Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 41: Hot search lăng xê

- --

Vì lo lắng Minh Triệu sẽ áp lực nên Kỳ Duyên không bắt ðầu những phýõng pháp trị liệu ngay mà coi nhý không có chuyện gì xảy ra, nàng cý xử nhý thýờng ngày với Minh Triệu, không hề nhắc ðến chuyện bệnh tật gì cả.

Minh Triệu lo lắng ðề phòng hết hai ngày, thấy Kỳ Duyên vẫn nhý bình thýờng nên trong lòng cũng nhẹ nhõm hõn nhiều.

Hai ngýời cứ cùng nhau tập luyện rồi ãn sáng nhý bình thýờng.

Kỳ Duyên rửa chén xong thì nằm trên sofa lýớt Facebook, còn Minh Triệu vừa ôm mèo vừa xem kịch bản.

Một lát sau, Kỳ Duyên ðột nhiên ngồi dậy, mắt nhìn chằm chằm vào ðiện thoại, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc nhý ðang có chuyện gì xảy ra.

"Em sao thế?" Minh Triệu ngẩng ðầu, nhẹ nhàng hỏi, trong lòng có chút lo lắng.

Bộ dáng nghiêm túc của Kỳ Duyên làm cô cảm thấy hõi rợn ngýời.

"Chị Triệu, chị lên hotsearch rồi." Kỳ Duyên khẽ cau mày, nàng ðýa ðiện thoại ðến trýớc mặt Minh Triệu.

Minh Triệu xem xong thì nét mặt cũng chẳng có gì thay ðổi. Hôm nay ba mục hotsearch tìm kiếm ðầu tiên ðều liên quan ðến cô. Cái ðầu tiên viết cô và Phạm Tử Tấn có quan hệ thân mật, kèm với ðó là một bức ảnh cô và Phạm Tử Tấn ði vào khách sạn, bộ dáng thân thiết của hai ngýời khiến ngýời khác liên týởng ðến một ðôi tình nhân. Cái thứ hai nói cô ðã có bạn gái, cũng có ðính kèm một tấm ảnh chụp cô và Kỳ Duyên ở tiệm bánh ngọt, tay trong tay nhìn rất thân mật, cũng may là ảnh chỉ chụp ðýợc bóng lýng của hai ngýời nên không ai biết danh tính của ngýời còn lại.

Cái thứ ba là về xu hýớng tính dục của cô.

Phía dýới có rất nhiều bình luận ác ý, thậm chí còn có ngýời ðặt cýợc về xu hýớng tính dục của cô ở dýới bình luận. Nhýng Minh Triệu cũng chẳng ðể ý ðến những lời nói ðùa cợt hay vũ nhục trên mạng, bởi trýớc kia khi cô ðóng phim thì ðã thýờng xuyên lên hotsearch nên ðã gặp những lời dị nghị ðánh giá này rất nhiều. Hõn nữa cô cũng ðã quen với việc bị ngýời ta bám lấy ðể xào couple.

Bây giờ cô cũng ðã hiểu lý do tại sao Phạm Tử Tấn lại hẹn cô ở khách sạn và ðãng bức ảnh kia lên Facebook rồi. Nhýng có một ðiều không ngờ ðến là hai tin hẹn hò này cùng lên hotsearch một lần, nhìn qua rất giống nhý có ai ðã ðộng tay ðộng chân ðến.

"Chị Triệu không tức giận khi thấy mấy cái này sao?" Kỳ Duyên hỏi, vẻ mặt cau có.

"Không có gì phải tức giận cả." Minh Triệu cýời nhẹ, tay vuốt ve con mèo tai cụp, "Bản thân nghề này gặp rất nhiều sự chỉ trích nhýng cũng rất dễ trở thành trung tâm. Nếu không làm quen với chuyện này thì rất khó phát triển trong sự hỗn loạn của giới."

"Nhýng..." Kỳ Duyên muốn nói tiếp nhýng thấy vẻ mặt ðiềm ðạm của Minh Triệu thì ðành im lặng.

Nàng biết có rất nhiều lời lẽ và thị phi ập ðến khi ánh ðèn sân khấu vụt tắt, và phải có tinh thần thật mạnh mẽ mới có thể ðối mặt với những lời ác ý, nếu không sẽ dễ dẫn ðến trầm cảm.

Nghĩ ðến ðây, Kỳ Duyên lặng lẽ nhìn Minh Triệu.

Cô ấy có thể ung dung trýớc những ngôn từ công kích miệt thị trên mạng nên chắc chắn cô ấy có một tinh thần kiên cýờng, thế mà sau khi kết giao với nguyên chủ thì lại mắc bệnh trầm cảm. Ðiều này chứng tỏ những tổn thýõng mà ngýời này gây ra còn ðáng sợ hõn so với bạo lực mạng.

Mong rằng, khi nàng rời ði thì nữ thần cũng sẽ thoát khỏi ngýời này, ðể cô ấy không phải chịu tổn thýõng nữa.

"Chị Triệu thật mạnh mẽ, nếu nhý em bị ngýời ta nói những lời ðấy thì chắc hẳn em sẽ khổ sở vài ngày mất." Kỳ Duyên cýời nói, lời mang nhiều phần khích lệ.

Minh Triệu không ðể ý lắm mà chỉ cýời trừ. Ban ðầu cô cũng ðể tâm ðến dý luận mạng, nhýng sau này gặp quá nhiều chuyện nên cũng ðã quen.

"Một ngýời hào phóng nhý ánh mặt trời cùng nội tâm kiên cýờng nhý Nguyển tiểu thý ắt hẳn sẽ không bị những lời ðó ảnh hýởng ðâu." Minh Triệu mềm giọng nói, ánh mắt hâm mộ nhìn Kỳ Duyên, "Nguyển tiểu thý giống nhý mặt trời vậy, có thể thắp sáng màn ðêm u tối, ban phát sự ấm áp ðến mọi ngýời. Dýờng nhý gặp chuyện gì ði nữa em ðều có thể nhẹ nhàng giải quyết vậy."

"Em thật sự giống nhý chị nói sao?" Kỳ Duyên thẹn thùng ðỏ mặt, tim ðập loạn lên. Lời khen của nữ thần khiến nàng có chút choáng váng.

"Ừm..." Minh Triệu gật ðầu, ðang chuẩn bị nói nữa thì chuông ðiện thoại vang lên.

Ngýời gọi ðến là Tạ Quỳnh.

"Chị Quỳnh có chuyện gì sao?" Minh Triệu chấp nhận cuộc gọi, cô vẫn ngồi trên sofa mà không tránh khỏi Kỳ Duyên.

"Bên kia có dự ðịnh mở họp báo, tôi ðã thýõng lýợng với Ðồng Ánh Quỳnh một chút, ðến lúc ðó em cũng tham gia." Tạ Quỳnh nói, giọng mang theo chút ý cýời.

"Em cũng tham gia sao?" Minh Triệu kinh ngạc hỏi lại, cô ngừng một hồi rồi nói tiếp, "Họp báo vốn là ðể ra mắt vai chính, em chỉ là một vai phụ rất nhỏ thì tại sao lại ðýợc tham gia cõ chứ?"

"Ðây là ý của Bạch tổng, tôi tin Quan tổng cũng sẽ không từ chối ðâu. Nếu em không tin thì có thể hỏi cô ấy." Tạ Quỳnh cýời, tràn ðầy tự tin.

Minh Triệu nghe vậy bèn nhìn qua Kỳ Duyên, nhẹ nhàng ðáp, "Em biết rồi."

Sau khi cúp máy, Minh Triệu do dự một hồi rồi hỏi, "Nguyển tiểu thý này, việc chị tham gia họp báo thật sự không có vấn ðề gì sao?"

"Ðýõng nhiên là không rồi, chị là một diễn viên ðặc biệt thì tất nhiên là ði ðýợc rồi." Kỳ Duyên ðáp một cách chắc nịch.

Vừa dứt lời, chuông ðiện thoại của Kỳ Duyên cũng vang lên, ngýời gọi ðến là Ðồng Ánh Quỳnh.

"Quan tổng, bên Tân Nguyệt yêu cầu Minh Triệu tham gia họp báo, có thể chấp nhận ðiều này không?" Ðồng Ánh Quỳnh nghiêm nghị hỏi, nghe qua có vẻ tâm tình không tốt cho lắm.

Kỳ Duyên nhìn thoáng qua Minh Triệu rồi lãnh ðạm "ừ" một tiếng. Nghe Ðồng Ánh Quỳnh muốn phản ðối bèn nói thêm, "Ðến lúc ðó tôi cũng sẽ tham gia."

Tức khắc, rất nhiều lời ðang ðịnh nói ra giờ ðã mắc kẹt trong họng của Ðồng Ánh Quỳnh. Dù nàng không ðồng ý nhýng vẫn phải thuận theo mà ðáp, "Vâng, Quan tổng."

Kỳ Duyên cúp máy rồi ðến ngồi cạnh Minh Triệu, ngýợng ngùng cýời trừ, "Chị Triệu tiếp tục ði."

"Tiếp tục cái gì?" Minh Triệu sửng sốt, con mèo tai cụp trong lòng cô cũng bắt chýớc biểu cảm của cô.

"Là chuyện chị nói em giống ánh mặt trời gì ðó á." Kỳ Duyên hýng phấn ðến mức mặt ðỏ ửng, ðôi mắt sáng lấp lánh.

Lúc này Minh Triệu mới phản ứng lại, khuôn mặt cô ửng ðỏ, vội vàng cúi ðầu nói, "Chị phải ði týới cây."

Thực ra ban nãy khi nói ra những câu khích lệ ấy cô không cảm thấy có gì khác thýờng, nhýng bây giờ bị ngýời kia nhắc lại thì có chút xấu hổ. Mà cái chuyện mặt dày chủ ðộng ðòi ngýời ta khen ðúng là chỉ có ngýời này mới làm ðýợc mà.

Nhìn bộ dáng trốn tránh của Minh Triệu khiến tâm tình Kỳ Duyên nhý bị mèo cào, nếu không phải tại hai cuộc gọi ban nãy thì ắt hẳn nữ thần sẽ còn khen nàng nhiều hõn nữa. Nhýng hóa ra hình týợng của nàng trong lòng nữ thần tốt ðến vậy, thế mà nàng cứ nghĩ mình trông rất ấu trĩ cõ.

Tự dýng nàng nhớ lại, mẹ nàng từng nói rằng việc gì nàng cũng không nhớ ðýợc mà suốt ngày chỉ biết ngây ngô cýời nhý có chuyện gì vui vẻ lắm.

Nghĩ ðến bố mẹ, tâm trạng Kỳ Duyên chùn ði vài phần, nhýng sau ðó ðã ðỡ hõn một chút. Nàng tin rằng nếu may mắn thì nàng sẽ nhanh chóng ðoàn tụ với bố mẹ mà thôi.

"Chị Triệu õi, chiều nay chị rảnh không? Chị có thể ðến bệnh viện với em không?" Kỳ Duyên ðứng lên hỏi.

Khuôn mặt ðứng ngýợc hýớng với ánh mặt trời hiện lên nét bi thýõng khiến hô hấp của Minh Triệu chững lại, cảm giác bất an chợt dâng lên trong tim. Cô vô thức siết chặt bình týới rồi nhẹ nhàng gật ðầu.

Sau khi ãn cõm trýa xong, hai ngýời lái xe ðến trýớc bệnh viện, lần này Kỳ Duyên còn mua một ít trái cây mà bố mẹ nàng thích ãn. Hai ngýời ðến phòng ICU thì chỉ có Mẹ Nguyễn ở trong.

Kỳ Duyên gõ gõ cánh cửa ðang khép hờ, nàng mỉm cýời, "Cháu chào dì, chúng cháu nghe nói tình trạng của Nguyển tiểu thý ðã khá hõn nên chúng cháu ðến thãm một lúc ạ."

Mẹ Nguyễn nhìn thấy Kỳ Duyên thì tức giận hừ một tiếng, hoàn toàn không có ý ðịnh ðáp lại.

Kỳ Duyên cũng biết mẹ mình rất chán ghét khuôn mặt này, bèn ðýa trái cây cho Minh Triệu, nhẹ nhàng nói, "Làm phiền Chị Triệu rồi."

Minh Triệu nhẹ nhàng gật ðầu rồi ðem trái cây vào trong, ðể lại một mình Kỳ Duyên ðứng ở ngoài, nhýng qua kẹt cửa nàng vẫn có thể quan sát bên trong.

"Cháu chào Dì Nguyễn, cháu là Minh Triệu, lần trýớc cháu ðã gặp chú và dì." Minh Triệu khẽ cýời nói, vẻ mặt dịu dàng, "Ðây là một chút tâm ý của cháu, mong rằng dì sẽ nhận."

Giọng của cô rất nhẹ nhàng, khí chất lại rất mềm mại thoải mái. Vậy nên tuy Mẹ Nguyễn ðang tức giận nhýng cũng không giận chó ðánh mèo với một ngýời dịu dàng và tri thức nhý vậy, huống hồ ðây còn là minh tinh mà con gái bà thích nhất.

"Dì nhớ rõ cháu, cháu là Hi Hi, Kỳ Duyên nhà dì rất thích cháu." Khuôn mặt lạnh lùng của Mẹ Nguyễn dần thả lỏng, ánh mắt nhìn Minh Triệu tràn ðầy từ ái, "Nếu cháu thýờng xuyên ðến thãm con bé thì dì tin rằng nó sẽ sớm tốt hõn thôi."

Nghe ðýợc hai chữ "Kỳ Duyên" khiến trái tim Minh Triệu ðập từng nhịp cãng thẳng.

Lúc trýớc cô ðã từng nghe nói ngýời bị hại trùng tên với Kỳ Thý nhýng cũng không ðể trong lòng. Nhýng hiện tại vừa nghe ðến cái tên này thì trong lòng Minh Triệu lại nôn nao ðến lạ.

"Cháu có thể xem Nguyển tiểu thý ðýợc không." Minh Triệu cýời khẽ, nói.

Nhìn qua thì nét mặt của cô có vẻ bình tĩnh, nhýng chỉ có cô mới biết giờ phút này cô hồi hộp ðến mức ðầu ngón tay ðã phát run.

"Ðýợc chứ, bác sĩ nói tình trạng của con bé khá tốt, khả nãng nó tỉnh lại rất cao." Mẹ Nguyễn ðứng lên, dẫn cô ðến bên ðầu giýờng, khóe mắt của bà dần phiếm hồng khi nhìn ngýời ðang nằm ở ðấy.

"Ðây là chuyện rất tốt, cháu hy vọng Nguyển tiểu thý sẽ sớm tỉnh lại." Minh Triệu cýời khẽ, nói một câu khích lệ với bà.

Trên giýờng là một cô gái với dáng ngýời cao gầy, phỏng chừng tầm 1m7. Tuy dýới lớp áo là làn da trắng bạch vì bệnh nhýng lại khác với vẻ tái nhợt của cô mà trong cô gái ấy có một nét ðẹp trắc trẻo, ẩn chứa sức sống dồi dào.

Nhìn qua trông giống một ngýời thýờng xuyên tập thể thao.

Ðôi mắt của nàng nhắm lại trông rất ngoan ngoãn và ðang yêu, ðuôi mắt dài cùng mí mắt cong cong khiến cô có thể týởng týợng ðôi mắt to tròn của nàng khi làm nũng.

Mái tóc dài ðen nhánh xõa trên giýờng nhý bổ sung nét dịu dàng yên tĩnh cho nàng. Mà vì nàng hôn mê sâu nên tóc mái có hõi dài, che khuất trán.

"Cõ bắp của Nguyển tiểu thý dýờng nhý không bị teo ði, hẳn là dì ðã thýờng xuyên xoa bóp cho cô ấy." Minh Triệu thu hồi ánh mắt của mình, thân thiết nói với bà.

Cô thấy Mẹ Nguyễn bật khóc bèn vội vàng lấy khãn giấy ðýa sang, "Trong khoảng thời gian này ắt hẳn dì ðã vất vả lắm."

Mẹ Nguyễn nghe vậy thì výõn tay nhận khãn giấy, bà lau nýớc mắt rồi nghẹn ngào nói, "Dì chãm sóc con gái mình thì tại sao lại vất vả cõ chứ? Chỉ cần con bé có thể tỉnh lại thì dù có ðổi mạng dì cũng sẽ chấp nhận."

"Dì ðừng nhý thế, cô ấy sẽ khá lên thôi." Minh Triệu nhẹ nhàng an ủi, lại ðýa thêm một xấp khãn giấy.

Mẹ Nguyễn cảm kích nhìn Minh Triệu, bà cýời nói, "Cháu là một cô gái rất tốt, ðúng là Kỳ Duyên nhà bác không hề thích sai ngýời mà. Trýớc ðây khi dì thấy con bé theo ðuổi thần týợng thì còn mắng nó một hai câu vì sợ ảnh hýởng ðến việc học của nó. Nếu dì biết sớm một chút thì chắc chắn dì sẽ không nói những ðiều ðó."

Lời khen của bà khiến mặt Minh Triệu ửng ðỏ, cô lặng lẽ nhìn ngýời trên giýờng một chút rồi ðáp, "Cháu cũng rất biết õn khi ðýợc Nguyển tiểu thý thích, cũng rất hạnh phúc khi có một fan ðáng yêu nhý thế."

Ở bên ngoài, mặt Kỳ Duyên ðã ðỏ bừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro