Chương 26
Lão nhân rốt cục trở về chùa. Cuối tuần, Park JiYeon cùng Jung SooYeon lại trở về Jung gia.
“SooYeon?”
Buối tối lúc đi ngủ, Park JiYeon trong phòng tắm đi ra, nhìn đến Jung SooYeon vẫn tỉnh táo ngồi trên giường. Chuyện này thật sự rất quỷ dị, chiếu theo thường lệ, mỗi khi mình tắm xong đi ra, cảnh tượng nhìn thấy phải là Jung SooYeon bộ dáng mơ mơ màng màng nằm trên giường. Tình huống tỉnh táo giống như hôm nay, rất khó gặp.
“. . .”
Jung SooYeon ngồi trên giường, nhìn Park JiYeon quấn khăn tắm không nói tiếng nào.
“. . . Làm sao vậy SooYeon?”
Park JiYeon bị nhìn chòng chọc có chút sợ hãi, không khỏi lùi lại một chút. Lúc này đang là mùa đông, bọc khăn tắm như vậy có hơi lạnh, tuy rằng trong phòng đã bật máy sưởi.
“Không có.”
Jung SooYeon ngẩn ngơ trả lời, như trước không rời mắt khỏi Park JiYeon, trong đầu đều là những lời của Park lão nhân mà nàng nghe được lúc ở nhà Park JiYeon. Thật ra, nàng cũng không hẳn là hiểu hết từng câu từng chữ, Park lão nhân nói cũng không nhiều lắm. Bất quá, những điều đó càng làm cho Jung SooYeon thêm hiếu kỳ.
Ít nhất nàng biết được, nàng cùng Park JiYeon tuyệt đối có thể tiến thêm một bước.
“Mau đi ngủ đi, hôm nay không mệt sao?”
Thái độ của Jung SooYeon khác thường, điều này làm Park JiYeon có chút lo lắng.
“Ân.”
“. . .”
Hoài nghi nhìn Jung SooYeon, Park JiYeon bắt đầu thay quần áo.
Cái lưng xinh đẹp bóng loáng, cứ như vậy lộ ra trước mặt Jung SooYeon. Trong đầu, những lời Park lão nhân nói qua càng vang lên rõ ràng.
“. . .”
Jung SooYeon đứng lên, tới gần Park JiYeon.
“? SooYeon?”
Cảm giác có người tới gần, Park JiYeon quay đầu lại, liền thấy Jung SooYeon đã muốn dán lên người của mình.
Jung SooYeon thân thủ, chạm vào lưng Park JiYeon, sau đó vuốt dọc theo xương sống, phút chốc xuống tới phía dưới.
“A ~~~~”
Jung SooYeon bất thình lình động tác, Park JiYeon cả người cứng ngắc, không nhịn được phát ra thanh âm.
“Thật sự có cảm giác.”
“SooYeon?!”
Cứng ngắc quay đầu, như vậy đáng thương nhìn Jung SooYeon:
“Ngươi làm sao vậy?”
“Ta muốn sờ ngươi, gần gũi thân thể của ngươi.”
Thẳng thừng. Park JiYeon suýt chút nữa hôn mê.
Nàng từ khi nào thì thông suốt? Rõ ràng đêm qua còn. . .
Park JiYeon còn đang trong cõi thần tiên, Jung SooYeon không đợi nàng mặc xong quần áo, đã ẵm lên.
“Oa a!”
Trời đất quay cuồng! Đợi đến khi Park JiYeon hồi phục lại tinh thần, bản thân đã bị ném ở trên giường, mà Jung SooYeon thì lại ở trên người mình.
“SooYeon?!”
“JiYeon. . .”
Nhẹ nhàng kêu tên Park JiYeon. Bắt đầu hôn lên môi đối phương, giống như lúc nãy vừa nói xong, nàng quả thực bắt đầu sờ lên thân thể Park JiYeon, bàn tay xuất phát từ bên hông, theo đó trên lưng nhẹ nhàng vuốt ve, Park JiYeon khó có thể kiềm được phát ra tiếng rêи ɾỉ.
Tay Jung SooYeon phi thường xinh đẹp, mười ngón thon dài, bóng loáng nhẵn nhụi. Park JiYeon có đôi lúc nhìn hai tay của Jung SooYeon rồi ngẩn người, sau đó ảo tưởng một chút, nếu mình cũng có đôi tay như vậy thì tốt quá. Cho nên, Park JiYeon yêu quý đôi tay kia còn hơn Jung SooYeon, cho tới bây giờ đều không để cho đôi tay đó động vào bất cứ việc gì. Hiện tại, hai bàn tay đó lại đang vuốt ve thân thể mình, loại chuyện này làm cho Park JiYeon vừa nghĩ tới liền. . .
“Ân. . .”
Cảm giác được đối phương đụng đến phần mấu chốt phía trên, Park JiYeon rêи ɾỉ một tiếng, thân mình giật giật, theo bản năng lấy tay che lại.
“JiYeon.”
Thanh âm nhu nhuyễn, nghe như tiếng rêи ɾỉ nhẹ.
Jung SooYeon nhẹ nhàng gọi tên Park JiYeon, tay chậm rãi sờ soạng toàn thân người kia, thanh âm của nàng làm cho Park JiYeon toàn thân cả người rã rời, một chút ý thức còn sót lại hoàn toàn bị giọng nói kia xóa sạch.
Rốt cục là ai dạy SooYeon. . . Rõ ràng ngay từ đầu là một bé ngoan đến hôn cũng không biết. Hiện tại. . . Xem cái thủ pháp kia, hoàn toàn là hai người khác nhau.
“JiYeon. . .”
“Ân. . .”
Hoàn toàn mất đi ý thức, cuối cùng chỉ có thể rêи ɾỉ đáp lại.
Jung SooYeon nhẹ nhàng cắn lỗ tai Park JiYeon, lưỡi bắt đầu liếm lấy vành tai Park JiYeon.
“JiYeon. . .”
Như trước tinh tế hôn.
“Ân. . .Ưm a. . .”
Lỗ tai, sau đó là cổ, cắn cắn một chút, lại đến xương quai xanh. Rốt cục chuyển tới địa phương vừa rồi vẫn đang vuốt ve, bắt đầu mút.
“SooYeon. . .”
Park JiYeon mau muốn khóc. Hai tay che mắt của mình, khó có thể ức chế gọi tên Jung SooYeon. Hai chân bắt đầu không ngừng ma sát.
“SooYeon. . .”
Jung SooYeon nhẹ ngàng vuốt ve đùi Park JiYeon, từng chút một, từng chút một, kéo dài nụ hôn đi xuống.
Park JiYeon cho tới bây giờ đều chưa từng được đối đãi qua như vậy, chỉ cảm thấy thẹn thùng, có điểm kích động, thậm chí có chút sợ hãi, nước mắt xuyến xuyến chảy xuống.
“JiYeon. . .”
Thanh âm của Jung SooYeon càng ngày càng nhẹ, làm cho Park JiYeon cảm thấy được kia càng thêm mị hoặc.
Ánh nắng tươi sáng buổi sớm, tuyết đọng trên mặt đất còn chưa tan hết, lộ ra nét đẹp độc đáo của mùa đông. Cho dù bị rét lạnh, nhưng có thể chiêm ngưỡng đến vẻ đẹp tiêu điều mà rắn rỏi này, tâm tình tự nhiên cũng sẽ tốt lên.
Nhưng mà hiển nhiên, thực tế Park JiYeon không thể nào hảo được. Sắc mặt khó coi, mắt gấu mèo, ngồi ở trên giường, không cần nói cũng biết, ngày hôm qua nàng nhất định là ngủ không được ngon giấc.
Jung SooYeon nằm bên cạnh Park JiYeon, ngủ rất say, trên mặt lộ vẻ thỏa mãn.
Park JiYeon bây giờ không biết là đang cao hứng, hay là đang khổ sở.
Đêm qua hết thảy đều tuyệt vời, đúng. . . Ít nhất lúc đầu là như vậy. Sau đó. . .Sau đó? Sau đó hai người đều có cảm giác, đến cuối cùng cũng đều khoan khoái như nhau. Nhưng. . .
Chẳng lẽ như vậy liền công đức viên mãn sao? Chẳng lẽ nữ nhân cùng nữ nhân tới mức đó liền xong? Chính là. . . Các nàng ai cũng không có tiến vào thân thể người kia nha! Đây là hoàn mỹ H sao? Nếu như vậy, nàng cùng SooYeon, không phải cả đời đều duy trì thân xử nữ sao?
Chỉ nghĩ một chút như vậy, đã làm Park JiYeon bối rối không thôi (tuy rằng không phải nói duy trì thân xử nữ là không tốt. . .), còn chưa nói, Jung SooYeon vẫn còn đang ngủ, đúng là bi thảm.
Nghĩ lại cũng là, ngày đó buổi tối, Jung SooYeon vì chuyện của lão nhân nên ngủ muộn, buổi sáng lại vì chuyện của lão nhân nên rất sớm đã thức dậy, ban ngày cũng không có thời gian ngủ bù, có thể chống đỡ được cho đến lúc này đã là kỳ tích. Hơn nữa. . . Đêm qua. . . Các nàng đích thực là giải quyết nhu cầu bản thân.
Chính là. . . Nàng luôn cảm thấy không đúng, nàng chính là cảm thấy không đúng a! Tuy rằng bản thân Park JiYeon cũng không hoàn toàn hiểu được, nữ nhân cùng nữ nhân H như thế nào! Nhưng mà, tuyệt đối sẽ không cứ như vậy cọ tới cọ lui rồi kết thúc. Nếu là như vậy, vì sao nàng luôn cảm thấy thiếu thiếu gì đó?
“. . .”
Đây là hậu quả của việc không tìm hiểu trước khi làm sao?
Chuyện này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nữ sinh cả đêm không ngủ được vô cùng bi ai nghĩ.
Đêm qua Jung SooYeon tích cực như vậy, làm cho Park JiYeon nghĩ nàng cái gì cũng đều biết. Jung SooYeon thủ pháp thuần thục, rõ ràng là có học hỏi qua a ~~ Chính là. . . Qủa nhiên không thể trông cậy vào tờ giấy trắng này sao?
Jung SooYeon giật giật người, nhưng không có dấu hiệu tỉnh dậy. Nghĩ rằng đã đạt được mục đích, nữ sinh hoàn tàn không tiếc nuối gì đi ngủ, ngủ vô cùng thỏa mãn. Park JiYeon nhìn trời, dựa vào Jung SooYeon coi như không có hi vọng. Park JiYeon! Ngươi phải tỉnh lại! Phải dựa vào bản thân mình đi! Nắm chặt tay.
“. . .”
Tranh H minh họa, là công cụ học tập tốt nhất.
Bởi vì nhiều nguyên nhân, trên mạng tài liệu rất ít, tranh H của nữ nhân cùng nữ nhân vì thế cũng không nhiều. Nhưng mà cái này cũng giống như AV, cần có quyết tâm. Hồ này không có cua, tìm hồ khác sẽ có. Ngươi muốn tìm, tóm lại vẫn có thể tìm ra. Kết quả suốt một buổi chiều, Park JiYeon rốt cục mò được một trang bí mật, chuẩn bị nguyên một bộ ảnh H bách hợp.
“Đây là kể lại chuyện có thực sao?”
“Yên tâm đi! Tuyệt đối là kể lại tỉ mỉ O(∩_∩)O~, cam đoan ngươi xem muốn ngừng cũng không ngừng được.”
“Thật sao? Cám ơn nha.”
Park JiYeon nhìn chằm chằm dòng chữ trong QQ, kích động vạn phần.
“Ha hả ~~ đừng khách sáo. Đúng rồi, ở đây còn có tặng phẩm! Muốn lấy không? ~(≧▽≦)/~”
Tốc độ đánh chữ của đối phương mau lẹ, rất nhanh đã gửi qua.
“Tặng phẩm?”
Park JiYeon nghi hoặc.
“Đúng rồi! Người thật □, độ phân giải cao, H mạnh! Tuyệt đối là bạch kim trân quý phiên bản nha. Hiện tại tìm không thấy đâu. Có muốn lấy không?”
Người thật? Rõ nét? □? H mạnh. . . Park JiYeon bị lôi kéo một chút.
“Muốn.”
Điều kiện thật mê người, tâm không khỏi kích động, nếu như đúng là người thật việc thật, có lẽ rất tốt.
“Ta gửi qua đây.”
Rất nhanh liền nhảy ra thông báo nhận file mới. Park JiYeon ngồi trước bàn máy tính, chờ bộ phim kia gửi qua.
Sau đó “Đinh” một tiếng, tập tin gửi xong.
“Cám ơn nha!”
Hồi âm lại một câu, liền khẩn cấp mở lên xem.
Nhưng mà. . .
“Trời ơi! Thế nhưng còn có thể như vậy?! Oa oa!”
“A? Thì ra là như vậy a! Trời! Động tác này!”
“A! Hảo rõ!”
Nữ sinh mặt đỏ tai hồng ngồi trước máy tính, nhịn không được kêu lên.
“. . . Không được rồi! Không được rồi!”
Rốt cục thấy một cảnh XXX trên màn ảnh, Park JiYeon hết chịu nổi kêu lên, Một phen tắt bộ phim đi.
Park JiYeon chấn động, hình ảnh vừa rồi, thật sự có chút quá mức. Nếu nàng làm như vậy với Jung SooYeon, đem mấy thứ kia vào trong thân thể Jung SooYeon. . . Nàng. . . Làm không được! SooYeon nhất định sẽ rất đau! ~~~~(>_<)~~~~
“Ta quả nhiên. . . Vẫn là không được sao?”
Thở hổn hển ghé vào trên bàn máy tính, Park JiYeon vô cùng bi thảm nghĩ.
Sau đó, nàng lại nghĩ tới một chuyện bi thảm hơn.
Hôm qua, đúng là không có làm trọn vẹn.
Nàng tuyệt đối không thể làm hành động táo bạo như vậy rồi! Mà ngay cả dùng đạo cụ kia, nàng đều làm không được! SooYeon cũng vĩnh viễn sẽ không nghĩ đến phải làm như vậy đi? Các nàng. . . Qủa nhiên vẫn phải mãi mãi duy trì tấm thân xử nữ.
Hết chương 26.
___________________________
JCyn2_: Thật ra là bộ truyện này thì Thụy mỹ nhân là công. Đến cuối cùng thì là vậy. Nhưng mình vẫn cảm thấy họ Park giống công hơn thụ 😌
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro