Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 10

"A..THÌ RA LÀ BỊ THEO DÕI."- Seungwan và Seulgi cùng hét to khi nghe Sooyoung nói.

"Ai..ai..ai nói cô theo dõi vậy hả?"-Hani hấp tấp nói.

"Thôi, mọi người không cãi nhau nữa, đi về nào."- Joohyun đề nghị.

"Yes, sir.."- Mọi người cùng đồng ý, thế là Sooyoung chở Seulgi và Yerim về, Joohyun chở Seungwan về, còn Hani thì lái xe theo sát xe của Joohyun.

Tại biệt thự Bae gia...

"Sao giờ này chưa về nữa? Bà phái thêm người đi trợ giúp con Sooyoung coi sao, tôi thấy lo quá."- ông Bae đi đi lại lại trước cửa nhà, phía sau là một loạt người giúp việc đứng ngay ngắn.

"Ông bình tĩnh đi, con bé Sooyoung đã bảo đang về mà."- bà Bae tuy lo nhưng cũng đang cố gắng giữ bình tĩnh cho ông Bae.

"Tôi đã nói bà rồi, đi đâu cũng nên phái người bảo vệ đi theo, vậy mà bà cứ bảo để tụi nó tự do."- ông Bae nói

"Thôi, ông bình tĩnh dùm tôi đi, a..tụi nó về tới rồi kìa."- bà Bae mừng rỡ nhìn chiếc xe trắng của Joohyun chạy vào.

CẠCH........

Seungwan bước ra trước, nhìn bù xù, áo quần lem luốc, Joohyun thì chỉ dính ít bụi, vẫn xinh đẹp rạng ngời. Ông Bae và bà Bae liền đi ra, thì một chiếc xe đen chạy vô, Hani bước ra cúi đầu

"Ô..con chào hai bác."

Ông bà Bae thấy vậy cũng gật đầu chào, Seungwan nhìn cũng không thèm nhìn thầm mắng một câu

"Cái đồ dai như đỉa, tối vầy còn theo về nhà."

Joohyun không còn cách nào, liền đứng lại nói gì đó với Hani một lúc, rồi Hani cũng chịu về. Còn ông bà Bae thì đi xung quanh Seungwan, kiểm tra đủ thứ, rồi nói với người làm

"Theo tiểu thư lên phòng, tiểu thư cần gì thì làm cho tốt vào."

Seungwan không muốn nhìn thấy Hani nên cũng xách cặp đi một lượt lên lầu, làm cho năm sáu người làm đi theo cô không kịp. Còn Joohyun sau khi "tiễn" Hani về, cũng đi theo lên lầu. Ông bà Bae cũng an tâm về phòng, vì hai người cũng đã thấm mệt sau một ngày mệt mỏi.

"Dạ, thưa tiểu thư, ông chủ bảo...."

"Vâng, tôi biết rồi, cứ để tôi như mọi khi, mọi người về phòng nghỉ đi nhé, cám ơn mọi người."- Joohyun cười nói

"Dạ"- Những người làm đều lần lượt cúi đầu, tất cả không hẹn mà cùng một ý nghĩa "cô chủ đẹp như hoa mà còn rất tốt bụng nữa".

Đang tính vào phòng thì Joohyun nghe giọng Seungwan la hoảng lên

"Aizz...đừng đụng vào người em mà...em không quen vậy đâu..cứ để bình thường như mọi ngày đi ạ."

Cô liền đi qua ngó xem, thì thấy cảnh tượng thật là hỗn loạn trong phòng, 5 người hầu cứ thế bắt rồi chụp, bắt rồi chụp, chụp rồi bắt còn Seungwan hết nhảy chỗ này rồi nhảy chỗ khác, quyết tâm không cho người khác đụng vào người mình.

"Cô chủ à, dừng lại đi ạ..."- Các người làm cũng thấm mệt, đuổi người mà như đuổi chuột.

"Aizzzz....ơ..chị Joohyun.."- Seungwan đang tính phi ra phòng thì gặp Joohyun đứng ở cửa phòng.

"Mọi người về phòng đi. Chuyện này để tôi giải quyết."- Joohyun cười nhìn Seungwan rồi nói.

"DẠ"- Mấy người hầu cúi đầu rồi lần lượt đi ra.

Trong phòng giờ chỉ còn lại Seungwan và Joohyun. Seungwan thở phào nói

"Em cám ơn chị.."

"Không có gì..chị về phòng đây..mai gặp em nhé..chúc em ngủ ngon."- Joohyun cười nói

"Dạ..chị cũng vậy."- Seungwan gật đầu nói.

Joohyun đang tính quay đi, nhưng lại nhớ chuyện hồi tối, nên quay đầu nói

"À..."

"Dạ?"- Seungwan ngạc nhiên hỏi

"À..không có gì..chị về đây."- Joohyun tính nói nhưng lại ngại nên thôi, rồi cô về phòng. Còn Seungwan thì tim đập thình thịch, chị ấy không nói gì hết sao ta, haizzzzz, rồi cô thả người xuống giường, mắt nhìn lên trần nhà một lúc, nhớ về chuyện hồi tối, một lúc lâu sau cô mới đi phòng tắm, trong lòng tâm trạng rối bời.

Sáng chủ nhật, 9h sáng.......

"Wendy Bae....Ố..Ồ..Ố...Ô"

"MÁ ƠI.."

BANG..AIZZZZZZZZZ

Tình hình hỗn loạn xảy ra trong căn phòng của Seungwan vào buổi sáng đẹp trời và thủ phạm không ai khác là Seulgi của chúng ta.

"CẬU DẬY NGAY CHO TỚ."

"BIẾN"

"CÓ DẬY KHÔNG HẢ?"

"CÚT"

"DẬY..DẬY..DẬY..UỲNH..UỲNH.."- Seulgi sau khi dùng mọi cách như hét vào tai, kéo chân, giờ đang nhảy đùng đùng trên người Seungwan

"Á...Á...Á...YAAAAAAAAAA"- Seungwan ló đầu ra khỏi cái chăn, quát lớn.

"Her..her..dậy rồi à..her...her"- Seulgi thấy vậy nên đi nhanh xuống khỏi người Seungwan

"CẬU MUỐN CHẾT HẢ????"- Seungwan ngồi hẳn dậy, tâm trạng cực kỳ bức xúc

"Cậu nói xem ai lại muốn chết chứ đúng không?"- Seulgi lại gần giả vờ đấm lưng cho Seungwan.

"Nói coi..có chuyện gì? Aiz...đau quá đi mất."- Seungwan càu nhàu trong khi tay đang xoa người *nó chơi thế kia cơ mà*

"Này..này....Wendy Bae à, cậu không nhớ gì luôn ý hả?"- Seulgi tròn mắt

"Nhớ? Nhớ cái gì? Nói đại đi."- Seungwan vừa nói vừa gãi đầu.

"Thứ hai này là 20-11........"

"HẢ??WHAT????"

"Hôm nay là chủ nhật?"

*gật gật*

"Mai là thứ hai?"

*gật gật*

"Chiều mai thi nấu ăn, mốt thi tài năng?"

*gật gật*

"Không nhớ hả? Hôm nay cùng nhau đi mua đồ với tớ, tớ là thủ quỹ mà."

*chớp chớp mắt* cười* *gật gật*

*chớp chớp nhìn lại*

"hihihihihihihiiiiiiiii..."- Seungwan gãi đầu cười.

BANG....Á.AAAAAA

Seulgi cũng có sức chịu đựng mà, nên tiện tay phang đầu Seungwan một cái

"CẬU MÀ KHÔNG THAY ĐỒ TRONG VÒNG 5 PHÚT NỮA, TỚ SẼ CHO CẬU ĐI CHỈNH HÌNH."

"AIZZZZ...BÌNH TĨNH ĐI...TỚ ĐI MÀ..XIN LỖI CẬU.."

Seungwan vừa vuốt vuốt tay Seulgi, rồi nhảy vào phòng làm vệ sinh. Seulgi như là giám sát, quát lớn

"YERIM ĐANG BÊN PHÒNG CÔ IRENE ĐÓ, CẬU NHANH LÊN ĐI, HAI NGƯỜI QUA ĐÂY MÀ BÀ CÒN CHƯA XONG THÌ....TỚ CHẾT..CHẾT..MẤT THÔI..."

"AIZZZ...CẬU LƯỢM HẾT MẤY CÁI LUNG TUNG TRONG PHÒNG CHO GỌN VÔ DÙM TỚ ĐI.."

"TỚ LÀ NGƯỜI Ở CỦA CẬU HẢ? NGƯỜI LÀM NHÀ CẬU ĐÂU ?"

"CẬU LÀM ĐẠI ĐI. CẬU BÀY RA CHỨ AI?"

"NHANH LÊN!! NHANH LÊN..AIZZZZZZZZ"- Seulgi vừa nói nhưng tay cũng lượm hết đống bừa bộn dưới đất lên.

"CHẾT CHA......"

"CÁI GÌ NỮA HẢ???"- Seulgi đến điên cái đầu, hỏi lớn

"TỚ QUÊN MANG THEO QUẦN ÁO RỒI. CẬU LẤY DÙM TỚ COI."

"CẬU HAY QUÁ. Ở ĐÓ MÀ KÊU LUÔN ĐI. TỚ KHÔNG LẤY."

"VẬY BIẾN KHỎI PHÒNG DÙM ĐI. TỚ MỚI RA ĐÓ LẤY QUẦN ÁO ĐƯỢC."

Seulgi hít một hơi lấy lại bình tĩnh rồi nói to

"NÈ!! BỘ NÀO HẢ????"

"CÁI NÀO CŨNG ĐƯỢC."

Cốc...cốc...cốc...

"Hai cậu xong chưa? Cô Irene với tớ xong rồi nè"- Yerim gõ cửa khi cô đang đứng ngoài cửa với Joohyun

Bên trong phòng...

"TRỜI!! YERIM GỌI RỒI KÌA. CẬU LẤY BỘ QUẦN ÁO CẢ TIẾNG HẢ?"

"IM LẶNG ĐI. TỚ ĐANG LẤY RỒI NÈ. CẬU LÀM TỚ RỐI QUÁ."

"NÈ. THAY NHANH!! TỚ RA MỞ CỬA ĐÂY. CẬU NHANH NHA."

"OK."

Cạch...két....

"Em chào cô..Wendy gần ra rồi mình đi luôn nha cô."- Seulgi đầu đổ đầy mồ hôi như vừa đi tập tạ về. Yerim thắc mắc, nãy còn bảnh lắm mà ta, Joohyun thì chú ý trong phòng hơn.

"Xin lỗi vì làm mọi người đợi, mình đi thôi."- Seungwan bước ra, gọn gàng, sạch sẽ, nhưng không ai biết nhờ người nào đó đổ mồ hôi, sôi cổ họng nên mới được như vậy. Rồi mọi người đi lên xe Joohyun, siêu thị thẳng tiến, Yerim ngồi băng trên với Joohyun, trong khi ở bên dưới có hai đứa mặt ngu ngơ ngồi im lặng, cũng phải thôi, mới tốn sức quá mà.

Tại siêu thị......

"Cái này...cái này...cái này nữa"- Seulgi vừa nói vừa mang mấy bọc gà tẩm bột bỏ vào.

"Ồ...cái này..cái này..cái này luôn..."- Seungwan cũng làm theo, tay cầm mấy lốc sữa vứt vô xe đẩy.

BANG....BANG...UI...

"CẬU LÀM GÌ VẬY HẢ?"- Seungwan ôm đầu gằng giọng.

"Cậu bỏ lại ngay cho tớ..đi mua đồ cho lớp, không phải sinh nhật cậu, ok?"- Seulgi quay lại nói.

"Biết..biết..nhưng sao cậu lại đi chung với tớ chứ, sao cậu không đi với Yerim đi."- Seungwan bực bội nói.

"Này..cậu làm như tớ thích đi với bà lắm hả..rút thăm cho lắm vào..tớ cũng muốn đi với cô Irene xinh đẹp mà."- Seulgi vừa nói vừa than khổ.

"A...tớ có đề nghị này..muốn nghe không?"- Seungwan lén bỏ một lốc sữa vào xe rồi quay lại cười tà.

"Gì? Nói nghe coi."- Seulgi tò mò.

"Tớ với cậu đi với nhau rất chán đúng không?"

*gật gật*.

"Cậu chỉ cần không đi với tớ là được đúng không?"

"Chính xác."- Seulgi nói

"Thì hai đứa mình cứ tìm hai người kia, đổi người là được chứ gì."- Seungwan đắc ý

"Ồ..cái này..có vẻ được à..vậy...cậu thích đi với ai hả?"- Seulgi cười tà

"Ngoại trừ cậu thì hai người kia, ai cũng được."- Seungwan nhún vai nói dối.

"Xạo..vậy tớ đi với cô Irene, cậu đi với Yerim nhá."- Seulgi nói.

"OK..tớ cũng thích Yerim mà"- Seungwan cười đắc thắng nhìn Seulgi, "xem ai phủ đầu ai nhé bạn hiền".

"THÔI..được rồi...hợp tác cùng có lợi đi nhé bạn hiền."- Seulgi giương cờ trắng đầu hàng.

"OK..đi nhanh nào"-Seungwan nói rồi cùng Seulgi đẩy xe đi tìm hai người trong mộng của mình.

Một lúc sau.....

"Họ ở đâu vậy ta?"- Seulgi nói, Seungwan cũng dáo giác, đâu rồi, chợt Seulgi la lên

"Tớ biết ở đâu rồi..cậu nhìn xem kìa"

"A....cứ đi thẳng thôi bạn hiền à...đằng đó có nhiều "cây si" kìa."- Seungwan nhìn thấy nhiều người đang nhìn về một phía, nên liền hiểu ra ý của Seulgi, hai người tiến lại gần chỗ đó.

"Mấy bé xinh quá à."- Một đám thanh niên cứ đi theo Joohyun và Yerim khen ngợi, đeo bám, nhưng Joohyun và Yerim chỉ trò chuyện với nhau, không thèm để ý đến họ.

"CHỊ JOOHYUN"- Seungwan tươi cười chạy lẹ tới, không quan tâm xung quanh bao nhiêu ánh mắt đang nhìn mình ngạc nhiên.

"Ủa..nhóc hả? Em mua xong rồi hả?"- Joohyun nở nụ cười tươi khi nhìn thấy Seungwan.

"Dạ...chưa xong..nhưng mà có chút việc đó chị"- Seungwan cười nói, bây giờ cô mới để ý mọi người đang nhìn cô bằng cặp mắt ghen tỵ.

"Chuyện gì vậy?"- Joohyun hỏi

"À..tụi em muốn..muốn...đổi người đi cùng"- Seungwan ngại ngùng nói

"Nè..hai cậu làm vậy mà không hỏi ý kiến của tớ với cô Irene hả?"- Yerim nói

"Không sao đâu Yerim..được rồi...nhóc muốn đổi sao nè?"- Joohyun thật ra cũng muốn đi chung với Seungwan, nên tò mò hỏi.

"Em đi với chị, còn Yerim đi với Seungwan."- Seulgi chen vô.

"Không..em đi với chị..còn Yerim đi với Seulgi."- Seungwan cãi lại

Joohyun cười nhìn Seungwan cãi lý với Seulgi, còn Yerim thì bực bội nói

"Hai cậu không muốn đi với tớ chứ gì? Được rồi. Tớ đi về, cái đồ..."- Yerim chửi hai người nhưng ánh mắt lại chỉ dán vào một người, Seulgi gãi đầu cầu cứu Seungwan, chỉ một phút háo sắc mà đánh mất tình yêu, cứu tớ bà ơi. Seungwan không thèm nói gì, nắm tay kéo Joohyun đi trong sự ngỡ ngàng của mọi người, còn không quên quăng lại một câu nói bất hủ như cây đủ đủ treo trên đầu tủ

"Chị Joohyun là của tớ, tớ với chị ấy đi, cậu thích Yerim mà, đi với cậu ấy đi."

Vâng, tình hình rất gay cấn, một câu nói mà trúng mấy con chim, Joohyun đỏ hết mặt vì mấy chữ "của tớ", hai người còn lại thì một đang há hốc, một đang trố mắt nhìn người đang há hốc, à quên nữa, còn mấy chục con chim còn lại, thì đang ao ước được như cái con người bắn tên bằng lời nói kia.

Một lúc sau, trên chiếc xe trắng của Joohyun đã có sự thay đổi chỗ ngồi một cách rất "tự nhiên", hai người ngồi phía sau là Yerim và Seulgi, Seungwan ngồi phía trước cùng Joohyun, phía sau không biết Seulgi hồi nãy đã nói gì mà toàn một màu hồng ấm áp, làm Seungwan và Joohyun cho dù không muốn, cũng đang lắng nghe sự sến sủa ngọt ngào của cặp đôi mới này.

"Nè, em nói Seul nghe coi, em thích Seul từ khi nào vậy."

"Em không nói đâu"

"Thôi..nói đi mà...ummmm~"

Seungwan bắt đầu ngứa toàn thân, nhìn nhìn qua Joohyun, Joohyun cũng không nói gì rất chăm chú lái xe, nên cô quay lại nói với hai em sến đằng sau

"Cung hỷ..nhưng hai cậu im lặng dùm tớ đi..tớ bị dị ứng."

"Ơ..bạn Wendy nói kì nhỉ? Mình chỉ đang nói chuyện với em yêu của mình thôi mà"- Seulgi phản bác.

"Ồ..vậy hả? Em yêu hả? Vậy nói tiếp đi. Tớ không làm phiền nữa."- Seungwan bó tay quay lên, đồng thời dùng tay kéo cái màn ngăn luôn phía trước và sau xe, chỉ mong rằng hai đứa nó đừng làm gì bậy bạ. Vậy là bây giờ, không gian của xe được chia làm hai, Seungwan ngó qua Joohyun, nhìn đắm đuối, Joohyun biết nhưng cô giả vờ tập trung chạy xe, đột nhiên Seungwan nhớ ra gì đó, liền nói to....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro