Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

24

Minjeong nhanh chóng đưa nàng đến một biệt thự sang trọng được thiết kế theo phong cách Châu Âu, khuôn viên biệt thự trang trí toàn bộ đều là hoa tươi, tràn ngập không khí sinh nhật, tiệc rượu đang tấp nập người cười nói vui vẻ, xung quanh khu vực hồ bơi bạn bè của Minjeong và Jimin đều được mời đến, đương nhiên là có cả Aeri và Ningning, bọn họ đang vỗ tay chúc mừng cặp đôi tay trong tay xuất hiện.
Jimin thật sự ngạc nhiên lắm, nàng nhìn mọi thứ trong sự hạnh phúc và nhìn Minjeong mỉm cười, nàng không nghĩ là Minjeong đích thân mời đến rất nhiều bạn bè, mọi thứ đều được làm chỉn chu, những thứ này chắc đã tốn rất nhiều tiền bạc và công sức.
Jimin không phải lần đầu dự tiệc lớn thế này, nàng cũng dư sức tổ chức cho mình sinh nhật hàng ngàn người tham dự nhưng trước giờ Jimin không quan tâm sinh nhật cho lắm, đây là lần đầu được người yêu mình tổ chức sinh nhật cho mình, cảm giác sẽ rất khác biệt, dẫu biết Minjeong rất nhiều tiền nhưng phải là người hoàn toàn vì nàng mà đặt tâm ý thì mới có thể lên kế hoạch bất ngờ như vậy. Jimin xúc động ôm chầm lấy người ta, mắt long lanh vì muốn khóc.
- Sinh nhật vui vẻ như vậy sao lại khóc? Ngoan nào!- Minjeong ôm lấy cả người nàng vuốt lưng dỗ dành, sau đó đặt tay lên hai vai nàng, nhìn kĩ khuôn mặt đáng yêu của Jimin.
- Em yêu chị, em thật sự yêu chị.
Được Minjeong vỗ về, Jimin âu yếm nhìn người ta thổ lộ tình cảm, người này thật sự rất ngọt ngào với bạn gái, là nàng không có mắt nên không nhận ra sớm, xém chút nữa là bỏ qua Minjeong tốt với nàng như vậy.
- Mau thổi nến đi, đêm nay em là chủ bữa tiệc, mọi người đang đợi em bé đó.
Minjeong nhìn thấy nhân viên phục vụ đẩy chiếc bánh kem 3 tầng đến bên cạnh hai người thì nhắc nhở nàng với ánh mắt cưng chiều. Jimin nở nụ cười hạnh phúc, dòng chữ "Chúc mừng sinh nhật em yêu" viết trên bánh ngọt ngào như vậy, nàng hạnh phúc chết mất.
Jimin nhắm mắt cầu nguyện rồi nhanh chóng thổi nến, nhiều người đều nhìn nàng và Minjeong ánh mắt ngưỡng mộ, lại có chút tiếc nuối, sự đẹp đôi và sự cưng chiều của Minjeong dành cho nàng đủ để biết đối với Minjeong nàng đặc biệt đến thế nào, bọn họ tuy là bạn bè, đối tác nhưng chắc chắn không còn cơ hội rồi.
- Cầu nguyện chuyện gì đó?- Minjeong tò mò khi thấy nàng thổi nến xong che miệng cười thích thú.
- Cầu cho chị đừng bạo dâm với người ta nữa, nhìn cổ em xem, dùng che khuyết điểm bao nhiêu cũng vẫn thấy nè.
- Em không biết là mấy cái vết đó làm em quyến rũ hơn sao?- Minjeong vuốt tóc nàng, mềm mại và thơm, trái tim Minjeong dạo gần đây đứng trước Jimin lại đập nhanh hơn một chút.
- Tặng em nhiều quà như vậy xem ra em nên đền đáp lại.- Jimin vòng tay lên cổ Minjeong, nghiêng đầu chớp mắt nhìn Minjeong chờ đợi.
- Chưa nhiều mà, em nói xem tặng thêm căn nhà này có được không?- Minjeong nói rồi đảo mắt một cái, căn nhà vừa thấy qua đã cảm giác không tệ.
- Sao cơ? Căn nhà này....?- Jimin ngơ ngác nhìn xung quanh thêm lần nữa, nó còn lớn gấp đôi căn nhà nàng đang ở cùng ba mẹ.
- Bây giờ nơi này là của em, em nghĩ sao nếu như chúng ta dọn về đây sống?- Minjeong đúng là đang nói thật, sống chung cũng không có gì quá đáng mà.
- Chị có bao nhiêu căn nhà, trước đây quen ai cũng tặng một căn đòi sống chung có phải không?
Jimin ngược lại với suy nghĩ của Minjeong là nàng sẽ thích thú, ai ngờ nàng bĩu môi nhéo vào hông Minjeong một cái.
- Làm gì có? Chỉ tặng cho em thôi, em yêu.
Minjeong cười cười, trực tiếp hôn lên má Jimin, hai người mặc kệ những người xung quanh có nhìn hay không, đêm nay nhất định đắm chìm vào ánh mắt của nhau.



- Em chuẩn bị tốt như vậy, xem ra phải thưởng thêm, Jimin của chị rất hài lòng.
Minjeong vừa nói vừa gật đầu nhìn Ningning đang bên cạnh, âu yếm một lúc thì Jimin bị đám bạn kéo sang một bên nói chuyện, bọn họ nói chuyện cười rất vui về chuyện thầm kín phụ nữ nên Minjeong đứng đằng xa quan sát nàng một chút, cho nàng chút không gian riêng tư cùng bạn bè, Jimin luôn ở trong tầm mắt Minjeong.
- Em mệt muốn chết đây, em phải nghỉ mấy ngày để ngủ đó, chị duyệt cho em là được.
Ningning cảm thấy sự chuẩn bị này là do Minjeong lên kế hoạch nhưng em là người trực tiếp đi làm việc với nhân công, lại phải tìm hiểu về bạn bè của hai người mà mời đến đây, nhiều thứ phải lo nên ngủ không đủ giấc, em gật gù đầu lên vai Aeri cũng đứng ở kế bên, Aeri thì rất ít nói, chỉ ôn nhu ôm cả người em vào lòng, nhìn Minjeong ánh mắt ai oán, dám hành hạ Ningning như vậy.
Minjeong chỉ cười với hai đứa nhỏ, cũng không nghĩ một ngày mình vì Jimin mà làm rất nhiều thứ, Minjeong cảm nhận ở trong lòng mỗi ngày đều yêu nàng thêm một chút, nhưng thay vì nói yêu Jimin bằng những lời nói trống rỗng, cô muốn hành động nhiều hơn, muốn đem tất cả mọi thứ tốt đẹp trên đời này dành tặng Jimin.
- Đợi chút em có điện thoại.
Ningning vội vã tìm túi xách khi điện thoại báo lên rất nhiều tin nhắn, Aeri buông eo em ra, mà hình như điện thoại Aeri cũng rất nhiều tin nhắn như vậy, hai đứa nhanh tay tìm điện thoại.
Minjeong nhìn hai đứa thấy có chút lạ, sau đó bản thân điện thoại cũng reo lên và như có dấu hiệu gì đó, toàn bộ những người đang đứng xung quanh, bao gồm cả Jimin cũng có điện thoại, tiếng chuông thông báo của rất nhiều người tạo thành tiếng ồn ào, bọn họ đều ngơ ngác nhìn nhau rồi mở điện thoại lên.
- Chuyện này...- Aeri nhíu mày sau khi xem xong.
- Chúng ta đều nhận được ảnh giống nhau sao...?
Ningning lướt qua lại rất nhiều tấm ảnh được gửi vào điện thoại em, em hoảng hốt nhìn về phía Jimin và lo sợ nhìn Minjeong, dường như Minjeong cũng đang chăm chú xem những tấm ảnh đó, Jimin ở gần đó cũng nhận được ảnh giống nhau, nàng đưa tay lên che miệng, những tấm ảnh này ở đâu ra vậy....????
" Jimin lên giường cùng người đàn ông khác sao, sao mình tưởng Chủ tịch Kim và Jimin hẹn hò?"
"Có ảnh lên giường còn có ảnh đi ăn vào đêm khuya, có ảnh đi chơi trên đảo nữa, tội nghiệp Minjeong bị cắm sừng sao?"
" Sinh nhật tổ chức to như vậy lại đi cắm sừng người khác, đúng là phụ nữ."
Tất cả bọn họ đều được nhận những tấm ảnh như nhau, tiếng bàn tán xôn xao, tiếng chỉ trích vang lên bên tai Jimin, nàng hoảng hốt, ánh mắt không biết vì sao lại ngân ngấn nước, nàng nhìn Minjeong nhưng Minjeong lại không nhìn nàng, cô đang nắm chặt tay lại, khuôn mặt Minjeong hiện tại rất khó đoán.
- Minjeong....
Trước những lời bàn tán và chỉ trích của bọn họ, Jimin không biết phải làm sao nên ngập ngừng gọi tên người ta, nàng dự định chạy đến bên Minjeong giải thích thì bạn bè của Minjeong kéo nàng lại, nàng uất ức đến phát khóc, nôn nóng muốn đến bên Minjeong , nàng sợ Minjeong cũng như bọn họ mà hiểu lầm nàng.
Minjeong quả thật rất tức giận, nhưng là giận dữ với tên nào đứng đằng sau chuyện này, cũng có chút bản lĩnh, có thể biết được hết số điện thoại của những người ở đây, cô đang cố gắng kìm chế để xử lý tình hình, cô nhìn qua Jimin đang bị mọi người vây quanh mà xót xa.
- Chị muốn trong vòng 10 phút nữa toàn bộ điện thoại của những người này đều được giữ lại, ngày mai không được để bọn họ đem chuyện này nói ra ngoài, nếu như phát hiện những tấm ảnh truyền ra bên ngoài, dùng tiền cũng được, đe doạ cũng được, trước tiên giải quyết sạch sẽ đã, hai đứa đi làm việc đi.
Minjeong phân phó cho hai đứa nhỏ, sau khi Aeri và Ningning chạy đi nói nhỏ vào tai một anh vệ sĩ gần đó thì toàn bộ vệ sĩ từ đâu đều ập đến, lúc nảy không nhìn thấy nhưng bây giờ cũng khoảng hơn 30 vệ sĩ, điện thoại trên tay nhiều người bị vệ sĩ giữ lại, bọn họ ngơ ngác khó chịu nhưng sau khi nghe thông báo sẽ được đền điện thoại khác thì cũng im lặng.
Minjeong đi nhanh đến bên cạnh Jimin đang bị vây quanh, nàng đang lóng ngóng trong đám đông, có lẽ là bất ngờ và sợ Minjeong sẽ rời bỏ nàng vì những tấm ảnh mà Jimin yếu đuối đi rất nhiều, nếu là nàng của những lúc bình thường chắc chắn sẽ xử lý những người này.
Minjeong nắm lấy bàn tay kéo thẳng nàng ôm vào ngực bảo vệ, cô chạm tay vào những giọt nước mắt vươn trên mi của Jimin, ngốc quá, có gì mà phải khóc, cô chưa vội đến bên cạnh nàng là muốn tìm cách xử lý trước đã chứ không phải tin mấy tấm ảnh đó mà bỏ rơi nàng.
Jimin ngước đôi mắt to tròn nhìn Minjeong, lại cảm thấy có chút đau lòng, Minjeong tại sao có thể ôn nhu như vậy, không hề giận nàng một chút nào sao???
- Những tấm ảnh vừa rồi sẽ được kiểm tra tính xác thực, nhưng nếu là ảnh của quá khứ thì tôi không quan tâm quá khứ, hiện tại tôi tin Jimin dành trọn tâm tư cho mình, chuyện này nếu ai truyền ra ngoài thì Kim Minjeong tôi sẽ vì yêu thương Jimin mà rút hợp tác, mọi người hiểu mà, phải không?
Minjeong nhìn những người kia lên tiếng đe doạ khiến những tiếng ồn xung quanh đột nhiên dừng lại, ai nấy nhìn nhau sợ hãi, tập đoàn của Minjeong nếu rút hợp tác, còn có cả những nơi cty Jimin đầu tư cũng rút lui thì bọn họ tiêu đời, tuy là bạn bè nhưng bạn làm ăn đương nhiên vẫn sợ tiền của mình bị thua lỗ, họ cuối mặt không dám nhìn Minjeong nữa, bởi họ biết Chủ tịch Kim xưa nay nói là làm.
- Chúng ta đi nhé, đừng quan tâm đến bọn họ, xin lỗi em, đừng khóc.
Minjeong cuối xuống thấy Jimin bé nhỏ đang chôn mặt vào ngực cô thì nhẹ nhàng thì thầm, cô hôn lên trán nàng xót xa, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay Jimin kéo đi.
Cả hai người vào nhà trong chốt cửa, vệ sĩ liền kéo rèm lại, bên ngoài công việc của ai nấy làm, chỉ có Jimin như mèo nhỏ bị Minjeong vừa vào nhà đã áp nàng trên ghế sofa, nàng bị Minjeong hôn khắp mặt, cô cởi áo khoác bên ngoài vứt bừa xuống sàn.
- Đứa nào ghép ảnh em thật ngu ngốc.- Minjeong hai mắt quan sát thái độ của Jimin.
- Chị có tin những tấm hình đó...?
Jimin dùng ngón tay vẽ vòng tròn lên ngực Minjeong qua lớp áo người ta đang mặc, nàng nũng nịu sợ Minjeong sẽ có suy nghĩ khác về nàng, ban nảy nghe Minjeong bênh vực nàng rất cảm động, người này không những không tức giận với nàng mà còn vì nàng hăm doạ người khác, nhưng nàng chỉ sợ Minjeong ra oai với bên ngoài nhưng trong lòng nghi ngờ nàng thì sao?!!
- Cái tên ghép ảnh không biết được Jimin là trao lần đầu cho chị, mấy tấm ảnh em nằm dưới thân đàn ông đó thật mắc cười nhỉ, làm tình không vào bên trong sao, hay tên đó yếu sinh lý, Jimin nói xem.
Minjeong vừa nói vừa kéo tuột quần lót nàng xuống chân, bàn tay có ma lực vừa chạm vào cô bé của Jimin đã có chút phản ứng.
- Xem ảnh mình với người khác khiến em hứng vậy sao, ướt hết rồi nè.- Minjeong dùng ngón tay vuốt ve bên ngoài để thấm chút dịch tình của Jimin rồi đưa lên, cho vào miệng mút ngon lành.
- Người ta ướt là tại bàn tay chị đó!!!- Jimin đánh lên vai Minjeong, hư hỏng, lại còn vừa trêu nàng vừa cười to như vậy.
- Hay là chúng ta chụp lại mấy tấm ảnh khác, ngày mai chị gửi cho cái tên ghép ảnh xem, để hắn biết đâu mới là ảnh thật.
- Chị hư lắm, còn hư hơn cả em.- Jimin che miệng cười, gặp Kim Minjeong thì cái tên ghép ảnh chắc chỉ có tức chết.
Minjeong cười nhếch môi giúp nàng cởi khoá chiếc đầm đang mặc, tự nhiên không hề giận nàng. Minjeong có phải trẻ con đâu mà tin mấy tấm ảnh không có thật đó, Jimin trao lần đầu cô, mấy tấm ảnh đó không thể nào là trước đây, mà hiện tại cô tin tưởng Jimin, nghĩ đến chuyện vừa xảy ra Minjeong thấy có chút kích thích, đêm nay không thể bị phá như vậy được, mặc kệ xử lý sao, tận hưởng thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro