Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 9

(Y/N) :

Tôi đã ngủ rất ngon vài phút trước khi Toby vào phòng và giờ thì......chả thể chợp mắt được .
Hàng ngày trông cậu ta thật trẻ con , hài hước và hoàn toàn trái ngược với Toby lúc nãy .
Thật bất ngờ !!!!!!
Nghĩ lại lúc nãy tên Toby cưỡng hôn tôi !!!!!

A...A....... !!!!!!!!!!!!! - tôi đỏ mặt la lớn , giải tỏa sự bối rối .

- Có chuyện gì thế con gái ! - Ba tôi hoảng loạn chạy đến phòng tôi gõ cửa.

Chết thật ! Tôi quên mất ba mẹ tôi đang ở nhà.

- Con gặp ác mộng thôi !!! Không sao đâu ạ !

Ba tôi yên tâm quay lại về phòng của ông .

Cố gắng nhắm mắt để ngủ thêm vài tiếng nữa để lấy sức đi làm .
-------
7H sáng tôi tỉnh dậy mò ra khỏi giường , người tôi đừ cả ra , chả thể mở nổi mắt . Tôi cố dùng tay cảm nhận lối đi mà lết tới tủ đồ .

- Không được nghỉ làm , mình đã nghỉ hết 1 ngày rồi !

Mắt vẫn nhắm , tay cởi cái váy ngủ ra , rồi mới mở nhẹ 1 bên mắt ra để lấy đồ đi làm .
Mất 30' tôi mới thay xong đồ và ra khỏi phòng .
Vệ sinh cá nhân rồi ăn tô cháo nóng được để trên bàn ăn , mẹ vừa nấu cho tôi .
tôi  nhăn mặt nhìn chiếc xe đạp mãi không nổ máy . Đành đẩy bộ đến chổ sữa xe đã rồi mới chạy tới chổ làm được .
-----------
- 19:00 -
Trên đường đi về , tôi nhăn mặt .

- Kiểu gì tên Toby củng đến phá mình cho xem .

Lần này tôi thận trọng hơn , vừa dắt xe xuống dốc vừa để ý phía sau . Thật bất ngờ !!!!
Chả có gì xảy ra .

- Hôm nay hắn ngủ quên à ?

Xuống tới dốc , tôi chạy tàn tàn về nhà , vừa đi vừa để ý phía sau..... Chả thấy Toby đâu cả . Tôi mĩm cười

- Đỡ phiền phức rồi đấy .

10h tôi vào phòng , nghĩ Toby sẽ chui vào phòng tôi bằng cửa sổ và ở trong đó hù tôi
Nhưng......khi đẩy cửa đi vào , chả có gì cả . Cửa sổ không có dấu hiệu bị mở ra . Cảm giác có chút thất vọng....! Nhưng tại sao phải thất vọng ? Không có hắn thì ngủ ngon thôi ! Tôi leo lên giường cầm điện thoại rồi ngủ quên luôn .
Ngày hôm sau củng vậy , không còn thấy Toby xuất hiện bên cạnh tôi nữa .
Cảm giác thiếu thiếu ngày càng lớn và dần biến sang nhớ.....

- Tôi đang nhớ Toby !!!

- ngày thứ 3 -

Ba mẹ tôi bảo chiều nay họ sẽ lên đường tiếp tục đi làm xa . Tôi xin cô chủ của mình cho chiều nay về sớm , tôi muốn về chào ba mẹ trước khi họ xa tôi thêm 1-2 tuần nữa . 3H chiều tôi đã ở nhà , phụ mẹ tôi nấu bữa tối.....cho 1 mình tôi . 4h ba mẹ tôi bắt đầu rời khỏi nhà . Phụ ba mẹ tôi cầm hành lý lên xe , đứng nhìn bóng xe dần đi xa và mất hút . Tôi im lặng quay vào nhà . Thật im lặng ! Sự cô đơn này luôn xuất hiện mõi khi ba mẹ tôi chấm dứt ngày nghỉ của mình và tiếp tục đi làm , tôi lại.....tiếp tục 1 mình....
Bước vào phòng của mình , tôi nằm lên giường thở dài . Bất chợt.....tôi nghe tiếng gõ cửa !

- Là Toby sao ! - Vui vẽ ngồi bật dậy , chạy ra mở cửa cho cậu ấy .
Cánh cửa mở ra.....sự vui vẽ bị thay thế bởi thất vọng....!
Là người thu tiền điện . Sau khi đã đóng đủ tiền cho ông ta , định sẽ quay lại phòng ôm điện thoại thì......Cánh cửa lại mở ra .....tên thu tiền bước vào

- Bé con ở nhà 1 mình à ?

- Thiếu tiền à ? - Tôi nhăn mặt nhìn ông ta .

- Không thiếu ! Ta thấy bé con ở nhà 1 mình nên định ở lại chơi với bé . - Tên thu tiền điện đóng cửa lại và khóa chốt cửa .

- Cục c*t gì vậy ! - Tôi bắt đầu đổ mồ hôi trước hành động của tên khốn kia . Chạy hết tốc vào phòng và đóng cửa nhưng.....không kịp , hắn ta dùng tay chặn lại trước khi tôi kịp đóng lại . Tôi cố dùng hết sức đẩy cánh cửa kẹp lấy tay hắn , không để hắn vào được phòng .

- Mở cửa ra bé con ha ha.... Tao sẽ không làm mày đau đâu .

- Mở cục c*t - tôi hét lên !!!

Hắn dùng chân đạp mạnh vào cửa ! Cánh cửa bung ra đập vào đầu tôi , không may tôi ngã ngược về sau , đầu lại đập vào tủ quần áo . Máu bắt đầu chảy ra , tôi mất thăng bằng ngã xuống đất , nhìn kẻ khốn nạn kia đang tiến lại , không 1 chút sức để phản khán !

- Toby....! Cứu....tôi với....! - Mọi thứ trở nên mờ đục đi....và rồi.....tôi chả còn biết gì ngoài màu đen .

Ticci Toby :

1 Ngày rồi ! Đã qua 1 ngày không ở bên Y/N huhu......còn tận 2 ngày nữa mới hết bị giam .

- Y/N ! Nhớ em qúa.....!!!

Hay tôi nên trốn ra ngoài đến thăm Y/N 1 chút rồi về nhỉ ! He he.....

Nghĩ là làm ! Mở nhẹ cửa tôi nhẹ nhàn hết mức có thể . Định bụng sẽ đi ra bằng cửa sau . Đi tới cửa tôi hí hửng mừng thầm trong bụng .

- Cậu làm gì vậy Toby ?

Tôi cứng người trước câu hỏi của kẻ phá đám kia .
Quay người lại nhìn xem đó là người nào .

- Hoodie !!!!! Tôi chỉ định qua phòng Ben chơi thôi .

- Không phải hướng đó đâu . - Hoodie nhăn mặt nhì Toby .

- He he.....tôi mới ngủ dậy nên nhầm đường .

Hoodie hiện tại được Slendy giao cho nhiệm vụ canh dinh thự và canh luôn cả.....mấy đứa bị phạt và có ý định chuồn đi chơi như tôi , nếu làm căng , kiểu gì nó cũng méc Slendy . Thở dài quay về phòng .

- Một ngày - hai ngày chôi qua trong sự u buồn của Toby . Hết ăn rồi ngủ , hết ngủ rồi ăn , chả được đi ra ngoài . -

- 16h50 ngày thứ ba -

Ngồi bật dậy ! Tôi cầm 2 cây rìu của mình , vui vẽ rời khỏi dinh thự .

- Em có nhớ tôi không Y/N ! He he.... Tôi vừa được phóng thích đây .

Chạy hết tốc ra khỏi khu rừng phức tạp bao quanh dinh thự . Đứng ở bìa rừng tôi khoái chí , nhắm về phía nhà Y/N chạy hết sức đến .
Vài phút sau tôi đã đứng trước cửa nhà con bé . Từ tốn gỏ cửa .

-................- 1 sự im lặng đáp trả tôi .

Đứng đợi thêm 1 chút nữa..... Tôi từ trạng thái vui vẽ biến thành thất vọng .

- Định đi cửa chính mà em không có nhà , thì đành đi cửa phụ thôi he he....

Chạy qua phía cửa sổ , định đạp nó bung ra như lần trước để chui vào thì..........
Đập vào mắt tôi là 1 thằng khốn nào đó đang cởi từng lớp vải trên người Y/N . Cầm chắc cây rìu trên tay , tôi dùng hết sức của mình phang bể tấm kính cửa sổ bay xẹt qua đầu thằng khốn kia , cắm chặc vào tường 

- Bước vào trong , Toby im lặng nhìn kẻ lạ mặt hoảnh loạn ngồi bịch xuống đất .
Một mùi hương thoát ra từ người con gái đang nằm bất động ,  kích thích con quỷ đang ngủ yên trong Toby

- Là máu.....LÀ MÁU CỦA Y/N

Bóp lấy cổ kẻ lạ mặt ! Toby nở nụ cười

- Mày đã làm gì ?

- Tôi....tôi chưa...làm gì con bé cả .

- Tao muốn xem gan của mày có được không ?

Toby dần siết chặt cổ họng thằng khốn đó lại

- Kh....ông....xin hãy.....th...a..cho...tôi....

- Sao cơ ? Mày đồng ý à ha ha....hay lắm !

----------

Giết thằng kia thế nào các chế cứ hình dung ra nhé :V

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro