
41
Ba tên người Nga cao to lực lưỡng từ phía trong sân bay đi ra, thuận tay vẫy một chiếc xe, ba người lên xe đọc địa chỉ, chiếc xe rất nhanh rời khỏi sân bay.
Xe đã đi được một lúc, mấy người Nga mới phát hiện đi sai đường, "Dừng xe lại, tài xế anh đi nhầm đường rồi."
Ba người lập tức trở nên cảnh giác nhìn chằm chằm tài xế.
"Không sai, tôi là được phụng mệnh đặc biệt tiếp đón Poole tiên sinh."
Người đàn ông tóc trắng ở giữa kinh ngạc mở to hai mắt nhìn.
"Anh không phải là người của Lee Eun Jae."
Bọn họ cùng Lee Eun Jae chỉ gặp mặt ở nơi đã hẹn trước, vì an toàn cũng không để người của Lee Eun Jae đến sân bay đón bọn họ, nước Nga mỗi lần giao dịch với Lee Eun Jae đều đổi những người khác nhau, ngay cả Lee Eun Jae cũng không biết rõ đối phương là ai, chỉ dựa vào tín vật đặc biệt mà hai bên nắm giữ.
"Tôi không có nói là theo lệnh của Lee Eun Jae tới đón các vị, trong xe có bom, mong các vị cẩn thận một chút, nếu động phải kíp nổ sẽ không hay đâu, chúng tôi không có ý gì khác, chủ nhân của tôi muốn gặp Poole tiên sinh nói vài lời."
"Chủ nhân của anh là ai?"
"Jung YunHo."
Kang In nở nụ cười, gã là học được thứ này từ Kim JaeJoong, thật con mẹ nó không được tự nhiên.
Poole cùng vệ sĩ của ông ta theo Kang In đến gặp Jung YunHo, Jung YunHo giống như một con sư tử uy phong ngồi trên sô pha, ngón tay nhẹ nhàng gõ từng nhịp trên mặt bàn, mang theo nét cười cao ngạo, giống như một đế vương cao cao tại thượng, vênh váo hung hăng, nhìn bao quát bọn họ. Tuấn mỹ cường hãn, cơ trí tinh luyện ngạo mạn, khí chất vương giả bá đạo trên người hắn không ngừng tỏa ra, làm cho người khác cư nhiên bị khuất phục, bị loại khí lực mạnh mẽ thô bạo của hắn làm cho kinh sợ.
"Jung tiên sinh, cậu dùng cách này mời chúng tôi đến đây là có việc gì?"
Poole bằng kinh nghiệm của mình chỉ cần một cái liếc mắt cũng có thể nhìn ra người đàn ông kia là loại người tàn nhẫn, thế lực của hắn chắc chắn không thua kém Lee Eun Jae.
"Đem súng ống đạn dược trong tay các ông cho tôi, không nên cùng Lee Eun Jae hợp tác nữa, hãy hợp tác với tôi, tiền cho các ông sẽ không thấp đâu."
"Không có khả năng, cho dù Jung tiên sinh có giết chúng tôi, nước Nga cũng sẽ không đồng ý."
Bọn họ hợp tác cùng Lee Eun Jae đã lâu, chuyện hợp tác vẫn tốt đẹp, hai bên đã có ký kết ngầm, đạt được một sự tín nhiệm nhất định, nước Nga sẽ không vì ba người bọn họ bị Jung YunHo cưỡng ép mà thay đổi đột nhiên hợp tác cùng hắn.
"Đừng cự tuyệt nhanh như vậy, tôi so với Lee Eun Jae rất có thế lực."
Jung YunHo ngạo mạn hướng Poole lắc lắc ngón trỏ, đúng lúc đó điện thoại của Poole vang lên, Jung YunHo ý bảo ông ta cứ nhận điện thoại. Poole nghe điện thoại xong, sắc mặt liền trở nên đông cứng, việc buôn lậu súng ống đạn dược đã bị cảnh sát Hàn Quốc bắt giữ."
"Hợp tác với tôi, tôi bảo đảm sẽ không bao giờ gặp phải chuyện này, tôi biết Poole tiên sinh ở trước mặt ngài Sarkar Virian tiếng nói rất có trọng lượng."
Jung YunHo liếc Kang In một cái, Kang In liền đưa ra hai chiếc vali một lớn một nhỏ, đặt lên bàn mở ra, bên trong đều là đô la Mỹ.
"Đây là tiền trả cho lô súng ống đạn dược kia."
Jung YunHo chỉ vào chiếc vali lớn, sau đó chỉ sang cái nhỏ, "Còn đây là tiền phí giới thiệu của Poole tiên sinh."
"Chúng tôi cùng Lee Eun Jae hợp tác đã lâu, không thể vô cớ hủy bỏ ước định."
Poole hiểu rõ rằng nếu ông ta không tiếp nhận, lô súng ống đạn kia của ông ta sẽ bị tổn thất uổng phí, về phần đột nhiên bị cảnh sát bắt giữ cũng chỉ là quỷ kế của người đàn ông này, nhưng cũng đủ chứng mình thế lực của hắn so với Lee Eun Jae còn lớn hơn nhiều, tùy tiện cũng có thể huy động được cảnh sát của chính phủ Hàn Quốc. Nếu Poole không nhận tiền của Jung YunHo, lô hàng kia cũng vẫn rơi vào tay hắn, Poole rất nhanh đã phân tích được lợi và hại đối với mình, nhưng với Lee Eun Jae không biết nên ăn nói thế nào cho phải, đối với Sarkar Virian cũng không có lý do chính đáng.
"Về phần Lee Eun Jae ông đừng lo lắng, tôi đảm bảo hắn sẽ bỏ lỡ thời gian giao dịch với các ông, các ông có thể mượn cớ đó hủy bỏ ước định với hắn, ví dụ như làm lỡ thời gian, dẫn đến hàng hóa của các ông bị cảnh sát Hàn Quốc bắt giữ."
Poole nhìn hai người vệ sĩ của mình một chút, cuối cùng nhận tiền về.
"Mấy người nước Nga đã đến chưa?"
Lee Eun Jae vừa xuống xe liền hỏi thân tín của mình đang canh giữ ở ngoài cửa PX Park Myeong Su. Trước đó, hắn đã sai Park Myeong Su dẫn người đi sắp xếp, những lối ra vào quan trọng trong PX đều được canh gác cẩn thận, phân phó xuống dưới ngoài trừ hắn và mấy người Nga ra ai cũng không được lên tầng hai, đặc biệt càng phải đề phòng người của Jung YunHo.
"Còn chưa thấy đến, đã hơn 9 giờ rồi, chắc là sẽ nhanh đến thôi."
Những lần Lee Eun Jae thương thảo cùng người Nga chưa từng gặp bất trắc, nhưng lần này hắn chợt có dự cảm không lành.
Lee Eun Jae đi vào PX, liền thấy Kim JaeJoong ngồi ở quầy bar, biết dự cảm của mình đã ứng nghiệm. Những thủ hạ đi theo hắn đều kinh ngạc trừng to mắt, người này vào bằng cách nào, canh gác nghiêm ngặt như vậy.
"Bảo bối, nhanh như vậy đã nhớ tôi rồi, còn tìm được đến đây."
Lee Eun Jae không trách Park Myeong Su, bởi vì hắn biết ngay cả hắn cũng không thể đề phòng nổi Kim JaeJoong.
Kim JaeJoong hai tay đặt trên quầy bar, thân người hơi ngửa ra, khuôn mặt xinh đẹp khẽ nghếch lên, bày ra tư thế tràn ngập khêu gợi mê hoặc.
Kim JaeJoong nghe được lời nói của Lee Eun Jae, nở nụ cười quyến rũ, loại bảo bối yêu dã này chẳng phân biệt hoàn cảnh mà khiêu khích khiến cho trong lòng hắn liền trở nên ngứa ngáy khó chịu.
"Nhớ, rất nhớ."
Kim JaeJoong đưa tay kéo lấy cà vạt của Lee Eun Jae, dùng lực tháo xuống.
"Bảo bối, tôi hiện tại không rảnh, nếu em có hứng thú thì ở lại đây chờ tôi, lát nữa xong việc rồi, chúng ta lại tiếp tục thân mật."
Lee Eun Jae đưa tay ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của Kim JaeJoong, muốn hôn lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp của cậu, nhưng bị Kim JaeJoong dùng tay ngăn lại.
"Lee hội trưởng, Jung thiếu gia của tôi nhìn trúng lô hàng súng ống đạn dược của anh."
Lee Eun Jae biết Kim JaeJoong sẽ không bao giờ đến tìm hắn mà không có mục đích, trái lại nở nụ cười.
"Thế nào lại muốn dùng em để đổi lấy hàng hóa lần này, lô hàng lần này không thể dùng việc cùng em một đêm là có thể đổi được, Jung thiếu gia của em hẳn phải hiểu rõ giá cả của lô hàng này như thế nào chứ."
"Sở dĩ sai tôi tới, là vì tôi là một người thích đánh bạc, Lee hội trưởng có hứng thú đánh bạc một ván không?"
"Muốn đánh bạc như thế nào?"
Lee Eun Jae bị kích thích trở nên hứng thú, muốn xem xem Kim JaeJoong rốt cuộc lại giở thủ đoạn gì, hắn nếu nói đùa, sẽ không đặt cược.
Kim JaeJoong từ quầy bar lấy ra hai ly rượu, sau đó rút ra một ly vodka, tùy ý dùng miệng mở nắp chai rượu, sau đó rót đầy vào hai chiếc ly.
Kim JaeJoong cầm hai ly rượu lắc mấy vòng, chất lỏng màu vàng sáng lấp lánh quả thực rất mê người.
"Trong hai ly rượu này, một ly có độc, chỉ cần uống vào sẽ lập tức trúng độc, độc dược này phát tác vừa nhanh vừa mạnh, trong vòng nửa giờ sẽ nguy hiểm đến tính mạng, chỉ cần trong vòng nửa giờ đó rửa sạch dạ dày, tiêm huyết thanh kháng độc thì sẽ thoát chết. Lee hội trưởng có dám hay không cùng tôi cá cược, xem ai có thể uống phải ly rượu độc."
Nụ cười trên mặt Lee Eun Jae dần biến mất, ánh mắt u ám nhìn chằm chằm Kim JaeJoong, nhưng cậu chỉ nở nụ cười xinh đẹp.
"Tiền đặt cược là, tôi cùng Lee hội trưởng lấy được quyền giao dịch với nước Nga."
"Lòng tham của Jung YunHo thực sự rất lớn."
Lee Eun Jae hiểu rõ, Jung YunHo không chỉ muốn súng ống đạn dược, mà còn muốn lấy đi việc buôn bán súng ống đạn dược của hắn.
Hết chương 41
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro