[ Thừa Điền ] Bé ngốc xinh đẹp
⚠️Cảnh báo:
Thiết lập: con chồng x con riêng
Nội dung: song tính, H văn có nội dung, ngôn từ nhạy cảm không đọc được vui lòng clickback!!!!
Cha Thừa Lỗi và mẹ kế ra ngoài gặp tai nạn xe mà bỏ mạng, chính là lúc mà hai người bọn họ bỏ lại bé ngốc kia cho hắn chăm sóc rồi ra ngoài hưởng tuần trăng mật. Chẳng may đụng phải xe tải trở hàng, chết ngay tại chỗ.
Hắn dắt tay bé ngốc lạnh nhạt tham dự lễ tang, Thừa Lỗi ghét cha của mình cũng ghét mẹ kế của mình nhưng lại thích đứa con trai riêng kia của mẹ kế. Bởi vì bé ngốc kia rất xinh đẹp, lại có một cơ thể tuyệt vời để thao làm.
Bé ngốc không hiểu chuyện chết chóc, chỉ biết ngoan ngoãn nắm tay Thừa Lỗi, đưa tay chỉ vào hai tấm bia mộ lạnh lẽo hỏi, đây là chú Thừa và mẹ em ạ?
"Anh ơi, chú Thừa với mẹ còn trở về nữa không?"
Thừa Lỗi đặt một bó hoa cúc lên trước bia mộ cười u ám, "Bọn họ không bao giờ quay về nữa đâu, bọn họ tới bên mẹ của anh rồi."
"Anh ơi, đừng buồn mà."
Bé ngốc cái gì cũng không biết, chỉ biết khi Thừa Lỗi nhắc đến mẹ chính mình sẽ rất buồn, bởi vì hắn nói với cậu, mẹ hắn là do cha hắn hại chết, cho nên Thừa Lỗi không thích cha hắn cũng không thích mẹ của cậu.
"Thụy Thụy, bây giờ em cũng không có mẹ nữa rồi, chỉ có anh thôi."
Thừa Lỗi nhìn Điền Gia Thụy đầy dịu dàng, nhẹ nhàng xoa khuôn mặt cậu.
"Vâng ạ, em chỉ có mình anh thôi ạ." Bé ngốc lặp lại lần nữa lời nói của Thừa Lỗi dường như muốn khẳng định vậy.
Ngón tay Thừa Lỗi miết nhẹ lên môi Điền Gia Thụy, như này là ám chỉ. Bé ngốc đương nhiên là hiểu, cậu ôm lấy cổ Thừa Lỗi chủ động hôn môi hắn.
Cái này là Thừa Lỗi dạy cậu, ca ca nói khi hắn chạm vào môi cậu thì cậu phải hôn hắn, cậu luôn ghi nhớ và khắc ghi điều này.
Thừa Lỗi rất vừa ý, hắn ở nơi nghĩa trang không người, ngay trước mộ phần của cha và mẹ kế dụ dỗ con riêng của mẹ kế hôn môi mình.
___
Thừa Lỗi còn nhớ khi Điền Gia Thụy vừa mới tới Thừa gia, trong ngực ôm một con gấu bông Koala, đứng cạnh mẹ kế của hắn nhìn hắn rồi cười. Mẹ kế của hắn chẳng quan tâm gì cậu, bà ta chỉ quan tâm làm sao để đứng vững ở Thừa gia, thì ít nhất cũng có nhiều tiền để tiêu.
Cha của Thừa Lỗi thì lại thích giả làm người tốt, đẩy Điền Gia Thụy cho Thừa Lỗi chăm sóc, dặn hắn chăm sóc tốt cho bé ngốc nghếch kia.
Điền Gia Thụy ngoan ngoãn ôm gấu Koala trong ngực đi đến trước mặt Thừa Lỗi gọi: "Anh ơi."
Nhưng Thừa Lỗi không thích Điền Gia Thụy.
Thế nhưng khi nhìn thấy bàn chân đỏ bừng đứng trước cửa phòng mình của cậu, trong ngực vẫn ôm lấy con gấu Koala đáng thương nhìn hắn, Thừa Lỗi mềm lòng cho cậu trèo lên giường của mình.
"Tại sao không đi tìm mẹ của em?"
Thừa Lỗi bế Điền Gia Thuỵ lên giường, giúp cậu đắp chăn ấm.
"Mẹ em nói em phải tự ngủ một mình, nhưng em sợ."
Thừa Lỗi thở dài một hơi, có lẽ là mẹ của Điền Gia Thuỵ cũng không coi trọng chính cậu. Nếu không, có người mẹ nào khi chuyển đến một môi trường sống mới sẽ vứt con mình một mình cô đơn trong phòng chứ.
Ngày hôm sau, Thừa Lỗi bị Điền Gia Thuỵ cọ tỉnh, cơ thể cậu nóng rực dán sát vào người hắn, phần thân dưới của cậu cương lên, cọ sát vào đùi Thừa Lỗi, miệng còn đang ngâm nga gì đó không rõ.
"Điền Gia Thuỵ, mau thức dậy."
Hắn cau mày gọi người thức dậy, nhưng khi nhìn đôi mắt mơ màng buồn ngủ lại sáng ngời kia của cậu mà nghẹn lời, hắn không biết nên nói chuyện này như thế nào với một bé ngốc nữa.
Chỉ là bé ngốc lại bò vào trong lòng hắn, người cậu rất gầy, eo cũng nhỏ, môi hồng nhuận mềm mại mấp máy hỏi hắn làm sao thế.
Thừa Lỗi cầm tay cậu, để cho cậu chạm vào vật đang cương dưới lớp quần ngủ mỏng manh, "Có biết tự làm không?"
Điền Gia Thuỵ lắc đầu, "Mẹ em không cho tự sờ, nói rằng em là quái vật, rất xấu."
Thừa Lỗi ban đầu còn không hiểu gì, đợi bé ngốc tự cởi quần ra rồi cho hắn xem cái nơi khác thường ấy, hắn mới hiểu vì sao mẹ của Điền Gia Thuỵ lại không thích cậu.
Không phải vì cậu ngốc, mà là bên dưới tính khí nam kia còn ẩn giấu một âm hộ nữ tính.
Bé ngốc thấy hắn đứng hình giây lát, ngay lập tức lấy chăn che đi phần thân dưới của mình, nói: "Nơi này rất xấu, mẹ em không thích, em cũng không thích nó."
"Không xấu."
Thừa Lỗi nhìn cậu, duỗi tay mở chăn ra, ôm lấy cậu vào lòng.
Lần đầu tiên Điền Gia Thuỵ có một cảm giác lạ lẫm đến vậy khiến cậu co lại hai chân, cậu không hiểu như thế này là đang làm cái gì, chỉ biết ngón tay của ca ca rất nóng, ra ra vào vào ở dưới miệng nhỏ của cậu khiến cậu rất thoải mái.
"Anh ơi...."
Lưng của cậu dán sát vào lồng ngực của Thừa Lỗi, chính vào lúc Thừa Lỗi ra vào tới tấp khiến cậu tiết ra dịch thể.
Điền Gia Thuỵ nhìn thấy trên tay của Thừa Lỗi là dịch thể màu trắng, hốt hoảng kèm bối rối muốn lau sạch tay cho hắn. Cậu như vậy là bởi vì rất lâu về trước, khi đi ngủ không cẩn thận cũng tiết ra dịch thể khiến cho cha cậu ghê tởm cậu, còn mẹ cậu nói cậu thật phiền phức.
Đây không phải là thứ sạch sẽ gì...
Mắt cậu đỏ bừng, dùng tay áo tỉ mỉ lau đi dịch thể trên tay Thừa Lỗi, "Anh ơi em xin lỗi, Thuỵ Thuỵ làm bẩn tay anh rồi..."
"Không bẩn, đây không phải là đồ bẩn." Thừa Lỗi dỗ dành cậu, hắn hôn nhẹ lên vai của bé ngốc, "Làm chuyện này rất thoải mái đúng không bé?"
Nhớ tới khi nãy được Thừa Lỗi vuốt ve, là cảm giác vui thích trước nay chưa từng có, bé ngốc liền gật gật đầu.
"Vậy anh dạy bé làm chuyện càng thoải mái sung sướng hơn, có được không?"
Thừa Lỗi chống người dậy, nhẹ nhàng hôn môi của bé ngốc, ngón tay lướt qua đôi môi mềm mại ướt át. Một tay kia thì thuận theo eo của Điền Gia Thụy luồn xuống dưới, khiến cho chiếc quần vốn chỉ cởi một nửa của cậu biến thành cởi ra toàn bộ.
Thừa Lỗi chạm vào âm hộ của Điền Gia Thụy, nơi đó khi hắn sờ phía trước đã bắt đầu chảy nước, thật sự là trời sinh dâm đãng thiếu thao.
Rõ ràng là dâm đãng cùng cực lại có gương mặt vô cùng ngây thơ và non nớt. Đôi mắt trẻ con mang theo sự đơn thuần mà sáng ngời, không mang chút theo tâm cơ hay dục vọng nào, thế nhưng Thừa Lỗi lại chỉ muốn bắt nạt cậu.
Thừa Lỗi dùng tay vén ra mép ngoài của âm hộ, nhẹ nhàng vân vê âm vật mềm mại mà mẫn cảm kia. Điền Gia Thụy bị kích thích tới nỗi kẹp chặt hai chân lại, Thừa Lỗi phải dỗ cậu mở chân ra. Cậu chớp đôi mắt ướt sũng lại lần nữa vì ca ca mà mở rộng đôi chân.
Ngón tay của Thừa Lỗi lần nữa mò vào trêu đùa âm vật, môi lớn bên ngoài thịt mềm mà mũm mĩm, giống như một con hàu mập mạp đang không ngừng tiết ra dịch thể ngọt ngào dưới sự ma sát của ngón tay hắn.
"Ưm.. a.. lạ quá anh ơi.." Điền Gia Thụy chịu không nổi kêu thành tiếng. Cẳng chân khua loạn trên giường vài cái, phần đùi run rẩy muốn khép lại, nhưng nhớ tới ca ca nói cậu phải ngoan ngoãn mở chân ra nên cậu kiềm lại không khép chân vào nữa.
Ngón tay men theo khe nhỏ ướt dầm dề ma sát qua lại, sau đó lại thêm một ngón tay đâm vào hoa tâm, tầng tầng lớp lớp thịt mềm ở bên trong bao lấy ngón tay hắn, thật mềm mại.
Lần đầu của Điền Gia Thụy, Thừa Lỗi chỉ dùng hai ngón tay từ từ cọ xát, ngón cái xoa nhẹ âm vật đang sung huyết. Hắn nhìn thấy trong mắt bé ngốc từ từ ánh lên lửa tình, không kiềm được mà rên rỉ thành tiếng. Cuối cùng hai chân run rẩy cao trào phun ra thật nhiều mật dịch chảy tí tách, tính khí cũng cùng lúc xuất ra.
Bé ngốc nên cảm thấy may mắn vì phòng hắn có cách âm. Nếu không hắn thực sự muốn cậu kêu lớn hơn nữa, kêu lớn tới nỗi đôi vợ chồng ngoài kia đều có thể nghe thấy.
Khiến cho cha hắn nghe thấy, rằng con trai riêng của vợ kế giờ phút này đang ở trên giường hắn bị hắn dùng tay chơi cho cao trào, dâm thủy phun như mưa.
Ngực của Điền Gia Thụy phập phồng kịch liệt, phần âm hộ hồng hào bên dưới đang mở ra khép vào. Ga giường bị ướt một mảng lớn, chưa có ai từng chơi cậu đến cao trào như vậy, mà trong ấn tượng của cậu nơi đó là nơi vừa bẩn vừa khiến người khác ghê tởm. Vậy mà hiện tại cậu lại tiểu đẫm ga giường sạch sẽ của hắn, thật là một đứa trẻ hư.
Điền Gia Thụy khóe mắt trực trào nước mắt, cậu xin lỗi hắn, nhưng hắn lại nói là không sao cả, không cần xin lỗi.
Thừa Lỗi để đồ vật đã cứng của mình vào tay Điền Gia Thụy, tay của cậu rất mềm, hắn dạy cậu làm sao giúp hắn tuốt, "Thụy Thụy, nơi này của ca ca cũng khó chịu, bé giúp anh nhé?"
Điền Gia Thụy không hiểu lắm về hành vi này, thế nhưng vừa ban nãy hắn giúp cậu làm thực sự rất thoải mái, nên cậu cũng muốn giúp lại hắn để cho hắn cũng được thoải mái.
Tính khí nóng rực đứng trước âm hộ vừa mới trải qua cao trào ma sát trượt lên trượt xuống , hắn cùng lúc nâng cả hai chân Điền Gia Thuỵ lên, thân tính khí ma sát vào hai bên mép âm hộ, quy đầu to lớn chen vào bên trong âm hộ ấm áp khiến Điền Gia Thuỵ phải ngân nga rên rỉ.
Thật là một bé ngốc ngoan ngoãn, bị người khác lợi dụng quan hệ tình dục rồi mà cũng không biết. Bởi vì không ai dạy cậu những điều này, cho nên mới ngoan ngoãn mở rộng chân cho người ca ca vừa mới quen biết ch*ch tới lui.
Thậm chí khi bị tinh dịch nóng hổi bắn đầy âm hộ cậu vẫn cảm thấy là do chính mình làm bẩn hắn.
Thừa Lỗi hôn lên trán của Điền Gia Thuỵ, khen cậu thật ngoan. Còn nói đây là bí mật của hai người, không được nói cho người khác biết.
Điền Gia Thuỵ hưởng thụ nhu tình của Thừa Lỗi, cậu thích làm tình với Thừa Lỗi.
Thừa Lỗi hiện tại không chán ghét Điền Gia Thuỵ nữa, ít nhất thì hắn thích cơ thể tuyệt vời này của cậu.
_____
Điền Gia Thuỵ rất ngoan, khi Thừa Lỗi chạm vào bắp đùi cậu sẽ lập tức mở rộng chân, khi bị chơi tới cao trào phun triều sẽ ôm lấy cổ Thừa Lỗi hỏi: "Ca ca có thoải mái không?"
Thậm chí nghe lời tới nỗi bảo cậu ngoan ngoãn ngậm chặt tinh dịch bên trong âm hộ cậu cũng ngoan ngoãn ngậm chặt. Khi cậu nắm tay Thừa Lỗi xuống phòng ăn cơm, hai má đều ửng hồng, âm hộ bên dưới lớp quần cũng ửng hồng.
Không ai phát hiện ra sự khác thường của cậu, thậm chí là mẹ của cậu, bà ta chỉ quan tâm người chồng mới lấy có yêu mình hay không, mà cha của Thừa Lỗi câu mà nói nhiều nhất cũng chỉ là nhắc hắn chăm sóc tốt cho đệ đệ.
Thừa Lỗi trước giờ chưa bao giờ nghe lời cha hắn, thế nhưng hiện tại hắn chăm sóc cho người đệ đệ mới đến này vô cùng tốt. Đệ đệ rất ngoan, không để lộ bí mật của hắn với cậu trước mặt mẹ cậu, cũng sẽ ôm gấu Koala trong ngực mở rộng chân hướng về phía hắn.
Âm thanh thì mềm mại, ánh mắt thì lấp lánh trong suốt, không có một chút nào là bị hắn gian dâm cả, hoặc có lẽ đó là do cậu tình nguyện.
Cậu cũng sẽ ôm cổ hắn nói "Thích ca ca" mỗi khi hắn đỉnh vào bên trong.
"Chú Thừa ơi, anh Lỗi đối với con tốt lắm." Bé ngốc một tay ôm lấy gấu Koala một tay nắm lấy tay Thừa Lỗi nói, "Anh mua cho con rất nhiều đồ chơi mới, còn đưa con đi công viên vui chơi nữa."
Cha Thừa Lỗi chỉ là gật gật đầu sau đó lập tức rời đi, thậm chí mẹ của Điền Gia Thuỵ cũng chỉ nhìn cậu một cái sau đấy cũng vội vã ra ngoài.
Nếu như bọn họ thực lòng quan tâm đến Điền Gia Thuỵ sẽ thấy sắc thái ửng hồng không tự nhiên trên gương mặt cậu, hai chân mềm nhũn, âm thanh thì run nhè nhẹ. Bởi vì bên dưới bị Thừa Lỗi nhét vào dương cụ loại nhỏ nhất, đang không ngừng rung lên bên trong âm hộ.
Ngay cả vết bầm tím trên đầu vai Điền Gia Thuỵ mà người giả vờ là một người mẹ ấm áp kia khi ở trước mặt cha hắn cũng không nói gì. Bà ta không quan tâm Thừa Lỗi làm những chuyện gì với Điền Gia Thuỵ, càng chẳng ngó ngàng tới thân thể có hơi đặc biệt của con trai mình.
Bà ta không yêu thương Điền Gia Thuỵ mà chỉ cảm thấy cậu là gánh nặng, bà ta chỉ muốn lấy tiền của Thừa gia tiêu pha ăn chơi bên ngoài. Vứt Điền Gia Thuỵ một mình ở nhà cả ngày chỉ biết chơi với gấu Koala, mà gấu Koala cũng là đồ chơi duy nhất mà cậu có.
Thừa Lỗi quay về nhà lấy tư liệu, vừa mở cửa thì thấy Điền Gia Thuỵ đang ngoan ngoãn ngồi trên sofa chơi đồ chơi.
"Anh ơi!" Bình thường trong nhà đều không có ai, nên khi Điền Gia Thuỵ nhìn thấy Thừa Lỗi vui tới mức đồ chơi cũng vứt một góc.
Cậu nghĩ rằng Thừa Lỗi về nhà chơi với cậu, nhưng khi nhìn thấy ca ca cầm lấy tư liệu rời đi lại ngoan ngoãn quay lại sofa ngồi ôm lấy gấu Koala nói, "Tạm biệt anh."
Thừa Lỗi dừng lại ở cửa, nếu như hắn cứ như thế mà rời đi vậy thì có khác gì đôi vợ chồng kia đâu.
"Gia Thuỵ."
Hắn đứng đằng sau Điền Gia Thuỵ, nhìn bé ngốc ngẩng đầu lên rồi cười với hắn.
Tim của Thừa Lỗi tự nhiên rất khó chịu.
Sau đó hắn đưa theo Điền Gia Thuỵ cùng tới công ty, bảo trợ lý mua rất nhiều đồ chơi cho cậu, Điền Gia Thuỵ thích mấy thứ đồ chơi có lông mềm mại, rồi lại ngoan ngoãn ngồi một chỗ chơi đồ chơi, không làm phiền Thừa Lỗi làm việc.
Nhân viên của Thừa Lỗi rất thích Điền Gia Thuỵ, mấy cô gái cầu xin mãi Thừa Lỗi mới đồng ý để bọn họ đưa Điền Gia Thuỵ đi chơi.
Cho tới lúc tan làm, Điền Gia Thuỵ mới bị Thừa Lỗi bắt về.
Bọn họ đều nói Điền Gia Thuỵ rất đáng yêu.
Thừa Lỗi đương nhiên biết là Điền Gia Thụy đáng yêu, thậm chí khi ở trên giường bị hắn thao quá ác liệt, sẽ dùng tay che lại miệng âm hộ, nhưng khi thấy ánh mắt của hắn tay bất giác sẽ buông lỏng rồi bỏ ra.
Điền Gia Thụy bị hắn chơi thành bộ dáng dâm đãng không chịu nổi, âm hộ mềm mại chỉ cần bị hắn vuốt ve mấy cái rất nhanh sẽ chảy nước, rồi sau đó dùng đôi mắt đơn thuần mà nhìn hắn, giống như người bị chơi đến cao trào không phải là cậu vậy.
Tình cảm của Thừa Lỗi đối với Điền Gia Thụy rất phức tạp, mới ban đầu hắn chỉ là muốn chơi đùa thân thể của bé ngốc, thế nhưng từng lần cậu nắm lấy tay hắn nhẹ giọng gọi "ca ca" khiến hắn chỉ muốn giấu cậu đi mà cũng muốn cho cậu tất cả những điều tốt đẹp nhất.
Bọn họ không quay trở về nhà mà Thừa Lỗi đưa Điền Gia Thụy đi công viên trò chơi, cho cậu ngồi đu quay ngựa gỗ, chơi xe đụng cùng cậu, sau cùng đưa cậu cùng ngồi vòng quay mặt trời.
Điền Gia Thụy ngồi ở đối diện, trong ngực ôm gấu Koala mà Thừa Lỗi chơi game thắng được, cậu nói: " Mẹ đưa em đi công viên một lần, lần đó là đi cùng chú Thừa ấy, nhưng đi với anh Lỗi là vui nhất."
Thừa Lỗi hôn lên môi cậu, bé ngốc lại nghĩ rằng hắn đang ám chỉ chuyện làm tình trên giường, cậu vén quần áo lên, nhưng lại bị Thừa Lỗi giữ lại, cậu không hiểu lắm hành động của hắn, nghiêng đầu nhìn hắn.
"Không phải chỉ có ở trên giường mới hôn môi, như hiện tại, anh thích em nên sẽ hôn em."
"Anh Lỗi thích em ạ?" Điền Gia Thụy chớp chớp mắt, đây là lần đầu tiên có người nói thích cậu.
"Đương nhiên là thích, anh thích Thụy Thụy, sau này anh dạy Thụy Thụy càng nhiều thứ hơn, đưa Thụy Thụy đi chơi, có được không?"
Điền Gia Thụy gật đầu một cái thật mạnh, cậu tiến đến gần Thừa Lỗi, học theo cách ban nãy mà Thừa Lỗi hôn mình, ở trên môi Thừa Lỗi hôn một cái.
Thừa Lỗi đưa Điền Gia Thụy đi thuê khách sạn một đêm, hắn hôn lấy đôi môi của Điền Gia Thụy, đưa tay vào áo dò la vân về đầu ngực đã dựng thẳng.
Hắn cởi bỏ đồ của Điền Gia Thụy, vùi đầu gặm cắn mút mát đầu ngực của cậu, bé ngốc ưỡn ngực rên rỉ yếu ớt, muốn cho ca ca bé mút lấy càng nhiều hơn.
Hai người ở trong khách sạn làm một đêm, Điền Gia Thụy vừa phun vừa bắn khiến cho ga giường đều ướt sạch.
Tính khí của Thừa Lỗi vẫn đang cắm chặt bên trong của Điền Gia Thụy, bên trong của cậu rất ấm, vách thịt mềm mại bao chặt lấy hắn, hắn hôn lấy cần cổ của Điền Gia Thụy, hai người lại quấn lấy nhau tiếp tục mây mưa.
Hắn nghĩ, như thế này cũng không tệ, một căn nhà dù là rất nhỏ nhưng chỉ thuộc về hắn và Điền Gia Thụy.
___
Thừa lỗi cùng cha mình cãi nhau một trận to, bởi vì Thừa Lỗi đưa Điền Gia Thụy đi ra ngoài, và cũng bởi vì hắn không đi gặp đối tượng liên hôn đã được sắp xếp sẵn kia.
Hắn bị cha mình tát một cái, Điền Gia Thụy ở ngoài cửa thư phòng thấy thế muốn đi vào, lại bị mẹ cậu lôi đi rồi nhốt vào phòng, cậu ôm lấy gấu Koala mà Thừa Lỗi mua cho nước mắt từng giọt từng giọt lăn dài trên má rồi rơi xuống đất.
Thừa Lỗi không hiểu đối phương cho cha hắn lợi ích gì mà cứ ép hắn phải đi cưới người phụ nữ mà hắn chỉ mới gặp có một lần kia. Cha hắn chỉ coi hắn là một con cờ để có thể đổi lấy lợi ích và địa vị mà thôi.
"Mẹ mày cũng không muốn thấy.."
"Ông không xứng nhắc đến mẹ tôi! Mẹ tôi sẽ không bao giờ bắt tôi lấy người mình không yêu!"
"Thừa Lỗi! Cái chết của mẹ mày không liên quan gì tới tao." Cha hắn còn muốn biện bạch thêm thế nhưng Thừa Lỗi vĩnh viễn không bao giờ quên, mẹ hắn từ trên tòa nhà cao tầng nhảy xuống, cũng không bao giờ quên ngay hôm đó buổi tối cha hắn mang người phụ nữ khác về nhà.
"Đồ ngu, tốt nhất ông xuống dưới đấy quỳ xuống mà giải thích với mẹ tôi."
Thừa Lỗi đạp cửa bỏ ra ngoài.
Mẹ kế thấy hắn đi ra muốn nói gì đó, nhưng hắn không cho bà ta cơ hội, hắn nhìn căn phòng Điền Gia Thụy bị khóa chặt kia, hung ác nhìn người phụ nữ đang chột dạ một cái.
Hắn mở cửa phòng, nhìn thấy Điền Gia Thụy co lại thành một cục, đôi mắt ửng đỏ, bé ngốc đáng thương bổ nhào vào lòng hắn hỏi hắn có đau hay không.
Thừa Lỗi lắc đầu, nhẹ nhàng sờ mái tóc mềm mại của Điền Gia Thụy, đau lòng hôn lên trán cậu.
Ở trong cái nhà này, ai cũng ôm lòng dạ toan tính xấu xa, cha của Thừa Lỗi thì thích danh tiếng và lợi ích, thích được đám đàn bà vây quanh, mẹ kế thì chỉ yêu tiền của Thừa gia, chỉ muốn có thật nhiều tiền để mua đồ xa xỉ.
Thừa Lỗi hắn cần tự do, cần lo toan cho công ty mà mẹ hắn vất vả xây lên, hắn còn cần Điền Gia Thụy nữa, không chỉ là thể xác của Điền Gia Thụy mà là cả tâm hồn của cậu.*
Điền Gia Thụy vô cùng đơn thuần, cũng là người duy nhất thích Thừa Lỗi vô điều kiện. Sẽ chủ động hôn môi Thừa Lỗi, sẽ ngoan ngoãn ở trên giường mở rộng hai chân cho hắn làm.
"Anh ơi, sẽ không đau nữa." Điền Gia Thụy dè dặt sờ lên vết hằn đỏ bên má trái hắn, rõ ràng chính mình cũng bị nhốt trong phòng nhưng lại chỉ một lòng lo cho hắn.
Đúng là một em bé ngốc mà.
Không có ai thích một đứa ngốc cả, bố và mẹ cậu đều không thích cậu.
Thừa Lỗi cũng không thích.
Nhưng Thừa Lỗi thích Điền Gia Thụy, không quan tâm việc cậu có phải là một bé ngốc hay không.
Trận náo loạn này, cuối cùng do mẹ kế đề nghị muốn đi du lịch cùng cha hắn mới cho nên mới kết thúc được.
Nhưng Thừa Lỗi hiểu một điều rằng, bà ta chỉ là muốn có một đứa con để ổn định địa vị trong nhà, về sau Thừa gia lại có nhiều thêm một người tới để tranh tài sản rồi.
Thừa Lỗi chắc chắn sẽ không cho bà ta như ý, một chút cũng không.
Chỉ là còn chưa đợi được bà ta mang thai thì đã xảy ra va chạm với một chiếc xe tải chở hàng bị mất lái. Thừa Lỗi ký vào giấy xác nhận tử vong, mang thi thể đi hỏa táng, sau đó kế thừa tất cả tài sản của Thừa gia.
Bao gồm đứa bé ngốc của mẹ kế hắn - Điền Gia Thụy.
Mẹ mất rồi cậu cũng không buồn, cậu chỉ nắm tay Thừa Lỗi rồi mặc lên quần áo xinh đẹp mà hắn mua cho mình, trong ngực ôm lấy gấu Koala mà Thừa Lỗi mua cho.
Thừa Lỗi đưa Điền Gia Thụy về nhà, dọn dẹp một chút đống đồ vật cũ, một mồi lửa thiêu rụi tất cả. Hắn tự do rồi, Điền Gia Thụy cũng tự do rồi.
Thừa Lỗi nhìn Điền Gia Thụy hỏi: "Thụy Thụy có muốn đi cùng anh không?"
Bé ngốc gật gật đầu, "Bé đi với anh ạ, bé yêu anh."
Đêm cuối cùng ở ngôi nhà đó, Thừa Lỗi hôn lên trán của Điền Gia Thụy rồi lại hôn lên sống mũi cậu, cuối cùng là đáp lên môi.
Ngón tay một lần nữa lật ra mép âm hộ, giày vò âm vật vô cùng mẫn cảm kia, cho đến khi miệng huyệt ngập tràn dâm thủy, làm ướt đẫm ngón tay của Thừa Lỗi.
Thừa Lỗi để cho Điền Gia Thụy nhìn rõ tính khí của mình làm thế nào đi vào bên trong âm hộ phấn nộn của cậu, hắn đang dạy cậu, dạy cậu làm việc khiến cho chính mình vui sướng nhất. Hắn vô cùng nhẫn nại, từ từ ma sát sau đó tiến vào trong.
Điền Gia Thụy rất thông minh, mới ban đầu chỉ biết nghẹn ngào rên rỉ đến hiện tại đã học được cách nâng mông lên để nuốt trọn tính khí to lớn của hắn rồi.
"Anh ơi ~ lút cán rồi này."
Cậu nắm lấy tính khí của chính mình tuốt lên xuống, xoa xoa cái quy đầu đã sưng đỏ của chính mình, là ca ca dạy cậu, như thế này mới khiến chính mình càng thoải mái.
Ca ca yêu cậu, dạy cậu làm tình, dạy cậu dùng điện thoại cũng dạy cậu cách gọi điện thoại. Cậu học nhanh ca ca sẽ hôn lên trán cậu rồi khen cậu thật giỏi.
Giống như hiện tại, Thừa Lỗi hôn liếm ngực của Điền Gia Thụy, bên dưới tiến sâu vào bên trong Điền Gia Thụy, hắn nói: "Thụy Thụy thật giỏi, thật thông minh."
Hai người mây mưa một đêm, Điền Gia Thụy ngẩng đầu lên gọi tên Thừa Lỗi, bên trong âm hộ được lấp đầy toàn bộ là tinh dịch của ca ca, phần bụng căng đầy nhô lên một khối, thế nhưng cậu rất thỏa ý cũng rất thoải mái.
Thừa Lỗi còn sẽ mút mát âm hộ của cậu, nơi mà trước kia cậu từng rất ghét bỏ. Đầu lưỡi của hắn liếm tới toàn thân cậu mềm nhũn, sóng mũi cao thẳng của hắn ma sát với âm vật bên trong vô cùng kích thích, cậu nhịn không được phun ra, bắn cả lên mặt của hắn.
Ngực cậu phập phồng kịch liệt thở hổn hển nhìn ca ca từ giữa hai chân mình ngẩng đầu lên cười với mình, hắn cười lên thật đẹp trai.
Thừa Lỗi xoa nhẹ bụng của Điền Gia Thụy, tinh dịch mà hắn bắn vào bên trong Điền Gia Thụy ồ ạt chảy ra thấm ướt ga giường.
Hắn trước giờ đều không đeo bao, hắn thích nhìn bộ dáng bị tinh dịch rót đầy âm hộ của Điền Gia Thụy. Tốt nhất là cậu có thể sinh cho hắn một đứa con, bọn họ một nhà hạnh phúc, hắn và con sẽ cùng nhau yêu thương Điền Gia Thụy.
Nhưng mà cho dù không có con đi chăng nữa, hắn cũng vẫn rất hạnh phúc, hắn yêu Điền Gia Thụy.
Ngày hôm sau hắn đưa Điền Gia Thụy rời khỏi ngôi nhà đó, đi đến nơi là ngôi nhà chân chính của cả hai, là nơi chỉ thuộc về gia đình nhỏ của hắn.
____
"Em tên là gì? Năm nay bao nhiêu tuổi?"
"Em tên Điền Gia Thụy, năm nay 20 tuổi."
"Ca ca là ai?"
"Thừa Lỗi."
"Chồng em là ai?"
"Thừa Lỗi."
"Nếu như anh không ở nhà thì em sẽ làm thế nào?"
"Đói thì đặt đồ ăn, nhớ anh thì thì gọi điện thoại gọi chú trợ lý tới đón, như vậy có thể đến công ty gặp anh rồi."
"Nếu như anh bận, thì sẽ nhập địa chỉ công ty của anh vào rồi book xe trên app, đi mua đồ thì quét mã QR để thanh toán."
"Nếu gặp phải người xấu thì gọi 110, gặp hỏa hoạn thì gọi 119, bị ốm thì gọi anh, anh bận thì gọi 120."
"Thật giỏi, Thụy Thụy giỏi nhất trên đời."
Thừa Lỗi hôn lên trán của Điền Gia Thụy.
Điền Gia Thụy không phải kẻ ngốc, cậu rất thông minh, chỉ là trước nay không ai dạy dỗ cậu, chỉ có thể bị nhốt trong nhà chơi cùng đống đồ chơi cũ kỹ.
Thế nhưng hiện tại cậu biết đi chơi, biết đi tìm hắn, sẽ giúp hắn mua cà phê, sẽ cùng với các nhân viên nữ của hắn cày phim, còn có rất rất nhiều đồ chơi mà hắn mua cho cậu.
Điền Gia Thụy hiện tại sống rất là vui vẻ.
(*): cái đoạn này nhá, nguyên tác là cái huyệt biết chảy lước của ĐGT, nma xét thấy tuy là H văn, những chỗ làm thì tui dịch rất bám sát, nhưng mà riêng đoạn này muốn dịch cho nó bớt thô đi một tí, chứ dịch thô hẳn các bà biết là cái gì rồi đấy =))
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro