Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Tập 219: BASEMENT ROOM

Trước đây, gia đình tôi cùng nhau đi nghỉ ở Cape Cod và thuê một ngôi nhà nhỏ cũ để ở lại hai tuần. Tầng 1 có nhà bếp, phòng khách và phòng tắm. Trên tầng là vài phòng ngủ. Ngôi nhà còn có một tầng hầm. Dưới đó có một cái máy giặt, một máy sấy đồ, ghế sofa và TV.

Trong đêm đầu tiên, cả gia đình chúng tôi bị đánh thức bởi một tiếng hét khủng khiếp phát ra từ phòng ngủ em gái tôi. Khi cha tôi xông vào phòng của nó và bật đèn, ông thấy nó ngồi ru rú trên giường, vừa hét vừa khóc. Cha mẹ tôi ngồi xuống cạnh nó và trấn an cho đến khi nó đủ bình tĩnh để kể lại cho họ điều gì đã làm cho nó sợ đến thế.

Nó nói rằng nó tỉnh dậy vì ngửi thấy một mùi hôi thối khủng khiếp. Khi nó mở mắt ra, nó nhìn thấy toàn bộ phòng ngủ- từ trần nhà tới sàn- đẫm màu máu. Có những vệt máu lan dài trên sàn, những dấu tay lem nhem đẫm máu trên tường và máu trên cả trần nhà. Chúng tôi đều nghĩ rằng nó vừa gặp một cơn ác mộng, nhưng nó nhất quyết không quay trở lại phòng ngủ của mình và đòi ở lại trong phòng với bố mẹ đến hết kỳ nghỉ.

Một buổi tối, mẹ tôi nấu bữa tối trong bếp còn cha tôi đã đi công chuyện ở một thị trấn gần đó. Tôi cùng đứa em gái ở dưới tầng hầm xem TV. Đột nhiên bóng đèn và cả TV tắt ngúm , làm căn phòng tối đen. Tầng hầm chưa được xây dựng hoàn thiện có những bức tường đá cũ khiến không gian của nó có chút đáng sợ. Trong một vài giây, chúng tôi như bị đóng băng và không biết phải làm gì. Sau đó chúng tôi ngửi thấy mùi gì đó thật khủng khiếp. Mùi hôi ấy thật kinh tởm và khi nó xộc vào mũi chúng tôi, khiến chúng tôi cảm thấy cực kì buồn nôn. Nó giống mùi thịt thối rữa. Cái thứ mùi kinh tởm ấy càng ngày càng khủng khiếp hơn. Tồi tệ hơn khi sau đó chúng tôi lại nghe thấy một tiếng cào loạt xoạt trong bóng tối. Một cái gì đó đang cào trên sàn hoặc tường. Chúng tôi hét lên và chạy toán loạn trong cái tầng hầm tối, cố gắng tìm cánh cửa lên tầng. Cuối cùng, chúng tôi cố gắng mở cửa, vừa chạy lên vừa la hét gọi mẹ.

Chúng tôi kể với bà về cái mùi kinh tởm kia và tiếng cào loạt xoạt dưới tầng hầm. Cuối cùng mẹ tôi cũng đồng ý đi xuống tầng hầm, thay bóng đèn và xem cái gì là nguyên nhân gây ra cái mùi kia. Bà đem theo đèn pin và một bóng đèn mới rồi đi khuất vào tầng hầm tối tăm, trong chúng tôi đợi bà ở trên nhà, cạnh cầu thang dẫn xuống dưới đó. Chúng tôi nghĩ mẹ mình sẽ mau chóng quay lên nhưng dường như bà biến mất ở dưới đó.

Đột nhiên, chúng tôi nhìn thấy bà bước lên từ căn hầm tối và chạy lên cầu thang. Bà đóng sầm cửa hầm và bắt vít nó nhanh hết mức có thể. Bà quay sang nhìn chúng tôi. Chúng tôi có thể thấy khuôn mặt của đã hoàn toàn biến sắc. Đôi mắt bà mở to đầy sợ hãi và bà ấy chỉ nói: "Mẹ không muốn các con đi xuống đó nữa." Sau đó, bà đi vào nhà bếp và gọi cảnh sát. Chúng tôi nghe cuộc trò chuyện của mẹ mình trên điện thoại và hiểu ra rằng bà đã nhìn thấy một kẻ nào đó dưới phòng tầng hầm. Trong khi chúng tôi chờ cảnh sát tới, chúng tôi túm tụm với nhau trong phòng khách, nhìn chằm chằm vào cánh cửa tầng hầm. Bởi chúng tôi sợ rằng sẽ có ai đó đập mạnh vào cánh cửa hoặc cố gắng để đạp đổ nó. Mẹ tôi không kể cho chúng tôi biết về những gì bà đã nhìn thấy.

Khi cảnh sát đến, mẹ tôi gặp họ ở cửa trước và mở cửa mời họ vào nhà. Bà tháo ốc trên cửa tầng hầm. Cảnh sát đi xuống căn hầm tối với đèn pin và súng. Họ lục soát toàn bộ căn phòng tầng hầm, nhưng không tìm thấy gì. Không có cách nào khác ra khỏi tầng hầm bởi nó không có cửa sổ, không cửa ra vào. Bất cứ ai lên xuống đó sẽ phải đưa ra qua cửa tầng hầm.

Sau khi cảnh sát bỏ đi, mẹ tôi mới tiết lộ về thứ bà đã nhìn thấy trong căn phòng tầng hầm tối đen ấy. Bà kể rằng, khi xuống dưới đó, mọi thứ rất yên tĩnh.Sau khi thay bóng đèn ở tầng dưới,bà cũng ngửi thấy mùi hôi thối khủng khiếp ấy,giống như chúng tôi đã kể với bà. Sau đó, bà nghe thấy một tiếng cào nhẹ. Bà soi đèn pin xung quanh phòng và bất ngờ bắt gặp một cái gì đó đang thu lu giữa cái máy giặt và máy sấy. Đó là một người đàn ông, đứng bằng bốn chân. Quần áo của hắn tơi tả, tóc của ông ta lởm chởm và rối bù còn khuôn mặt gương mặt không phải của con người. Gương mặt đầy hận thù. Chỉ trong vài giây, hắn ngước lên nhìn mẹ tôi, đôi mắt lấp lánh phản chiếu chùm tia sáng từ đèn pin. Sau đó, hắn đột ngột bò về phía trước và xuyên qua một bức tường. Khi mẹ tôi nhìn thấy hắn biến mất như tan vào không khí, bà chạy và vứt lại đèn pin .

Sau đó, không ai trong số chúng tôi dám đi xuống tầng hầm. Chúng tôi khóa cánh cửa và bắt vít nó. Mỗi đêm chúng tôi ngủ trong phòng với bố mẹ và khóa cái cửa đó. Chúng tôi thu ngắn kỳ nghỉ lại một vài ngày và sau đó lái xe về nhà.

Nguồn: scaryforkids.com

Trans: Rồng Uống Cola

=Link=

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #kinhdi