Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

5

Ngày đầu tiên làm việc của cô trôi qua trong cảm giác nặng nề, khó thở. Cô giám đốc trẻ tuổi thậm chí còn không nói một câu chứ đừng tính đến chuyện trao đổi với cô về công việc hay thử thách điều gì. Thật may còn có mọi người trong phòng, ai cũng thân thiện nên cô bớt căng thẳng đi phần nào.

Mọi người đã về hết. Cô giám đốc tên Lisa vẫn không hề rời khỏi chỗ ngồi. Suốt từ khi đặt chân đến phòng, Chaeyoung không thấy cô ta ăn. Chỉ thi thoảng uống một ngụm cà phê rồi lại chăm chú đọc đống tài liệu. Có vẻ như cô ta rất bận rộn.

Chaeyoung rón rén bước tới bàn làm việc của cô ta. Cô biết sẽ là rất khó khăn nhưng cô không muốn ngày đầu tiên đi làm có điều gì đó thất lễ:

- "Giám đốc Lisa . Đã muộn rồi, tôi xin phép về trước. Hi vọng ngày mai, giám đốc có thể trao đổi với tôi về những điều tôi cần phải làm. Giờ muộn rồi, tôi nghĩ giám đốc cũng nên nghỉ ngơi đi ạ".

- "Cô về đi. Mọi chuyện để mai tính".

Cô ta thậm chí vẫn không ngẩng đầu lên nhìn Chaeyoung lấy một lần. Cô thật lòng không hiểu là vì cô ta quá siêng năng với công việc hay vì cô ta là kẻ sắt đá mà lại có thể lạnh lùng tới mức đáng sợ như vậy. Cô cất những suy nghĩ ngổn ngang trong đầu mình và rời khỏi phòng làm việc.

Chaeyoung mệt nhoài bước ra khu hành lang chờ thang máy. Ngày đầu tồi tệ và mệt mỏi hơn cô tưởng. Cô đưa tay day nhẹ hai bên thái dương.

- " Chaeyoung , sao giờ em mới về?" - Là giọng nói của Dong Won :

- "Anh Dong Won ... Anh về muộn thế?"

- "Uhm. Có chút việc đột xuất nên anh cần giải quyết xong. Anh không nghĩ em về muộn như vậy. Em đi ăn tối cùng anh nhé".

- "Em..."

- "Thôi nào cô gái. Anh đang rất đói và em đừng làm tổn thương anh ngay trong lần đầu gặp lại này chứ. Đi nhé... Anh có rất nhiều chuyện muốn nói với em"

Dong Won nắm lấy tay Chaeyoung kéo vào thang máy khi chiếc thang vừa mở ra. Phía cuối hành lang, Lisa nhìn thấy cảnh tượng đó. Cô ta nhếch mép cười đầy khinh bỉ:

- "Ra thế... Thứ đàn bà rẻ tiền".

Dong Won dừng xe trước của một nhà hàng sang trọng. Cô bước xuống sau hành động mở cửa xe đầy lịch thiệp của anh ta .

Không gian nhà hàng thực sự quá lãng mạn. Nó đích thị dành cho một cặp đôi nào đó đang yêu, mà phải là yêu nhau sâu đậm lắm. Cô cảm thấy nó có phần không hợp với mối quan hệ của cô và Dong Won . Hai người chỉ gặp nhau vài lần bên Pháp và lần về Hàn Quốc này là thứ 4. Có gì đó hơi khiên cưỡng trong bàn tiệc lãng mạn với ánh nến, rượu vang, bông hồng...

- "Em ngồi đi"

Dong Won kéo chiếc ghế ra khỏi vị trí ban đầu và nhẹ nhàng mời Chaeyoung . Cô mỉm cười và khẽ cảm ơn anh ta

- "Em ở bên đó cũng khá lâu nên những món đồ Tây này có lẽ sẽ hợp khẩu vị với em chứ?"

- "Dạ... Cảm ơn anh".

Dong Won nâng ly rượu trên tay và nhìn Chaeyoung . Cô vội vàng nghiêng chiếc ly của mình, chạm nhẹ vào thành ly của Dong Won . Một thứ âm thanh trong trẻo vang lên khe khẽ. Dong Won nhấp ngụm rượu nhưng ánh mắt không rời khỏi Chaeyoung dù chỉ một giây. Ánh mắt đó đầy sự si mê.

Hơi rượu tỏa ra nóng ran trong cổ cô . Nó có chút men say... Phải thú thực rằng cô đã từng ao ước về khung cảnh này khi còn ở Paris, một bàn tiệc đầy ngọt ngào, rượu vang và ánh nến...Cô cũng từng nghĩ mình sẽ ngã vào vòng tay người đàn ông đắm chìm trong men rượu và ngắm mình như cái cách mà anh ta đang làm.

Chaeyoung bật cười với chính mình. Bấy lâu nay cô cứ nghĩ mình không yêu nữa , kể từ khi giữ Bảo Bảo cô luôn nghĩ mình không còn cảm giác với những điều lãng mạn như thế. Nhưng có vẻ như, các cô gái vĩnh viễn không thể ngừng rung động trước những điều ngọt ngào như vậy.

- "Em cười gì vậy?"

Chaeyoung hơi giật mình vì câu hỏi của Dong Won . Nó đánh thức cô quay trở lại với thực tại:

- "Dạ không anh, một vài suy nghĩ vu vơ thôi ạ"

- "Anh đang ghen đấy?" - Dong Won nhìn sâu vào mắt cô , bàn tay anh nhanh chóng nắm lấy tay cô.

Chaeyoung vội vã rụt tay lại:

- "Anh Dong Won thật biết đùa ..." - Cô cố gắng tạo ra một điều gì đó để phá vỡ bầu không khí mà cô cảm thấy không thoải mái này.

- "Thật mà, anh đang ghen với cái điều vu vơ mà em nghĩ tới. Tại sao nó có thể khiến em bật cười đáng yêu mà từ khi gặp anh, em không hề như vậy? Anh muốn điều duy nhất có thể khiến em cười vui phải là anh".

Chaeyoung bắt đầu hiểu ẩn ý trong từng câu nói của Dong Won . Cô chỉ biết im lặng.

-"Anh có thể thấy dường như nước Pháp không mang tới cho em một người đàn ông mà em muốn dựa vào. Hãy cho anh cơ hội đó nhé".

- "Anh biết đấy, em hoàn toàn không có ý định sẽ dựa vào ai cả, ít nhất là lúc này. Nên, cứ để thời gian trả lời đi ạ"

- "Uhm, em dùng bữa đi"

Bữa ăn tối diễn ra với không khí khá nặng nề, hoặc ít ra đó là cảm giác của Chaeyoung . Cuộc sống ở Hàn Quốc khi cô mới trở về nước đã bắt đầu với đầy những điều thật mới mẻ mà cô chưa thể thích nghi được. Một cô giám đốc trẻ tuổi mà khó tính, một công việc mà cô chưa biết sẽ bắt đầu từ đâu và một người đàn ông tìm cách bên cô thật vội vàng.

Một lần nữa, Dong Won lại nắm lấy tay Chaeyoung . Cô cảm thấy sẽ thật thất lễ nếu lại rụt tay thật lẹ bởi vì nó làm giảm đi lòng tốt của người đối diện. Cô gắng gượng để bàn tay mình trong cái nắm tay thật chặt của Dong Won rồi cười:

- "Cảm ơn anh... Nhưng giờ có lẽ đã muộn, mình về thôi".

Anh ta lái xe thật chậm xuyên qua những con đường rực rỡ ánh điện vàng. Phố xá về đêm thật tươi vui, nó không có cảm giác buồn u ám như hôm cô trở về. Hay có lẽ là lòng người có thêm nhiều hứng khởi?

- "Công việc mới có chút khó khăn gì không em?"

- "Dạ... mọi người đều rất tốt, giúp đỡ em nhiệt tình anh ạ"

- "Thế còn Lisa "

Chaeyoung hơi ngập ngừng. Cô rất ngại than vãn với Dong Won về vấn đề này mặc dù đó đích thị là ám ảnh lớn nhất khi đi làm của Chaeyoung . Nhưng nếu cô kêu ca với anh , cô có cảm giác mình đang lợi dụng mối quan hệ và lòng tốt của Dong Won . Mà rõ ràng cô biết, mối quan hệ giữa họ không được tốt cho lắm. Nếu cô nói những chuyện của mình, biết đâu chừng vì cô mà họ ghét nhau thêm.

- " Cô Manoban Lisa có lẽ quá bận nên chưa kịp phân công công việc cho em. Em nghĩ một vài ngày tới sẽ ổn thôi".

Dong Won bật cười. Nụ cười của anh có gì đó khó hiểu:

- "Nếu em gặp khó khăn gì cứ nói với anh. Anh biết em không muốn là một người kêu than trong ngày đầu đi làm. Nhưng anh hiểu, cô ta sẽ không để em yên đâu"

- "Tại sao ạ? Em đâu có làm gì thất lễ"

- "Uhm, vấn đề không phải từ em, mà là từ anh. Cô ta sẽ gây khó dễ cho em chỉ bởi vì em là cô gái mà anh giới thiệu vào. Vì thế anh tự thấy có trách nhiệm phải bảo vệ em. Có gì, em cứ gọi cho anh nhé".

Chaeyoung không muốn nói thêm về điều này. Cô tiếp tục im lặng! Trong đầu cô nghĩ về mối quan hệ mông lung giữa hai người này . Bất giác, cô tự hỏi không hiểu việc cô vào làm ở Tập đoàn Manoban Gia này là điều đúng hay sai? Cuộc sống của cô vốn đã không đơn giản, cô không muốn có thêm điều gì phức tạp thêm nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #lichaeng