qri. Chị hãy dùng đến tuỷ của em. Em....
Tất cả đều lo lắng. Mỗi Hope là ko hiểu Jiyeon đang nói j vì Hope chưa biết Qri bị ung thư máu
- Ko phù hợp đâu em. Hôm đó kiểm tra rồi mà - Qri cất giọng lạnh lùng và đưa ánh mắt long lanh mệt mỏi nhìn Hope như cần sự giúp đỡ
- Anh em nhờ anh 1 việc được ko??
- Được.
- Em bị ung thư máu. Vừa đi kiểm tra lại thì bác sĩ bảo ko sống được quá 1 tháng nữa nếu ko có tuỷ phù hợp. Giờ vẫn chưa có tuỷ phù hợp với em, em sẽ chết...đúng vậy...em ko muốn Jin phải đau khổ vì cái chết bất ngờ của em...nên em muốn Jin quên em đi, thậm chí là thù hận em cũng được để Jin có thể yêu người khác chứ ko day dứt vì tình cảm của em...anh hiểu em nói j chứ. Em chỉ cần anh đóng 1 vai diễn với em thôi. Chút nữa cậu ấy sẽ đến đây...
- Tại sao chứ? Ko còn cách nào khác à? Trên đời này đâu thiếu tuỷ mà em phải....
Qri cắt lời Hope
- Nhưng ko có tuỷ nào hợp với em. Anh hiểu chưa?
- Hyomin. Chị mượn bạn trai em 10 phút nhé? - Qri quay sang Hyomin cười nhạt. bờ môi cô trắng bệch ko còn sức sống
- Chị....- Hyomin khóc
Qri biết mình ko còn sống được bao lâu nữa rồi....nên cô muốn chấm dứt tất cả vương vấn nơi thế gian này. Và cô muốn người ấy ko phải nhớ về cô nữa nhưng cô nào đâu biết...thù hận sẽ khiến con người ko bao giờ quên được 1 cách nhanh chóng
- nếu anh Hope đóng giả là người tình của chị thì tình cảm giữa anh Jin và anh Hope sẽ ra sao đây? - Jiyeon buồn bã
- Chỉ Hope mới giúp được chị,.chị ko muốn người ngoài biết nên chị mới ko nhờ họ. Hope cần thay đổi giọng 1 chút thôi, vì cửa phòng đóng nên Jin sẽ ko thấy mặt Hope, với tính cách của Jin, khi cậu ta nghe thấy những j chị và Hope nói thì nhất định Jin sẽ bỏ đi ngay mà ko vào đối diện thẳng mặt chị và Hope đâu. - Qri giải thích
- Vâng...
- Jin đến rồi...em với Hyomin tạm thời vào trong phòng bên cạnh tránh mặt đi, Hope vào trong phòng này cùng em....
Rất nhanh chóng...1 màn kịch được biểu diễn...
- Con....
Jin chạy đến phòng Qri và định gõ cửa thì nghe thấy cuộc trò chuyện bên trong, anh chưa kịp nói hết câu thì phải dừng luôn. anh đứng ngoài nghe cuộc trò chuyện ấy 1 cách đau lòng
- Em chia tay với thằng Jin rồi chứ?
- Chia tay lâu rồi, em đâu có yêu cậu ta, chỉ yêu anh thôi...
Gương mặt anh phút chốc đã biến dạng hoàn toàn, từ đỏ chuyển sang tím rồi sang đen, anh định đạp cửa xông vào nhưng lại thôi. Jin cười lạnh rồi bỏ đi
Cậu đang đau. Đau rất nhiều
Cậu đã về quá 1 đoạn đường rồi. Qri ngồi bệt xuống đất, ko khóc nhưng tim đang rỉ máu...
Em không sợ đi một mình đến cuối đoạn đường. Em chỉ sợ bị bỏ lại giữa cuộc hành trình. Anh biết không? Nhưng cuộc đời bắt em phải làm thế. Em xin lỗi anh rất nhiều. Anh có thể hạnh phúc hơn khi yêu em - Với dòng suy nghĩ đau đớn., Qri ko thể nào ko nhói lòng. Cảm giác của cô bây giờ chỉ cần diễn tả bằng 1 từ : Đau
......
Một ngày mới với nắng lên...
Bầu trời nhuộm 1 màu xanh buồn bã
Gió vẫn thổi xuyên qua miền kí ức
Phút giây này lồng ngực thấy đau đau
Hôm nay. Jin ko đến đón Qri đi học. Tuy có buồn chán nhưng Qri biết mình đã thành công, 1 thành công đau khổ.
Một mình Qri tự lái xe trên đường trong 1 tâm trạng tồi tệ nhưng gương mặt cô ko hề biểu lộ cảm xúc j. Lạnh lùng và buông thả.
Ngoài trời rất nóng nhưng sao con tim này ko thể ấm...
Đến trường. Hôm nay lớp 11a1 bất ngờ được nghỉ nên ko nghe thấy giọng của Hyomin và Jiyeon ở trường.
- Jin..sao hôm nay ko đến đón tao - Qri vờ ko biết chuyện j. Bên Jin cô ko hề lạnh lùng buông thả như đối với những người khác, cô vẫn vui vẻ như trẻ con vậy
- Giả tạo - Jin ko thèm nhìn mặt Qri mà buông 1 câu hết sức hàm súc
- Ko hiểu
- Cô là đồ giả tạo,.đểu cáng,.phản bội, từ bây giờ đừng đi theo tôi nữa. Chia tay đi - Jin bực tức,.mắt anh tía lên toàn lửa, gân xanh ở mặt và tay nổi hằn lên rõ rệt.
- Ok. Nếu điều đó làm cậu vui - Qri vui vẻ hơn bao giờ hết
Đằng sau những vui vẻ...
Là những lặng lẽ nhuốm màu đau thương
- Vẫn còn giả tạo được. cô giỏi hơn tôi nghĩ đó. Thôi tránh ra cho tôi vào lớp. Jin đẩy Qri rất mạnh khiến cô ngã xuống đất
..
Vào trong lớp. Jin chuyển chỗ sang ngồi cùng YG để mặc Qri ngồi đó 1 mình. Jin đang rất đau...cậu đau bao nhiêu cậu càng hận Qri bấy nhiêu
Qri chỉ lặng lẽ nhìn Jin trong giờ học. Điều kì diệu và cũng là điều đau đớn nhất trong đời người là ở ngay bên cạnh người mình yêu nhưng khoảng cách lại quá xa vời mà ko thể đến cạnh họ được
Giờ đây em phải kìm nén con tim mình để giả vờ quên đi yêu thương mà em biết sẽ chẳng bao giờ tìm thấy thêm lần nữa trong đời. Mong anh hạnh phúc.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------
- Bác...sao giờ anh YG vẫn chưa đến. - Nayeon nhăn nhó nhìn Appa của YG
Hôm nay ả Nayeon mới từ Pháp về và đang đợi YG giờ kể về quá khứ một chút
Ả và anh từng là một cặp thanh mai trúc mã Ả là người đầu tiên anh yêu nhiều đến thế luôn yêu thương và che chở cho ả nhưng điều gì đến sẽ đến ả đã không muốn bên cạnh anh trong lúc tinh thần anh hụt hững và ả đã quyết định phản lời hứa sẽ mãi bên nhau với anh mà ra nước ngoài giờ đây gia đình anh đã giàu có và quyền thế hơn trước thì ả trở về lấy lòng Appa anh và muốn bắt đầu lại với anh Nhưng Anh nào đồng ý đâu thậm chí anh còn thù hận loại phụ nữ đáng khinh ấy. Haizz
- Chắc phải để lần thôi cháu yêu. YG nó ngang ngược lắm. Bác nghĩ để nó tự quyết định chuyện này, cháu cố chờ đi -Appa YG lên tiếng
- Nhưng....- Ả định nói j đó nhưng thôi đành im lặng
Giờ Ả mới thấy hối hận vì năm xưa đã bỏ Anh mà đi
Cứ tưởng anh sẽ suốt đời yêu và nhớ về mình nhưng hoá ra chỉ là ảo tưởng.
Luật đời mà
Hạnh phúc ngọt ngào được trả giá bằng nước mắt đắng cay !
Và chỉ khi hạnh phúc vụt bay, người ta mới cảm thấy chia tay là hối tiếc !
Anh đang ở bar. Hôm nay anh cúp học
Ko thấy Jin đi học. Cũng chẳng thấy Qri đâu. Cuốc sống thường ngày như bị đảo lộn.
Ngày hôm qua Hạnh phúc như thế. Ngày hôm nay. Đau buồn hơn thế
Jin ở trong 1 bar khác bar mà YG đang ở đó
Lần đầu tiên. Jin tìm đến thuốc lá. Một thứ mà anh ghét...rất ghét...
Thế nhưng....
Jin mệt mỏi bên làn khói trắng
Quán bar này nhạc nhẹ lắm,.khác hẳn hoàn toàn với những quán bar thường ngày anh vào cũng 2 người kia
- Này hotboy, sao anh buồn quá vậy? Em ngồi cùng được chứ? - Một người con gái lên tiếng, 1 giọng nói yểu điệu phát ói
Jin ko nói j thay cho lời đồng ý, anh gạt tàn thuốc đi và vứt nó rơi tự do trong ko trung. Khói trắng vẫn bay...cay đắng vẫn bao vây nơi anh
Qri đau lòng khi thấy Jin như vậy. Cô ko ngờ mọi chuyện lại xảy ra như vậy, cô ko ngờ là Jin lại cư xử như vậy
Nhưng kìa...
Qri thấy cậu đang cười. Cười rất tươi và ngọt ngào với người con gái trước mặt. Đây là điều cô muốn, cô muốn cậu mãi cười như vậy, cô muốn người con gái nào đó...có thể là người con gái kia sẽ cướp lại trái tim cậu từ cô nhưng sao....lại đau thế này
Khác người ko khí ở bar và tâm trạng của Jin
YG đang dùng bạo lực để giải quyết 1 số công việc liên quan đến tổ chức Bangtan mà anh đứng đầu (1 tổ chức mafia)
Cất công đi kiếm bấy lâu nay...từ khi chiếc vòng biến mất. YG ko ngừng cho người tìm kiếm nhưng mà vẫn chưa có tin tức j. Và hôm nay.. điều làm anh tức giận là có kẻ làm giả chiếc vòng đó và đưa cho anh. Cũng may là anh nhận ra điều khác biệt giữa hai chiếc vòng
Cái thật là có khắc tên thật của anh và cái giả là ko có. Đây là sự sơ ý nhưng cũng là cái kết thúc của người sơ ý đó
- Em xin lỗi anh. Chỉ vì anh cất công kiếm bao lâu nay mà ko thấy nên em mới cho người làm 1 chiếc như vậy để anh vui thôi...- Tên bị ăn đánh năn nỉ đến khóc
Mấy tên cùng đồng phạm cũng van nài tha thiết
Với YG...thà mất đi còn hơn là có thứ giả mạo thay thế
YG đánh người của mình ngay tại bar khiến những người xung quanh ko khỏi rùng mình e sợ
Cùng lúc đó, Jimin và Lee Dong Gun bước đến
- Agust...có quá đáng vậy ko?, ám sát người ko cẩn thận làm mất chiếc vòng đó nên giờ mới ra thế này đây - Dong Gun nói đểu
YG ko nhẫn nhịn. Anh ngừng đánh bọn kia và đối tượng của anh bây giờ là Jimin
* Bụp*
Cú đấm trời giáng làm Jimin lùi về sau vài bước
. Dong Gun nhân cơ hội đó cố tính toán để lấy được chiếc nhẫn bọ cạp ở ngón tay của YG. Anh đã làm mất chiếc vòng rồi nếu mất nốt chiếc nhẫn đó là anh sẽ mất đi ghế ngồi hiện giờ trong thế giới ngầm của anh
Nhận ra ý đồ của Hắn chỉ trong giây lát. YG hất hằm nguời của mình xông vào giải quyết Hắn hộ
Lũ đàn em như bị thôi miên bởi cái hất hằm đó và lũ lượt xông vào
.....
- Oppa...Oppa đánh nhau hả...??? Oppa đánh nhau với ai vậy, sao lại bị thương nhiều thế này - Jiyeon vừa băng bó vừa quát anh mình, cô quát 1 cách lo lắng
- Oppa ngã xe thôi
- Ngã xe mà bị thương như này sao? Oppa...Oppa nói em biết đi...sao dạo này Oppa hay bị thương thế?
- Oppa ko sao? Chiều em rảnh ko? Đi ăn cùng Oppa
- Vâng...
Jiyeon lặng lẽ bôi thuốc và băng vết thương lại cho Jimin
- Em chấp nhận tên Dong Gun đó rồi sao?
Bỗng nhiên Jimin nhắc đến cái tên này khiến Jiyeon giật mình
- Sao cơ ạ...ai bảo Oppa thế?
Jiyeon hơi nhíu mày vì câu hỏi của Jimin
- Hắn !
- Em chưa có đồng ý. Em...em quên anh ta từ lâu rồi làm j có chuyện quay lại chứ. tình yêu chỉ đến 1 lần thôi mà .
- Hẳn vậy chứ !
- Vâng...
Nhắc đến mới nhớ. Từ hôm đó đến giờ cô chưa hề gặp lại Hắn. hắn nói cho cô thời gian trả lời câu hỏi đó và đến giờ cô cũng có câu trả lời cho chính mình và cho hắn : cô sẽ ko quay lại...vì...trái tim cô đang hướng về 1 người khác....1 người mà cô nghĩ là vô tâm..lạnh lùng...buông thả...bất cần....
Chiều...Jiyeon đi ăn cùng Jimin
- Em ở đây đợi Oppa, giữ hộ Oppa...Oppa quên ko để nó ở nhà - Jimin lên tiếng và đưa cho Jiyeon chiếc vòng rồi phóng ô tô đi
Jiyeon gật đầu rồi đi lên vỉa hè chờ anh
Sao lại xuất hiện ngay lúc này chứ????
Jiyeon vừa nghĩ xong thì tiếng con gái phát ra
- Chị dâu tương lai đấy à? Chị làm j ở đây vậy? - Đó là giọng Sana (em gái hắn), giọng nói khinh khỉnh, chắc Sana đã biết Hắn đang có ý định quay lại giả với cô nên nhỏ nói đểu như vậy
- Ăn nói cho hẳn hoi đi - Jiyeon định đi ra chỗ khác thì Sana giựt tay Jiyeon lại và lấy được cái vòng mà Jiyeon đang giữ
- Cái vòng này đẹp thật, mượn chơi lúc nhé !
- Trả đây - Jiyeon đưa tay cướp lại nhưng ko được
Sana chả hứng thú j với loại vòng to hổ páo thế này, nhỏ chỉ hứng thú với kiểu vòng nhỏ dành cho con gái thôi nên nhỏ muốn ghi điểm nữa trong mắt Jiyeon bằng cách ném chiếc vòng đó xuống đất rồi ẻo lả bước đi
Jiyeon vội nhặt lấy chiếc vòng nhưng đã có bàn tay khác nhanh hơn cô
Ngẩng mặt lên thì Jiyeon giật mình vì gương mặt lạnh lùng của YG đang gần sát mặt cô
YG cầm lấy chiếc vòng và đứng lên....
- Em lấy nó ở đâu? -YG chỉ vào cái vòng rồi hỏi Jiyeon
- Dạ...của anh em, anh cho em xin lại - Jiyeon chìa tay ra
Ko dễ dàng gì YG mới tìm lại được chiếc vòng này. Ko đời nào anh lại để mất lần nữa
- Anh em là ai? Tôi gặp mặt được chứ?
- Anh em tên Jimin, vâng em sẽ nói lại với anh ấy đi gặp mặt anh, và giờ cho em xin lại cái vòng đó được ko ạ?
- 2h chiều mai, quán cafe MBK. Ok - Anh nói xong rồi đi luôn
- Anh...trả em cái vòng, mất nó anh em mắng chết em đấy - Jiyeon cuống quýt khi thấy YG đang đi
- Sợ j chứ ? - YG nói rồi phóng xe nhanh , để lại làn khói mịt mờ sau lưng và nỗi lòng nặng trĩu của Jiyeon
- Anh.... - Jiyeon bặm môi bực tức, hiện giờ cô đang rất lo lắng. Chút nữa Jimin đến phải giải thích ra sao đây???
Vừa dứt khỏi suy nghĩ. Xe của Jimin đã thắng và dừng lại trước mặt Jiyeon
- Lên xe đi
Jimin gật đầu và mở cửa xe, cô ko dám nhìn thằng vào mặt anh nữa
- Vòng của Oppa đâu - Jimin hỏi
- Có...có....có người lấy rồi - Jiyeon ngập ngừng
- CÁI GÌ? ai lấy chứ. Em giữ thế hả? - Jimin dừng xe lại và quát lên
- Em...em xin lỗi mà, anh ta hẹn Oppa chiều mai 2h gặp ở quán cafe MBK j đó?
- Em biết hắn chứ?
- tên YG. học cùng trường em
- Thật là phiền phức quá đi mà - Jimin đập mạnh tay vào vô lăng, anh đang rất tức, Jimin nhìn thẳng vào mặt Jiyeon với ánh mắt toàn lửa khiến cô như bị thiêu đốt hoàn toàn
..........
- Mày đi du học thật sao? -YG lạnh lùng nhâm nhi ly rượu trên tay
Jin bên cạnh trả lời 1 cách cương quyết
- Tất nhiên vậy?
- Qri thì sao?...tao nghĩ....
- Ko cần nói nữa đâu. Đi học thôi - Jin uống cạn ly rượu rồi đi ra xe trước
Đến trường
Jin đụng mặt Qri ở bãi để xe cùng Jiyeon với Hyomin
- Jiyeon với Hyomin sao lại đi cùng kẻ phản bội thế này, ko chừng có 1 ngày hai em cũng bị như anh đấy...haizz..thật là giả tạo hết chỗ nói mà - Jin giễu cợt
- Jin ....sao anh nói chị Qri vậy chứ...chẳng qua chị ấy...-Hyomin chưa nói xong thì bị Qri lại
- Hyomin...
- Chị...
- Sao hả, anh nói đúng chứ, hạng người như cô ta giờ kể ra nhiều nhỉ, ko khéo...à mà thôi...ko phí lời nữa. Chào 2 em,anh vào lớp trước nhé!
Qri cố nuốt nước mắt vào lòng, Jin đi rồi. Chỉ còn lại cô buồn bã cô đơn. Nhìn theo bước chân anh đi. Lòng cô quặn thắt
Từ phía sau, có 1 cánh tay đặt lên vai Qri và cất giọng lạnh lùng
- Chuyện là sao?
Jiyeon nghe thấy chất giọng đáng ghét đó liền quay ra, bắt gặp gương mặt của YG đang nhìn Qri, Jiyeon vẫn đang bực vì chuyện cái vòng, mất công bị anh Jimin mắng, cô kéo tay Hyomin vào lớp luôn ko quên tặng cho anh cái lườm cháy da thịt
YG nhìn theo Jiyeon rồi hơi nhếch mép cười, cũng may có cô thì anh mới tìm lại được chiếc vòng đó
- Jiyeon, thái độ j đây? - YG nói làm chân Jiyeon khựng lại 1 bước rồi bỏ qua lời nói của anh, cô bước tiếp vào trong
YG tiếp tục vào chủ để hỏi Qri, qri vẫn giấu căn bệnh ko cho YG biết nhưng cô lại đâu biết rằng YG đã biết tất cả, chỉ còn chuyện cô với Jin ra sao anh chưa được biết thôi
- Chuyện là sao? - YG nhắc lại câu hỏi lần thứ 2.
- Chuyện j đã - Qri nhăn nhó
- Mày với Jin
- Ko có chuyện j đâu. thôi vào lớp đi, muộn rồi - Qri cố né tránh câu hỏi của YG, cô định bước vào thì bị tay YG kéo người lại
- NÓI - YG quát, đây là lần đầu tiên YG nói nặng với Qri như thế này, Qri cảm thấy rùng mình
- Chấm dứt rồi, đường ai nấy đi - Qri mạnh mồm nói như đã ko còn yêu thật sự nhưng trong tim cô đang nhói lên từng cơn
- Lý do?
- Tao yêu người khác rồi, người đó xứng đáng hơn cậu ta, được chứ? - Qri nói xong rồi đi thẳng vào trong, đi qua bóng của YG 1 cách lạnh lùng vô tâm
- Còn chuyện ở bang tính sao? - YG gọi theo
- Tao nhường tất cả cho cậu ta, tao rút - Qri khựng chân lại nhưng ko quay đầu lại
- Mấy ngày nữa cậu ta đi du học rồi, ai quản bang Ami nếu mày rút?
Câu nói ấy như 1 tảng đá nặng đè lên người Qri, cô như ko thể đứng vững nữa, con người cô, con tim cô. lý trí cô ép cô quay lưng lại
- Du học...
- Mày chưa biết sao?
- Thì kệ cậu ta chứ, cậu ta đi chết cũng ko ai quan tâm nữa đâu, thôi tao vào lớp trước đây
Nói 1 cách vô tâm vô tình để nén nỗi lòng lại xong cô bước vào lớp với vẻ mặt lạnh lùng vốn có của cô, làm ngơ với tất cả những thứ xung quanh.
Qri lướt qua mặt Jin Người im lặng
Kẻ làm ngơ
...
Tan học
- Jiyeon
Có tiếng gọi, Jiyeon quay đầu lại, phía sau cô là 1 người cô ko muốn gặp 1 tẹo nào, người mà từng yêu cô, người từng làm cô ngã gục
Nhưng...
Gió cũng phải đổi chiều, lên cô cũng phải thay đổi nhiều, cô đã yêu 1 người khác..
- Dong Gun...anh
- Em nhớ chứ, hôm nay em phải cho anh 1 câu trả lời, hy vọng em ko làm anh thất vọng
- Anh à...em yêu....
Jiyeon mới nói đến đây thì YG xuất hiện
- Muốn yêu đương thì ra chỗ khác !
Câu nói rất ưa là hàm súc của anh làm Dong Gun đắc ý còn Jiyeon thì suýt chút nữa ngã ngửa vì anh đã hiểu lầm cô rồi
Ý cô định nói là....em yêu...người...khác...rồi.....
Đắc ý chưa được bao lâu, Dong Gun để ý lên cổ YG thấy chiếc vòng bọ cạp đó, hắn bất giác lo lắng.
Chỉ cần lấy được chiếc nhẫn thôi, vụ này giao cho Jiyeon tiếp cận là quá dễ dàng thôi nhưng giờ hắn lại lấy được vòng đó, Jimin anh đúng là... - Dòng suy nghĩ của hắn
- Chuyện này để sau nói em nhé, giờ anh đi có chút việc - hắn vỗ vai Jiyeon rồi đặt lên má cô 1 nụ hôn bất ngờ, Jiyeon ko kịp phản ứng. Tất cả đã bị đôi mắt của YG nhìn thấy hết, lòng cô bỗng bồn chồn sao ấy, khi nhìn YG, cô bất giác sợ hãi
Thoáng chốc. Hắn đã có mặt tại nhà Jimin
- Jimin, anh giữ chiếc vòng đó kiểu j mà thằng Agust lấy được thế? - hắn quát lên
- Sao...thằng Agust lấy được hả? Ai nói mày thế?
- Vừa rồi em đến trường gặp Jiyeon, thấy hắn đeo chiếc vòng đó ở cổ
- Sao có thể vậy được, chiều nay tao đi gặp người nào đó tên YG, hắn là người lấy chiếc vòng đó từ tay Jiyeon
- J chứ? YG? YG chẳng phải là tên thật của thằng Agust sao?
- Agust....- Jimin ngạc nhiên đến quát lên
- Đúng vậy. Dạo này Jiyeon rất thân với hắn ta., có thể nhờ Jiyeon bí mật lấy lại chiếc vòng đó và cả chiếc nhẫn nữa - Dong Gun tính mưu
- Sao Jiyeon lại thân với hắn?
- Chiều nay anh đừng đi gặp hắn. Đừng để hắn biết anh là anh trai của Jiyeon, còn vụ này cứ để em lo - Hắn ko trả lời câu hỏi kia mà nói sang việc khác. Jimin cũng gật gù nghe theo,. vì anh cũng rất căm thù YG, nếu YG ko còn là j của thế giới ngầm nữa thì việc tiêu diệt YG rất dễ dàng
...
Chiều 1h30'
YG chuẩn bị xong hết thảy để đến quán cafe MBK thì tiếng chuông điện thoại của anh reo lên
Là số của Jiyeon
- Em xin lỗi anh, anh trai em ko đến gặp anh được, thôi nha - Jiyeon ko đợi YG trả lời mà cúp máy luôn, cô sợ cái âm khí lớn như ở dưới âm phủ và cái lạnh tanh như ở bắc cực làm cô ngất ngay tại chỗ.YG có phần bực tức, anh ném mạnh điện thoại xuống giường và nằm xuống đó.
Anh lại nghĩ đến chuyện của Jin và Qri
Chút nữa đến bar cũ gặp tao
Cùng 1 dòng tin nhắn. Anh gửi cho cả hai người .
..
YGthay bộ đồ khác , trông anh sành điệu và víp hơn nãy rất nhiều. Bộ đồ đen toát lên mùi bá đạo làm rùng mình bao con mắt xung quanh
Anh có mặt ở bar ngay sau đó 5 phút
Một lúc sau. Qri và Jin cùng có mặt
Cả hai người cùng tiến đến bàn YG, ko thèm nhìn mặt nhau nhưng có điều lạ là,....khi gần dừng chân tại bàn mà YG đang ngồi thì cả hai mới chợt nhận ra...
- Cô đến đây làm j? - Jin nói như xua đuổi
- Là tao gọi cả hai chúng mày đến, ngồi đi - YG lên tiếng
- Sao mày...- Đồng thanh
- Tao về đây - Qri ko ngồi xuống mà định về
- Lượn đi cho nước nó trong -Jin bực mình nói, ko ngờ Jin lại ghét dai như này
Qri định quay lại vì Jin đã đi quá đà rồi., cô đang rất nhẫn nhịn mặc dù chính cô đã gây ra chuyện như ngày nhưng...có chất dịch lỏng đang tuôn xuống khiến cô ko dám quay đầu lại.
Cô đi thẳng mặc kệ tiếng gọi của YG phía sau.
- Mày muốn tao khó xử à mà gọi cô ta đến đây, tao quyết định rồi mai tao đi du học luôn, lễ đính hôn của Hyomin với Hope chắc tao ko dự được.Gửi lời xin lỗi của tao đến họ, Ok, giờ hết chuyện rồi tao về chuẩn bị đồ đây....
Ngày hôm sau...
Jin nói thì sẽ làm,. anh đã từ biệt tất cả mọi người chỉ riêng Qri là ko. Anh đã lên máy bay và đi...
Mặc dù, Jin còn yêu Qri rất nhiều.,những lời anh nói ra để giễu cợt Qri đều là những lời nói làm con tim anh như vỡ tan. Anh yêu cô nhưng thôi thì để cô chọn 1 người tốt hơn.
Tạm biệt nhé, người tôi yêu
Jin ra đi để cố quên đi hình bóng của Qri. 1 hình bóng đã in sâu trong lòng
Biết tin Jin đã lên máy bay.Qri giật mình hoảng sợ. Có lẽ nào...cô đã mãi mãi mất anh rồi sao????
Cả ngày hôm nay,. trời tuôn mưa như nước mắt trong lòng Qri
Cô ko ăn ko uống ko đi học. Chỉ ở nhà ngắm lại những tấm hình của Jin. Cô muốn gửi ngàn lời xin lỗi và ngàn lời yêu đến Jin. Mong anh mãi hạnh phúc...mãi mãi...
- Chị Qri..- Hyomin và Jiyeon đến bên Qri Hôm nay trời mưa to quá. Qri nghỉ học nên hai người này cũng nghỉ nốt. Biết tin này chắc Qri đau lòng lắm lên hai người đã quyết định đến đây..đến thăm
Qri mới kịp nhìn rõ mặt Hyomin. vừa quay sang nhìnJiyeon thì Qri đã hoa mắt và ngã gục xuống sàn...
- Mau gọi cấp cứu đi. - Jiyeon hốt hoảng.
Máu cam càng chảy nhiều hơn...ko xong rồi
...
Qri được đưa đến bệnh viện. Chị đang trong phòng cấp cứu.
Bác sĩ và y tá như chạy đua với thời gian. Ai cũng mang trong mình 1 lỗi lo lắng
Một lát sau. YG cũng có mặt. Cả Hope và Nayeon cũng đến.
- Qri sao rồi....- Hope hốt hoảng hỏi Hyomin
- Anh ...anh bình tĩnh. Chắc chị ấy ko sao đâu? - Nayeon chạy đến trấn an Hope khi anh đang mất bình tĩnh.
Bấy giờ. hyomin với Jiyeon mới nhận ra sự có mặt của Ả , Ả đi theo YG...
Chắc đây là người yêu của YG rồi - Dòng suy nghĩ của hyomin và Jiyeon hệt nhau....
YG ko nói j nhưng trong lòng anh như có lửa đốt, phải...anh rất lo lắng cho Qri. Còn Jin...
Jin đang ở bên Mĩ. YG và Hope ko thể nào liên lạc được với Jin. Cứ như Jin ko còn tồn tại trên trái đất này vậy. IG off níck, Đt thay số..Twt...Fb cũng ko lên...
Giờ thì YG mới nhận ra. Chính vì căn bệnh mà Qri làm như thế với Jin...
- Bệnh nhân đang trong tình trạng nguy cấp. Phải ghép tuỷ ngay nhưng bệnh viện lại ko tìm thấy tuỷ hợp với bệnh nhân..e là... - Bác sĩ thở dài
- Dùng tuỷ của cháu đi...dùng của cháu - Jiyeon/ Hyomin cùng lên tiếng
- Hai cô bé này...lần trước đã kiểm tra là ko hợp, nếu ghép thì nguy hiểm cả đôi bên. ko khéo... - Bác sĩ nói đến đây thì ko nói nữa. Càng làm ko khí trở lên căng thẳng...
- Bác sĩ...vào xem bệnh nhân sao...ko ổn rồi - Một cô y tá hấp tấp chạy ra nói với vị bác sĩ đó.
Gương mặt ai cũng trở lên biến sắc...
Đừng mà...đừng bắt chị ấy đi. ông trời ơi...con xin ông đấy -Jiyeon thầm cầu nguyện
Sẽ ko sao đâu mà...chị phải vượt qua - Hyomin bật khóc. Cánh tay rắn chắc của Hope ôm Hyomin vào lòng...
YG ko thèm để ý xung quanh. Anh chỉ nhìn về phía cánh cửa trắng. Nơi sự sống và cái chết cách nhau ko xa...
...
...
Qri được đưa ra ngoài, cô vẫn phải thở bằng máy..mặt mũi cô trắng bệch hết sức sống
- Nếu ngày mai bệnh nhân ko tỉnh lại được hoặc ko được ghép tuỷ kịp thời thì người nhà hãy chuẩn bị tinh thần trước - Bác sĩ cúi gập người rồi cầm hồ sơ bệnh án đi trước
- Ko...ko thể nào...chắc chắn chị ấy sẽ tỉnh lại...- Jiyeon sợ hãi bỏ đi, Hyomin khóc to và cũng chạy theo Jiyeon
- Anh...hai người họ là ai vậy? -Nayeon lên tiếng hỏi Anh. Nhưng anh ko trả lời. Chỉ lặng lẽ đi....
end chap
Au : mọi người cùng hóng chap sau nha
mấy nhân vật phản diện au đã cho lên sàn gần hết rồi đó hehe
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro