Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 11 : Giải bóng đá thường niên

Gần về đến nhà , tôi và cậu chào tạm biệt nhau , ai về nhà nấy .

Ăn cơm , nghỉ ngơi , rồi học bài .

Tôi mở bài tập toán ra và bắt đầu giải . Lại là những con số đáng ghét , mối thù truyền kiếp của tôi . Hự tôi vận dụng hết chất xám của mình rồi mà nó vẫn không ra được kết quả , chết đi sống lại vẫn không giải được . Thôi bỏ đi , học môn khác vậy .

English thân yêu của chị . Mở sách ra học từ vựng nào . Hử ? Trong đó viết cái quần què gì thế ? Nhìn đi nhìn lại , nhìn xa nhìn gần , vẫn không thể đọc được mấy từ đó . Thôi vậy , khó quá bỏ qua .

Chuyển sang lịch sử nhé . Dân ta phải biết sử ta . Đúng thế , học thui . Hehe . À mà biết để làm gì nhỉ ? Lịch sử là quá khứ , mà cái gì qua rồi thì để nó qua luôn đi . Nhắc lại làm gì ? Chẳng phải thầy cô hay dạy sống phải biết trân trọng hiện tại và hướng tới tương lai hay sao ? Nhưng không học sẽ bị điểm thấp . Thôi kệ , mở sách ra xem thử . Ôi mẹ ơi ! Sao nó nhiều chữ vậy ? Một bài học mà nó còn dài hơn cả tờ báo nhân dân nữa. Học xong chắc tôi bị tẩu hỏa nhập ma "ngộ độc chữ " mà chết mất .

Dẹp , dẹp hết đi . Không học nữa . Quạo mà . Con người tự nhiên nghĩ ra ba cái trò học hành này chi vậy ? Sống như người nguyên thủy không phải tốt hơn sao ? Họ không học cũng đâu có chết đâu chứ ?

Đang cục súc thì nghe có tiếng gõ cửa .

" Mẹ ạ ? Mẹ vào đi , con không có khóa cửa " Tôi nói vọng ra .

Cánh cửa dần mở , người bước vào không phải là mẹ tôi mà lại là một người con trai da trắng , môi hồng nhạt , cao m80 , trên tay cầm theo trồng sách vở .

" Đình Trung ? Sao cậu lại sang đây vào giờ này ? " Tôi

" Sang kèm cậu học " Cậu ấy nói rồi đi tới , để đống sách lên bàn , thản nhiên ngồi xuống . Chỉ bài cho tôi .

Thấy tôi vẫn còn ngơ ra đó. Cậu cốc nhẹ lên trán tôi .

" Nhìn tớ làm gì ? Cậu không định học sao ? " Đình Trung

" Học , học chứ " Tôi quay lại nghiêm túc nghe cậu ấy giảng .

___________________

Nhờ có Đình Trung , tôi đã xuất sắc hoàn thành xong hết tất cả các bài tập , cũng như học thuộc hết bài cũ .Công nhận cậu ấy giảng dễ hiểu thật đấy . Có tố chất làm giáo viên nhé .

" Cảm ơn cậu nhiều nha " Tôi cười tươi nhìn cậu

" Không có gì " Đình Trung

" À mà này ... tớ có chuyện này không biết là có nên nói ra không ? " Tôi ngập ngừng .

" Nói đi , đừng sợ " Đình Trung

Xí , lại là cái giọng điệu này . Sao cứ mỗi lần tôi định hỏi gì cậu ấy là y như rằng " hỏi đi , đừng sợ "  . Tôi thèm sợ cậu chắc ? Muốn nói chuyện nghiêm túc cũng không được mà .

" Chuyện đội bóng lớp mình ... " Tôi

" Nếu cậu muốn tiếp tục thuyết phục tớ tham gia thi đấu,  thì đừng nói nữa , vô ích thôi ." Đình Trung .

Nhắc đến bóng đá là cậu ấy lại như vậy đấy . Haizzz . Chán mà .

" Thật ra , tớ có nghe anh Duy kể , hè năm ngoái anh ấy về nhà bác hai và gặp cậu . Khi đó 2 người ngày nào cũng cùng nhau đi chơi bóng rất vui vẻ . Cậu đá rất hay , kĩ thuật phải gọi là quá đỉnh , đặc biệt cậu có niềm đam mê to lớn đối với bộ môn này . Anh Duy cũng vậy , cả anh ấy và cậu đều có ước mơ làm cầu thủ chuyên nghiệp . Nhưng do bố mẹ tớ hướng anh Duy đi học an ninh nên không thể làm trái ý của bố mẹ . Còn cậu ? Cô Vân , chú Mạnh vẫn chưa nói gì mà ? Sao cậu lại ngừng chơi bóng ? Tại sao lại từ bỏ đam mê ? Từ hôm nghe anh tớ kể , tớ vẫn nghĩ mãi mà không ra , cậu ... có thể nói cho tớ biết lí do được không ? Tôi

Đình Trung im lặng một hồi , rồi khẽ lên tiếng .

" Không phải do bố mẹ tớ cấm cản "

" Vậy tại sao chứ ? " Tôi

" Chuyện này ... để sau đi ,có cơ hội tớ sẽ nói cho cậu biết . Nhưng tớ cũng có chuyện này muốn hỏi cậu , cậu phải trả lời thật lòng cho tớ biết " Đình Trung quay sang nhìn vào mắt tôi nói .

" Um ... được " Tôi đồng ý với cậu ấy .

" Cậu nói là cậu thích tớ đúng chứ ? "

" Yes , Tớ nói nhiều lần rồi mà " Tôi

" Dù có ra sao ? Tớ có trở nên như thế nào cậu cũng vẫn sẽ thích tớ sao ? " Đình Trung

Nghe đến đây , tự nhiên tôi lại không nhịn được mà phì cười .

" Cậu nói gì vậy ? Nghe như kiểu trong mấy phim ngôn tình ' nếu sau này em già đi , xấu đi , anh vẫn sẽ yêu em chứ ? ' kiểu vậy á "

Cậu ấy nhìn tôi cười thì lườm tôi , rồi nghiêm mặt nói .

" Nghiêm túc "

" Rồi ok , tớ xin lỗi , tớ sẽ không cười nữa " Tôi mím môi cố nhịn cười .

" Được . Vậy bây giờ trả lời đi " Đình Trung

" Đương nhiên là vậy rồi , dù có chuyện gì xảy ra . Cho dù trời sập , núi lửa phun trào hay sóng thần kéo tới . Tớ vẫn sẽ mãi thích cậu . Hì hì " Tôi đưa tay tạo thành hình trái tim , đưa về phía cậu ấy .

Đình Trung cười rồi vội quay đi . Xờ ... sao phải quay đi chứ ? Muốn cười thì cứ cười đi , được tôi thích hạnh phúc như thế cơ mà , hiện rõ trên khuôn mặt cậu rồi kìa . Giấu diếm gì nữa . Đã nghiện rồi còn ngại . Hế hế .

" Nhưng sao cậu lại hỏi như vậy , có phải ... cậu cũng thích tớ không ? " Tôi dùng ánh mắt dò xét sen lẫn trong đó là sự chờ mong để nhìn cậu .

" Bệnh ảo tưởng của cậu ngày càng nặng rồi đấy " Cậu ấy gấp sách lại rồi dùng nó đánh vào đầu tôi .

Sao cậu ấy cứ đánh vào đầu tôi hoài vậy ? Có biết đánh vào đầu là sẽ học ngu đi không ? Crush càng ngày càng láo chóa . Không thể chấp nhận nổi .

" NGUYỄN ĐÌNH TRUNGGG  cái đầu của tớ là để cho cậu đánh hả ? Đứng lại đó cho tớ . Không được chạy  "

Kết quả tôi và cậu ấy chơi trò mèo đuổi chuột quanh phòng của tôi . Chú mèo Tom cao m62 , nặng 43 kg phải một mình chiến đấu với con Jerry cao m80 , nặng 65 kg . Đây chính là Tom và Jerry phiên bản lỗi mà .

__________________

Chiều hôm sau

Lớp chúng tôi chỉ có 2 tiết học vào buổi chiều . Nên sau khi tan học , mấy bạn nam trong đội bóng phải ở lại để ra sân tập luyện . Tôi với tư cách là lớp trưởng , người được cô giáo giao trách nhiệm phụ trách đội bóng , sẽ đi theo giám sát ,quản lí mọi người .

Bọn tôi vừa ra đến nơi , thì mấy anh lớp 12c2 vừa đi tới . Kiểu này là phải chia sân ra để tập rồi .

" Minh Huyền em cũng đến xem bóng sao ? " Thanh Hoàng .

" À dạ vâng . Lớp anh cũng đến tập vào giờ này ạ ? Trùng hợp quá " Tôi

Từ ngày tôi từ chối lời tỏ tình của anh Hoàng . Mỗi lần gặp lại ảnh tôi cứ thấy sao sao ý . Không còn được tự nhiên như lúc trước nữa .

Bọn tôi chia nhau ra tập . Nửa sân bên trái là chỗ của lớp tôi , còn nửa sân bên phải là của lớp anh Hoàng .

Đứng bên này nhìn sang bên các anh ý đang thử đá penalty .

" Wow , họ đá giỏi thật đấy " Tôi buộc miệng khen họ mấy tiếng .

" Đội mình thì không khen đi khen đội đối thủ , lớp trưởng Minh Huyền phản bội 10A1 rồi "

Không biết Đình Trung từ đâu đi tới xuất hiện như một con ma không có lấy một tiếng bước chân,  làm tôi giật bắn mình .

" Ôi mẹ ơi ! Cậu từ đâu chui ra vậy . Làm hết hồn" Tôi

" Có tật giật mình ? " Đình Trung

" Cậu nói ai có tật giật mình chứ ? Tớ quang minh chính đại như vậy . Có tật giật mình chỗ nào ?" Tôi

" Cậu khen người khác chơi bóng hay " Đình Trung

" Bộ không được khen hả ? Có quy định nào là không được khen đội đối thủ đâu? "  Tôi

" Được . Vậy cậu cứ ở đây xem rồi khen họ đi nhé . Tớ đi về , không đôi co với người phản bội như cậu " Đình Trung .

" Gì mà phản bội ? Cậu có nói quá không ? Đình Trung , đứng lại , tớ chưa nói xong mà "

Mặc kệ tôi đứng la hét như con dở , cậu ấy vẫn cứ đi thẳng chẳng thèm đoái hoài lại .

Thật tức chết mà . Uống lộn thuốc hay gì ? Khi không đến gây sự , còn nói tôi là người phản bội ? Tôi chỉ nói đúng sự thật thôi mà . Họ chơi hay thì tôi nói là họ chơi hay , không lẽ họ đá giỏi như vậy , tôi lại nói họ chơi tệ , không biết đá ?

" Minh Huyền , có chuyện gì thế ? "

Việt Dũng không biết từ bao giờ đã ngừng tập , đi lại từ phía sau bất ngờ hù dọa tôi  .

" Giật cả mình , mày không thể xuất hiện như người bình thường được à ? Sao mày với Đình Trung cứ phải làm tao hồn siêu phách lạc thế ?"

" Há há , trêu tý bạn mình làm gì căng thế ? Làm sao ? Nàng và chàng lại giận nhau chuyện gì à?"

Tôi hậm hực kể lại chuyện vừa nãy cho Dũng nghe . Nghe xong , tôi tưởng nó sẽ bênh vực tôi , lên án Đình Trung . Nhưng không . Nó đứng cười như thằng bị chập điện ấy ,rồi tự vỗ tay cái bốp .

" Hay lắm Minh Huyền à . Tao có cách khiến cho Đình Trung phải tham gia vào đội bóng của lớp mình rồi " Việt Dũng đắc ý .

" Hử ? " Tôi

" Lần này để tao ra tay , mày cứ chờ đi . Haha " Việt Dũng .

" Khùng " Tôi nói rồi bỏ mặc Dũng ở đó ,đi ra xem mọi người luyện tập .

" Mày dám coi thường anh mày à ? Rồi chờ đi , mày sẽ phải hối hận mà cảm ơn tao rối rít thôi " Việt Dũng .

______________________

Đây là chỗ tâm sự thầm kín của hai thằng đàn ông Đình Trung và Việt Dũng . Mà tôi của hiện tại không hề hay biết . Cho đến 3 năm sau , tôi mới được nghe Đình Trung kể lại .

" Đình Trung , tôi có chuyện này muốn nói với ông " Việt Dũng .

" Được . Nói đi " Đình Trung

" Thật ra thì mấy nay đi tập , lớp mình toàn chạm mặt với lớp 12c2 . Không biết vô tình hay cố ý . Mà giờ tập của họ luôn trùng với giờ tập lớp mình . Anh Thanh Hoàng lại là đội trưởng của đội bóng , mà đội trưởng thì quyết định giờ tập của cả đội " Việt Dũng

" Ý ông là sao ? Vào thẳng vấn đề đi " Đình Trung

" À không . Có gì đâu mà, tôi chỉ nói vậy thôi . Mà này lúc tập anh Hoàng hay sang  bên sân lớp mình nói chuyện với Minh Huyền ý . Trông họ có vẻ thân thiết lắm . Haizzz . Cái anh này cũng thiệt tình , Huyền nhà ta đã từ chối thẳng thừng trước toàn trường rồi . Vậy mà hình như ảnh vẫn chưa từ bỏ thì phải . Ờ mà vậy cũng hay , mặt dày theo đuổi biết đâu nàng lại động lòng đúng không? " Việt Dũng

Đình Trung lúc này có vẻ đã nổi máu ghen , cậu ấy nắm chạt tay tạo thành nắm đấm . Con mắt lóe lên tia lửa giận dữ , nhưng vẫn cố kìm nén .

" Động lòng hay không thì liên quan gì đến tôi ?" Đình Trung

" Thì tôi có nói là liên quan đến ông đâu , tôi chỉ là đang kể chuyện thôi mà . Để xem nào , tôi chơi với Huyền từ năm học lớp 6 đến nay cũng được 4,5 năm rồi . Tôi biết nó rất dễ bị rung động bởi những người con trai vừa đẹp trai lại chơi bóng giỏi ( ai nói thế ? Tôi thích kiểu người như vậy bao giờ ? Bốc phét cũng phải vừa vừa thôi chứ ) . Kì này , chắc Thanh Hoàng sẽ thành công cưa đổ hoa khôi lớp mình mất thôi "
Việt Dũng chép miệng , lắc đầu .

" Ông nói với tôi mấy chuyện này làm gì ?" Đình Trung vẫn đang cố che giấu sự ghen tuông của mình .

" Tôi nói rồi mà . Buồn miệng nói với ông mấy chuyện linh tinh thôi . Ông về nhà cứ từ từ suy nghĩ nhé . Đội bóng lớp mình vẫn luôn chờ đón ông đấy . Thôi tôi phải về đưa mẹ đi chợ đã đây , bye ... Nhớ suy nghĩ cho kĩ những lời tôi nói đấy " Việt Dũng

" ??!! " Đình Trung nhíu mày nghĩ ngợi gì đó . Lúc sau thì giãn cơ mặt ra , nhếch môi cười một cái rồi cũng quay người đi về.

_________________

Sáng hôm sau , tại lớp học 10A1 thân yêu của tôi .

" Minh Huyền , tớ có chuyện muốn nói với cậu " Đình Trung ho khan mấy tiếng rồi quay sang nói với tôi .

" Gì vậy ? " Tôi vẫn còn tức vụ hôm qua , cậu ấy vô duyên vô cớ nói tôi là người phản bội . Nên không thèm nhìn lên . Mắt vẫn chăm chú xem điện thoại , miệng tùy tiện trả lời .

" Đội bóng lớp mình .... còn chỗ cho tớ không ? " Đình Trung

" Hả ? À có có , đương nhiên là có rồi . Mọi người vẫn luôn dành vị trí tiền đạo cho cậu mà . Nhưng nói vậy là ... cậu đồng ý tham gia giải đấu đúng không ? " Tôi .

" Um , vẫn còn kịp chứ " Đình Trung

" Kịp kịp kịp kịpppp . Không kịp cũng phải kịp . Cả lớp , ai cũng đang mong cậu sẽ đổi ý cùng tham gia mà "

Tôi đứng dậy hét lớn .

" Tập thể 10A1 nghe đây , chúng ta có tin tốt , Đình Trung sẽ gia nhập đội bóng và cùng tham gia giải đấu lần này . Cả lớp vỗ tay "

" Thật sao ? Cậu ấy đồng ý rồi à ? "

" Vậy thì tốt quá "

" Hoan hô , có Đình Trung , năm nay lớp mình nắm chắc chiếc cup vô địch trong tay rồi "

Đình Trung lúc này cũng đứng dậy .

" Tôi xin lỗi . Vì thời gian qua đã làm mọi người buồn và thất vọng về tôi . Nhưng thật sự tôi có vài lời cần giải thích . Bình thường , ở trong lớp tôi không bắt chuyện với ai . Không phải vì tôi ghét hay xem thường gì các cậu . Chỉ là tính cách của tôi vốn đã như vậy . Trong lòng tôi , luôn coi các cậu  như người anh em của mình . Đặc biệt , từ hôm Minh Huyền bị chị đại Ngọc Lâm bắt nạn . Lớp đã cùng nhau đoàn kết bênh vực bạn Huyền , làm tôi cảm nhận được tình đoàn kết và càng yêu quý tập thể lớp mình hơn . Còn chuyện tôi từ chối tham gia thi đấu , không phải là tôi tự cao , chê bai các cậu gì cả . Mà tôi có lí do riêng của mình . Không thể nói ra được . Mong các cậu hiểu cho . Nhưng yên tâm , là bây giờ tôi sẽ cùng các cậu dốc toàn bộ sức lực , quyết tâm đoạt chiếc cup vô địch về cho lớp "

" Wow , cậu ấy phát biểu hay quá . Cảm động thật đấy " Trâm Anh

" Đúng là rất cảm động , làm tôi muốn khóc luôn rồi này " Hạ Vy

" Bỏ đi , xin lỗi gì chứ ? Chúng ta là anh em mà .Cậu đồng ý tham gia là tốt rồi , phải không mọi người " Gia Hưng

" Đúng , đúng " Mấy bạn trong lớp .

" Được rồi .một ngày là anh em suốt đời là anh em . Cả lớp hô theo tôi cho có khí thế , lấy lại tinh thần nào " Việt Dũng

" 10A1 một ngày là anh em , suốt đời là anh em " cả lớp hưởng ứng theo Việt Dũng cùng nhau hô lớn .

Vậy là mọi chuyện đã được giải quyết êm đẹp . Lớp tôi lại trở lại là một tập thể đoàn kết , luôn yêu thương nhau như ngày nào . Haizzz . Mừng muốn rớt nước mắt luôn á . Hôm nay về , tôi có thể yên tâm , ăn no ngủ kĩ rồi . Không cần phải lo nghĩ nhiều nữa vì danh sách cầu thủ lớp tôi đã đủ cả . Giờ chỉ việc luyện tập chăm chỉ , chuẩn bị thật tốt cho trận đầu ra sân nữa là xong .

Nhẹ cả người . À mà suýt nữa là quên mất đấy . Lần này công lớn thuộc về anh chàng hot boy Việt Dũng . Không biết nó đã làm gì mà khiến cho Đình Trung đổi ý trong vòng một nốt nhạc . Trong khi đó , tôi năn nỉ gãy lưỡi , bày trò thuyết phục cả tháng trời . Đình Trung vẫn không lung lay , rung chuyển ý định .

" Ê Dũng , mày khai thật đi . Mày đã cho crush của tao ăn bùa mê thuốc lú gì mà cậu ấy đổi ý nhanh thế ? Mau chóng khai báo thành khẩn ,mày sẽ được nhà nước khoan hồng  " Tôi

" Khoan cái đầu mày . Tao đã nói rồi , mày đừng coi thường khả năng của tao . Dũng đẹp trai đã lên tiếng , thì cầu thủ Đình Trọng còn phải ra sân chứ đừng nói gì là Đình Trung lớp mình .

" Ọe . Tao nghe mà tao mắc ói á " Lan Chi ngồi kế bên hóng hớt .

" Tao vừa lập công đấy Chi ạ . Mày ngồi đó mà chê bai tao đi . Mà nói đi thì cũng phải nói lại , công tao một phần thôi , phần còn lại là nhờ vào sức mạnh của tình yêu cả đấy . Kaka " Việt Dũng nói đến đây thì liếc sang tôi rồi cười lớn .

Điên hay gì ? Nhìn sang tôi cười rồi nói ba cái xàm xí gì thế . Có vấn đề về thần kinh à ? Khổ thân thằng bé , bé thế mà khổ . Haizzz .

________________

Thời gian trôi qua nhanh thật đấy . Mới đó mà đã hết hơn tháng luyện tập . Cuối cùng thì chuỗi ngày thi đấu cũng đã đến .

Trận đầu tiên ra sân , lớp tôi đá với lớp 10A5. Kết quả thắng 3 - 1 .

Yeah ! Người ta nói đầu xuôi thì đuôi lọt . Khởi đầu thuận lợi như vậy . Tôi tin chắc những trận sau , lớp tôi chắc chắn cũng sẽ làm được .

Trận thứ 2 bọn tôi gặp phải đội được coi là đối thủ đáng gờm nhất của tất cả các đội bóng năm nay . 11B1. Tuy là họ đá giỏi thật .Nhưng với sự cố gắng , đồng lòng của lớp tôi thì tỉ số chung cuộc vẫn là 2-1 nghiêng về phía đội bóng 10A1 .

Sau 2 trận đấu căng thẳng . Thì chúng tôi chính thức bước vào bán kết . Gặp đội bóng của lớp 11B4 .  95 phút trên sân cỏ với những pha bóng đầy kịch tính . Cuối cùng , thì các nam thần lớp tôi cũng đã làm được . Ghi bàn ở phút 91 . Cú dứt điểm tuyệt đẹp của Đình Trung đã đưa 10A1 hiên ngang tiến vào trận chung kết .

Lần này , đá với đội đương kim vô địch 12c2 . Chúng tôi không dám lơ là , chủ quan mà ra sức tập luyện thật chăm chỉ .

" Hôm nay , các cậu vất vả tập cả ngày rồi. Về nghỉ ngơi sớm đi . Ngày mai thi đấu thật tốt , nhất định phải đoạt được chiếc cup nhé " Sau khi xem họ tập xong , tôi gọi mọi người lại , nói vài câu động viên , cổ vũ tinh thần .

" Lớp trưởng cứ yên tâm . Bọn này sẽ cố gắng , để không phụ công cậu ngày đêm chăm lo cho đội bóng " Thiên Vũ đi lại vỗ vào vai tôi .

" Đặt hết niềm tin và hy vọng vào các cậu đấy " Tôi

" Đình Trung , tôi thấy hôm nay thể lực của ông không được tốt như mọi ngày . Tốc độ di chuyển cũng chậm hơn nữa . Ông không sao đấy chứ ? " Việt Dũng

" Thể lực kém đi ư ? Đình Trung cậu sao thế ? Không khỏe chỗ nào à ? Hay có bị đau ở đâu không ? " Tôi lo lắng chạy lại hỏi cậu ấy .

" Không sao đâu . Chắc do hôm nay tập nhiều nên hơi mệt chút . Về nhà nghỉ ngơi 1 đêm . Ngày mai là có thể thi đấu tốt thôi "

" Oh . Vậy thôi các cậu mau về đi . Nghỉ ngơi sớm , đừng quá lo lắng nhé . Mai chúng ta sẽ thể hiện thật tốt . Cố lên " Tôi

__________________

Ngày hôm sau .

Chỉ còn ít phút nữa thôi là trận đấu giữa 2 đội 10A1 và 12c2 sẽ bắt đầu .

Lúc này trên vị trí khán đài đông nghẹt người . Ban giám hiệu nhà trường , các thầy cô giáo , cùng tất cả các bạn học sinh đều đã có mặt đầy đủ . Còn có cả một số phụ huynh của các bạn cầu thủ cũng đến xem con mình thi đấu nữa .

Bố mẹ tôi và bố mẹ của Đình Trung cũng tới . Tôi đã phải khó khăn lắm mới dành được 5 chỗ ngồi có thể nhìn rõ sân bóng nhất cho chúng tôi .

Thời khắc quan trọng nhất đã đến

Tiếng còi của trọng tài đã cất lên . Trận đấu bắt đầu .

Những tiếng hò gieo , cổ vũ , kích lệ tinh thần vang khắp trường .

" 10A1 cố lên . 10A1 vô địch "

" 12c2 chiến thắng , 12c2 vô địch "

Ai cũng hồi hộp , căng thẳng dõi theo từng diễn biến trên sân .

Liên tục là những pha bóng khiến người xem muốn nghẹt thở .

10A1 đang dâng cao đội hình . Việt Dũng thực hiện cú chuyền bóng giả , đánh lừa thủ môn đội bạn , nhanh chóng dứt điểm .

Vào rồi !!!!!!

Phút thứ 38 , 10A1 mở đầu tỉ số . Tuyệt vời . Chúng ta đang đến gần với chiến thắng rồi . Các nam thần của tôi ơi . Cố lên .

Kết thúc hiệp  1 . Bước sang hiệp 2 .

Lúc này , 12c2 đã chơi hăng hái hơn rất nhiều . Phút thứ 56 , anh Thanh Hoàng ghi bàn , san bằng tỉ số 1 đều .

Hồi hộp , căng thẳng lại được nhân đôi .
2 đội quả thực là ngang tài ngang sức .

Bây giờ đã là phút bù giờ thứ 2 rồi . Chỉ còn 2 phút nữa thôi là trận đấu sẽ kết thúc . Tỉ số vẫn đang là 1 đều .

Gia Hưng đã cướp được bóng rồi . Nhanh chóng chuyền sang cho Đình Trung .Đây là cơ hội tốt để ghi bàn . Cậu ấy xoay người , thực hiện cú dứt điểm đẹp nhất chưa từng thấy .

Vàooooo !!!!!

Trái bóng đã nằm gọn trong khung thành của đối phương . Tôi cùng cổ động viên của 10A1 vui sướng ôm nhau ăn mừng bàn thắng .

Vừa hay tiếng còi kết thúc trận đấu cũng đã vang lên .

Chiếc cúp vô địch của giải bóng đá thường niên năm học 2018 - 2019 thuộc về đội bóng của lớp 10A1 .

Chúng tôi vỡ òa trong sự vui sướng .

Nhưng hạnh phúc chưa được đầy 1 phút . Thì lại có chuyện xảy đến . Mải mừng chiến thắng mà chúng tôi đã không để ý . Khi nãy Đình Trung chuẩn bị đá quả  quyết định . Mấy người đội bạn có đến cản bóng . Không hiểu là va chạm kiểu gì , mà ngay sau khi sút vào , Đình Trung bị ai đó đạp một cú thật mạnh vào chân . Khiến cậu ấy ngã lăn ra , khuôn mặt đỏ bừng nổi lên những ngân xanh trên trán . Đau đớn ôm lấy cái chân chịu đựng .

Tôi vội xuống xem tình hình của cậu ấy như thế nào , nhưng lo lắng đến mức chạy không nổi .

Các thầy cô đã gọi xe cứu thương . Bố mẹ cậu ấy và bố mẹ tôi nhanh chóng đi cùng cậu ấy tới bệnh viện .

Tôi thì không kịp chạy ra nên đành ở lại chờ Việt Dũng lấy xe chở tôi đi sau .

Trên suốt đường đi , tôi không ngừng kêu Việt Dũng cho xe chạy nhanh lên . Tôi lo đến run cả chân tay .

Cậu ấy sẽ không sao chứ ? Nặng đến mức phải đi bệnh viện luôn ư ?

Đến nơi , tôi và Dũng vội vàng đi vào bên trong .

" Bố mẹ , cô Vân , chú Mạnh . Sao mọi người ngồi đây ,mà không vào trong cùng Đình Trung? Bạn ấy sao rồi ạ ? " Tôi chạy lại chỗ mọi người .

Nhìn vẻ mặt u buồn của chú Mạnh , thêm cả những giọt nước đang lăn dài trên má của cô Vân . Tôi càng lo lắng hơn , ngồi xuống bên cạnh , nắm lấy tay cô , tôi hỏi .

" Cô đừng khóc nữa mà . Mọi người mau nói cho con biết đi , xảy ra chuyện gì rồi ? Chân của Đình Trung bị chấn thương nặng lắm ạ ? "

" Con bình tĩnh , nghe bố nói . Bác sĩ bảo chân của thằng bé trước kia đã có vấn đề ở các khớp xương .nếu còn vận động mạnh như chơi các môn thể thao thì sẽ có nguy cơ bị liệt . Không ai biết chuyện này ngoại trừ thằng bé , nhưng nó lại cố giấu mọi người . Lần này  tham gia thi đấu bóng đá , còn bị va chạm gây chấn thương nghiêm trọng . Cho nên bắt buộc phải làm phẫu thuật . Nhưng rủi ro của ca phẫu thuật sẽ là không đi lại được nữa" Bố Tôi đứng kế bên đặt tay lên vai tôi từ từ kể lại .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #mumun