Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 8

"Thôi, đừng làm phiền cô Irene, gọi thêm hai tô mì là được chứ gì?"- Hani nói xong là làm ngay. Hyelin nhìn thấy vậy không những không cản mà còn dịu dàng cổ vũ Hani hết mình. Chỉ Joohyun là lo lắng, nên dùng chân đạp nhẹ chân Seungwan. Nếu người ta nói trong một ngày con người ta có 10s ngốc, thì đây là 10s ngốc của Seungwan, cô chỉ nghĩ đó là vô tình chân đụng chân mà thôi.

Thế là, tình hình hết sức gay cấn, hai tô mì mang ra rất to nha, lí do cũng thật hết sức đơn giản, chủ quán tưởng 4 người ăn. Hani và Seungwan vừa nhìn tô mì, cả hai đã nuốt nước miếng cái ực, to quá đi mất, nhưng đã thách đấu, giờ bỏ cuộc thì còn gì mặt mũi nữa. Vậy là sau khi hai người đã ăn no rồi, giờ lại quyết đấu nhau bằng tô mì này, thật là một cuộc thi rất rất hồi hộp và gay cấn.

"Được rồi, ăn thôi. Wow ngon quá đi mất. Tôi có thể ăn thêm 2 tô nữa ý chứ."- Hani gắp đũa nói lời nói không thật với lòng chút nào.

"Yeah! Ngon quá đi à! Em cũng có thể ăn thêm 3 tô nữa ý."- Seungwan cũng không kém cạnh, dùng đũa gắp một gắp thật to, cho vào mồm, "con thề với trời, con sẽ không ăn mì một năm, huhu".

"Càng ăn càng ngon nha, kiểu này 4 tô nữa cũng còn được."- Hani cười rồi húp miếng nước mì.

"Ây da..mì này mì gì mà ăn rồi cứ muốn ăn tiếp vậy ta? 5 tô nữa cũng chưa chán."- Seungwan lúc này đã bưng tô lên.

Cuộc chiến gay cấn, đổ máu, tranh giành, giành giật số tô của mỗi bên đang đến hồi gay cấn thì một giọng nói êm ái nhưng cũng đầy nghiêm khắc cất lên.

"Nếu em thích ăn mì vậy thì tí chị mua cho em mấy thùng nhé Seungwan."- Joohyun cười rất nhẹ nhàng.

"A..a...a..cái ý kiến này không vui chút nào đâu chị ơi..em không..tuyệt đối không.. thích ăn..mì đâu...chị Hani à..chị cứ ăn tiếp nhé..em xin thua đó*dại gái*"- Seungwan cười nói khi nhìn thấy thêm mấy tô mì nữa được bưng ra và hơn thế nữa là thái độ của Joohyun ý mà.

"Ngoan, cô Hani với cô Hyelin này, giờ tôi phải đưa nhóc đi mua ít đồ, bữa ăn ngày hôm nay tôi sẽ trả, tạm biệt mọi người nhé."- Joohyun đứng lên nói rồi đi ra quầy tính tiền.

"Ơ..để tôi...để tôi đi cùng cô."-Hani cố nói theo.

"Chị Hani à, em cũng rất rất rất muốn chị đi nhưng mà mì vẫn còn mấy tô kìa chị. Chị cố gắng nhé. Chị khỏe mà phải không? Với lại có cô Hyelin ở đây mà nên em xin phép."- Seungwan cười láu cá, "hô hô, lùi một bước trời cao đất rộng, hô hô".

"Con bé nói đúng đó, Hani cứ ăn đi, tôi đợi được mà."- Hyelin ân cần rót qua một ly nước. Hani méo mặt ngồi ôm tô mì, à không, ngồi ôm mấy tô mì nhìn theo Joohyun.

"Dạ, của quý khách hết 70 ngàn won ạ."- Nhân viên tính tiền nói.

"Vâng, đây, tôi dùng thẻ được chứ ạ?"- Joohyun cười nhẹ rồi đưa thẻ ra.

"Dạ phiền cô đợi một chút ạ."
Joohyun đang đợi tính tiền thì Seungwan đi tới tươi cười nhìn cô, cô nở nụ cười tươi tắn nhìn lại.

"Dạ cám ơn quý khách ạ."- Người nhân viên vừa nói vừa đưa hóa đơn cho Joohyun, wow, cô gái này là diễn viên à, xinh đẹp quá đi mất.

"Vâng."- Joohyun đáp rồi quay qua Seungwan.

"Bây giờ mình đi nhà sách mua đồ cho nhóc nhé?"

"Dạ, mình đi chị."- Seungwan nói rồi kéo cái giỏ trên tay Joohyun xách đi luôn, Joohyun cười hiền không ngăn cản. Rồi hai người cũng đi đến nhà sách.

Trong nhà sách.....

"Wow lớn quá đi mất."- Seungwan nhìn ngó lên mấy tầng trên rồi xuýt xoa.

"Ừ nhưng cũng không rộng bằng công ty của bố đâu nhóc."- Joohyun cười nói.

Nhà sách thì thường rất yên tĩnh, nhưng cũng phải tùy khu, tùy nơi, tùy lúc nữa. Còn bây giờ, mọi sự chú ý đang đổ dồn về một người, nếu có thể nhìn tổng quát, chúng ta phải nói là hai người mới đúng. Một người bị chú ý vì quá xinh đẹp, hấp dẫn. Một người bị chú ý vì ngoại hình hot tomboy của mình. Trong nhà sách, trai thì nhìn Joohyun gái thì nhìn Seungwan, người đâu đẹp thế, càng nhìn càng đẹp, nhìn là chỉ muốn nhìn hoài mà thôi. Tất cả mọi người đều ước được như Seungwan và Joohyun.

"Nè, nhóc, cầm lấy nè."- Joohyun vừa nói vừa bỏ vào giỏ Seungwan đang xách một xấp vở, thêm vài cuốn bài tập Tiếng Anh....bla..bla.

"Chị này, nhiều thế cơ ạ."- Seungwan mắt tròn mắt dẹp nhìn đống sách mà Joohyun bỏ vào.

"À sách của chị nữa không phải của một mình nhóc đâu mà, ngốc."- Joohyun nói rồi cầm quyển sách gõ nhẹ vào đầu Seungwan.

"Vậy à? Làm em cứ tưởng."- Seungwan gãi đầu, "xém chít , đã nói mà, thiên thần thì không bao giờ hại mình mà, hô hô".

"Được rồi..mình đi lên trên tham quan tí nha."- Joohyun kiểm lại sách trong giỏ rồi ngẩng đầu lên nói với Seungwan, Seungwan cùng lúc nhìn xuống, mắt chạm mắt, cô ngại ngùng nhìn qua chỗ khác mà cụ thể là nhìn xuống thêm tí nữa, cổ áo sơ mi của Joohyun hé mở, Seungwan đỏ hết cả mặt, trả lời lí nhí.

"Dạ, mình đi chị."

"Ấy..đi lối này mà nhóc."- Joohyun kéo tay Seungwan rồi cùng đi xem đồ vòng vòng. Lúc đầu còn là Joohyun nắm tay Seungwan, nhưng một lúc sau lại ngược lại. Hai người dạo qua khu lưu niệm, nhiều đồ lấp lánh rất đẹp, tượng động vật, đồng hồ cát, hoa thủy tinh, v....v...

"Seungwan, em xem này."- Joohyun chỉ chỉ vào một quả cầu tuyết, bên trong lấp lánh kim tuyến và có hai bức tượng chuột hamster ngồi xích đu bên trong.

"Wow!! Đẹp quá đi mất!!"quả cầu tuyết" chị thích cái này hả?"- Seungwan nhìn qua rồi giả vờ ngây thơ hỏi.

"Ừ chúng xinh mà đúng không? Đi tiếp nào."- Joohyun cười rồi khoát tay Seungwan đi tiếp. Seungwan cố gắng căn mắt mình hết cỡ, nhưng cũng chưa nhìn thấy giá tiền của quả cầu đó, thôi đành để lần sau vậy.

Rồi hai người đi qua hàng thú nhồi bông, nhiều loại gấu bông đủ màu sắc đến chủng loại khác nhau. Trong lúc đi xung quanh, ai cũng nhìn Joohyun, có người còn đi theo cô, nhưng điều này chẳng làm Joohyun bận tâm, vì trong mắt cô giờ chỉ có Seungwan. Còn Seungwan thì hết làm con cá sấu, rồi con heo, con gấu, con tinh tinh giống theo mấy con thú nhồi bông, làm Joohyun cười không ngớt.

Rồi cũng tối muộn, trong lúc Joohyun lấy xe, Seungwan đi mua hai ly trà sữa rồi đứng đợi, thầm buồn cười chuyện lúc nãy. Chuyện là lúc Joohyun và Seungwan ra tính tiền, thì anh chàng thu ngân cứ nhìn Joohyun cả 5 phút mà chưa kiểm đồ cho cô, nên Seungwan đành phải kéo Joohyun về phía sau và lên tiếng thì anh chàng mới tỉnh táo để kiểm đồ, đã vậy tính xong, còn bỏ số điện thoại của anh ta vào, làm Seungwan hơi khó chịu, nên lúc một lọn tóc của Joohyun rớt xuống, cô nhẹ tay vén lên, làm anh ta ganh tỵ ra mặt. Chuyện chẳng có gì buồn cười, nhưng với Seungwan lại là điều vui và làm cô cứ muốn cười mới chết chứ.

"Nhóc, lên xe đi."- Joohyun dừng xe trước mặt Seungwan nói.

"Dạ."- Seungwan nhanh chóng lên xe, đưa nước cho Joohyun, trà sữa vốn đã rất ngọt ngào, nhưng có vẻ hai ly trà sữa này, còn ngọt hơn bình thường, khi hai người trên xe lúc nào cũng tươi cười nhìn nhau cho đến lúc về tới nhà.

Sáng sớm hôm sau....

"Cậu nói gì cơ? Nói lại..nói lại coi..NHANH."- Seulgi đang hớn chuyện trong hội bà tám của cô.

Rù..rì..rù..rì..rú..rí......

"WENDY BAEEEE."-Seulgi mới đi thu thập, lượm lặt tin tức nóng hổi mới ra lò, nên vừa tới lớp thấy Seungwan, là gọi luôn cả họ.

"YAH muốn gì mà gọi tớ như vậy hả, muốn chết hả?"- Seungwan vừa cằn nhằn vừa cầm quyển sách Tiếng Anh ghi ghi chép chép. Seulgi hết hồn, nhìn nhìn rồi nói.

"Ôi trời..trời..trời..phải cậu không vậy hả?"

"Aizzzz...im lặng, có gì nói mau đi..rì..rì."- Seungwan vẫn không ngẩng đầu lên, nguyên nhân là...

Flashback

"Nhóc nè, quyển sách bài tập nhớ làm hai trang đầu nhé, mốt chị sẽ kiểm tra đó, nhóc ngủ ngon nha."- Joohyun cười tươi rồi nói.

"Dạ em biết rồi mà, em làm hết luôn cũng được."- Seungwan cười trả lời *bị hớp hồn*.

Endback.

"Tớ xin trân trọng thông báo cho cậu biết 2 tin sốt dẻo đây, ngó lên đây nào."- Seulgi ngồi xuống hớn hở nói.

"Ừ cậu dài dòng quá nói đi."- Seungwan đặt bút xuống đáp.

"Ừ cậu nói đại đi. Hồi hộp quá à."- Yerim nhảy vào.

"Haha..tin thứ nhất ngày hôm qua, có người nhìn thấy cô Hani qua đêm ở nhà cô Hyelin. Ghê chưa!!!"- Seulgi nhỏ giọng nói.

"HẢ?? CÓ CHUYỆN ĐÓ THẬT HẢ??"- Seungwan và Yerim đồng thanh nói lớn.

"Suỵt..tin này thật đến 89%..ghê chưa??"- Seulgi tiếp tục nói.

"Cậu nghe ở đâu tin này vậy?"- Yerim hỏi trong khi Seungwan cũng gật gật đầu, ý là cũng muốn hỏi như vậy.

"Còn ở đâu nữa. Lớp bên cạnh nói đó. Còn nữa nha."-Seulgi tỏ vẻ bí hiểm.

"Nữa hả? Tin này đã sốt lắm rồi đó."- Yerim ngạc nhiên.

"Đương nhiên. Mấy bà biết là chị Joy sẽ quay một bộ phim điện ảnh mới đó. Ghê chưa?- Seulgi trợn mắt nói.

BANG....Á...

" Yah tớ nói cậu nghe nha. Nhiều khi thấy cậu vô duyên lắm luôn, cái tin trước thì ghê là đúng rồi, nhưng chị Joy của tớ là diễn viên nên cái tin sau là bình thường thôi."- Seungwan lấy cuốn sách trên tay đánh Seulgi.

"À thì tớ muốn làm cho bà ngạc nhiên mà. Nhưng cái tin trước không shock sao?- Seulgi cười nói.

"Ồ! Cô Irene mà biết được thì cô Hani không còn cơ hội luôn."- Yerim nói.

"Yah, mấy bà nghe cho rõ đây, chị Irene chưa từng cho cô Hani cơ hội nào hết á. Nên không có việc mất cơ hội, nghe chưa?"- Seungwan nói từng chữ khẳng định.

"Ồ sao cậu biết?"- Seulgi và Yerim đồng thanh.

"Ồ tớ biết mà."- Seungwan cười trả lời.

"Yah, sao cậu biết vậy hả?"- Seulgi cố hỏi, trong lúc đó thì Joohyun đến tiết đi vào, nên Yerim với Seungwan im lặng, Yerim đi về chỗ, còn Seulgi vì nhiều chuyện nên tiếp tục hỏi.

"Yah, sao bà biết hả?"

Seungwan đá đá mắt "má ơi, về chỗ, giáo viên vô rồi má", nhưng Seulgi hôm nay còn cố tình không hiểu nên cứ nài nỉ, làm Seungwan càng cố gắng nhịn cười, còn cả lớp đã rúc rích.

"Yah, các bạn CƯỜI cái gì vậy hả? Ơ..ơ..ơ- Seulgi quay lại thì nhìn thấy cô Joohyun đang ở trong lớp, nên mới nhận ra đã vào lớp, ngạc nhiên không thốt thành lời.

"Em có chuyện gì sao Seulgi?"- Joohyun cười hỏi.

"KHÔNG ý em là không có gì hết cô ơi..em..em về chỗ liền..EM XIN LỖI CÔ Ạ."- Seulgi đứng lên làm một tràng rồi về chỗ của mình.
Seungwan cúi đầu xuống cười, "nhiều chuyện quá mà."

"Bây giờ cô sẽ khảo bài nhé, các em cầm bút lông lên bảng, cô đọc nghĩa của từng từ mới, hoặc một câu, hoặc một lời trong đoạn văn, nên các em cố gắng nhé."-Joohyun cười rồi mở sổ điểm ra.

Seungwan "con cầu trời, chỉ cần không phải hôm nay thôi, con hứa sẽ không uống sữa hết tuần này, con xin ông trời".

Seulgi "Thần hoàng, thổ địa, các bác, diêm vương...con xin mấy ông, con không muốn lên bảng đâu, huhuhuhu".

Yerim "Cầu xin là mình..mình đã ôn rất kỹ rồi."

Cả lớp đang xôn xao, khen cô nào hôm nay đẹp này đẹp kia, thì bây giờ lại im phăng phắc, nghe được cả tiếng con muỗi. Ai cũng cúi cúi đầu của mình xuống, làm cho Joohyun cũng buồn cười.

"Seulgi"

Seulgi" Ôi má ơi, đã nói mà, thế nào cũng dính mình mà, biết vậy tối qua học bài, chết chắc rồi".

Seungwan "Yeah, không phải mình, con cám ơn ông, hai người còn lại không phải con, con xin siêng năng học hành, con xin ông".

Yerim "Aizzz..tức chết".

Cả lớp "Không phải mình là được rồi..phù".

"Yerim"

Seulgi "Con cám ơn người, người đúng là không tuyệt đường sống của con người"

Seungwan "Yeah, con cám ơn ông, chân thành cám ơn ông, một người nữa thôi, 111111".

Yerim "Như vậy chứ".

Cả lớp "Không phải mình là được mà".

"Wendy."

Seulgi "Ồ lala..không những không tuyệt đường sống mà còn cho thêm người cùng cảnh ngộ cho bớt cô đơn nữa ta, há há, có phúc cùng hưởng có họa cùng chia nhá bạn hiền, há há".

Seungwan ".............."

Yerim "Aizz..chết luôn".

Cả lớp "Yeah..thoát nạn..haha".

Thế là, 3 nạn nhân, ý nhầm, 3 học sinh của chúng ta, chuẩn bị hành hình, ý lại nhầm nữa, chuẩn bị khảo bài. Nhưng trên khuôn mặt của 3 người, mang những cảm xúc khác nhau, thật khó tả mà.

"Rồi các em theo thứ tự nhé. Số 1 đứng ngoài kia, số 2 đứng giữa, số 3 đứng đây nhé."- Joohyun nói.

Seungwan "Ôi..má ơi..vậy thì trời cho con bị gọi đầu tiên đi..huhuhu".

Seulgi "Tình hình tốt lên rồi..há há".

Yerim "Cố lên nào".

"Vậy giờ cô đọc từng chữ nhé, theo thứ tự nha, các em cố gắng viết thật nhanh nha."- Joohyun nói rồi mở cuốn sách ra, bắt đầu đọc.

"Số 1: Hoạt động"

Seulgi chu mỏ, liếc qua Yerim, bắt đầu giao tiếp bằng mắt. "Yerim..Yerim..hoạt động là gì..là gì vậy?".

Yerim thì thầm "Activity...activity".

Seungwan "......????....." *đứng ngơ ngác*.

Seulgi "A..c....ac... ac cái gì?".

Yerim "Ac..ti..vi..ty"

Seulgi "Ok..men"

Nói rồi, Seulgi viết rõ to lên bảng "Activiti", Yerim hết hồn "cái đồ đầu đất" rồi thở dài, còn Seungwan "cái từ trên bảng là "hoạt động" hả ta???". Cả lớp đã bắt đầu nhịn cười.

"Số 2: Diễn viên"

Chưa đầy 5s, Yerim đã viết rành rọt trên bảng "Actor", làm hai đứa bên cạnh mắt hết chữ A mồm chữ O. Còn cả lớp, bình thường thôi, lớp trưởng mà.

"Số 3: Tích cực".

Seungwan liếc qua Yerim "Cứu mạng đi..cứu tớ với".

Yerim thở dài, nhép miệng "active....active"

Seungwan "Cái.gì..ve gì..gì??"

Vì khoảng cách khá gần, nên Joohyun cũng nhìn ra hành động khác thường của Seungwan, lúng ta lúng túng, bút cứ cầm lên hạ xuống, nhưng cô vẫn bình tĩnh cho Seungwan thời gian viết.

Yerim "Ac..ti..ve.....ac..ti...ve"

Seungwan "Ok", rồi cô đặt bút lên viết một cách chính xác "active". Cả lớp "cao tay quá đi, bộ ba hoàn hảo hen".

Cuộc khảo bài tiếp tục, Joohyun thầm cười, cô đã nhìn ra rồi, nên bắt đầu nói câu dễ hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro