Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

49

Park YooChun phiên ngoại

Park YooChun ngày hôm nay đặc biệt hưng phấn, hắn rời xa JaeJoong cùng dì Han đã được nửa năm, nửa năm trước, dì Han đem hắn đi tặng cho người khác, là hai vợ chồng Hàn kiều, làm nghề bác sĩ, họ làm nghề y này đã nhiều đời, đặc biệt có uy tín, hắn không trách dì Han, hắn biết dì chỉ vì muốn tốt cho mình, không đành lòng nhìn mình phải cùng dì chịu khổ, Park YooChun được cha mẹ nuôi chỉ dạy rất tử tế, cha nuôi còn đưa hắn đến Trung Quốc đào tạo chuyên sâu, từ nhỏ đã khai sáng hứng thú của hắn đối với y dược, mong muốn sau này hắn có thể thừa kế nghề y của ông.

Park YooChun rất chăm chỉ học tập, khi ở Trung Quốc nửa năm hắn đặc biệt nhớ Kim JaeJoong, thường thường nửa đêm bật dậy mà khóc, hắn cho tới bây giờ chưa từng rời xa cậu lâu như vậy, cha nuôi nói đến kỳ nghỉ sẽ đưa hắn về nhà, hắn luôn đếm từng ngày trôi qua, mỗi ngày đều mong ngóng đến khi được nghỉ.

Rốt cục ngày đó cũng tới, cha nuôi đưa hắn trở về, khi trở về người đầu tiên hắn muốn gặp là Kim JaeJoong, hắn vì cậu mà mua không biết bao nhiêu quà, nếu JaeJoong thấy được quà của mình nhất định sẽ rất vui mừng, vừa nghĩ đến việc sẽ được gặp JaeJoong, Park YooChun lại trở nên kích động, giục tài xế lái xe nhanh nhanh một chút.

Quản gia cười không ngừng, "Là ai có thể khiến cho YooChun thiếu gia nóng ruột thế này, nhất định phải là một cô bé rất xinh đẹp."

Park YooChun vui vẻ cười lên, "Không phải, cậu ấy là con trai, bất quá Amber chú đoán đúng một điều, đó là cậu ấy rất đẹp, giống như thiên sứ vậy."

Park YooChun nói xong liền dựa đầu vào cửa sổ, nóng ruột nhìn ra bên ngoài, sợ rằng sẽ đi qua mất.

Khi nào gặp Kim JaeJoong, Park YooChun nhất định phải nói với cậu, cha nuôi đã đồng ý cho cậu đi cùng hắn đến Trung Quốc học tập, vừa nghĩ đến việc sau này sẽ được cùng JaeJoong ở chung một chỗ, Park YooChun lại  vui mừng không ngớt.

Chiếc xe vòng mấy vòng quanh một mảnh đổ nát cuối cùng cũng dừng lại, Park YooChun từ trên xe đi xuống, kinh ngạc nhìn mảnh sân đổ nát trước mặt, rõ ràng đã bị một ngọn lửa lớn thiêu rụi.

"YooChun thiếu gia, đúng là chỗ này sao?"

Ngay cả quản gia cũng nghi ngờ Park YooChun nhớ nhầm địa chỉ, vừa nhìn là biết chỗ này đã là đống hoang tàn rất lâu rồi, ít nhất là ba bốn tháng, lửa nhất định rất lớn, chỉ cần nhìn khung cảnh bên ngoài là có thể đoán được.

Park YooChun ngây ngốc nhìn qua, một dự cảm không tốt liền nảy lên trong lòng.

"JaeJoong, JaeJoong, dì Han, JaeJoong"

Park YooChun vội vã chạy quanh bốn phía mảnh sân đổ nát, hắn muốn gọi Kim JaeJoong ra đây.

Quản gia nhìn Park YooChun, lại quay đầu quan sát bốn phía, cách đó không xa có một ngôi nhà.

"Thiếu gia, cậu đừng vội, để tôi đi hỏi thăm một chút, nói không chừng người bạn của cậu đã rời đi rồi."

Park YooChun vừa nghe lời quản gia nói liền chạy qua cùng ông đến ngôi nhà gần đó, nói là nhà, không bằng nói là khu nhà ổ chuột được đắp bằng vải lều, chống trước cửa là một tấm gỗ đã mục nát.

Quản gia gõ cửa, nửa ngày sau cánh cửa mới mở hé ra, là một người da đen, đôi mắt lờ đờ, rất bất mãn mà chửi bới.

Park YooChun dùng tiếng Anh hỏi y, có biết mảnh phế tích bên cạnh đã xảy ra chuyện gì hay không? Nguyên lai mấy người trước kia ở bãi phế tích đó đã rời đi nơi nào rồi?

Người da đen lẩm bẩm trong miệng, quỷ mới biết được chuyện gì xảy ra, sau đó đóng sầm cửa lại.

Park YooChun sốt sắng muốn đập cửa, quản gia liền kéo lại bàn tay nhỏ nhắn của hắn, thay hắn gõ cửa, gõ đến 5 phút sau, cánh cửa một lần nữa mở ra. Người da đen phẫn nộ hướng bọn họ gào thét, quản gia liền rút ra một xấp đô la đưa đến trước mặt người da đen, y lập tức ngừng hét, tham lam nhìn chằm chằm xấp tiền.

"Nếu anh nói cho tôi đã xảy ra chuyện gì, thứ này sẽ thuộc về anh."

Lần này người da đen trở nên rất hợp tác, nói cho bọn họ, nửa năm trước chỗ ấy đột nhiên xảy ra hỏa hoạn, vô cùng lớn, những người sống ở nơi đó đều đã bị chết cháy rồi.

Quản gia ôm lấy một Park YooChun ngây ngốc đưa vào xe, nhưng hắn không tin Kim JaeJoong cùng dì Han lại bị lửa thiêu cháy như vậy.

"Xin thiếu gia nén bi thương, ai cũng không ngờ sẽ phát sinh ra sự tình này."

"Sẽ không đâu, JaeJoong sẽ không bị lửa thiêu chết, trừ phi là bị người giết."

Park YooChun căn bản không tin chỉ bằng một mồi lửa là có thể giết chết Kim JaeJoong, không có khả năng bởi vì Kim JaeJoong không giống như những người khác, Park YooChun không khóc bởi vì hắn không tin Kim JaeJoong đã chết.

Chỉ có một loại khả năng, JaeJoong cùng dì Han bị người đàn bà kia giết chết, người đàn bà kia đã tìm được tới đây, đuổi cùng giết tận, Park YooChun bắt đầu sợ hãi bất an, sẽ không đâu, Kim JaeJoong sẽ không đơn giản như vậy bị bà ta giết chết, sẽ không đâu, sẽ không đâu, Park YooChun thấp thỏm bất an nói tài xế dừng xe lại, quay đầu lại đi quanh mảnh sân đổ nát kia một lần nữa.

Hay là JaeJoong đang trốn ở đâu đó, chờ hắn trở về tìm cậu. Ngay cả con hẻm nhỏ cũng không bỏ sót, sau cùng chiếc xe dừng lại trước một ngõ sâu, vô cùng chật hẹp, xe không qua được, quản gia quyết định cùng Park YooChun xuống xe đi tìm, ông cảnh báo Park YooChun phải chú ý phía sau, ở đây rất nguy hiểm, bọn họ có thể trở lại mời người của sở trinh thám đến điều tra.

Park YooChun mơ hồ nghe được tiếng đánh nhau, hắn liền vội vã chạy vào bên trong, quản gia cũng rút súng chạy theo.

Ba người da đen thi nhau đá một người ngã lăn trên mặt đất, thô bạo cướp tiền trên người của người đó, sau đó lại phát tiết đánh ông ta.

"Dừng tay, nếu không tôi tôi nổ súng."

Quản gia đem Park YooChun bảo vệ phía sau, dùng súng chĩa vào bọn họ, ba người da đen nhìn thấy liền sợ hãi bỏ chạy.

Đây không phải là JaeJoong, Park YooChun nhìn thấy đó là một người đàn ông lớn tuổi, vô cùng uể oải, quản gia đến giúp nâng người đó dậy, người đó một thân quần áo tơi tả, dính đầy máu.

"Cảm ơn"

Người đàn ông già hướng quản gia nói lời cảm tạ, sau đó lê đôi chân thương tật đi vào phía trong.

"Chú Min, là chú sao?"

Park YooChun nghe được giọng nói này rất quen, vui mừng chạy đến bên người nọ.

"YooChun thiếu gia, là cậu thật sao?"

Thân thể thảm thương chợt dừng lại, xoay người qua, người đàn ông già ngây ngốc hướng ánh nhìn đến khuôn mặt Park YooChun, vừa vui mừng vừa sửng sốt.

Hết chương 49

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #sưutầm