Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 34

"Uhm, chị thấy em nha, bây giờ là 'thả con săn sắt bắt con cá ba sa', sau đó sẽ là chiêu 'qua cầu rút ván'!"

Mặc dù không biết ngày mai Kỳ Duyên sẽ làm gì, nhưng mà Minh Triệu biết Kỳ Duyên chính là dùng chiêu thức "thả con săn sắt bắt con cá ba sa" đối với Hoàng Anh, rất có thể ngày mai sẽ trực tiếp qua cầu rút ván, tìm người giả vờ, tình cờ bắt gặp, cắt đứt mọi biện hộ, sập bẫy mà chết.

"Triệu chị có biết trong đó còn có thể thêm một kế?"

Kỳ Duyên không thể phủ nhận, Minh Triệu thật đúng là nhìn ra tâm tư của cô. Quả thật cô có kế hoạch như vậy, cũng đang triển khai kế hoạch như vậy.

"Mỹ nhân kế? Dụ hắn ngoại tình? Chiêu này không cao lắm nha"

Khi Kỳ Duyên nói muốn cô để cô ấy giải quyết, thật ra thì Minh Triệu cũng đã mơ hồ đoán được Kỳ Duyên muốn dùng cái kế gì.

"Triệu chị thật sự là quá thông minh. Từ xưa dùng nhiều nhất chính là mỹ nhân kế, không phải sao? Dĩ nhiên, là kế trúng kế. Tuy nhiên, bây giờ em là xâm nhập doanh trại địch, thầm độ trần thương, sau đó, đổi khách làm chủ"

Vừa nói, Kỳ Duyên cũng không quản gì mà ôm Minh Triệu, cô cảm thấy cô rất ác liệt, một kế lại một kế, cũng may cô thích là Minh Triệu, Minh Triệu cũng chịu chơi cùng cô, nếu không, ai có thể chịu được tính tình ham chơi ác liệt này của cô đây?

"Được được được, biết em lợi hại, không nên ồn ào, em lấy món ăn ra trước đi"

Minh Triệu coi như là bội phục Kỳ Duyên. Kỳ Duyên ngoan ngoãn nghe lời, buông tay, nhưng mà còn không nhịn được thổi một hơi ở vành tai Minh Triệu, hơi nóng khiến Minh Triệu khẽ run một trận, sau đó đắc ý mở cửa phòng bếp ra, bưng món ăn đi ra ngoài. Ăn cơm ăn cơm, buổi tối còn nhiều thời gian, cô đã quyết định chủ ý tối nay muốn bắt cóc Minh Triệu đi. Bây giờ cũng không quấy nhiễu Minh Triệu nữa. Ở phòng khách, Hoàng Anh thấy Kỳ Duyên bưng một đĩa món ăn đi ra, vội vàng nghênh đón. Hoàng Anh không che giấu được hưng phấn nói:

"Kỳ Duyên... chuẩn bị xong rồi sao? Tới, để tôi cầm"

Cũng không biết hai người phụ nữ ở trong phòng bếp làm cái gì, đóng chặt cửa, hắn cũng không tiện đứng ở cửa, cho nên sẽ ở phòng khách xem TV, thuận tiện suy nghĩ thế nào mới có thể càng đến gần Kỳ Duyên cùng chuẩn bị xong quan hệ ba người bọn họ. Muốn chuẩn bị xong quan hệ của ba người, là một công trình lớn.

"Không sai biệt lắm, lấy đồ trong phòng bếp ra liền có thể ăn rồi"

Kỳ Duyên cười lúm đồng tiền như hoa, thái độ đối với Hoàng Anh là thay đổi một trăm tám mươi độ. Một người phụ nữ muốn bắt được đàn ông, thật ra thì rất đơn giản, bắt lại một người đàn ông có cảm giác hứng thú đối với mình, đơn giản hơn. Phương thức thả con săn sắt bắt con cá rô cũng rất hữu hiệu. Quả nhiên, nụ cười của Kỳ Duyên rất có tác dụng đối với Hoàng Anh, hắn tích cực đi dọn bàn ăn, sau đó lại tranh vào phòng bếp bưng món ăn ra.

Kỳ Duyên mừng rỡ ngồi thoải mái, nhìn Hoàng Anh bận rộn. Mà món ăn cuối cùng của Minh Triệu cũng xong, để cho Hoàng Anh bưng ra sau đó đi tắm lưu lại Hoàng Anh cùng Kỳ Duyên ở phòng khách. Kỳ Duyên chuyên cần dọn bát đũa xong, còn lấy ra một chai rượu. Kỳ Duyên nhìn thấu, đó là rượu cô thích, lần trước Hoàng Anh cũng gọi rượu giống cô. Khóe miệng Kỳ Duyên nhếch lên, trên mặt lộ ra nụ cười người khác không dễ phát giác. Nếu như cô thích đàn ông, nếu như Hoàng Anh chưa kết hôn, cô sẽ cảm động vì tâm ý của Hoàng Anh đối với cô, chỉ tiếc... Kỳ Duyên cảm thấy đặc biệt buồn cười, nhìn Hoàng Anh giống như một thằng hề thật buồn cười.

Chuẩn bị xong tất cả, Minh Triệu lại vẫn còn đang tắm, Hoàng Anh rất quý trọng cơ hội đơn độc cùng Kỳ Duyên, vì vậy ngồi trở lại bên người Kỳ Duyên, mặt tràn đầy vui mừng nhìn Kỳ Duyên một cái, nhưng mà vừa có chút ngượng ngùng khẩn trương ngồi ở một bên.

"Kỳ Duyên cám ơn cô đón Minh Triệu trở lại"

Hoàng Anh không biết Kỳ Duyên thích dạng đề tài gì, nhưng mà hắn biết Kỳ Duyên nhất định thích đề tài có Minh Triệu, hắn nhìn ra Kỳ Duyên cùng Minh Triệu càng ngày càng hợp nhau. Lần này Minh Triệu trở lại, Kỳ Duyên còn ra sân bay đón, hơn nữa còn có thể lưu lại ăn cơm, cái này đủ để chứng minh quan hệ giữa Kỳ Duyên cùng Minh Triệu càng gần một bước. Đây là chuyện đáng giá cao hứng. Quan hệ giữa Minh Triệu cùng Kỳ Duyên càng tốt, hắn càng có cơ hội đến gần Kỳ Duyên, ví dụ như bây giờ.

"Là chính anh muốn cám ơn tôi, hay là nói thay Minh Triệu cám ơn tôi?"

Gương mặt Kỳ Duyên mang theo nụ cười yêu nghiệt hướng về phía Hoàng Anh nói.

"Đều có Kỳ Duyên quan hệ giữa cô cùng Minh Triệu phát triển đặc biệt nhanh, có phải là giữa hai người phụ nữ thật sự có nhiều đề tài như vậy hay không nha?"

Hoàng Anh một bộ dáng vẻ rất có hứng thú, quan hệ giữa Minh Triệu cùng Kỳ Duyên phát triển đúng là rất nhanh, nhanh đến ngoài dự liệu của hắn. Nếu như dựa theo tình hữu nghị giữa hai người phụ nữ bình thường mà nói, thật ra thì hai người phụ nữ đi dạo một chút cũng rất có thể phát triển trở thành chị em tốt, giống như đàn ông uống một bữa rượu chính là anh em tốt. Huống chi tình cảm của cô cùng Minh Triệu là như vậy, làm Hoàng Anh quá kinh ngạc. Kỳ Duyên cười cười, nói:

"Bí mật của phụ nữ, đàn ông vĩnh viễn sẽ không hiểu"

Kỳ Duyên cố ra vẻ thần bí để cho trong lòng Hoàng Anh rung động, hỏi:

"Kỳ Duyên bây giờ cô cùng Minh Triệu là bạn rất thân sao?"

"Có thể nói như vậy. Anh ngại tôi cùng Minh Triệu trở thành bạn tốt, chị em tốt sao?"

Kỳ Duyên cười hỏi lại. Hoàng Anh nghe lời của Kỳ Duyên vui vẻ.

"Không, tôi rất thích hai người trở thành bạn tốt, Minh Triệu vẫn luôn có rất ít bạn, hiếm khi hai người có thể trở thành bạn tốt. Trước kia Minh Triệu ngoài công việc, cũng là gia đình, bên người không có mấy người bạn cùng giới, cho nên, tôi cảm thấy Minh Triệu nhất định rất quý trọng tình cảm giữa cô cùng cô ấy..."

Hoàng Anh nói.

Tiếp theo Hoàng Anh lại nói một ít chuyện của Minh Triệu. Kỳ Duyên an tĩnh nghe, Đỗ Hoàng Anh lại rất thông minh, đề tài luôn vây quanh Minh Triệu, chuyện có liên quan Minh Triệu, dĩ nhiên cô muốn biết, cho dù những chuyện kia đều là cùng với Hoàng Anh, cô không để ý cái gì, ai kêu cô tới trễ đây? Tuy nhiên, sau này cô cùng Minh Triệu còn có nhiều thời gian.

Hoàng Anh thấy Kỳ Duyên rất nghiêm túc nghe hắn nói, thỉnh thoảng cũng sẽ cười đáp lại, tự nhiên biết Kỳ Duyên cảm thấy rất hứng thú đối với Minh Triệu, cảm giác được mình đã hiểu chút sở thích của Kỳ Duyên, trong lòng càng thêm hưng phấn, không khỏi tuôn ra chuyện lúc trước của Minh Triệu, khó có được cơ hội ngồi chung một chỗ cùng Kỳ Duyên vui vẻ trò chuyện như vậy.

"Nói cái gì đó, nói vui vẻ như vậy" Minh Triệu tắm xong đi ra liền thấy trên mặt Hoàng Anh cùng Kỳ Duyên đều mang nụ cười. Nụ cười của Kỳ Duyên, cô có thể nhìn ra được có mấy phần thật, nụ cười kia của Hoàng Anh, là thật sự vui vẻ. Trong lòng Minh Triệu có chút khó chịu, nhưng mà lại không biểu hiện ra, nở nụ cười, đi tới trước mặt bọn họ.

"Nói chị đây, chuyện lúc trước của chị"

Kỳ Duyên cười trả lời. Kỳ Duyên thấy Minh Triệu đi ra, vội vàng đứng lên, khoác cánh tay của Minh Triệu, một bộ dáng bạn tốt thân thiết khiến cho Hoàng Anh từng trận ghen tỵ. Hoàng Anh đố kỵ Minh Triệu, mới vừa rồi Kỳ Duyên ngồi ở bên cạnh hắn, nhưng cũng duy trì khoảng cách nhất định, hắn muốn dựa vào gần một chút cũng khó khăn, nhưng mà Minh Triệu vừa đi ra, Kỳ Duyên liền thân thiết dán lên. Hoàng Anh cũng không khỏi cảm thán, hai phụ nữ có thể tùy ý dính vào nhau chính là tốt nha.

"Chuyện lúc trước của tôi có cái gì mà nói"

Minh Triệu vừa nghe, thở phào nhẹ nhõm, thật ra thì cô không thích Kỳ Duyên cùng Hoàng Anh ngồi vào một khối, ánh mắt của Hoàng Anh cũng chưa rời khỏi Kỳ Duyên, nhìn chằm chằm Kỳ Duyên giống như nhìn chằm chằm một miếng thịt, cái loại ánh mắt đó để cho cô rất không thoải mái, bây giờ Kỳ Duyên là tình nhân của cô, là tất cả của cô.

"Vẫn có cái để nói"

Kỳ Duyên nói, sau đó lại hướng Hoàng Anh nói:

"Hoàng Anh thương lượng với anh một cái, tối nay cho tôi mượn vợ anh một đêm, như thế nào?"

Muốn cướp người, cô thật sự là không muốn lãng phí tế bào não suy nghĩ lý do gì, như vậy trực tiếp hơn nha, cô dám đánh cuộc, Hoàng Anh nhất định sẽ không từ chối cô. Chỉ cần qua tối nay, sau này Hoàng Anh còn có cơ hội đụng Minh Triệu sao? Kỳ Duyên ở trong lòng cười thầm.

"Huh? Cái này... Minh Triệu mới vừa trở lại, có thể quá mệt mỏi hay không"

Thật ra thì cũng không phải hắn cảm thấy Minh Triệu quá mệt mỏi, mà là gần đây Minh Triệu đều không cùng hắn làm phương diện kia, hơn nữa lại đi công tác một tuần, hắn nhìn Kỳ Duyên lại không thể ăn, chỉ có thể chờ Minh Triệu trở lại, chẳng qua là, Kỳ Duyên muốn "mượn" Minh Triệu? Cái này...

"Anh quên tôi là làm cái gì sao? Có thể để cho Minh Triệu mệt mỏi? Cùng lắm thì ngày mai anh đến trung tâm của tôi, để anh trải nghiệm một chút dịch vụ mới nhất của công ty chúng tôi, tôi tự mình động thủ, được không?"

Kỳ Duyên yêu mị cười một tiếng, nhưng mà bên hông truyền tới một trận đau đớn, nụ cười trên mặt trong nháy mắt cứng một cái, nhưng cũng chỉ là một cái mà thôi. Kỳ Duyên rất muốn đi sờ eo nhỏ của cô một cái, Minh Triệu hạ thủ quá độc ác, lại bấm cô. Trong lòng Kỳ Duyên ủy khuất: em không ném ra chút cám dỗ, tối nay làm sao cướp chị đi. Kỳ Duyên biệt khuất, Minh Triệu không giúp đỡ cũng thôi, còn bấm cô, Minh Triệu rất ít bấm cô! Kỳ Duyên ủy khuất nhìn Minh Triệu một cái, tay ở sau lưng Minh Triệu kéo kéo áo của Minh Triệu, rất u oán không chịu nổi. Đáng tiếc, Minh Triệu người ta chính là không để ý đối với ủy khuất của cô. Kỳ Duyên biết Minh Triệu tức giận, là bởi vì một câu tự mình động thủ cuối cùng kia của cô mà giận. Tuy nhiên, Minh Triệu càng tức giận, chính là bày tỏ càng quan tâm cô. Vừa nghĩ như thế, trong lòng Kỳ Duyên càng vui vẻ, hận không thể khiến Minh Triệu giận dỗi nhiều hơn.

Kỳ Duyên ném ra cám dỗ tuyệt đối khiến cho Hoàng Anh động tâm, Kỳ Duyên tự mình phục vụ hắn? Thật là chuyện tốt đẹp để cho người ta mong đợi dường nào... nhưng mà hắn cũng không lập tức đáp ứng Kỳ Duyên, mà là đưa ánh mắt nhìn về phía Minh Triệu, quyền quyết định ở trên người của Minh Triệu. Mặc dù hắn không biết Kỳ Duyên muốn mượn Minh Triệu đi làm cái gì, nhưng mà hai người phụ nữ có thể làm được chuyện gì? Nói thật ra, hắn rất hy vọng Minh Triệu có thể đáp ứng, cơ hội khó có được, trước kia muốn ở gặp Kỳ Duyên ở trong trung tâm cũng khó khăn, huống chi còn tự phục vụ mình. suy nghĩ như vậy liền suýt nữa chảy nước miếng.

"Anh không cần nhìn Minh Triệu, cứ nói anh có cho mượn hay không đi"

Kỳ Duyên nhìn dáng vẻ Hoàng Anh cũng biết Hoàng Anh đã động lòng, nhìn Minh Triệu chỉ là sợ Minh Triệu phản đối mà thôi. Dù sao cho dù là tới trung tâm của cô làm phục vụ, còn chưa dám quá trắng trợn. Đột nhiên, bên hông lại là đau xót, lại bị hạ thủ, nước mắt Kỳ Duyên cũng sắp chảy xuống, nụ cười trên mặt càng là rực rỡ.

"Cô cùng Minh Triệu là bạn tốt, nói gì có cho mượn hay không. Tôi chỉ là sợ Minh Triệu mệt mỏi nhưng mà cô muốn Minh Triệu đi tới chỗ cô thì đi ngay đi, chú ý để cho Minh Triệu nghỉ ngơi thật tốt"

Mặt Hoàng Anh lo lắng nhìn về phía Minh Triệu. Để cho quan hệ giữa Minh Triệu cùng Kỳ Duyên tiến thêm một bước, tốt hơn. Hoàng Anh một bộ dáng người chồng tốt lo lắng cho vợ khiến cho Kỳ Duyên nhìn thấy cũng hận không thể vỗ tay khen ngợi. Kỳ Duyên suy nghĩ có muốn ban thưởng giải người chồng tốt cho Đỗ Hoàng Anh hay không đây?

"Ăn cơm!"

Minh Triệu xoay người không để ý tới hai người kia, từng người một diễn xuất thật là ưu tú.

"Ăn cơm ăn cơm..."

Kỳ Duyên ném một mị mắt cho Hoàng Anh, sau đó cùng Minh Triệu ở sau lưng đến trước bàn ăn ngồi xuống.

Hoàng Anh nhận được mị mắt của Kỳ Duyên, trong lòng lại là rung động.

End chap.

********************

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro