Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 37



Chhương 37: Nhanh Như Vậy Đã Bàn Bạc Hôn Sự ! ?



Phòng khách


Chu Tử Du ôm lấy bảo bối đang tức giận vào trong lòng, dụ dỗ nói "Bảo bối, không tức giận nữa có được hay không?"


"Hừ, chị tại sao lại có thể ôm em ở trước mặt mẹ và dì Chu như vậy?" Cái miệng nhỏ nhắn chu lên thật cao.


Chu Tử Du hôn lên, bàn tay thon dài chế trụ sau ót Sa Hạ, nụ hôn vô cùng sâu, căn bản không có để ý đến mấy người hầu bên cạnh.


Đám người hầu tự giác quay đầu đi, lén lút lui ra.


"Hô. . .Du, chị. . . " Tròng mắt Sa Hạ nhanh chóng đảo quanh một vòng, may là không có ai ở bên cạnh nhìn thấy (tác giả: Bởi vì tất cả những người đó đã lui đi rồi) hơn nữa cũng không biết mẹ và dì Chu đang nói cái gì mà vui vẻ như vậy.


"Làm sao vậy, bảo bối. Mặt của em thật là đỏ." Chu Tử Du nhếch môi, biết rõ còn cố hỏi.


Sa Hạ tức giận ném cho cô một cái liếc mắt, đứng dậy, đi về phía hai vị trưởng bối, liền nhìn thấy những quyển album cực to giới thiệu về cái gì mà váy cưới, bày tiệc rượu với cuộc sống. . . . . . . . .


"Mẹ, mẹ xem những cái này làm gì?" Sa Hạ không nhịn được kêu to. Ở phía sau,  Chu Tử Du đi tới, tâm tình dường như rất tốt, đứng bên cạnh Sa Hạ, nắm lấy bàn tay nhỏ bé của nàng. Nhếch môi.


"Hửm? đang giúp hai con xem xét chi tiết chuẩn bị lễ cưới a."  bà Chu thản nhiên nói.


"Con còn chưa nói muốn gả cho chị ấy." Sa Hạ không biết những lời này đã chọc giận đến người bên cạnh. Bàn tay nhỏ bé bị cô bóp rất đau.


"Bảo bối, em không gả cho tôi thì gả cho ai?" Nói xong, cau mày ôm ngang cô lên, trực tiếp đi về hướng phòng ngủ của cô. Quản gia mới vừa rồi đã nói cho cô biết phòng của nàng ở đâu rồi.


Hai người trong phòng khách nhìn nhau bật cười "Xem ra, chúng ta rất nhanh sẽ có cháu trai hoặc cháu gái rồi."


"Đúng vậy a, hay là chúng ta kêu quản gia chuẩn bị một chút đồ ăn thức uống bổ dưỡng cho phụ nữ có thai đi a."


Gian phòng


Chu Tử Du đem Sa Hạ ném xuống chiếc giường ngủ to lớn, bản thân thì nhanh chóng đè lên "Bảo bối, nói cho tôi biết, em không gả cho tôi thì gả cho ai? Hử?"


Sa Hạ âm thầm nuốt nước miếng một cái "Cái đó, Du, chúng ta còn chưa ăn cơm đấy. Em đói bụng rồi."


Chu Tử Du tà ác nhíu mày "Đói bụng? Rất tốt, tôi cũng đói rồi."


Sa Hạ đương nhiên hiểu cô có ý gì, co đói bụng, muốn ăn nàng.


Khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng cái đỏ bừng, nịnh nọt nói "Du, em là nói, bụng của em đói rồi, muốn ăn cơm."


Chu Tử Du lại mặc kệ nàng, nhanh chóng che lại cái miệng nhỏ nhắn của nàng, bàn tay không an phận làm loạn khắp nơi.


Đúng lúc này, ngoài cửa truyền đến âm thanh của quản gia "Tiểu thư, Chu tổng, phu nhân gọi hai người xuống ăn cơm."


Sa Hạ giống như gặp được cứu tinh, vui mừng hô to "Đã biết, chúng tôi lập tức xuống ngay."


Chu Tử Du lúc này mới không cam lòng đứng dậy, vừa chỉnh sửa quần áo trên người Sa Hạ vừa chỉnh sửa quần áo trên người mình, rồi mới ôm nàng xuống lầu.








Số là tui chán quá nên tui ngoi lên :)), các cậu ráng thi nha với lại tui nghĩ có nên đổi sáng Futanari cho dễ viết hơn ko đỡ phải chỉnh H, vả lại khúc cuối của truyện cần có bảo bảo nên đổi Futa sẽ dễ hơn xin ý kiến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro