Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

48

Buổi sáng ở bệnh viện không khí thật trong lành, dù đang là mùa đông nhưng vẫn tăng thêm vài phần hứng thú cho những ai muốn chiêm ngưỡng cảnh đẹp này. Người ta nói bệnh viện là nơi mang nhiều u ám và là nơi không một ai muốn đặt chân đến, thật ra chỉ là họ chưa trải qua bệnh tật là như thế nào. Bệnh nhân ở đây ngày nào cũng trong phòng bệnh, ngột ngạt đến phát sợ, thấy được khung cảnh bên ngoài bệnh viện dù là thô sơ đối với họ đó đã là điều tuyệt nhất. Jennie chậm rãi đi khắp hành lang bệnh viện, cả đêm câu không tài nào chợp mắt nổi, Solar đòi chăm sóc cho Moonbyul nên cậu cũng không nán lại, lấy cớ đi ăn.

Trên đường đi Jennie để ý thấy tuy là ở đây không giống như Hàn Quốc nhưng phong cách và bài trí thập phần nao nao như nhau. Cậu lặng lẽ ngồi vào chiếc ghế đá, tay xem đồng hồ. Hôm nay là ngày nàng và mọi người Concert, tiếc là cậu không thể trực tiếp đến đó. Bên này buổi sáng có lẽ bên đó mới buổi tối, bây giờ đã 6h sáng ở Hàn chắc đã là 8h tối rồi. Do dự một hồi nên Jennie quyết định gọi hỏi thăm nàng.

Đầu dây bên kia có người nghe nhưng không ai nói gì, Jennie đợi nghe tiếng nàng nói nhưng không có, bất mãn cậu đành mở lời gọi.

"Chị.."

"Ơi?"

"Ngủ chưa? Còn bận không?" Jennie thở phào khi nghe giọng nói đó là của nàng.

"Mới về tới nơi, chị đang cùng mọi người ăn. Em đã ăn chưa?" Nàng hỏi Jennie, tuy mới hai ngày mà nàng rất nhớ Jennie, nhớ giọng nói nhớ cái tên ngốc đó rất nhiều.

"Em ăn rồi. Chị có mệt lắm không? Chớ ăn đồ ăn nhanh sẽ hại cho đường ruột lắm đấy"

"Chị biết mà, Moonbyul cô ấy tỉnh lại chưa?"

"Haizzz vẫn chưa thấy dấu hiệu thay đổi nào chị ạ"

"Thôi thì cứ từ từ, chúng ta cần phải có sự nhẫn nại. Chị tin rằng Moonbyul sẽ trở lại"

Jennie nghe được nàng nói vậy, vạn lần yên tâm. Chất giọng nàng thật hay, nói vài lời liền muốn làm con người ta tan chảy trong cái thời tiết lạnh lẽo này. Cậu đưa tay chải lại mái tóc rối này, sau đó tiếp tục mở lời.

"Chị đã chuẩn bị kĩ chưa?
có gì trở ngại không? À mà Lisa em ấy luyên tập ổn đấy chứ?"

"Lisa ngược lại còn hay phơi bày năng khiếu của em ấy, chị rất hài lòng. Hôm nay chị đãi mấy em ấy một bữa để tiếp sức cho buổi Concert ngày mai" Jisoo ngồi trên giường, nàng ôn nhu kể lại cho Jennie.

"Vậy là tốt rồi, mọi người giữ sức một chút, trời lạnh đừng tắm khuya quá nha chị"

"Tên ngốc này tưởng chị là con ních hay sao ấy? Được rồi nghe em nghe em là không tắm khuya được chưa?" Đầu dây bên kia khúc khích cười làm Jennie vui lây.

"Tốt lắm, mai còn nhiều việc phải làm chị ngủ sớm đi"

"Em ngủ ngon....moaz" Nàng hôn cái 'chụt' vào điên thoại, ngượng ngùng tắt máy trước.

Jennie cầm điện thoại mà cười cười, quả thực nàng trẻ con nhưng trẻ con đôi khi rất đáng yêu. Xét về lí thì Jisoo nàng khi thì ôn nhu khi thì trẻ con khi thì lạnh lùng, Jennie sớm học được tính cách đa chiều của nàng nhưng vẫn không khỏi cảm thán là cậu thấy con gái thật khó hiểu.

Ngồi đã lâu, Jennie đứng dậy xoay gót về phòng. Chưa kịp đẩy cửa thì đã nghe tiếng nói của Solar phát ra từ bên trong.

"Đồ ngốc..dậy đi mà, sao lại bỏ em..chị nói cả đời chịu trách nhiệm với em...chị là đồ thất hứa"

Hai vành mắt Solar sớm đỏ đi từ khi nào, con bé vẫn kiên trì ngồi đó nói chuyện với Van chỉ mong cô có thể nghe được lời Solar nói mà sớm tỉnh dậy. Jennie đẩy cửa đi vào, thở dài một cái rồi cởi cái áo khóac của mình ra khóac lên người Solar.

"Hãy cho cậu ấy thêm thời gian đi em"

"Vâng" Solar thấy Jennie gượng cười một cái rồi lại chăm chú nhìn Moonbyul.

"Moonbyul ở đây bây giờ công ty không ai điều hành, em ở đây khi nào cậu ấy tỉnh thì đi gọi bác sĩ, nhớ ăn gì đó. Chị phải đến công ty một chuyến" Jennie đi lại ghế lấy balo của câu khóac lên vai.

"Chị đi đi, em ở lại làm theo lời chị dặn"

Thấy hài lòng Jennie xoay người rút lui ra ngoài. Một thân đi về nhà, Jennie cất đồ đi rồi thay cho bản thân một bộ đồ nghiêm chỉnh rồi đi đến công ty. Chuyện Moonbyul bị tai nạn không nên để cho nhân viên công ty biết được điều đó sẽ ảnh hưởng đến tai tiếng của cô. Xuống xe cậu tiến vào quầy tiếp tân.

"Phiền cô tí nữa trợ lí có đến kêu cô ấy lên phòng Chủ tịch"

"Vâng ạ" Qúa quen với hiện tại nên nhân viên cũng không lấy làm thắc mắc.

...

"Chị cho gọi em"

"Ừm em ngồi đi" Jennie rời khỏi bàn làm việc đi đến bàn nước.

"..." Biểu hiện gương mặt của trợ lí trông chờ nhìn Jennie.

"Moonbyul bị tai nạn" Jennie thở dài nói

"What? Mới gặp đây mà? Chị chị Moonbyul sao lại tai nạn hả chị?" Gương mặt cô trợ lí biến sắc.

"Chút chuyện riêng nhưng bây giờ Moonbyul chưa tỉnh dậy. Đợi cô ấy bình phục thì em cùng chị quản lí công ty, có gì em đem tài liệu sang đi, có nhiều cái cần chữ kí của Moonbyul chị để sang một bên. Văn kiện có gì cần chỉnh sửa em sắp xếp đưa chị đi"

"Vâng ạ để em đi soạn ra. Tối chị dẫn em đi thăm chị Moonbyul nha?"

"Được được, nhớ giữ bí mật. Chuyện này tuyệt đối không được lộ ra bên ngoài"

Jennie nghiêm giọng, làn da trắng có chút nhợt nhạt, từ hôm qua đến nay cậu chưa ăn gì. Trợ lí thấy thấy thần sắc Jennie uể oải lo lắng hỏi. "Để em mua gì đó cho chị, dù sao cần sức khỏe thì mới có tinh thần làm việc"

"Nhờ em vậy"

Trợ lí ra ngoài, cậu lấy tay xoa xoa thái dương ngã người ra ghế mệt mỏi.

...

Lisa chạy chân nhanh tới chỗ Chaeyoung ngồi trang điểm, cô nựng má em một cái. "Chà xinh ơi là xinh"

"Khéo nịnh cậu mật ngọt như vậy chắc là sau này nhiều cô điếu đỗ lắm cho xem" Chaeyoung khẽ lườm yêu cô một cái.

"Có cậu đỗ rồi cần chi ai nữa? Thế giới nên buồn vì đã mất đi một người tài sắc vẹn toàn như tớ" Lisa vuốt cằm tự đắc ý.

"Bởi vậy nên đời em mới khổ vậy nè, không hiểu sao hồi đó lại một thân đi tỏ tình chị"

"Chuẩn bị nào" Jisoo chỉnh chu xong đi lại cắt đứt hai con người sắp cãi nhau kia lại

Quãng thời gian đứng trên sân khấu như dừng lại, tất cả mọi người đều náo nhiệt, bốn cô nàng ánh mắt cảm động. Họ bỏ hết những gì mình có để khiến cho Fan hài lòng, mô hôi ướt đẫm áo nụ cười vẫn nở trên môi.

...

Moonbyul mơ hồ mở mắt, trần nhà trắng sáng đập vào mắt cô có chút chói lóa, nheo mắt lại cảm thấy tay mình có vật cản. Đưa mắt nhìn thì thấy có một cái đầu đen của ai đó, cô giật mình giật tay lại. Solar đang ngủ bị tác động bởi ai đó liền thức giấc.

Solar thấy Moonbyul tỉnh giấc chạy vội ra ngoài kêu to gọi bác sĩ. Sau khi kiểm tra bác sĩ quay lại nói. "Hồi phục nhanh hơn mức chuẩn đoán. Haha tôi đoán có lẽ là do sức mạnh tình yêu"

Solar thóang đỏ mặt, bác sĩ thấy vậy không trêu nữa mà vào vấn đề chính. "Lát nữa y tá đem thuốc lên cô nhớ cho bệnh nhân ăn cháo rồi uống thuốc, tránh cho ăn thức ăn nào ngoài cháo"

"Vâng tôi nhớ rồi"

Bác sĩ vừa ra Solar chạy tới nắm lấy tay Moonbyul nói. "Chị sao rồi? Đỡ hơn chưa? Người có còn đau hay không?"

"Em...còn giận tôi..không?" Moonbyul yếu ớt hỏi.

"Cái đồ đáng ghét này! Em nói vậy mà cũng làm hả?? Chị có biết là xém chút nữa chị bỏ em không?" Solar ấm ức khóc lên.

"Tôi..xin lỗi đã làm em lo lắng...thật xin lỗi"

"Đừng nói nữa"

"Nếu em...muốn tôi sẽ..." Lời nói chưa ra đã bị Solar hung hăng hôn.

Cả hạ giữ nguyên tư thế một hồi lâu, Solar chủ động rời ra, cô mím môi nói. "Đã bảo là đừng nói rồi mà"

"Em..." Moonbyul bay bổng trên mây, em ấy vừa hôn cô?

"Là nguyện chung với chị một đời"

...
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro