Chương 3: Chịu trách nhiệm
Có máu bôi trơn, động tác xỏ xuyên cực kỳ thuận lợi, nóng ấm trơn trượt, cảm giác này vô cùng chân thật
Yeji thở dài thoả mãn đem hai chân Chaeryeong xếp thành tư thế dễ dàng xen vào nhất, thắt lưng dùng lực tăng tốc độ va chạm
"Ách ! A...ân...a a a..." Đau đớn ban đầu biến mất thay vào đó là khoái cảm như thuỷ triều lên, Chaeryeong nâng người lên theo động tác của nữ nhân không ngừng rên rỉ
"A, sướng quá ! Bảo bối, đến, kêu lớn tiếng một chút" Yeji cúi thấp người ôm lấy Chaeryeong, hôn môi hôn cổ nàng, thở dốc.
"Nào, kêu lớn lên, dùng sức kêu lên đi"
"A....a a a....ân...a a a !! Ưm....a a a !!" Chaeryeong kêu lên, móng tay bấm sâu vào da thịt Yeji "a...a...ân...ưm...a...cô, mau động....a a a...nhẹ chút"
"Sao vậy, còn đau ?"
Yeji đột ngột rút ra xoay người Chaeryeong lại, banh hai chân nàng ra bất ngờ đâm vào trong, hai tay xoa nhẹ mông nàng, đôi mắt khẽ liếc xuống nhìn drap giường
"Chảy nhiều máu vậy, phải hảo hảo tẩm bổ mới được"
Chaeryeong đem mặt chôn vào gối khẽ rầu rĩ
Yeji nắm chắc lấy eo nàng, từ trong cơ thể đỉnh lên
"A ! Bảo bối, eo của em thật nhỏ, tôi thực thích"
"Câm miệng"
"Được, tôi câm miệng vậy em mở miệng" Yeji cười xấu xa mãnh liệt đâm chọc, "hảo hảo mở miệng nhỏ này ra, giỏi quá ! Đúng như vậy, thật thích a ! Bảo bối ngoan kẹp chặt thêm một chút"
Chaeryeong vừa then vừa giận, "Yeji cô câm miệng cho tôi, a...a...ân...a a a...!"
Yeji xỏ xuyên gần mười phút sau lại đem thân thể Chaeryeong lộn lại, chính diện tiến thẳng vào trong
"Ân~"
Thân thể Chaeryeong bỗng chốc bị phủ lên, theo bản năng nàng ngửa đầu phát ra một tiếng rên dài
"Thấy thoải mái không ?" Yeji chậm rãi rút ra lại mãnh liệt đâm sâu, côn thịt thô cứng bổ ra từng tầng thịt mềm thẳng đến nơi sâu nhất, ma sát một lúc, lại rút ra rồi lại chen vào. Một lần lại một lần chỉ là mỗi lần chen vào đều ở góc độ khác nhau, hắn không ngừng tìm kiếm quan sát biểu tình của Chaeryeong
"A...!"
Chaeryeong đột nhiên kêu lên một tiếng sợ hãi, khoái cảm kỳ lạ xông đến tận óc, Chaeryeong chỉ cảm thấy da đầu từng trận ngứa ngáy, suy nghĩ trở nên hỗn loạn, mờ mịt mở to mắt nhất thời không biết cảm giác này từ đâu mà tới
"Chính là chỗ này a."
Yeji hôn nhẹ Chaeryeong, hai tay trói eo nàng lại, hơi điều chỉnh tư thế chuẩn bị cho đợt tiến công mới. Chốc chốc, vừa sâu vừa nặng mỗi lần đều đỉnh đến một chỗ, càng lúc càng chuẩn, càng lúc càng nhanh
"A...ân...a a...ha..."
Chaeryeong bị đỉnh xuyên đến rít gào liên tục, cổ họng bị hãm ách, tiếng giao hợp cới tần số cao cơ hồ muốn vỡ thành từng mảnh
Sau gần mười phút giằng co như vũ bão, rốt cục Yeji cũng bắn ra bên trong Chaeryeong, nàng ngửa đầu, kẹp chặt hai chân, cuối cùng cũng tới cực khoái.
"A thật thích ! Chưa từng thấy sảng khoái thế này" Yeji nằm nhoài trên người Chaeryeong thở hổn hển
Chaeryeong từ trong dư vị cao trào, duỗi cánh tay vô lực đẩy hắn ra
"Xuống"
Yeji ngã người nằm xuống bên cạnh Chaeryeong, vươn tay lấy chăn che lại thân thể của hai người
Chaeryeong mệt mỏi nhắm hai mắt thiếp đi
"Còn đau không ?" Yeji đặt một tay lên eo Chaeryeong nhẹ nhàng xoa ấn
Chaeryeong mặc kệ hắn
"Chaeryeong em sau này sẽ là người của Yeji tôi, nên tôi đối với em sẽ phụ trách"
Chaeryeong mở mắt ra cau mày nhìn Yeji. "Cô không phải là có bệnh ? Đều là nữ nhân trưởng thành rồi còn không hiểu quy tắc trò chơi sao ? Ai cần cô phụ trách chứ !"
Yeji đưa tay sờ mặt Chaeryeong, ánh nhìn sắc bén, khẩu khí bá đạo. "Phụ trách hay không do tôi quyết định, không đến lượt em can thiệp"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro