Chương 1
- [ Tiếng động kì lạ ] -
// tíc tắc...tíc tắc... tíc tắc//
Tiếng đồng hồ kêu liên tục, ánh sáng từ ánh trăng phát ra từ cửa sổ phòng khách chiếu rọi được căn phòng khách, trên ghế sofa là họ - Y/n đã ngủ quên và đang cuộn tròn trong chiếc chăn êm ái, chiếc tivi còn đang bật chương trình truyền hình và đang đăng bảng tin cảnh báo về tối hôm nay
" Tối hôm nay, cảnh sát ở khu bảy đường hai nhận được tin báo có căn nhà phát ra nhiều tiếng động lớn được nghi là tiếng súng và tiếng đổ vỡ nào đó, khi cảnh sát đến thì họ phát hiện ra có bốn thi thể ở trong nhà, họ đều chết vì bị bắn vào đầu, ngực và bị chém bằng một vũ khí có lực lớn. Hiện tại, cảnh sát vẫn đang điều tra tình hình, xin hãy chú ý đến việc ra ngoài và khóa cửa vào buổi đêm... "
Họ thở khò khè, tiếng tivi ngày càng nhỏ đi và bỗng dưng tắt hẳn, màn hình tối đen và ánh trăng cũng được thắp sáng hơn trong căn phòng khách nhỏ, khi mà họ vừa đang ngủ thì bỗng cảm thấy một thứ đè nén lên bụng rồi lại lên tới gần ngực họ khiến họ khó thở, cau mày lại rồi từ từ mở mắt
Vừa mới mở mắt thì một cảm giác hơi ẩm và ướt át trên má khiến họ bất giác giật mình đưa tay sờ lên. Khi chạm lên thì cảm giác ấm áp và xù xì của nó khiến họ nhận ra, rồi tiếng gừ gừ nhỏ phát ra nhẹ nhàng
Họ mỉm cười nhẹ nhàng, cười khúc khích rồi trò chuyện với chú mèo cưng của họ
-" Bé con đói sao? " Họ ôm chú mèo nhỏ đang kêu những tiếng meow nhỏ và ngồi dậy lướt nhìn quanh nhà
Không thấy bóng dáng của Michael và Lain, hình như cả hai đều đi làm việc của họ rồi... Đối với Lain còn có thể biết nhưng mà Michael giờ này chưa về là có vấn đề, nhưng chắc bị giữ lại để đi nhậu cùng bạn bè hay đồng nghiệp rồi. Họ vô thức ngước nhìn lên chiếc đồng hồ được treo kế bên cửa ra vào kia
Đã là 21h37', buổi sáng làm việc quá sức khiến họ ngủ say tới giờ này luôn. Điều này hiển nhiên bình thường với người làm việc nhiều, họ thở dài một hơi trước khi cúi xuống nhìn Onee đang dụi đầu vào người họ. Nhìn vậy là chắc không phải đói rồi
Lúc họ đang định ngồi dậy thì chú mèo nhảy ra khỏi người họ khiến cho ngước nhìn theo hướng Onee chạy đến, khi đang chạy thì chú mèo để tốc độ chạy từ từ chậm lại rồi dừng hẳn tại cửa ra vào của nhà
À, ra là Onee muốn ra ngoài. Họ bật cười khúc khích khi ngồi dậy và hướng đến móc treo để lấy chiếc áo hoodie màu đen để mặc vào, trong lúc đang mặc chiếc áo thì chú mèo nhỏ không ngừng đưa hai bàn chân nhỏ bé lên cánh cửa gỗ vào cào nó vài đường
-" Rawr " một tiếng kêu nhỏ của Onee trước khi chú mèo chạy đến dụi đầu và cả vùng lưng quanh bắp chân họ, khi họ cúi người xuống để định bế lên thì chú mèo đã đưa hai chân trước lên và dang ra như thể muốn ôm họ
Họ phì cười nhẹ trước khi bế Onee đang dang cả hai chân trước lên trên vai bạn rồi mới đi đến lấy chùm chìa khóa để mở cửa, rồi bước ra ngoài
Khi vừa mới mở thôi thì không khí lạnh lẽo tạt thẳng vào mặt họ khiến họ bất giác cau mày lại, thở dài một hơi rồi mới cho chân trần vào trong đôi bốt rồi mới đi ra khỏi cửa, quay người để khoá chặt cửa lại trước khi bước đi từ từ
Họ vừa bước đi vừa để chú mèo trong chiếc áo hoodie màu đen của họ, bước đi và ngân nga một bài hát nhẹ nhàng rồi chuyển hướng đi của họ qua vạch đường dành cho người đi sang đường, họ nhìn hai bên để chắc chắn khi họ bước đi sẽ không bị xe tông trúng
//Cộp cộp//
Tiếng đế của đôi bốt họ đang đi phát ra khá lớn khi đi trên con đường vắng tanh người, chỉ có ánh sáng từ những bóng đèn trên cột đèn rọi xuống, họ thở hỗn hển khi hơi thở của họ có thể thấy được bằng mắt thường trong một lúc rồi biến mất
Họ đi đến công viên nhỏ, thường thì nơi này dành cho trẻ em và cặp đôi đến chơi nhưng giờ trời đã muộn nên không còn bóng người nào cả... nhưng khi họ bước đến gần khu có bốn chiếc xích đu nhỏ thì họ lại thấy có một người thanh niên trẻ đang ngồi ở chiếc xích đu ở ngoài rìa (gần cầu trượt)
Bả vai và tay anh ta không ngừng co giật nhẹ khiến họ bất giác nhíu mày lại nhìn rồi quyết định ngồi chiếc xích đu xa nhất cách anh khoảng hai chiếc. Khi họ từ từ ngồi xuống tiếng cọt kẹt từ chiếc xích đu phát lên, điều đó khiến họ không để tâm đến cho lắm...
Nhưng khi vừa cho chú mèo ra khỏi chiếc áo hoodie thì họ bất giác đưa mắt nhìn người đang im lặng kia. Anh ta đeo một cặp kính bảo vệ màu cam cùng theo đó là chiếc bảo vệ miệng, mặc một chiếc áo hoodie nâu sọc ở hai cánh tay áo và có nón màu xanh đậm, mặc quần jean và một vài chỗ rách ở đầu gối. Anh ta thở một cách hơi khó khăn vì ở ngực của anh phập phồng lên liên tục, rồi sau đó anh ta co giật đầu qua một bên rồi còn bị ngắt quãng bởi một số từ chửi tục như... *fuck* *asshole* *bitch* bla bla...
Nhưng ánh mắt của họ dồn về chiếc túi vải thô đang ở trong lòng y, nó nhô lên một cái hình thù gì đó...khá kì lạ...
Chú mèo khi thấy họ bế trên tay khá lâu mà không cử động gì thì quằn quại kêu lên vài tiếng kêu to nhất định khiến cho họ bất giác quay trở lại và dồn ánh nhìn về phía Onee đang cự quậy trong tay họ
-" X-Xin lỗi " Họ nói rất nhỏ hầu như không thể nghe thấy rồi hạ chú mèo xuống cho Onee có thể thong thả chạy nhảy ở công viên này
Khi đưa mắt lại nhìn người thanh niên kia thì bất giác giật mình khi thấy anh ta đang đưa mặt nhìn về hướng họ, họ bất giác cúi đầu mặt xuống. Tuy anh đeo chiếc kính bảo vệ màu cam kia khó nhìn bên trong những họ vẫn có thể cảm nhận được
Anh ta đang nhìn chằm chằm vào họ
Họ nuốt nước bọt trong cổ họng khi cảm thấy áp lực từ cái nhìn đó, không đùa... Cứ như thể một con thú đã tìm được con mồi thích hợp vậy
Tiếng xột xoạt từ đám lá dưới đất, Onee không ngừng lăn lộn rồi chạy nhảy trên nó
Họ thở dài một tiếng, rồi luồn hai tay qua hai sợi xích được cố định bởi thanh xà, họ đưa chân đung đưa một cách nhẹ nhàng, chiếc xích đu cũng theo đó mà lên xuống quá lại theo. Nội tâm của họ bây giờ đang ở một nơi vô tận, không nghĩ được mình sẽ làm gì tiếp theo...
Khi mà họ đang đưa mắt nhìn bãi cát dưới chiếc xích đu thì một tiếng nói khá khàn và hơi trầm phát lên gần khiến cho sự tập trung của họ dồn về phía đó
-" Đ-Điều gì khiến cho-o *fuck* n-nó tới đ-đây v-vậy này *đinh*... "
Anh ta đang hướng lên trên trời rồi hỏi một câu hỏi... dường như anh ta đang tự hỏi chính mình chăng?
Họ chớp mắt vài lần rồi quyết định không để tâm đến, vì cho dù anh ta có hỏi thì họ cũng không trả lời được... Và có lẽ anh ta mắc phải căn bệnh Tourette, căn bệnh gây ra sự co giật hay tật máy giật và còn nói những từ bị lặp lại
-" Meow " Onee sau khi vui chơi ở trên sân đất và bãi cát thì bỗng dưng hướng mắt nhìn thẳng vào người thanh niên đang co giật ở một số chỗ nhất định kia
Anh ta cũng hướng mặt về chú mèo trước khi quay đầu đi và lại đang nói gì đó mơ hồ. Onee nhanh chóng chạy và nhảy lên chân họ trong khi đang dụi đầu vào người họ
Họ đang ngồi sờ nhẹ lên chú mèo thì một thứ gì đó khiến họ chú ý đến, một thứ rất sẫm màu dính ở vùng bụng của người kia... Đó là máu à?
Họ chớp mắt nhìn chằm chằm vào đó, có lẽ đó chỉ là thứ gì khác thôi.... Sau khi đưa mắt nhìn lên thì thấy anh ta đang nhìn vào cầu trượt, trước khi quay đầu nhìn lại họ
Hai mắt nhìn nhau một lúc rồi sau đó cơn giật máy của anh bỗng dưng mạnh hơn khiến họ mở to mắt, anh ta quay đầu đặt cả hai tay lên hai bên thái dương và nắm chặt lại...
Dường như đang kiềm chế thứ gì đó, họ híp mắt lại nhìn rồi quyết định nên rời đi sớm khi có điều gì đó bất thường đang diễn ra mà họ không thấy bằng mắt thường được. Đang định ngồi dậy thì đối phương bỗng dưng ngồi phắt dậy khiến họ giật mình nhíu mày nhìn lại
-" M-Mày làm cái-i đéo *damn* g-gì thế hả? " Anh ta gầm gừ nhẹ khi chỉnh lại chiếc túi vải thô của mình lại trước khi hướng mắt nhìn họ, rồi đứng dậy bước đi đến gần trước mắt họ
Họ chớp mắt vài lần, khó hiểu cau mày lại khi anh ta hỏi. Cái quái gì vậy?
-" Th-Thật xinh đ-đẹp... Sẽ t-thật *woo* xinh đẹp nếu m-mày chìm trong *ahh* b-biển m-máu này haha " Anh ta bỗng dưng bật cười lớn khiến họ càng lo lắng hơn về điều mà họ đang để tâm đến... và họ cần rời đi ngay
Họ chớp mắt rồi bối rối ngồi dậy, định để rời đi để lảng tránh người kì lạ này, khi ôm mèo vào bên trong lòng bước qua anh ta thì bỗng dưng một lực mạnh kéo họ theo...
Một hơi ấm và siết chặt ở dưới vùng eo, kèm sự lạnh lẽo của vùng mũi đang sượt lên cổ của họ. Họ mở to mắt nhìn người đang ôm mình... Một cái ôm đầy sự đe dọa. Hơi thở phà vào cổ của họ khiến họ rùng mình cố đẩy anh ta ra bằng khuỷu tay
-" C-Chúng ta sẽ còn g-gặp lại nhau *grr* p-p-phải k-không, Sunshine? " Tiếng cười khúc khích nhẹ phát ra sau tai họ khiến họ bất giác rùng mình... một phần vì cách nói và cách gọi của anh ta đối với họ... lui ra xa để giữ khoảng cách
Họ cau mày cố đẩy anh ra nhưng do đang bế Onee trong lòng khiến cho việc giữ khoảng cách với anh ta là điều bất thành. Họ chỉ đành lắc đầu rất nhiều rồi đặt cánh tay ngang lên ngực của anh ta và đẩy mạnh ra
Điều đó không những khiến anh ta buông ra, nó chỉ khiến lực ở hai cánh tay đang ôm eo họ siết chặt hơn thôi, điều đó khiến họ kêu lên một tiếng nhỏ trước đưa ánh mắt sợ hãi ngước lên anh ta
Họ có thể thấy bên trong cặp kính màu cam là ánh mắt...ánh mắt đầy thích thú của một kẻ điên. Họ chỉ càng sợ hãi và khó chịu hơn khi anh ta càng sát gần họ hơn. Và sau đó họ dồn hết lực để đẩy mạnh anh ra và điều đó thành công đẩy lùi anh ta ra thật
Anh ta buông eo họ ra trước khi lùi khoảng mấy bước, anh ta đưa tay chạm vào túi vải thô đó trước khi co giật ở cánh tay đó, nghiêng đầu nhìn họ
Họ đứng yên nhìn anh ta một lúc rồi sau đó quay người rời đi ngay, nỗi sợ đang chiếm lấy đầu óc của họ...họ cảm thấy sợ hãi...họ cảm thấy ghê tởm...
Bước đi một lúc thì họ không quên quay đầu lại nhìn để chắc chắn thì chỉ thấy anh ta vẫn đứng đó, nhưng hướng nhìn đều dồn về hướng họ đang đi
Họ cau mày sợ hãi quay đầu, ôm chặt chú mèo nhỏ trong lòng trước khi tăng tốc độ nhanh hơn để rời đi khỏi đó...
...
-" D-Dễ thương thật... Sunshine à " Anh ta cười khúc khích trước khi đầu co giật nhẹ một bên sau khi nhìn họ biến mất khỏi tầm mắt, rồi quay đầu nhìn chiếc xe bán tải đen màu đen đang chạy chậm đến chỗ anh ta
--- End ---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro