Chia tay
Đã là hơn 1 tuần từ sau lần chạm mặt bất ngờ đó ở nhà hàng AMLIFY. Jisoo* không còn đến nhà đưa đón Jennie* thường xuyên nữa. Và Jennie* cũng xin nghỉ làm tạm thời tại JK.......
...
Yeri nhìn thấy Jennie* uể oải về nhà vào một buổi chiều tối, cô chau mày thắc mắc. Jisoo* đâu mà lại để Jennie* đón taxi về thế này??? Yeri hỏi, Jennie* không trả lời... Cô lo lắng. Chẳng lẽ cả 2 chia tay nhau?!! Không thể nào. Tối hôm trước đó Jisoo* còn vui vẻ khoe với cô rằng tháng sau 2 người sẽ đám cưới. Cô ngạc nhiên nhìn Jennie* thì thấy người chị em tốt của mình cuối đầu đỏ mặt... Cô mừng thầm. Vậy là Jennie* cuối cùng cũng có được hạnh phúc! Dù Jisoo* trước đó có xấu xa đồi bại như thế nào khi cưỡng bức Jennie*, thì hiện tại cô đã cảm nhận được Jisoo* yêu Jennie* thật lòng! Cô ủng hộ cả 2 đến với nhau. Nhưng sao bây giờ lại...???
Yeri khá đau đầu và lo lắng cho Jennie*... Cô gọi điện cho Jisoo*, hồi lâu sau Jisoo* mới chịu bắt điện thoại của cô và giải thích lí do...
.
.
.
Jennie* đã nói chia tay Jisoo*!!!
.
.
.
Hôm đó, Jisoo* lái xe đưa Jennie* sang nhà hàng khác. Jisoo* cố vui vẻ. Cậu gượng cười. Nhưng Jennie* lại chợt thờ ơ... Cuối cùng cô nói chia tay cậu...
"Chúng ta không thể có được hạnh phúc... Cậu cũng đã thấy... cha tôi và mẹ cậu............. Họ thậm chí còn có con!!!.... Luân thường đạo lí... chúng ta không thể vượt qua!... Chúa có dạy... con người phải sống ngay thẳng và không phạm đạo... vậy nên... mình chia tay đi!... Chúng ta bắt đầu bằng 1 cách cưỡng ép...vậy thì hãy để nó về lại là con số 0..........!"
Rồi Jennie* bỏ đi, Jisoo* ở lại không níu kéo... chấm dứt thật rồi!
***
Yeri là người ngoài cuộc mà cô còn cảm thấy oan trái... thì thử hỏi Jisoo* và Jennie* sẽ như thế nào??? Cô không dám trả lời. Hẵn là đau lắm...Yeri không đủ tư cách hay quyền hạn để bảo Jennie* hãy bỏ qua ranh giới đạo lí... nhưng cô cũng không đủ nhẫn tâm để bảo Jennie* cắt bỏ cuộc tình này! Yeri thở dài sầu não... hơn ai hết cô muốn Jennie* hạnh phúc cùng Jisoo*. Nhưng... giờ cô chỉ có thể an ủi Jennie*... ngoài ra cô không làm gì thêm được cả! Cô thật vô dụng! Jennie* đã giúp cô bao nhiêu chuyện... vậy mà giờ đây cô chỉ có thể nhìn Jennie* tỏ vẻ mạnh mẽ quật cường nở nụ cười không cảm xúc kia... Cô đau lắm! Đau cho Jennie*!...
Jen. Cậu ở nhà nhé! Cần gì gọi cho tớ, tớ sẽ về ngay bên cậu... - Yeri sửa soạn đi làm, nói với Jennie*
_Ừm. Tớ ổn. Cậu đi cẩn thận. - Jennie* cười. Vẫn là nụ cười vô hồn đó...
Nụ cười tỏa sáng của Jennie* không còn ở đây nữa... có lẽ nó đang ở bên cạnh người luôn tạo ra nó chăng???... Ở bên cạnh Jisoo*?!!
_Vậy tớ đi đây... - Yeri quay lưng ra khỏi nhà. Jennie* trông ốm quá! Chỉ mới mấy ngày. Mới có mấy ngày thiếu vắng Jisoo*...Jennie* đóng lại cửa khi Yeri đi. Rồi cô quay vào trong nhà, cô nằm dài ra trên giường... Cô không còn sức sống nữa! Cô... cô nhớ Jisoo*!
_____Flashback________
Jen, Jen mở cửa cho Soo!!!-Jisoo* đập cửa ầm ầm - Đã là ngày thứ 7 cậu dai mặt đem đồ ăn tối qua cho Jennie*, nhưng Jennie* vẫn khóa cửa không cho cậu vào.
Jen sao không mở cửa? – Yeri hỏi khi vừa tắm xong sau khi đi làm về
_Cậu ta phiền quá. Mình không muốn thành người ăn chực hay nợ cậu ta!!! - Jennie* khảng khái trả lời
_Nhưng như vậy có tội cho Jisoo* quá không? Cả tuần nay cậu không cho cậu ấy vào nhà rồi! Jisoo* chỉ là có ý tốt... - Yeri thuyết phục.
Jennie* đã bỏ ra quá nhiều... đâu có gì là mắc nợ khi Jennie* nhận lại những điều nhỏ nhặt kia?
_Không tội gì hết!!! Lát mệt cậu ta lại tự đi. - Jennie* quả quyết
Một lúc sau...
_Mấy anh ăn chung với tôi không? - Giọng Jisoo* oang oang ngoài cổng nhà Jennie*
_Sao cậu ngồi ngoài này? - Tuần tra khu vực hỏi
_Vợ tôi không cho tôi vô nhà. Cô ấy giận tôi rồi! - Jisoo* đóng kịch
......
Kính coong...
_Chào các anh. Có việc gì thế ạ? - Jennie* ra mở cửa, cô nhìn thấy tuần tra khu vực
_Chào cô. Chồng cô biết lỗi rồi... cô cho cậu ta vào nhà đi. Ở ngoài lạnh lắm!
_Hả??? - Jennie* ngỡ ngàng. - Chồng???
_Vợ ơi chồng biết lỗi rồiiiiiii~~~~-Jisoo* không biết từ đâu chạy vô nhà ôm Jennie* thắm thiết...
_Cái gì??? - Jennie* vẫn còn ngạc nhiên... Cái quái gì mà Jisoo* lại....
_Hai người giải quyết với nhau nhé. Chúc cả hai hạnh phúc. - Mấy anh tuần tra khu vực nói rồi ra về, không quên đóng cửa lại giúp Tiffany
_CẬU LÀM CÁI QUÁI GÌ THẾ HẢ??? BUÔNG TÔI RA!!! - Jennie* nổi đóa
_Chồng yêu vợ~~~ - Jisoo* chu chu mỏ nũng nịu, may mà có tuần tra khu vực đi ngang qua nên cậu đã dàn cảnh để được giúp vào trong nhà.
_BIẾN NGAY! - Jennie* chỉ tay
_Không! - Jisoo* trả lời
_Hai người tình cảm ghê nha~~~ - Yeri đứng trước cửa phòng lên tiếng. Jisoo* bá đạo thật. Nghĩ ra cả cách này
_Không có! - Jennie* phủ nhận
_Cảm ơn cậu nha Yeri. Quá khen! - Jisoo* cười nhăn nhở. Vui ghê!^^
_Cậu.....hừ! - Jennie* bực tức không nói nên lời
__________End Flashback_____________
Nước mắt Jennie* tuông rơi... cô không còn đủ mạnh mẽ để kiềm nén nó lại nữa rồi...
... Từng kỉ niệm về Jisoo* lại ùa về... Jisoo* đã lưu lại trong tim cô như vậy. Sao giờ lại thế này???
Cuối cùng cô cũng đã nhận ra... giữa yêu và cần Jisoo*... cô chọn cả hai!!!
Chỉ cần Jisoo* bên cạnh mỗi ngày mà không yêu Jisoo* thì không đủ để khiến cô vui vẻ hạnh phúc! Mà chỉ yêu Jisoo* như bây giờ nhưng không có Jisoo* bên cạnh thì cô lại càng đau khổ hơn!!!
Số phận thật trớ trêu... Jennie* nhận ra điều này đã là quá trễ...
... có lẽ nên quên đi! Chấm dứt càng nhanh càng tốt!
Jennie* quyết định, hơn 1 tuần qua cô đã suy nghĩ đủ rồi... cô sẽ nghỉ việc!
Jennie* thay đồ, viết đơn rồi khoác áo đến JK... cô sẽ chấm dứt tất cả ở đây... nơi đã mở ra cái đêm định mệnh đó!!!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro