Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 16+17: Chia Tay Để Lại Bắt Đầu

Luật sư nhìn tờ đơn ly hôn được ký sẵn, ngập ngừng:

-Trịnh Tổng… người đã suy nghĩ kỹ chưa?

- Tôi đã nghĩ rất kỹ rồi. Căn nhà chúng tôi đang ở sẽ để lại cho mẹ con cô ấy. Chi phí học tập cá nhân, sinh hoạt tháng của con gái đều do tôi chu cấp. Điều kiện duy nhất là cô ấy không được từ chối những điều đó thôi.

- Vâng.

Ai đó đã nói, muốn quên một người đàn bà nên nhanh chóng tìm cho mình một người đàn bà khác!

Nhưng tim con người lại rất nhỏ hẹp. Nó chỉ chứa được một người… Trịnh Tú Nghiên vẫn chỉ có một người đàn bà duy nhất.

Hôm qua cậu đã đến nhà cha mẹ vợ, quỳ xuống dưới chân của ông bà:

- Con xin lỗi ba mẹ…

Từ nhỏ cậu ấm cô độc không có ai để thương yêu và cũng chẳng có ai bảo ban dạy bảo cậu những điều đó cả. Ba Tú Nghiên không thích phụ nữ, khi muốn có người nối dõi tông đường đã đi thụ tinh nhân tạo… Tính cách của cậu có lẽ cũng chịu ảnh hưởng từ ba rất nhiều. Lạnh lùng, độc đoán, làm việc chỉ để thỏa mãn nhu cầu bản thân, không để ý tới cảm nhận của người khác… 5 năm chồng vợ, có lẽ chính cậu là người càng lúc càng đẩy vợ xa mình bằng tư tưởng ràng buộc, không quan tâm cô đã cảm thấy thế nào.

Ba mẹ vợ đã dạy cho cậu một bài học nhỏ, yêu thương một người là nên để họ cảm thấy, mình đã yêu họ đến thế nào.

- Con sẽ ly dị với Mĩ Anh ạ!

- Đến nỗi này sao con? -Bà  xót xa- Hai đứa…

- Em cứ để cho bọn trẻ giải quyết chuyện cá nhân của chúng…. Chúng đều đã trưởng thành rồi…

- Nhưng còn Lauren? Con bé sẽ thế nào?

- Lauren sẽ nhanh ổn thôi ạ! –Tú Nghiên mỉm cười- Vì con sẽ theo đuổi lại Mĩ Anh. Con sẽ chinh phục lại cô ấy bằng tấm lòng của mình…

Ông Hoàng nhìn cậu con rể 5 năm của mình. Tú Nghiên là người hào môn nhưng suốt 5 năm sống với Mĩ Anh, nó đối với ông bà rất lễ phép và tôn trọng. Nếu không có chuyện lần này, cũng không ngờ suốt thời gian qua chúng đã sống trong sự ràng buộc của một món nợ…

Qua nửa đời người, ông cũng nhận thấy Mĩ Anh không hoàn toàn lạnh nhạt với chồng của nó. Chẳng qua một phần do cảm giác căm hận khi Tú Nghiên dồn mình vào con đường cùng còn chưa nguôi ngoai, lại thêm chuyện đột ngột xúc phạm, làm con bé nhất thời không bình tâm được… Rồi thời gian, nỗi khao khát cần cha của Lauren, nếu thêm sự chân thành của Tú Nghiên, có thể con tim Mĩ Anh sẽ mềm đi một chút… Thứ tha!

- Con cứ làm theo ý mình muốn. Chỉ cần không làm khổ ai là được rồi.

Tú Nghiên cũng đến gặp Từ Khải. Thông điệp đưa ra ngắn gọn:

- Tôi sẽ ly hôn với Mĩ Anh. Nếu anh chấp nhận chuyện cô ấy từng có một đời chồng, một đứa con, chúng ta sẽ cùng cạnh tranh với nhau… Nếu chỉ bám theo cô ấy vì muốn trả thù chuyện 5 năm trước thì hãy thôi đi! Mĩ Anh không có lỗi gì cả…. Người gây ra mọi chuyện là tôi…

Đêm đó, Tú Nghiên đã cố tình sắp đặt buổi tiệc rượu, mang Mĩ Anh về nhà mình, cưỡng bức cô, sau đó còn chụp một số ảnh nóng của hai người…

Trong văn phòng, khi chỉ còn hai người với nhau, Tú Nghiên một lần nữa ôm lấy Mĩ Anh, hôn xuống bờ vai gầy guộc ấy… Cô đã cố đẩy Tú Nghiên ra, gào thét trong hoảng loạn:

- Buông tôi ra… Cậu là đồ đốn mạt… Khốn nạn!

Mặt Tú Nghiên khi đó rất dày… Cậu còn thích thú ôm chặt lấy Mĩ Anh hơn, kéo cô xuống sô pha, đôi tay như gọng kềm khóa lấy mọi sự giãy dụa. Đôi mắt lạnh lùng:

- Em trả cho tôi 60 vạn, tôi sẽ lập tức buông em ra ngay. Dù sao không phải lần đầu tiên mà…

Quả là mình rất khốn nạn… Nhưng Tú Nghiên không hối hận vì sự khốn nạn ấy. Cậu cũng không để tâm Mĩ Anh sau những lời đó đã xuôi tay mà tấm thân bé nhỏ run rẩy đến dường nào… Cô đầu hàng Tú Nghiên, không phải vì sợ cậu, mà là Tú Nghiên nắm trong tay quá nhiều lợi thế. Mĩ Anh trong hoàn cảnh đó, không thể mất được công việc nuôi sống cả nhà cô. Mà Tú Nghiên thì lại là chủ… Đem thân xác cho cậu ta thỏa mãn nhu cầu, dù sao cô cũng còn gì để mất nữa đâu… 1 lần, 2 lần hay nhiều lần hơn thì vẫn vậy…

Điều khiến Tú Nghiên hối hận là khi chiếm được rồi, lại vì vẻ lạnh lùng của Mĩ Anh mà chùn bước… Nếu cậu nhân lúc Mĩ Anh đau đớn sinh con, biểu hiện sự quan tâm chu đáo, cho cô thấy đứa bé đó làm cậu vui sướng đến dường nào thì có lẽ hai người sẽ không đến mức này…. 5 năm, đã bao cơ hội trôi qua, bây giờ làm lại, có là quá muộn?

Không muộn một chút nào đâu… Nếu vẫn muốn làm lại, không có gì là muộn cả… Đập một ngôi nhà nát để xây lại tòa nhà to đẹp, tốn công tốn của, tốn cả tâm tư là điều nên làm. Huống hồ hạnh phúc không xây dễ như xây một tòa nhà…

Sau khi ly hôn được nửa tháng, Mĩ Anh đã xin được việc ở một công ty mới. Công việc phù hợp năng lực, đồng nghiệp cũng rất tốt với cô.

Buổi chiều, toàn phòng kế toán tổ chức kiểm kê sổ sách. Mĩ Anh cũng phải làm việc chung với mọi người. Lauren đã đến giờ tan học… Nóng ruột, cô đành gọi điện thoại:

- Alo!

- Alo… Chị hai hả?

- Khải Minh à, chiều nay công ty chị làm kiểm toán… Bất ngờ quá nên chị không làm khác được. 30 phút nữa, em đón cháu giùm chị được không?

- Em đang ở Hạ Môn. Về không kịp đâu chị hai…

Mĩ Anh cắn môi. Cô không muốn làm phiền ba mẹ… Chân ba bị thấp khớp, thời gian qua ở bệnh viện chăm cô, bệnh cũng có phần nặng hơn.

- Không sao đâu.. Em cứ làm việc đi! Chị hai sẽ tính cách khác.

- Chị gọi cho “anh” rể… à không… Tú Nghiên đi!

Thời gian gần đây, Tú Nghiên cũng bận. Nhưng tối nào cậu cũng gọi điện cho Lauren. Con gái cô cứ thắc mắc, sao ba lại không ở chung nhà. May là chuyện Tú Nghiên đi công tác cũng xảy ra nhiều lần, con bé cũng quen.

- Ừ…

Số điện thoại của cậu vẫn còn lưu với cái tên cũ… Trịnh Tú Nghiên, rất lạnh lùng…

Bên kia là giọng nói trầm trầm quen thuộc:

- Có chuyện gì vậy Mĩ Anh?

- Không -Cô chợt cắn môi. Cậu không lưu số điện thoại trong danh bạ, tại sao lại biết là cô- Em bận việc… Chiều nay Nghiên đón con giùm em nhé.

- Ừ… Em nhớ ăn cơm, đừng bỏ bữa đó!

- Vâng… Em cúp máy đây…

Cô đã tắt máy, Tú Nghiên nhìn vào điên thoại. Vẫn số điện thoại cũ mà cậu đã thuộc nằm lòng… Từng con số…

- Daddy ơi!

Lauren cười tít mắt khi Tú Nghiên nắm tay nó dẫn ra cổng. Ba rất đẹp và manly mà. Đã nói mà các bạn không tin. So với ba Tiểu Đan, ba Lauren cao hơn cả cái đầu, trông thật oai phong:

- Daddy ơi!

- Gì hả con?

- Mình về nhà với mẹ hả daddy?

- Mẹ bận rồi… Daddy dẫn Lauren đi ăn. Con thích ăn gì?

- Kem ạ…

- Không được ăn kem… Sún răng hết bây giờ. Để daddy dẫn con đi ăn mì?

- Con không ăn mì đâu. Con muốn ăn gà rán à.

- Con nít không được ăn nhiều gà rán. Sẽ không có nhiều chất dinh dưỡng…

Tú Nghiên chợt ngừng lại. Chưa bao giờ hai cha con cùng đi ăn gà rán. Cậu cũng chưa từng nói với con gái, gà rán không tốt ở điểm nào.

- Không ăn mì hay gà rán. Về nhà daddy sẽ nấu cơm chi Lauren ăn…

Thật ra, Tú Nghiên nấu ăn khá ngon. Thời gian đi du học, mọi chuyện đều phải tự lo nên cậu cũng biết nhiều chuyện hơn các công tử tiểu thư nhà giàu khác… Lauren háo hức nhìn chén cơm ba đặt sẵn trước mặt, cười tươi:

- Daddy ơi, thơm quá!

- Ừ… Thơm thì ăn cho hết nhé!

- Dạ…

Con gái của hắn. Khuôn mặt xinh xắn như một con búp bê, hàng mi dài cong vút. Lớn lên con sẽ rất xinh đẹp… Nhưng sao bây giờ ba mới nhận ra?

Điên thoại reo:

- Alo?

Giọng Mĩ Anh hơi gấp rút:

- Con sao rồi Nghiên?

- Con đang ăn cơm… Một lát Nghiên sẽ chỉ cho con học bài.

- Ngày mai là ngày hội phụ huynh, con không phải đi học đâu. Nghiên cho con xem phim hoạt hình là được. Lauren thích phim hoạt hình Tiểu Đinh Đang nhất. Em có mua đĩa bỏ trong hộc bàn cho con.

- Ừ… Nghiên biết rồi…

Là một người cha, nhưng ngay cả ngày hội phụ huynh cũng không biết. Con gái thích gì cũng chờ vợ nói…. Thế làm sao là ba tốt của con gái được đây?

- Daddy ơi!

- Gì đó con?

- Con không ăn tôm đâu. Sẽ bị nổi mẩn đỏ.

- Ừ… Vậy daddy lấy thêm xúc xích cho con nhé?

- Dạ…

Nhìn Lauren xúc cơm ăn ngon lành, Tú Nghiên không biết lòng có bao nhiêu hổ thẹn… Bao năm qua, cậu luôn tự nhốt mình vào trong cảm giác ưu phiền vì không được thương yêu, nhưng bản thân cậu vốn cũng đâu thương yêu gì người khác. Thiên thần đang ngồi đó, nhưng chính Tú Nghiên đã để lỡ bao cơ hội – cùng thiên thần thắp lên ngọn lửa của tình yêu.

 Hết Chương 16+17

Đọc Xong nhớ Votes ủng hộ mình nha ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: