Part 4
TaeYeon kinh ngạc vì Tiffany đột nhiên nổi nóng, may mắn cả hai chỉ gặp nhau vài lần, không tính là bạn gì, nếu không có lẽ Tiffany đã bị sếp Kim mắng chửi vì tự ý quyết định thay mình. Tiffany đang đẩy TaeYeon đi đến phòng bệnh, TaeYeon đột nhiên la lên.
“Xong rồi, lúc nãy tôi ra khỏi nhà quên tắt bếp,không biết có xảy ra hỏa hoạn hay không nữa”
TaeYeon căng thẳng, bây giờ cô mới nhớ ra việc này, nếu có cháy nhà cũng là chuyện nhỏ, chỉ sợ là cháy luôn cả bảo vật của cô thì khổ, đang muốn đứng dậy lại bị Tiffany ngăn cản.
“Không cần lo lắng, cô đưa chìa khóa nhà cho tôi, tôi giúp cô về tắt bếp, thuận tiện lấy cho cô vài bộ y phục”
“Không cần, tôi gọi điện cho bạn làm giúp được rồi, cô bận việc cứ trở về đi, không cần lo cho tôi”
“Nói vậy tôi vẫn chưa được xem là bạn của cô sao ?”
“…Ý tôi không phải vậy, chẳng qua tôi sợ làm phiền cô mà thôi”
Tiffany chỉ muốn trêu chọc TaeYeon một chút, nhưng trong lòng mơ hồ không vui vì nàng xem TaeYeon là bạn, còn người ta thì xem mình như người xa lạ, chỉ có mình là nhiệt tình mà thôi, khó trách TaeYeon luôn nói chuyện khách khí với mình, nhưng nàng không trách TaeYeon. Dù sao cả hai gặp mặt được vài lần, nói chuyện không được mấy câu, nói người xa lạ thì không phải, mà bạn bè thì càng không phải. TaeYeon thấy nàng trầm mặc đẩy mình trở về phòng bệnh, cảm thấy áy náy vì đã vô tình chọc giận nàng. TaeYeon năn nỉ nàng cho mình được về nhà, Tiffany thấy tội chỉ đành chiều theo ý TaeYeon. Về đến nhà TaeYeon đã ngửi được nồng nặc mùi khét, trong phòng ngủ nhìn thấy trên tường có treo vài bức ảnh của TaeYeon và Ji Min, Tiffany kinh ngạc vì nàng có quen biết với Ji Min, nhưng chuyện riêng của họ nàng không rành cho lắm. Tiffany kéo cái gối cho TaeYeon nằm xuống giường, mặc dù TaeYeon xem nàng là người xa lạ, nhưng gia đình cả hai có quen biết, nàng cũng nên có trách nhiệm giúp đỡ TaeYeon một chút. TaeYeon bị thương là do mình, nàng không muốn bất lịch sự đến nỗi bỏ mặc người ta ở bệnh viện rồi đi về.
“Cô nằm nghĩ đi, lát nữa tôi sẽ quay lại”
Tiffany đi vào bếp để tắt bếp điện, cái nồi hầm thịt cừu bị cháy đen không còn nhận dạng ra là thịt gì nữa, rau cỏ cắt một nửa bỏ dở một nửa, cái gì tum lum tà la trên bàn. Tiffany cảm thấy hơi đau đầu trước tình thế hỗn loạn này, thuận tiện giúp TaeYeon dọn dẹp phòng bếp rồi mới tìm trong tủ lạnh xem còn nguyên liệu gì nấu ăn hay không, lục tung cả phòng bếp phát hiện ngoài mì gói thì chỉ toàn mì gói đủ nhãn hiệu khác nhau, chứ không còn thứ gì khác, rau cỏ trong tủ lạnh để lâu ngày cũng bị héo mòn, một quả trứng gà trong tủ lạnh, có một ít thực phẩm đóng hộp, nàng thật không biết làm sao TaeYeon có thể sống trong hoàn cảnh thiếu lương thực nghiêm trọng này. Bộ bây giờ làm cảnh sát bị cắt giảm lương hay sao mà thiếu thốn nhiều như vậy.
“TaeYeon”
Tiffany đẩy nhẹ TaeYeon mấy cái để đánh thức đối phương. TaeYeon mở mắt ra thấy nàng có chút kinh ngạc, còn tưởng nàng đã trở về nhà, không ngờ nãy giờ chưa có trở về còn nấu mì cho mình ăn, đúng là nữ nhân khi vào bếp có khác, món mì gói đơn giản cũng bị nàng nấu cho thành phức tạp, đầy đủ màu sắc và hương vị rất thơm ngon.
“Đã trễ rồi, cô cũng nên trở về nghĩ ngơi đi”
“Không sao, cô ăn chút gì đi rồi hãy ngủ”
Tiffany biết lúc nãy TaeYeon chỉ uống thuốc chứ chưa ăn gì, nên nàng tiện tay nấu mì luôn một thể. TaeYeon cảm thấy Tiffany thật biết chiếu cố cho người khác, còn tưởng nàng là đại minh tinh thì rất giả tạo, chỉ biểu hiện tốt trước mặt đám đông không ngờ nàng tốt bụng thật, nhất thời áy náy vì mình nghĩ xấu cho người ta, TaeYeon nhìn cái tô mì nhiều như vậy làm sao ăn cho hết đây. Tiffany không biết TaeYeon thích ăn gì, là trứng gà hay đồ hộp nên nàng cho mỗi thứ một ít thực phẩm kết quả thành ra nhiều như vậy.
“Cô có đói bụng không ? Ngồi xuống ăn chung cho vui đi”
Tiffany mỉm cười gật đầu, lúc nãy nàng và quản lý trở về từ phim trường định đi siêu thị xong sẽ đi ăn khuya, nên bây giờ cũng cảm thấy đói bụng. TaeYeon bỏ mì vào hai cái chén chia đều ra, sau đó trầm mặc ngồi ăn, cảm thấy Tiffany thật có thiên phú làm đầu bếp. TaeYeon không thích trong lúc ăn mà nói chuyện, Tiffany cũng có thói quen này cho nên hai người mạnh ai nấy ăn, nhưng Tiffany lại ăn rất ít, không phải là vì giữ hình tượng mà là vì trước giờ nàng ăn rất ít.
TaeYeon thầm nghĩ thì ra minh tinh có được vóc người không chút mỡ thừa là vì họ ăn ít, chứ không phải thường xuyên rèn luyện sức khỏe, nếu Tiffany thật như những gì TaeYeon nói, có lẽ nàng sớm nhập viện vì kiệt sức rồi, cả ngày bận rộn nhiều việc nếu không chú ý sức khỏe thì khí lực ở đâu để hoạt động, tuy nàng ăn ít nhưng rất chú ý chế độ dinh dưỡng. Dùng bữa xong TaeYeon lại đuổi Tiffany đi về, bây giờ đã qua mười hai giờ, nàng không buồn ngủ mình cũng sẽ buồn ngủ, huống chi một nữ nhân tối như vậy còn ở bên ngoài rất nguy hiểm.
“Lái xe cẩn thận, đến nhà hãy nhắn tin cho tôi biết”
TaeYeon cảm thấy không an tâm, nếu nàng xảy ra việc gì bất trắc có lẽ mình không tránh khỏi bị liên can. Tiffany đưa điện thoại cho TaeYeon lưu số, nàng thật bội phục sếp Kim. Bây giờ mới tình nguyện cho nàng số điện thoại, khi về đến nhà việc đầu tiên là nhắn tin cho TaeYeon báo mình đã trở về, sau đó mới đi tắm để giải tỏa mệt mỏi. TaeYeon nhắn lại cho nàng mấy chữ “Um, cám ơn cô. Hôm nay đã giúp đỡ tôi, chúc ngủ ngon” ngắn gọn mà xúc tích. Nếu là Kwon Yuri có lẽ đã nhắn đến cháy máy của Tiffany. Hôm trước vì biết Kwon Yuri là bạn TaeYeon, cả hai lại có công việc nên Tiffany cho số điện thoại của mình, nào ngờ Kwon Yuri ngày nào cũng nhắn tin cho nàng, cách mấy phút nhắn một lần khiến nàng phải giao luôn điện thoại cho quản lý trả lời thay mình.
Tiffany căn dặn TaeYeon không nên đi lung tung nên ngủ sớm một chút. TaeYeon tuy nhìn thấy tin nhắn của nàng nhưng không trả lời, bởi vì rất ghét nhắn tin. Sở dĩ kêu Tiffany nhắn tin cho mình là vì khi nhắn tin không cần phải nói chuyện dài dòng. TaeYeon mặc dù không có thành kiến với Tiffany nhưng cũng không có ấn tượng gì sâu sắc, nói tóm lại ít tiếp xúc với đại minh tinh thì tốt hơn.
TaeYeon xin phép cấp trên cho mình nghỉ làm vài ngày, chứ không nói mình bị thương, sợ hắn nhiều chuyện thông báo cho người nhà mình biết, lúc đó họ lại lo lắng. Tuy không thể đến sở cảnh sát nhưng công việc thì vẫn phải làm, vì tội phạm ngày lễ hay chủ nhật vẫn hoạt động như thường. Không phải cô nghỉ phép thì họ sẽ đình chỉ mọi hoạt động phạm pháp. TaeYeon nhờ Sooyoung mang hồ sơ mấy vụ án đến nhà giúp mình. Nào ngờ Choi Sooyoung lợi dụng cơ hội thi hành công vụ mà đến đây lười biếng, TaeYeon thật không biết ai mới là bệnh nhân. Choi Sooyoung đến đây không bao lâu đã giành giường của cô để nằm ngủ trưa, TaeYeon chỉ đành đi đến ghế sofa nằm.
“Mình thật mong bị thương giống cậu, để được đại mỹ nữ chăm sóc”
“Nếu muốn cũng rất dễ dàng, cậu từ đây nhảy xuống lầu đi, cách nhau mười mấy tầng lầu may mắn thì chỉ bị gẫy chân hoặc nặng hơn chút nữa là bán thân bất toại, xui xẻo hơn một chút là mất mạng thôi, lúc đó có lẽ Tiffany sẽ đến thăm cậu mỗi ngày, thế nào ? Nếu cậu chịu mình sẽ tài trợ tiền viện phí cho cậu”
TaeYeon mỉm cười, cảm thấy Sooyoung mù quáng không nhẹ, chỉ vì cuồng một thần tượng mà tình nguyện bị thương. Trước giờ TaeYeon không có hâm mộ ai, nếu có cũng là một cô diễn viên phim xxx, vì cảm thấy nàng xinh đẹp khả ái, vóc người tuy không đặc biệt hấp dẫn nhưng rất tốt nhìn, làn da lại trắng không tỳ vết, nói tóm lại rất chọc người phạm tội. Yoon Jin cũng thường nổi ghen vì TaeYeon suốt ngày nhìn AV của cô diễn viên đó, bộ nàng không đủ hấp dẫn sao, nàng dù sao cũng là đại mỹ nữ, không nhìn nàng lại đi nhìn nữ nhân khác, thử hỏi nàng không nổi cơn ghen hay sao. Nàng thừa lúc TaeYeon đi làm mang hết đống đĩa của cô diễn viên đó đem đi thủ tiêu, báo hại TaeYeon đau lòng hết mấy ngày trời.
“Mình không có ngu đến trình độ này, nhưng nếu cô ấy yêu mình, có lẽ mình sẽ suy nghĩ lại”
Tiffany là nữ nhân vô cùng xinh đẹp, tin tưởng có rất nhiều nam nhân tình nguyện chết vì nàng. Sooyoung nghĩ nếu nàng yêu mình, hy sinh vì tình yêu một chút cũng đáng. TaeYeon lắc đầu thở dài, bệnh tình của Choi Sooyoung thật sự bác sĩ không nhận nữa. Lát sau quản lý của Tiffany đến thăm TaeYeon và mang theo thức ăn, Tiffany bận ở phim trường không thể đến nên nhờ quản lý đến thay mình. Quản lý mỉm cười cầm chén canh gà đưa cho TaeYeon.
“Sếp Kim cô thật có phúc khí, Tiffany đã nấu canh gà này suốt mấy tiếng, cô không nên cô phụ lòng tốt của nàng”
“Cám ơn cô”
TaeYeon không hiểu sao Tiffany nhiệt tình như vậy, khiến cô không được tự nhiên. Trước giờ cô không có thói quen người khác đột nhiên tốt với mình, TaeYeon nghĩ Tiffany không biết nấu ăn, miễn cưỡng nấu được tô mì coi như kỳ tích rồi, nhưng không ngờ nàng lại nấu ăn ngon như vậy. TaeYeon lấy chén đổ canh cho Sooyoung và quản lý ăn chung, cô cũng ăn không hết để lại thật lãng phí. Sáng nay Tiffany đã dậy sớm để bỏ ra mấy tiếng hầm nồi canh này, nàng cũng không hiểu tại sao mình phải làm vậy, nàng chỉ biết mình muốn làm vậy, tuy nàng không biết rõ bản thân nghĩ gì nhưng quản lý thì lại hiểu rất rõ tính cách của nàng. Nếu là trước đây cho dù có yêu Nickhun nhiều đến đâu nàng cũng không tình nguyện dậy sớm mà nấu canh cho hắn ăn, đột nhiên thay đổi tính cách khiến ai cũng kinh ngạc.
Quản lý cảm thấy nhất định là Tiffany có tình ý gì với TaeYeon cho nên mới phí nhiều công sức. Hỏi nàng, cô thích sếp Kim sao, Tiffany mỉm cười thầm nghĩ quản lý nhất định là coi bách hợp tiểu thuyết kể về hai nữ nhân yêu nhau xinh đẹp thế nào nên tư tưởng bị ảnh hưởng. Trước đây quản lý cũng hay dụ dỗ nàng xem bách hợp, nhưng nàng bận rộn nên không có thời gian xem, nàng nói ta làm sao có thể thích nữ nhân, chẳng qua chỉ là muốn bù đắp vì mình gián tiếp hại TaeYeon ra nông nổi này.
Buổi chiều Yuri cũng đến thăm TaeYeon, nhưng không ai biết cô và Ji MIn đã chia tay vì cô không có nói cho họ biết. Trước giờ chuyện riêng tư TaeYeon rất ít chia sẻ với người khác mà muốn tự mình giải quyết, đủ biết TaeYeon kín đáo ra sao, khiến bạn bè chỉ biết cô có tính cách trầm lặng nhưng rất quan tâm đến bạn bè, ngoài ra họ không còn biết gì thêm, bản thân một mình ôm thống khổ đủ rồi, TaeYeon không muốn nói ra là vì sợ người khác lo lắng cho mình, ảnh hưởng đến tâm trạng của họ. Con người cô không có gì tốt, chỉ có điểm để tốt duy nhất là biết giữ kín bí mật.
“Cậu tối qua cùng Tiffany làm gì đến nỗi bị chấn thương phải vào viện ?”
TaeYeon đang nhìn hồ sơ khẽ nhíu mày, cảm thấy Yuri nói chuyện làm người ta liên tưởng đến những điều đen tối. Hôm nay Yuri nghe Sooyoung nói TaeYeon bị chấn thương đang nằm ở nhà, quản lý của Tiffany đến thăm, còn nghe nói Tiffany đích thân nấu canh cho huynh đệ mình ăn. Yuri cảm thấy giữa TaeYeon và Tiffany tuyệt đối không đơn giản, trên đời này làm gì có chuyện vô tình gặp nhau nhiều như vậy. Nàng cũng thường đi siêu thị sao không vô tình gặp được Tiffany. TaeYeon liếc mắt nhìn Yuri, giọng nói mang theo mấy phần thần bí.
“Cậu đoán thử xem đêm đen tịch mịch, hai trái tim cô độc vô tình gặp gỡ nhau thì có thể phát sinh chuyện gì”
Kwon Yuri nghe xong sắc mặt có chút khó coi, chuyện này không phải không có khả năng, nhưng nàng biết Tiffany không thích nữ nhân thì làm sao phát sinh chuyện gì với TaeYeon huống chi Tiffany cũng không phải mẫu người lý tưởng của TaeYeon. Mẫu người TaeYeon yêu thích là xinh đẹp thuần khiết, nhu tình như nước và có nội hàm tựa như Minah chứ không phải xinh đẹp diễm lệ đầy ủy mị mang theo sự cuốn hút mê người khiến cho bao nhiêu nam nhân phải điêu đứng trước sự xinh đẹp đó như Tiffany nên khả năng hai người phát sinh tình cảm là rất thấp. Kwon Yuri quan tâm như vậy là bởi vì nàng thích Tiffany, nàng không muốn huynh đệ tương tàn vì một mỹ nhân.
“TaeYeon, mình muốn theo đuổi Tiffany nếu cậu cũng có ý định này thì chúng ta sẽ cạnh tranh công bằng với nhau”
“Cậu không cần nhường phần cho mình, vì mình sợ chết lắm, số kiếp của mình lại đen đủi nên cuộc chiến này cậu nên dành phần cho Sooyoung đi”
TaeYeon hiếm khi thấy được hai huynh đệ mình thích cùng một người, cũng khó trách họ vì Tiffany thật sự có ưu chất, nhưng cô không muốn họ vì một nữ nhân mà trở mặt không làm bạn. Muốn lấy được lòng của Tiffany sợ là còn khó hơn hái ánh trăng trên bầu trời, dù sao người ta là đại minh tinh, bên cạnh thiếu gì nam nhân đẹp trai và có ưu chất theo đuổi, tốt nhất đừng nên dính vào người của làng giải trí vì họ phức tạp hơn những gì chúng ta nghĩ. TaeYeon cảm thấy nữ nhân giống như mê cung vậy, càng muốn tiến vào nội tâm của các nàng thì càng đi sai đường, phải bình tĩnh mà phân tích tình huống để tìm ra lối thoát. TaeYeon tự nhận mình là cao thủ phá án nhưng tuyệt đối không phải cao thủ trong vấn đề tình cảm, bởi vì nếu là cao thủ tình trường có lẽ cô đã không hai lần thất bại thảm hại như bây giờ.
Yuri hiểu được quan tâm đến nữ nhân là việc tất yếu, nhưng quan trọng là Tiffany có một tòa thành vững chắc bảo vệ, không muốn nàng xông vào, thử hỏi nàng làm cách nào để tiến vào mà quan tâm an ủi đây. Cả hai từng ra ngoài dùng bữa nhưng không có tiến triển gì, chỉ dừng lại ở mức độ của bạn bè thông thường. Yuri cũng hiểu có một số nữ nhân rất phiền phức, khi nàng có vấn đề mình hỏi đến nàng sẽ buồn bực không muốn trả lời, lúc mình không hỏi nàng sẽ nghĩ mình không quan tâm cho nên nữ nhân là sinh vật cần phải được các nhà khoa học, tâm lý học nghiên cứu sâu hơn để tìm ra lời giải đáp. Kwon Yul thật không hiểu Tiffany thuộc thể loại nào đây.
Một người xem nữ nhân là mê cung, một người xem nữ nhân như sinh vật ngoài hình tinh nhưng thật ra thì các nàng rất đơn giản, chỉ cần có một người yêu thương và hiểu các nàng cần gì dù các nàng không nói ra, dựa theo từng hành động hay biểu hiện của một nữ nhân. Nếu là một người nhạy bén, bạn sẽ nhận ra nàng cần gì, một khi các nàng đã yêu người đó sẽ dành hết tình cảm cho một mình người đó. Hơn nữa còn có thể hy sinh những gì thuộc về bản thân chỉ mong người đó cảm thấy vui vì điều đó, chinh phục lòng của nữ nhân cũng giống như leo lên ngọn núi cao. Tuy gian nan và đầy tính mạo hiểm nhưng đã đến đích sẽ được ngắm nhìn cảnh sắc tuyệt mỹ cùng sự ôn nhu của những cơn gió nhẹ nhàng chạm đến thân thể làm xua tan đi sự mệt mỏi mà người phải trải qua.
Thật ra thì Tiffany không phức tạp như mọi người nghĩ. Nàng cho dù có nổi tiếng đến đâu thì cũng vẫn là nữ nhân, mà đã là nữ nhân thì ai không mong muốn có người yêu thương và che chở. Nếu mọi người nghĩ Tiffany rất khó theo đuổi là hoàn toàn sai lầm bởi vì nếu khó khăn theo đuổi thì Nickhun tuyệt đối không có cơ hội, ngược lại Tiffany rất dễ dàng theo đuổi nữa là khác. Bởi vì nàng là minh tinh nên có rất nhiều áp lực trong công việc, ánh hào quang trên người nàng cũng là do mọi người tạo ra, đến khi trở về nhà đối diện với không gian tĩnh lặng, một mặt yếu đuối trong nội tâm của nàng sẽ trỗi dậy.
Điều nàng cần chỉ là một người hiểu mình và yêu thương mình mà thôi. Nữ nhân một khi có vấn đề ưu phiền nào đó nếu bạn có thể xuất hiện đúng lúc, yên lặng lắng nghe hoặc là an ủi đối phương như vậy nữ nhân đó sẽ cảm thấy bạn là người quan tâm đến nàng, hơn nữa còn phải thường xuyên tạo bất ngờ để làm nàng vui vẻ. Đừng lúc nào cũng xuất hiện trước mặt nàng, sẽ làm nàng cảm thấy bạn phiền phức, nói tóm lại lúc cần thì xuất hiện, lúc nàng không cần thì ẩn hình có như vậy nàng sẽ nhận ra bạn quan trọng đối với nàng. Biện pháp này trước đây Nickhun cũng đã áp dụng trên người Tiffany, cho nên bạn có thể hoàn toàn tin tưởng nữ nhân rất cần được quan tâm.
Tiffany không phải thiếu nữ mới biết yêu. Trước đây nàng cũng từng trải qua vài mối tình nhưng không đi đến đâu đã kết thúc, bởi vì lúc đó cả hai còn quá trẻ chưa có suy nghĩ chính chắn, có đôi lúc cãi nhau đến cả hai phải chia tay nên sau này nàng nhận ra trong tình cảm cãi nhau cũng là chuyện bình thường. Chỉ cần cả hai chịu nhẫn nhịn một bước thì sẽ giải quyết tốt đẹp. Lúc đầu Tiffany nghĩ Lee Chan là người hiểu mình, nàng cứ nghĩ hắn sẽ là người cùng mình đi tiếp quãng đường còn lại, sau này nhận ra mọi việc không như mình nghĩ. Hắn có tính chiếm hữu quá cao, tình yêu của hắn khiến nàng cảm thấy bị trói buộc không có chút tự do. Bây giờ nàng đã không mong chờ vào chuyện tình cảm nữa, nàng chỉ muốn chuyên tâm vào sự nghiệp.
*****
Buổi tối Tiffany có đến thăm TaeYeon còn mang theo Sora. Sora vừa nghe tin sếp Kim của mình bị thương nàng đã lo lắng. Kwon Yuri cảm thấy Sora xinh đẹp không thua kém gì Tiffany. Xem ra huynh đệ của mình kiếp trước tích nhiều phúc đức cho nên kiếp này mới có diễm phúc được nhiều mỹ nhân quan tâm. TaeYeon ngồi một bên ăn cam do Sora lột, một bên chăm chú nhìn ipad, giả bộ mình rất bận rộn vì biết Sora có ý với mình. Gần đây cô rất đau đầu, phát sinh quá nhiều việc còn chưa giải quyết xong, bây giờ không muốn gây thêm tai họa hại người hại mình. Sora đặt miếng cam bên miệng TaeYeon còn cố tình dùng “hung khí” áp sát vào người đối phương, nàng mỉm cười quyến rũ.
“TaeYeon, cô muốn ăn gì, ngày mai tôi nấu cho cô”
“Không cần phiền phức như vậy, tôi ăn cơm tiệm là được rồi”
TaeYeon ngượng ngùng nhích sang chỗ khác. Trước giờ cô rất sợ nữ nhân nào mãnh liệt như Sora, cái gì cũng phải từ từ nhanh quá khiến người ta không kịp thích nghi. Tiffany ngồi một bên bàn công việc với Yuri, thỉnh thoảng liếc nhìn hai người. Nàng biết TaeYeon sợ sự nhiệt tình của bạn mình, nhưng lúc nãy nàng đến đây Sora đòi đi theo, nàng có thể làm gì khác chỉ đành tiếp nhận dẫn theo Sora. Hôm nay Ji Min gọi điện cho Tiffany, còn nói cái gì “Tôi vứt đi món đồ chơi mình không cần nữa, cô thích thì cứ giữ lại xài đi”, sau đó cúp máy.
Tiffany thật không hiểu Ji MIn nói cái gì nhưng hiểu nó có liên quan đến TaeYeon. Trước đây Tiffany và Ji Min có quen biết khi Tiffany từng làm đại diện cho nhãn hiệu thời trang của công ty Ji Min. Hai người coi như có chút quen biết, thỉnh thoảng cũng có đi dùng bữa để xã giao. Lúc đó Tiffany không biết TaeYeon là người yêu của Ji Min, chỉ biết Ji Min là đồng tính và hiện đang sống hạnh phúc cùng “bạn trai”. Lần này Ji Min gọi đến nói những lời này khiến Tiffany bất ngờ vì tin đồn mà khiến cả hai chia tay, nàng cảm thấy đây là lỗi do mình gây ra.
Khó trách TaeYeon luôn có ý lẫn tránh khi gặp nàng. Tiffany cũng không nghe TaeYeon nhắc về việc cả hai chia tay, mặc dù nàng có gọi cho Ji Min để giải thích, nhưng Ji Min vừa nhìn thấy số điện thoại của nàng đã cúp máy. Tiffany cảm thấy mình và TaeYeon coi như có duyên, chẳng qua lúc trước nàng quen biết gia đình và bạn gái TaeYeon, chứ không biết về sự tồn tại của đối phương. Nếu không xảy ra sự việc của Nickhun, có lẽ đời này cả hai cũng không biết nhau. Sở dĩ Ji Min đòi kết thúc cũng không phải toàn bộ vấn đề đều liên quan đến Tiffany, tình cảm của nàng và TaeYeon gặp phải vấn đề vì sự xuất hiện của Tiffany tựa như giọt nước làm tràng ly mà thôi. Thực chất cả hai đã xảy ra nhiều vấn đề từ trước, đợi đến khi bốn người đi ra công viên của chung cư để hóng gió, Tiffany mới có cơ hội nói chuyện với TaeYeon.
“Thật xin lỗi làm bạn gái cô hiểu lầm, nhưng tôi sẽ cùng cô ấy giải thích mong là mọi việc sẽ không ảnh hưởng đến quan hệ của hai người”
TaeYeon kinh ngạc nhìn Tiffany, không biết ai nói cho nàng nghe mình và Ji Min đã chia tay. TaeYeon mỉm cười lắc đầu.
“Quan hệ của chúng tôi sớm muộn gì cũng có ngày hôm nay, đây chỉ là sự trùng hợp, mọi việc không phải lỗi của cô. Đợi Ji Min trở về, tôi cùng cô ấy giải thích là tốt rồi, cô không cần vì vậy mà cảm thấy áy náy”
TaeYeon cảm thấy chuyện tình cảm của mình nên do mình giải quyết thì tốt hơn, để người khác giải thích thay càng khiến mọi chuyện rối rắm thêm. Tiffany chỉ đành im lặng. TaeYeon thật sự khác biệt so với những người nàng từng gặp gỡ, đổi lại là người khác họ sẽ vui vẻ trò chuyện với nàng, nhưng khi đối thoại với TaeYeon, nàng có loại cảm giác TaeYeon luôn dùng lời lẽ để khiến nàng phải tự kết thúc cuộc đối thoại một cách nhanh chóng. Nàng trước giờ không phải người có tính khí trẻ con thiếu suy nghĩ nhưng hôm nay nàng thật sự muốn hỏi TaeYeon có phải cô cảm thấy tôi rất đáng ghét hay không. Sự việc này cũng không phải do tôi muốn, cô vì cái gì nhìn tôi bằng ánh mắt chán ghét đó. Nếu thật sự ghét tôi thì cứ nói đi, tại sao mặt ngoài lại tỏ ra lịch sự, bên trong thì suy nghĩ ngược lại. Tiffany nhất thời cảm thấy buồn bực vì sự giả tạo của TaeYeon. Nàng tự mình đi đến ghế đá ngồi. TaeYeon làm sao biết mình nơi nào đắc tội với nàng, còn tưởng nàng bị cái gì, hay cảm thấy áy náy nên mới có hành động này.
“Cô làm sao vậy ?”
“Không có gì”
Tiffany mặt vô biểu tình trả lời. TaeYeon nghe nàng nói cũng biết nàng có vấn đề. Một khi nữ nhân mà trả lời không có gì tất là có vấn đề, chẳng qua chỉ đang cố tình che giấu nên mới nói như vậy.
“Có phải giữa chúng ta xảy ra hiểu lầm gì hay không ? Nếu là bạn thì cứ việc nói thẳng đi”
“Sếp Kim không nên suy nghĩ quá nhiều, tôi chẳng qua cảm thấy có chút mệt mỏi mà thôi. Đã không còn sớm, tôi phải trở về, cô nghỉ ngơi sớm đi”
Tiffany nhàn nhạt mỉm cười đứng dậy rời đi, trong lòng thầm nghĩ cô cũng thật biết đóng kịch, trình độ diễn xuất của cô quá tốt. Tôi còn phải nhờ cô chỉ giáo nhiều hơn, nữ nhân luôn luôn nhạy cảm. Tiffany cảm nhận được TaeYeon có thành kiến với mình nhưng đang cố tình che đậy mà thôi. Nếu đã là như vậy nàng cũng không muốn xuất hiện ở trước mặt đối phương nữa, để tránh người ta nói mình không biết xấu hổ. Tiffany cả ngày bận rộn nhiều việc, thời gian nghỉ ngơi cũng không có. Từ phim trường trở về không bao lâu đã đến đây thăm TaeYeon đủ biết nàng xem TaeYeon là bạn nên mới quan tâm đối phương nhưng TaeYeon lại để cho nàng cảm thấy thất vọng. TaeYeon ngơ ngác nhìn nàng lôi kéo Sora rời đi, trong lòng cảm thấy nàng thật khó hiểu. Nữ nhân trên đời này đúng là phức tạp, không cách nào hiểu được. Kwon Yuri kinh ngạc nhìn họ rời đi.
“TaeYeon, có phải cậu làm gì đắc tội với nàng hay không, tại sao chọc giận mỹ nhân của mình, khiến nàng chưa gì đã bỏ đi rồi”
“Chuyện này đâu có liên quan gì đến mình chứ, cậu tự mình đi hỏi nàng đi, nào biết được trong lòng nàng nghĩ gì”
TaeYeon cũng buồn bực tự đi trở về nhà, tự hỏi bộ cô làm đại minh tinh là lớn nhất hay sao, tôi như vậy chưa đủ lịch sự hay sao, cô còn muốn tôi phải làm thế nào đây. TaeYeon không muốn tâm trạng mình bị ảnh hưởng vì chuyện không đâu, thật sự thì trong lòng TaeYeon không có thiện cảm với Tiffany, có lẽ một phần bởi vì dung mạo xinh đẹp đầy yêu mị của nàng. TaeYeon luôn cảm thấy nàng là khắc tinh của mình. Từ khi gặp được nàng thì cuộc sống vốn bình yên của mình trở nên đầy sóng gió, nói là ghét thì cũng không đến mức độ đó, nói là có thiện cảm thì càng không có khả năng này huống chi sự việc này cũng không phải lỗi do Tiffany. TaeYeon không có lý do gì để ghét nàng.
Tiffany ra đến bên ngoài đã quăng túi sách vào trong xe, tựa như cái túi sách có thù oán sâu đậm với nàng. Sora không biết khi nàng và Kwon Yuri đang trò chuyện, hai người bọn họ nói gì với nhau mà bây giờ nhìn sắc mặt của Tiffany lãnh đạm như vậy. Tiffany cảm thấy TaeYeon quá kiêu ngạo, dù sao nàng cũng có tôn nghiêm của mình, nàng đâu phải là thiếu bạn bè việc gì phải quan tâm đến một người coi mình như vật gây phiền toái, nếu không phải vì áy náy do vô tình khiến TaeYeon tạo thêm nhiều phiền toái, có lẽ nàng không hơi đâu quan tâm đến tên khốn kiếp như Kim TaeYeon. Tiffany cũng không biết tại sao mình lại đột nhiên tức giận như vậy, đã lâu rồi nàng không có nổi giận với ai.
[thích rồi, không giận dỗi sao được.... =.=’’’]
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro